Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật

Mẹ Chồng Cứ Thích Lấy Đồ Của Tôi Đem Cho Người Khác
Mẹ Chồng Cứ Thích Lấy Đồ Của Tôi Đem Cho Người Khác
Mẹ chồng tôi rất thích lấy đồ của tôi đem tặng người khác.
Và càng lúc, món bà ấy lấy càng đắt tiền.
Tôi từng nói chuyện này với chồng, kết quả lại bị anh mắng là nhỏ nhen.
Anh còn nói: “Vì giữ gìn quan hệ mẹ chồng – nàng dâu, chút đồ ấy có đáng gì?”
Được thôi, sự việc không xảy ra với bản thân thì đúng là khó thấu hiểu.
Vậy để tôi cho anh ta nếm thử cảm giác đó là thế nào.

Không Quay Lại
Không Quay Lại
Sau khi say rượu, chồng chê tôi trên giường cứng nhắc, vô vị, liền lấy ra một bộ tư thế “mặn mà” nóng bỏng bảo tôi học theo.
Tôi tưởng là của một nữ diễn viên nào đó của Nhật Bản, nên hứng thú xem.
Chồng tôi lại vuốt ve những đường cong trong ảnh, say mê cảm thán:
“Tiên phẩm! Cô ấy đã sinh con cho tôi rồi mà vẫn gợi cảm như vậy.”
Mười chín năm ân ái, tôi chỉ nghĩ đó là lời nói đùa lúc say của hắn.
Nhưng khi tôi cầm giấy siêu âm thai đi làm giấy chứng nhận sinh, nhân viên lại nói:
“Cô Giang, tình trạng hôn nhân của cô là ly dị.”
“Chồng cũ của cô Chu Cảnh Hành đã tái hôn, và có một con với cô Úc Manh… Cô, không biết sao?”
Đầu óc tôi bỗng nổ tung, cả người tôi ngay lập tức cứng đơ tại chỗ.
Chu Cảnh Hành yêu tôi, là chuyện cả Hải Thành đều biết.
Từ bộ đồng phục học sinh đến váy cưới, hắn vì tôi mà dấn thân vào con đường hắc đạo, cũng vì nước mắt của tôi mà rửa tay gác kiếm.
Còn Úc Manh, là người tôi và Chu Cảnh Hành hận nhất.
Trong làn nước mắt nhòe nhoẹt, kẻ thù không đội trời chung của Chu Cảnh Hành đột nhiên gọi điện đến, say bí tỉ:
“Giang Tri Nguyệt, mười năm rồi, tôi con mẹ nó muốn cưới em phát điên rồi, kiếp này em có thể nào quay đầu lại nhìn tôi một lần không?”
Tôi dừng lại một chút rồi nói: “Được.”

Muốn Cưới Em Trai Tôi Mơ Đi
Muốn Cưới Em Trai Tôi Mơ Đi
Khi tôi và ba của Ảnh đế cùng bước ra từ một căn biệt thự, liền bị paparazzi chụp được, hôm đó hot search liền sập luôn.
Cư dân mạng ào ào mắng tôi không bám được Ảnh đế thì quay sang bám ba anh ta, đúng là vì muốn gả vào hào môn mà không từ thủ đoạn nào.
Bạn gái của Ảnh đế ám chỉ tôi trong một buổi phỏng vấn: “Yên tâm đi, nhà họ Cố sẽ không để một thứ dơ bẩn bước ban vào cửa.”
Nhưng cô ta không biết, tôi là chị ruột của Ảnh đế, ba của anh ta cũng là ba tôi.
Tôi đích thực không thể để loại hàng dơ bẩn như cô ta bước vào cửa nhà tôi.

Thiên Kim Thật Trở Về
Thiên Kim Thật Trở Về
Mẹ tôi là người thứ ba nhưng lại tự cho mình thanh cao.
Bà ta thà sống nghèo khổ bắt tôi nghỉ học đi làm, cũng không chấp nhận tiền trợ cấp nuôi dưỡng từ chính thất.
Khi tôi âm thầm cầu cứu cha ruột, bà ta phát hiện rồi gào khóc chửi mắng:
“Con là con hoang, sinh ra đã là tội lỗi. Dựa vào đâu mà đòi tranh giành thứ thuộc về con hợp pháp của người khác?”
Vì vậy, khi tôi và Tống Minh Ưu bị bắt cóc cùng lúc, bà ta không chút do dự lựa chọn bỏ rơi tôi.
Còn nói như người đạo đức lắm:
“Coi như nó đang chuộc tội cho chính mình!”
Sau đó tôi thành người thực vật, nghe thấy Tống Minh Ưu bên giường gọi bà ta là “mẹ”, tôi mới bàng hoàng nhận ra —
Tống Minh Ưu mới là con hoang!
Chúng tôi đã bị tráo ngay từ khi sinh ra!
Khi mở mắt lần nữa, tôi quay về đúng ngày bị bà ta phát hiện chuyện cầu xin cha ruột giúp đỡ.

Không Ai Được Phép Trộm Đồ Của Tôi
Không Ai Được Phép Trộm Đồ Của Tôi
Bốn năm đại học.
Tôi đã mất 569 phần đồ ăn đặt ngoài.
Mãi đến gần tốt nghiệp, tôi mới công bố trên diễn đàn trường:
“Trong số 569 phần đồ ăn đặt ngoài mà tôi đã mất, 566 phần có trộn Oli cho!”
Diễn đàn nổ tung, những kẻ thường xuyên trộm đồ ăn cũng nổ tung.
Ngày hôm đó, vô số người đã tố cáo tôi đầu độc với nhà trường.
Tôi cười, và xoay tay tung ra luận văn tốt nghiệp của mình:
“Nghiên cứu về tỷ lệ cacbon-nitơ và quá trình phân hủy: Nâng cao chất lượng phân ủ bằng cách trộn chất thải và thực phẩm hữu cơ”
“Đầu độc? Đùa à, đây chỉ là nguyên liệu thực hành luận văn của tôi thôi.”

Canh Bạc Cuối Cùng
Canh Bạc Cuối Cùng
Ba tôi là một con b/ạc. Ở ván cuối cùng, ông ta đem tôi ra đặ/t cư/ợc.
“Con gái tôi mệnh tốt, có thể trấn trạch! Mang về nuôi như c/h/ó cũng được!”
Người đàn ông ngồi đối diện, tên là Giang Mặc Diêu, nhìn tôi một hồi rồi nhướn mày:
“Cô bé này cũng ăn đồ ăn ch/ó à?”
Tôi vừa định mím môi khóc thì ngay trước mắt hiện ra một dãy dòng chữ như màn hình phụ đề.
【Đứa nhỏ này còn chưa biết người trước mặt là nam phản diện đấy! Mà phản diện thì lại cực kỳ mê mấy thứ đáng yêu lông xù!】
【Nam chính vốn chỉ định thắng cô bé về nuôi chơi thôi, ai ngờ nhóc con này lại tự ý bỏ trốn, bị người ta b/á/n đi mất, ảnh tìm khắp nơi luôn đó.】
【Bảo bối à, cô cười một cái thôi, ảnh sẽ mua cả xe kẹo bông cho cô!】
Cười một cái thôi mà được hẳn một xe kẹo bông?
Tôi lập tức rầu rĩ kéo khóe miệng ra, ôm lấy tay Giang Mặc Diêu, giọng nũng nịu:
“Anh ơi~ Bế~”

Sếp Tôi Là Trai Tân
Sếp Tôi Là Trai Tân
Sau khi sếp đi công tác nước ngoài, cô thực tập sinh mới đột nhiên tuyên bố mình đang mang thai con của sếp.
Dựa vào cái thai trong bụng, cô ta thản nhiên nằm dài trong văn phòng sang trọng của sếp, tự xưng là “vợ sếp” rồi bắt đầu ra luật với bọn tôi.
“Thứ nhất, từ nay các người không được ăn cơm trong công ty, vì tôi chỉ cần ngửi thấy mùi dầu mỡ là buồn nôn.”
“Thứ hai, tất cả các người phải toàn tâm toàn ý phục vụ tôi. Chỉ cần tôi mở miệng, lập tức phải làm theo.”
“Thứ ba, cấm mở điều hòa trong văn phòng. Tiếng máy nén khiến tôi không ngủ được.”
“Nếu ai không làm được, thì cút hết đi cho tôi!”
Bọn tôi dè dặt như đi trên băng mỏng, chỉ sợ làm cô ta khó chịu, nhưng dù cẩn thận đến đâu vẫn bị cô ta gây khó dễ đủ đường.
Không thể nhịn thêm nữa, tôi bấm máy gọi cho sếp.
Tôi định nghỉ việc rồi hét vào điện thoại: “Sếp có thể đưa vợ sếp đang mang thai về nhà được không? Cô ta sắp khiến công ty phá sản rồi đấy!”
Thế nhưng, ở đầu dây bên kia, sếp đang ở tận bên kia đại dương lại giận dữ hét lên: “Mang thai cái gì? Tôi còn là trai tân trong sáng đây! Cô đang nói nhảm cái quái gì thế?!”
…

Phúc Báo Của Chú Rể Bỏ Trốn
Phúc Báo Của Chú Rể Bỏ Trốn
Chú rể bỏ trốn cùng bạch nguyệt quang ngay giữa lễ cưới.
Vừa ra khỏi cửa thì gặp t/ai n//ạ n xe.
Bác sĩ nói: “Thương tích quá nặng, phải c/ắ/t c/ụt chân mới cứu được!”
Tôi lau nước mắt, nói với bác sĩ:
“Không được. Ít nhất cũng phải giữ cho anh ấy một cái x//á c còn nguyên vẹn.”

Em Từng Nghĩ Mình Sẽ Mãi Yêu Anh
Em Từng Nghĩ Mình Sẽ Mãi Yêu Anh
Sau khi ước lượng điểm thi đại học, tôi cố tình báo thấp 350 điểm để trêu bạn trai.
Anh ta căng thẳng hỏi: “Em chắc là chỉ được từng ấy điểm thôi à?”
Tôi làm mặt mếu, nói: “Ừm, hôm thi bị đau bụng nên làm bài không tốt, chắc phải thi lại năm sau mất rồi.”
Vậy mà đêm hôm đó, anh ta lại nhắn tin chia tay.
Ngay sau đó, anh ta đăng công khai chuyện yêu đương với Á khoa trên vòng bạn bè.
Lúc ấy tôi mới biết, hóa ra anh ta đã đặt cược trước vào cả hai người.
Tôi nắm trong tay tin nhắn trúng tuyển từ Thanh Hoa và Bắc Đại, bình tĩnh gửi lời chúc phúc cho anh ta.
Hết kỳ nghỉ hè, tôi ngồi lên chuyến tàu đi Bắc Kinh, còn anh ta thì lại bước xuống chuyến xe đến Hạ Môn, khản giọng hỏi tôi:
“Lương Hạ, vậy ra em vẫn luôn lừa anh sao?”

Điền Tâm Dưỡng Mộng
Điền Tâm Dưỡng Mộng
Tôi trượt chân ngã khỏi sân khấu tuyển chọn, rồi bị một cô gái cổ đại chiếm lấy thân xác.
Cô ấy nói mình tên là Lâm Đại Ngọc.
Vì muốn giúp tôi hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, cô ấy cắn răng thay tôi tiếp tục tham gia chương trình tuyển chọn “Thiếu nữ Quốc Phong 101”.
Ban đầu cô ấy chỉ định góp mặt cho có, ai ngờ lại từ lớp F một đường tiến thẳng lên lớp A.
Sau này, cả mạng xã hội đều đuổi theo cô ấy gọi “em gái ơi”.
Từ khóa hot nhất trên Weibo: “Lâm muội muội cuối cùng cũng bước ra khỏi Đại Quan Viên rồi.”