Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật

Ảnh Đế Sập Nhà
Ảnh Đế Sập Nhà
Vào cái ngày Giang Lâm “sập nhà”, tôi đang ở nhà nấu bún ốc cay.
Mùi măng chua nồng nặc vừa kịp bá chủ cả phòng khách, điện thoại tôi liền nổ tung.
Không phải nói ví von.
Nó thực sự “oong—— oong—— oong——” rung lên theo nhịp điệu t/ận thế, lăn từ trên bàn trà xuống mép thảm, suýt nữa thì bổ nhào xuống đất.
Tôi vừa hút sợi bún cuối cùng vừa luống cuống với tay nhặt điện thoại lên.
Trên màn hình là tên của cô bạn thân Tô Hà nhấp nháy liên tục, phía sau là mười mấy tin nhắn chưa đọc, toàn là kiểu hét lên như đang chá/y nhà:
“Vãn Vãn!!!!!!! Mau xem hot search!!!!!!!!!!”
“Vãi linh hồn vãi linh hồn vãi linh hồn!!!!!! Nhà chị Giang s/ập rồi!!!!!!”
“Livestream!! Mở livestream mau!!! Show truyền hình của Giang Lâm phát sinh chuyện rồi!!!”
Nước súp bắn lên tay tôi, bỏ/ng đến mức tôi giật nảy mình.
Tim tôi chợt lỡ một nhịp.
Giang Lâm? Xảy ra chuyện?

Bão Tuyết Đã Đến
Bão Tuyết Đã Đến
Năm thứ ba thầm yêu Chu Kinh Hòa, tôi kết hôn với anh.
Một năm sau, tại khu trượt tuyết, tôi và người bạn thân khác giới của anh cùng lúc gặp nạn.
Chu Kinh Hòa lao tới, bảo vệ cô bạn ấy ngã lăn ra tuyết.
Khoảnh khắc thân thể va xuống mặt đất lạnh giá, tôi bỗng thấy… chẳng còn gì đáng giá nữa.
Mà những thứ đã vô nghĩa, thì chỉ có thể vứt bỏ thôi.

Nữ Phụ Không Làm Nền Cho Ai Cả
Nữ Phụ Không Làm Nền Cho Ai Cả
Khi đưa vé số cho Chu Văn Trung, trước mắt tôi đột nhiên hiện lên một vài hàng chữ giống như hiệu ứng bình luận trực tiếp.
[Nữ phụ đem tấm vé trúng thưởng 10.000 tệ đưa cho nam phụ rồi, nữ chính của chúng ta cuối cùng cũng có tiền học đại học.]
[Còn phải cảm ơn nữ phụ độc ác đã nhường lại suất vào đại học nữa, nữ chính của chúng ta sắp bay cao rồi.]
Tôi khựng lại một bước, siết chặt tấm vé số trong tay rồi xoay người bỏ đi.

Cưng Ơi, Anh Tỉnh Rồi!
Cưng Ơi, Anh Tỉnh Rồi!
Tuyển chồng trong nhóm mai mối,Mẹ chồng tương lai tìm dâu, sở hữu 53 căn nhà cho thuê, 3 biệt thự, 5 chiếc xe, mỗi tháng cho con dâu 100 nghìn tệ tiêu vặt, khuyết điểm duy nhất: con trai là người thực vật.
Tôi yêu ngay tại chỗ.
Đây đâu phải người thực vật gì chứ, rõ ràng là hoàng tử ngủ trong rừng của tôi mà!
Hoàng tử ơi, em đến đây!

Hàng Xóm Bất Đắc Dĩ
Hàng Xóm Bất Đắc Dĩ
Tôi dắt con gái về nhà, vừa mở cửa đã thấy chồng nằm trên ghế sofa chơi game. Tôi nhẹ nhàng nói:
“Hồi nãy em gặp hàng xóm mới dưới lầu, là một cậu bé. Trông giống hệt anh hồi nhỏ.”
Chiếc điện thoại trên tay anh rơi xuống, đậ/p trúng mặt.
Tôi thong thả tiếp lời:
“Chỉ thấy bà ngoại dẫn thằng bé, bảo ba mẹ nó ly hôn rồi. Nghe mà tội.”
Chồng tôi cố gắng nặn ra một nụ cười tự tin mà giả trân, nhặt điện thoại lên, nằm xuống lại:
“Anh không tin. Mấy đứa nhóc bình thường làm gì đẹp trai được như anh.”
Chuẩn thật.
Trẻ con bình thường thì không giống.
Nhưng con riêng của anh thì có.

Chú Rể Không Phải Anh
Chú Rể Không Phải Anh
【Tôi không thể ở bên cô ấy, nên chỉ có thể bù đắp bằng cách dồn hết sự ưu ái cho cô ấy.】
Sắp đến ngày cưới, tôi thấy bài đăng trên vòng bạn bè của bạn trai.
Ảnh lại là gương mặt nghiêng đang ngủ của một cô gái khác.
Bài đó hiển thị cho tất cả mọi người, chỉ chặn mình tôi.
Tôi bất giác bật cười.
Ngày cưới, bạn trai mặc vest chú rể đến rước dâu.
Hắn vẫn chưa biết, chú rể hôm nay… không phải là hắn nữa rồi.

Hủy Hôn Cũng Phải Có Phong Cách
Hủy Hôn Cũng Phải Có Phong Cách
Sau khi đính hôn, gia đình bạn trai tôi bất ngờ gửi yêu cầu “chỉ hoàn tiền, không trả hàng”.
Họ còn đệ đơn kiện tôi lên đồ/n c/ông a .n, tố cá/o tôi nhận sính lễ giá c .ắ/t cổ.
“Bây giờ là năm 2024 rồi, ai còn lấy sính lễ để cưới xin chứ!”
“Thưa cả/nh s/át, chuyện này là vi phạm pháp luật đó ạ!”
“Lại còn đòi sáu mươi sáu triệu, muốn lấy mạng nhà tôi à!”
Đối mặt với sự trơ trẽn vô lý của nhà bạn trai, tôi không nói nhiều, lập tức đồng ý trả tiền.
Mẹ anh ta được đà lấn tới:
“Thấy con biết điều vậy là tốt đấy, sau này cưới rồi nhớ chăm sóc con trai bác cho tử tế nhé.”
“Ráng đẻ cho bác hai đứa cháu trai, thế là cả nhà yên ổn rồi.”
Tôi bật cười thành tiếng. Cưới à? Ai thèm cưới cái nhà này chứ!
Tối hôm đó, tôi tổ chức hẳn một “lễ hoàn sính lễ” cực kỳ hoành tráng.
Sáng hôm sau, cả nhà bạn trai đã nổi như cồn trên mạng xã hội.

Mùi Son Của Em
Mùi Son Của Em
Tôi để điện thoại trong túi mà quên khóa màn hình.
Đến khi phát hiện thì… tôi đã gửi hơn 600 sticker cho sếp lạnh lùng của mình.
Giữa một loạt sticker “Mami, đói đói” là những tin nhắn phản hồi đầy bất lực của anh ấy:
【Tôi là sếp của em.】
【Đói thì đi ăn.】
【Spam vô ích thôi.】
【Được rồi, tăng lương cho em được chưa?】
【……】
【Được rồi, tôi là mami của em.】
【Lên phòng tôi, tôi cho em ăn.】

Không Phải Gu Tôi
Không Phải Gu Tôi
Sau khi liên hôn với thái tử gia giới kinh thành, có phóng viên hỏi anh ta nghĩ gì về tôi.
Anh ta nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út, suy nghĩ một lúc lâu rồi mới lên tiếng:
“Cô ấy cũng tốt, nhưng không phải gu của tôi.”
“Nếu ngoan ngoãn hơn một chút thì càng hay, đừng lúc nào cũng c/ãi lời tôi.”
“Ở nhà có thể ăn mặc g/ợ i c/ảm một chút, tôi không ngại đâu.”
Phóng viên ôm đầu, đau khổ nói: “Tôi đang hỏi ý kiến của anh về bộ phim mới ra mắt của cô ấy cơ mà…”
Cả mạng xã hội nổ tung.

Chỉ Cần Con Còn Ở Đây
Chỉ Cần Con Còn Ở Đây
Tôi là mẹ của nữ phụ độc ác, nhưng hệ thống lại đến sớm 20 năm.
Nữ phụ đáng lẽ sẽ trở thành kẻ u ám, méo mó tâ/m l/ý kia…
Hiện tại, mới chỉ là một bé gái 3 tuổi, trắng trẻo mũm mĩm.
【Nhiệm vụ 1: Để nữ ph/ụ độc ác gọi bạn là mẹ.】
Nữ phụ ở tuổi 23 thì hận mẹ thấu xương, đến mức chẳng muốn nhận lại mẹ ruột.
Nhưng lúc này, bé gái ba tuổi lại chớp mắt, giọng ngọng nghịu dịu dàng:
“Ma… ma… Mẹ.”
【Nhiệm vụ hoàn thành. Thưởng 3 triệu.】
Tôi: “…Hả?”