Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
Nữ Vương Mồm Mép Phản Kích
Nữ Vương Mồm Mép Phản Kích
Tôi lập một tài khoản chỉ để ghi lại những khoảnh khắc thường ngày với bạn trai.
Không ngờ vài clip liên tiếp viral, tôi trở thành hot blogger tình yêu được cả mạng biết đến.
Sau đó, theo yêu cầu của fan, tôi livestream mang quà sinh nhật bất ngờ đến tặng bạn trai.
Cửa mở ra, lại xuất hiện một cô gái xinh đẹp quấn khăn tắm.
Ngón tay trắng muốt của cô ta lướt qua túi quà tôi đang cầm, mắt thậm chí chẳng thèm nhìn tôi.
“Đồ ăn giao rồi mà, còn không đi à?”
Mẹ Chồng Thức Tỉnh
Mẹ Chồng Thức Tỉnh
Về quê ăn Tết, tôi phát hiện mẹ chồng có dấu hiệu t /rầ/m c.ả/m.
Nửa đêm bà lén khóc trong bếp, miệng lẩm bẩm rằng sống chẳng còn ý nghĩa.
Tôi muốn đưa bà lên thành phố ở chơi một thời gian cho khuây khỏa.
Nhưng ba chồng sống ch .t không đồng ý.
Ông tuyên bố nếu bà dám theo tôi lên thành phố, ông sẽ tuyệt thực.
Mẹ chồng sợ hãi, rụt rè từ chối lòng tốt của tôi.
Tôi cương quyết kéo bà lên xe:
“Mẹ mà không đi, có khi chẳng còn mạng đâu.”
Sổ Chi Tiêu Gia Đình
Sổ Chi Tiêu Gia Đình
Tôi và con trai ra ngoài mua giày, đi ngang qua một tiệm làm móng.
Thấy kế bên có khu vui chơi trẻ em, tôi liền bảo con tự vào chơi, còn mình thì vào tiệm làm móng.
Làm xong, con trai liếc mắt châm chọc tôi:
“Mẹ không phải con gái trẻ trung gì nữa, tay làm như vậy rồi ai làm việc nhà? Mẹ bao nhiêu tuổi rồi, tự biết xấu hổ một chút đi chứ.”
Về đến nhà, chồng tôi thì lườm tôi một cái rồi không ngừng khen con trai biết điều.
Mấy hôm sau, con trai đứng đợi ngoài cổng trường giữa mùa đông rét buốt đến tối mịt, run lẩy bẩy chẳng ai đến đón.
“Thầy à, gọi ba nó đi, tôi bận lắm.”
Chồng Tôi Lấy Tiền Của Tiểu Tam Để Nuôi Tôi
Chồng Tôi Lấy Tiền Của Tiểu Tam Để Nuôi Tôi
Chồng tôi dạo này thất nghiệp, nhưng vận may lại cực kỳ tốt.
Trúng xổ số được tám vạn tám, đi siêu thị bốc thăm cũng trúng ngay máy làm đẹp đắt tiền.
Xuống lầu đổ rác còn nhặt được về cho tôi một hộp đầy trang sức vàng.
Nhưng tôi càng nghĩ càng thấy có gì đó không ổn.
Tôi lên mạng đăng bài cầu cứu, cư dân mạng đồng loạt khuyên tôi: của bất chính, tốt nhất nên tìm người điều tra thử hắn.
Cho đến khi tôi lướt thấy một bình luận được nhiều lượt thích:【Biết đâu hắn có người bên ngoài rồi, mấy hôm trước chẳng có một chị ba đăng bài nghi ngờ tình nhân ăn trộm sao?】
Tôi giật bắn người, lập tức lần theo chỉ dẫn đi xem bài viết.
Kết quả, mỗi món đồ mà chị ba kia báo mất đều khớp hoàn hảo với những thứ chồng tôi đem về.
Đang cân nhắc có nên báo cảnh sát không thì hắn chuyển khoản cho tôi hai trăm ngàn tệ.
Má nó, còn cân nhắc cái gì nữa!
Hắn đã trộm của chị ba để nuôi tôi rồi, chẳng phải tôi nên mắt nhắm mắt mở hay sao?
Người Ra Đi Không Quay Lại
Người Ra Đi Không Quay Lại
Tôi quyết định ly hôn với Kỷ Tùng vào đúng ngày sinh nhật mình.
Trên bàn ăn, tôi giả vờ đùa hỏi anh ta:
“Anh có yêu em không?”
Kỷ Tùng nhếch môi cười lạnh:
“Hơn 30 tuổi rồi, còn làm màu gì nữa?”
Tôi cúi đầu, không đáp, liếc nhìn màn hình điện thoại.
Trong ảnh chụp màn hình, Kỷ Tùng đang ôm hôn một người phụ nữ.
Khung hội thoại phía dưới là lời tỏ tình sâu đậm anh ta gửi cho cô ta:
“Cả đời này, Kỷ Tùng tôi chỉ từng yêu một mình em, Chu Tình.”
Tôi ngẩng đầu, nhìn anh ta bình tĩnh:
“Cho em một món quà sinh nhật đi.”
Kỷ Tùng gật đầu cái rụp:
“Em muốn gì, cứ nói.”
Tôi tháo nhẫn cưới trên tay, đặt lên bàn.
“Cho em một khởi đầu mới. Kỷ Tùng, chúng ta ly hôn đi.”
Ngụy Trang Thiên Kim Tiến Vào Hào Môn
Khi ba mẹ tìm thấy tôi, tôi liền tỏ ra ngơ ngác như chẳng hiểu chuyện gì.
Tôi thể hiện ra ba phần vô tội, bảy phần ngây thơ nhìn cứ y như con gái ruột của họ thật sự.
Không sai, tôi chỉ là một kẻ mạo danh.
Chỉ vì tôi trông giống ba mẹ hơn cả con ruột của họ, nên mới bị nhận nhầm.
Ở kiếp trước, tôi từng nói ra sự thật.
Và cái kết… là bị tra tấn, chec thảm nơi đất khách quê người.
Kiếp này, tôi quyết định giả vờ thuận theo như chẳng biết gì hết.
Và cứ thế, tôi trở thành “con gái ruột” của nhà họ Lâm, một thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lâm thị.
..
Ly Hôn Chớp Nhoáng, Kết Hôn Chớp Nhoáng
Ly Hôn Chớp Nhoáng, Kết Hôn Chớp Nhoáng
Tôi và bạn trai yêu nhau suốt 9 năm, vậy mà trong một chuyến công tác, anh ta lại trúng “tiếng sét ái tình” với người phụ nữ khác.
Anh ta nói:
“Chúng ta chia tay đi. Anh đã tìm thấy nàng thơ trong mộng của mình rồi. Nếu em gặp cô ấy, em nhất định sẽ hiểu cho anh.”
Tôi khẽ cười, đáp nhẹ:
“Được, vậy thì chia tay đi.”
Ngay hôm đó, sau khi nói lời chia tay với anh ta, tôi quay đầu nhận lời cầu hôn của một người đàn ông khác.
Tôi Không Phải Nữ Chính, Tôi Là Trùm Phản Diện
Khi choàng tỉnh sau một giấc ngủ không hề dễ chịu, tôi bàng hoàng nhận ra mình đã không còn ở thế giới quen thuộc. Thay vào đó, tôi đang mắc kẹt trong thân xác của nữ chính Bạch Liên Hoa trong một cuốn tiểu thuyết ngược luyến máu chó đã cũ mèm. Theo kịch bản định sẵn, cuộc đời tôi sẽ chìm trong bể khổ, bị hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần bởi một gã tổng tài bá đạo. Còn nếu dám phản kháng? Một hệ thống bí ẩn sẽ giáng xuống những món quà miễn phí là những cơn điện giật kinh hoàng. Thôi rồi, mơ làm công chúa đâu không thấy, chỉ thấy kịch bản “tôi tớ” hiện rõ mồn một. Thay vì cam chịu làm thảm lót đường, tôi quyết định vùng lên, lật ngược thế cờ, biến mình thành một nữ phụ độc ác. Cứ đợi đấy, rồi sẽ có ngày, chính những kẻ đã gây ra tội ác kia sẽ phải quỳ gối van xin tôi tha mạng.
Ly Hôn Thời 90, Tôi Từ Bà Nội Trợ Thành Đại Gia
Ly Hôn Thời 90, Tôi Từ Bà Nội Trợ Thành Đại Gia
Cuối những năm 90, sau khi chồng em chồng tôi bất ngờ qua đời, cô ấy đưa con về nương nhờ nhà mẹ đẻ.
Nhà không khá giả gì, nhưng tôi nghĩ phận đàn bà goá bụa đã khổ, nên định bụng sẽ bàn riêng với chồng xem có thể giúp đỡ được gì không.
Ai ngờ lại tình cờ nghe thấy đám người nhà chồng đang tụ tập bí mật bàn bạc.
Chồng tôi hùng hồn tuyên bố:
“Chị dâu không biết chuyện Thành Duệ có tiền trợ cấp, đừng để chị ấy biết.”
“Thành Duệ mất rồi, em sống vất vả, tiền này em cứ giữ lấy. Sau này cứ việc dắt con về đây ở, mặc kệ chị dâu nói gì.”
“Anh với mẹ lẽ nào lại để hai mẹ con em đói à?!”
Lúc đó tôi đứng ngay ngoài cửa, nghe mà tức điên người!
Chồng em ấy mất là đáng thương, nhưng chẳng lẽ tôi – Giang Kiều, lấy phải một ông chồng chẳng nghĩ gì đến vợ mình thì không đáng thương à?
Nếu hôm nay bà chủ nhà hàng không cho nghỉ sớm, thì tôi còn chẳng biết đám người này lại tính toán tôi như vậy!
Nhà ai không phải là nhà? Ngày tháng của tôi với con gái chẳng lẽ không đáng sống?!
Tô Cẩm Hạo thương em gái thì vợ con anh ta không cần ai quan tâm nữa sao?!
Món Độc Hại Người
Món Độc Hại Người
Bà theo người ta ra ngoài nhặt nấm, nhặt về một đống nấm mũ đỏ, thân trắng.
Bà bảo muốn làm món gà hầm nấm để cải thiện bữa ăn cho cả nhà.
Tôi nhắc: “Mấy cây nấm này có độc, ăn vào chết người đấy.”
Ba ghét tôi nói chuyện xui xẻo, để phạt tôi, ông bắt tôi ăn hết sạch chỗ nấm đó.
Lúc tôi hoa mắt chóng mặt, trước mặt toàn sao bay rồi cầu cứu họ, họ lại mắng tôi giả vờ.
Vậy là tôi chết ngay tối hôm đó.
Không ai rơi giọt nước mắt nào, chỉ đổ hết chỗ gà nấm đi rồi vùi tôi qua loa dưới đất.
Mở mắt ra lần nữa, bà đang múc món gà hầm nấm, tôi bình tĩnh bưng đĩa đồ ăn đặt lên bàn.
Bà lấy cái đùi gà, đưa cho em trai tôi, nói: “Cháu đích tôn đang tuổi lớn, ăn nhiều một chút!”