Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
Một Đời Không Quay Đầu
Một Đời Không Quay Đầu
Ngày ta cùng phu quân trở về Thiên giới, ta mang thai song thai.
Ta không nói gì, chỉ muốn dành cho chàng một bất ngờ.
Về đến Thiên giới, Bạch Nguyệt Quang của chàng Thánh nữ đến tìm ta, bị thương ở mắt.
Phu quân khẳng định ta vì ghen tuông mà cố ý hãm hại.
“Chỉ Lan là Thánh nữ Thiên giới, lương thiện thuần khiết, sao có thể vu oan ngươi?”
“Quả nhiên là người phàm hạ tiện, thủ đoạn bẩn thỉu!”
Chàng tự tay m…ó..,c mắt ta để tạ tội cho Thánh nữ.
Sai người giam giữ nghiêm ngặt, chỉ cho ta ăn đồ thừa cơm cặn.
Ta mang song thai, không đủ dinh dưỡng, đau đớn co quắp.
Ta cầu xin vì đứa trẻ, nhưng chàng lại nói ta không từ thủ đoạn.
“Tam đại đơn truyền của Thiên tộc ta, một phàm nhân như ngươi có thể mang thai song thai sao?”
“An Lạc, ngươi đúng là không thấy quan tài không đổ lệ, đến giờ còn dám lừa ta!”
Chàng sai người cắt luôn khẩu phần của ta, đến cả cơm thừa cũng không cho.
Để sống sót, ta đành tranh ăn với chó.
Cho đến ngày chàng cưới Thánh nữ, bắt ta người vợ phàm nhân đến hành lễ.
“Bắt An Lạc lăn đến đây, hành lễ thiếp thân với Chỉ Lan. Nếu nàng biết lỗi, thì cho người mang cơm đến.”
Cả điện hoảng sợ.
Bởi vì đường lên Tru Tiên Đài đã nhuộm đỏ bởi máu ta.
Anh Là Quá Khứ
Anh Là Quá Khứ
Tôi nhìn chằm chằm vào lịch sử chuyển khoản trên màn hình điện thoại, thấy Giang Vân Thâm đã chuyển cho Bạch Hiểu Lộ năm trăm nghìn tệ.
Ghi chú: “Bảo bối, đây là tiền đặt cọc mua nhà mới của chúng ta.”
Nhà mới?
Chúng tôi đã kết hôn ba năm, vẫn sống trong căn nhà bố mẹ tôi tặng làm của hồi môn. Bao giờ anh ta tính mua nhà mới?
Điều khiến tôi lạnh lòng hơn cả là thời gian chuyển khoản mười một giờ tối hôm qua.
Lúc đó anh ta vẫn còn nằm bên tôi, vừa chúc ngủ ngon, vừa hôn trán tôi.
Tay tôi run rẩy, tiếp tục kéo xuống xem lịch sử chuyển tiền: năm vạn, mười vạn, hai mươi vạn… Tất cả đều gửi cho Bạch Hiểu Lộ.
Ba năm qua, tổng cộng hơn hai triệu tệ.
Số tiền đó… đều là tiền sinh hoạt phí tôi đưa anh ta.
Một Chồng Không Ăn Cơm Hai Nhà
Một Chồng Không Ăn Cơm Hai Nhà
Trọng sinh trở về, lần này tôi tránh hết tất cả những lần chạm mặt với Phó Nguyên Thanh.
Hắn tự tiện sửa nguyện vọng của tôi, tôi liền đổi sang đăng ký vào Đại học Thương mại Quảng Châu.
Hắn mang toàn bộ tiền lương đi thuê nhà cho Triệu Sở Sở, tôi bèn bán luôn căn nhà, đá hắn ra ngoài đường.
Hắn thương hại Triệu Sở Sở cô đơn một mình, liền cho cô ta một đứa con, một đêm phong lưu, tôi lập tức hủy hôn với hắn.
Kiếp trước, khi tôi hơn 50 tuổi, nằm trên giường bệnh vì u/ n.g th/ư dạ dày, con trai tôi và cả ba người họ ép tôi ký đơn ly hôn:
“Dù gì mẹ cũng sắp ch .t rồi, không bằng thành toàn cho ba và dì Triệu đi.”
“Cho con một gia đình trọn vẹn được không?”
Kế Hoạch Khởi Động Lại Cuộc Đời
Kế Hoạch Khởi Động Lại Cuộc Đời
Tôi lái BMW chở bạn trai về quê ăn Tết.
Thím nhìn chiếc BMW rồi nói:
“Cháu cần gì đi xe xịn thế? Đưa cho em họ cháu chạy đi.”
Tôi nói:
“Thím ơi, đây là xe của bạn trai cháu mà.”
Ánh mắt thím như tia X quét qua bạn trai tôi, đột nhiên nở nụ cười nịnh nọt:
“Em họ cháu năm nay cũng 23 rồi, làm ở xưởng vặn ốc mấy năm mà vẫn chưa có người yêu. Hay là… bạn trai cháu nhường cho nó đi?”
Gả Nhầm Chồng
Gả Nhầm Chồng
Sau khi tiệc cưới kết thúc và đến lúc thanh toán, tôi phát hiện chi phí lên đến hơn 2 triệu tệ!
Xem bảng kê mà choáng váng: 100 chai Mao Đài giá 3.000 tệ/chai, 300 con tôm hùm xanh Úc giá hơn 2.000 tệ/con, và 100 con cua hoàng đế giá 1.000 tệ/con!
Càng xem tiếp càng thấy lố bịch: 30 đĩa ngọc của khách sạn giá 180.000, 50 cặp ly rượu bằng bạc nguyên chất giá 90.000, chưa kể một đống hải sâm, bào ngư, gà đen được tính theo thùng trong hóa đơn…
Thậm chí nồi gang trong bếp, điều hòa cây trong phòng tiệc, cây xanh trong sảnh khách sạn cũng bị tính tiền!
Chồng tôi gọi điện đối chất với mẹ chồng, nhưng bà ta lại cực kỳ ngang ngược:
“Nhà nó giàu thế mà còn đòi sính lễ 66.000, rõ là cố tình làm khó. Nó muốn đòi mạng nhà mình đấy!”
“Những thứ đó là tôi bảo mấy cô mấy dì của anh dọn hết, để dạy cho cái loại ham lợi nhỏ như nhà nó một bài học!”
Nhận ra mẹ chồng là người không dễ đối phó, tôi lập tức yêu cầu khách sạn báo cảnh sát.
Tôi muốn xem cái đám họ hàng nghèo kiết xác đó lấy gì mà đền khoản nợ khổng lồ này!
Trả Anh Về Với Gió, Mẹ Con Em Có Nắng
Trả Anh Về Với Gió, Mẹ Con Em Có Nắng
Tôi từng nghĩ mình đã gả cho tình yêu, có được cuộc hôn nhân hoàn hảo nhất thế gian.
Chồng tôi, Trần Mặc, là một người đàn ông thành đạt ngoài xã hội, là người chồng dịu dàng chu đáo trong gia đình.
Con gái chúng tôi bé Nhạc Nhạc thông minh đáng yêu. Gia đình ba người của tôi, lẽ ra nên là hình mẫu của hạnh phúc.
Cho đến ngày Quốc tế Thiếu nhi mùng 1 tháng 6 đó, tôi lái xe chở Nhạc Nhạc đi chơi công viên với lòng đầy háo hức.
Một cú phanh gấp chói tai tôi đâm vào đuôi xe phía trước.
Chiếc xe tôi đâm trúng, là chiếc Cayenne màu đen quen thuộc của chồng tôi, Trần Mặc.
Nhưng người ngồi ở ghế phụ lại không phải tôi, cũng chẳng phải bất kỳ nữ đồng nghiệp nào tôi từng gặp ở công ty.
Mà là một cô gái trẻ trang điểm tinh tế, nụ cười còn rực rỡ hơn cả ánh nắng.
Khoảnh khắc đó, giấc mộng cổ tích tôi đã vun vén suốt bảy năm… tan tành.
Thiên Hạ Của Thục Nữ
Thiên Hạ Của Thục Nữ
Thành hôn 4 năm, Quý Tu lại nuôi một ngoại thất ở trang tử.
Ta bình tĩnh đề xuất hòa ly.
Hắn kinh ngạc, tức thì nổi giận.
“Ta vẫn nể tình nghĩa phu thê, chưa từng đưa nàng ấy vào phủ, đều là nữ nhân, sao ngươi lại không dung người như thế! Ôn gia sớm đã suy bại, người nên tự biết thân biết phận, ngươi tưởng ngươi còn là thiên kim cao môn khiến người người ngưỡng mộ năm nào sao?”
Hắn cười lạnh bỏ đi.
Từ đó dọn ra trang ngoài, công khai ra vào với tiểu thiếp kia, còn rầm rộ chuẩn bị nghi lễ bình thê, lại buông lời cuồng vọng giữa bữa tiệc cười đùa:
“Đến lúc đó chén trà bình thê ấy, nàng uống cũng phải uống, không uống cũng phải uống.”
Mọi người đều nhìn ta cười nhạo.
Ta hoàn toàn chẳng bận tâm, bận rộn thu xếp mọi việc còn dang dở.
Chỉ vì mới không lâu trước, có thư từ Kiềm Châu đưa đến.
Phụ thân cùng huynh trưởng được minh oan, chẳng bao lâu nữa sẽ vào kinh, được Hoàng đế ban thưởng.
Sau Khi Bị Dựng Chuyện Bôi Nhọ Tại Lễ Đính Hôn
Sau Khi Bị Dựng Chuyện Bôi Nhọ Tại Lễ Đính Hôn
Trong lễ đính hôn của chị gái tôi, em trai của chú rể mở miệng nói bậy ngay trước mặt mọi người.
“Em vợ còn đẹp hơn cả chị dâu, anh, lần này anh lời to rồi nha!”
Tôi lập tức ném đũa, thẳng tay tạt lên mặt hắn ta:
“Cái lưỡi và cái bên dưới của anh mọc ngược hả? Há miệng ra toàn là phân!”
Công Lý Sẽ Đến Ở Cuối Con Đường
Công Lý Sẽ Đến Ở Cuối Con Đường
Kiếp trước, trước kỳ thi đại học, em gái cố ý giấu giấy báo dự thi của tôi rồi cùng bố đi chơi trò “nhảy từ trên cao”.
Tôi đã chạy nước rút 1500m đến công viên giải trí, tận mắt nhìn thấy em gái lấy giấy báo từ trong túi ra, rồi còn van nài bố lái xe đưa tôi đi thi.
Cuối cùng, tôi thành công vào phòng thi và hoàn thành bài thi.
Nhưng em gái lại vì sự cố kỹ thuật của trò “nhảy từ trên cao” mà rơi từ độ cao 200 mét xuống, ch//ết ngay tại chỗ, trở thành một đống thịt nát.
Bố chỉ bình tĩnh thu dọn xác của em, nhưng đến ngày thứ bảy sau khi em mất, ông ta trói tôi vào chính chiếc máy chơi gặp sự cố đó, không chút do dự nhấn nút khởi động.
Ông ta gào lên: “Vì muốn tranh sủng mà mày nhét giấy báo vào túi em mày, còn bày mưu bắt tao đưa mày đi thi, cuối cùng lại khiến em mày gặp chuyện! Đứa đáng ch//ết nhất chính là mày!”
Khi mở mắt ra, tôi quay về đúng ngày trước kỳ thi đại học.
TIỂU MÃN
Ta sinh vào giờ lành, có bát tự tốt, phụ mẫu liền đem ta bán vào Thẩm gia, để thay thiếu gia nhà ấy trấn hoạ trừ tà.
Thẩm thiếu gia cười tủm tỉm:
“Ngươi thật có phúc khí, chỉ dựa vào một lá số mà được ăn không ngồi rồi, chẳng khác gì loài sâu mọt.”
Mặt ta đỏ bừng: “Ta biết làm việc mà!”
Tuy tuổi nhỏ, nhưng ta biết khâu đế giày, làm dưa muối, thêu thùa may vá... Mười năm qua, bận rộn đến mức chân không chạm đất.
Một hôm, nha bà đem khế ước tới cửa, nói rằng thiếu gia đã bán ta đi.
Đồ đạc chẳng có bao nhiêu, chẳng mấy chốc đã thu xếp xong.
Quản gia sốt ruột dậm chân:
“Thiếu gia chỉ nói đùa thôi, sao cô nương có thể chỉ đáng giá hai đồng tiền?”
“Nếu cô nương thật sự bỏ đi, thiếu gia về hỏi tội thì biết làm sao?”
Ta nghĩ một lát, rồi đáp:
“Thì bảo với hắn, ta đi nơi khác làm sâu mọt rồi.”
Dù sao hắn cũng chỉ xem ta là nô tỳ, ở đâu chẳng thế?
...