Sảng Văn
Nhân vật chính thường được buff mạnh mẽ, gặp đâu thắng đó, kẻ thù bị hạ gục dễ dàng. Người đọc có cảm giác thoả mãn, “đã mắt” khi theo dõi hành trình của nhân vật.
Truyện mới cập nhật

Gia Tộc Ký Sinh
Gia Tộc Ký Sinh
Bạn trai quên đăng xuất WeChat trên máy tính của tôi, mà đúng lúc đó lại đang trò chuyện trong nhóm gia đình bên nhà anh ta.
Mẹ: “Con trai, mai qua nhà Thẩm Tâm Nhã dạm hỏi, thật sự phải đưa 18 vạn sính lễ à?”
Bạn trai: “Đương nhiên, dù phải vay 58 vạn cũng phải đưa cho cô ấy.”
Lòng tôi thoáng vui, cảm thấy anh ấy thật sự yêu tôi.
Nhưng chỉ giây sau, nụ cười trên mặt tôi đông cứng lại.
Bạn trai: “Dù sao sau khi đính hôn thì con sẽ báo cảnh sát, bắt họ trả lại. Đến lúc đó còn kiếm được một bảo mẫu và một kẻ sinh con miễn phí nữa.”
Ba: “Người ta làm gì chịu? Dù có trả lại cũng không chịu gả nữa đâu, con nghĩ hơi nhiều rồi đấy?”
Bạn trai: “Không chịu thì con dùng AI tạo ảnh nóng của cô ta, bôi nhọ thanh danh, nói là sống chung và từng phá thai với con, cuối cùng cô ta chẳng phải vẫn phải lấy con sao?”
Ba: “Không tệ con trai, kế này hay đấy!”
Mẹ: “Quả nhiên con trai mẹ thông minh, không tốn một xu cũng cưới được vợ!”
Chị gái: “Tới lúc đó chị giúp em phát tán ảnh nóng của cô ta, hehe.”
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng bạn trai gõ cửa:
“Em ơi, chìa khóa xe anh để quên ở nhà em rồi, mở cửa đi.”

Mỗi Bông Tuyết Đều Có Tội
Mỗi Bông Tuyết Đều Có Tội
Vào ngày sinh nhật bạn trai tôi, mẹ anh ta đã vun vén anh ta và hoa khôi của trường thành một “cặp đôi tương lai” của Thanh Hoa.
Hoa khôi đưa tặng anh ta chiếc đồng hồ Vacheron Constantin trị giá mấy vạn tệ, mẹ anh ta cười đến mức không khép nổi miệng, nói rằng chỉ có như vậy mới xứng đáng với “cậu con trai Thanh Hoa tương lai” của bà ta.
Còn tôi, cô bạn gái vừa đạt thủ khoa toàn tỉnh, điểm cao hơn anh ta hẳn 27 điểm trong mắt bà ta, lại chỉ là một “con ở nghèo kiết xác” nên cút vào bếp rửa bát.
Tôi xách chiếc tiramisu tự tay làm, đứng trước cửa nhà họ Trần, tiếng cười nói vui vẻ lọt ra từ khe cửa như một chậu nước bẩn hắt thẳng vào mặt tôi.
“Tiểu Dự à, vẫn là Tiểu Hiểu hiểu chuyện nhất. Con xem, người ta tặng con cái đồng hồ này Vacheron Constantin đấy! Thế mới xứng với thân phận sinh viên Thanh Hoa tương lai của nhà ta chứ!”
Đó là giọng của bà mẹ chồng tương lai Lưu Phương the thé và cay nghiệt, từng câu từng chữ như muốn khoe mẽ với cả thiên hạ.
Cửa mở ra.
Trần Dự đứng ở cửa, trông thấy tôi thì nụ cười trên môi khựng lại. Anh ta mặc chiếc sơ mi hàng hiệu mới tinh, trên cổ tay là chiếc đồng hồ sáng lấp lánh, đâm nhói mắt tôi.
“Khả Khả, em đến rồi.” Anh ta định nắm tay tôi nhưng tôi nghiêng người tránh đi.

Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa
Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa
Người phụ nữ t/â m th.ầ./n dưới lầu đã đập cửa nhà tôi suốt 2 năm trời.
Dựa vào cái giấy chứng nhận “miễn tử”, con trai bà ta cũng ngày càng buông thả, chẳng buồn ngăn cản.
Sau khi thay cánh cửa thứ 8 bị đ/ậ/p nát, tôi bức xúc cắt đoạn camera đăng lên mạng than thở.
【Gắn chuông báo động ngoài cửa, ai mà đập cửa là nó hú “u oà u oà”, để xem ai ngủ được!】
【Phản ứng đầu tiên của tôi là: cửa có dẫn điện không nhỉ? Tôi đúng là đ/ộc ác quá đi~ (chó ngáo)】
【Mua máy rung, livestream camera, ai donate là máy rung 10 giây. Mở luôn kèo đoán “bà đi/ên có lên không”. Không đầy nửa năm đủ tiền mua nhà khác.】
Tôi bật dậy khỏi giường, tay ôm mũi bị đ/ập trúng bởi cái điện thoại rơi trúng mặt.
Phát ra tiếng cười khanh khách lần đầu tiên trong 2 năm qua…

Hàng Xóm Bất Đắc Dĩ
Hàng Xóm Bất Đắc Dĩ
Tôi dắt con gái về nhà, vừa mở cửa đã thấy chồng nằm trên ghế sofa chơi game. Tôi nhẹ nhàng nói:
“Hồi nãy em gặp hàng xóm mới dưới lầu, là một cậu bé. Trông giống hệt anh hồi nhỏ.”
Chiếc điện thoại trên tay anh rơi xuống, đậ/p trúng mặt.
Tôi thong thả tiếp lời:
“Chỉ thấy bà ngoại dẫn thằng bé, bảo ba mẹ nó ly hôn rồi. Nghe mà tội.”
Chồng tôi cố gắng nặn ra một nụ cười tự tin mà giả trân, nhặt điện thoại lên, nằm xuống lại:
“Anh không tin. Mấy đứa nhóc bình thường làm gì đẹp trai được như anh.”
Chuẩn thật.
Trẻ con bình thường thì không giống.
Nhưng con riêng của anh thì có.

Hủy Hôn Cũng Phải Có Phong Cách
Hủy Hôn Cũng Phải Có Phong Cách
Sau khi đính hôn, gia đình bạn trai tôi bất ngờ gửi yêu cầu “chỉ hoàn tiền, không trả hàng”.
Họ còn đệ đơn kiện tôi lên đồ/n c/ông a .n, tố cá/o tôi nhận sính lễ giá c .ắ/t cổ.
“Bây giờ là năm 2024 rồi, ai còn lấy sính lễ để cưới xin chứ!”
“Thưa cả/nh s/át, chuyện này là vi phạm pháp luật đó ạ!”
“Lại còn đòi sáu mươi sáu triệu, muốn lấy mạng nhà tôi à!”
Đối mặt với sự trơ trẽn vô lý của nhà bạn trai, tôi không nói nhiều, lập tức đồng ý trả tiền.
Mẹ anh ta được đà lấn tới:
“Thấy con biết điều vậy là tốt đấy, sau này cưới rồi nhớ chăm sóc con trai bác cho tử tế nhé.”
“Ráng đẻ cho bác hai đứa cháu trai, thế là cả nhà yên ổn rồi.”
Tôi bật cười thành tiếng. Cưới à? Ai thèm cưới cái nhà này chứ!
Tối hôm đó, tôi tổ chức hẳn một “lễ hoàn sính lễ” cực kỳ hoành tráng.
Sáng hôm sau, cả nhà bạn trai đã nổi như cồn trên mạng xã hội.

Mẹ Tôi Muốn Bán Tôi
Mẹ Tôi Muốn Bán Tôi
Ngày lễ tình nhân, mẹ tôi lén lút huỷ vé tàu cao tốc của tôi.
Nhất quyết bắt tôi ngồi xe của cậu về quê.
Nhưng vừa lên cao tốc, trước mắt tôi đột nhiên hiện ra một loạt bình luận như đang xem livestream.
“Cô gái à, đừng đi! Họ định bán cô cho đối tượng xem mắt đấy!”
“Làm chuyện đã lỡ rồi thì phải cưới, nhận 30 vạn tiền sính lễ!”
“Bị nhốt trong nhà hơn chục năm, sinh con ra nhưng không tôn trọng con, cuối cùng còn bán con sang miền Bắc Miến Điện!”

Não Yêu Của Ảnh Hậu
Não Yêu Của Ảnh Hậu
Sau ba năm vào nghề, tôi chính thức trở thành Ảnh hậu… lười nhất trong giới.
Trong lễ trao giải, khi nhận chiếc cúp từ tay Ảnh đế giành cú đúp, tôi nghẹn ngào hỏi:
“Phát biểu tùy ý được không?”
Ảnh đế không đáp.
Tôi bám lấy micro, trịnh trọng tuyên bố:
“Chia tay rồi. Từ nay chỉ phát triển sự nghiệp, không phát triển tình yêu.”
Sau lưng vang lên tiếng cười bật ra đầy bất lực.
Ảnh đế cao lãnh xưa nay bỗng nói:
“Em đúng là phi lý quá mức.”
…

Cút Đi, Đồ Con Riêng
Cút Đi, Đồ Con Riêng
Bố tôi qua đời vì t//ai n .ạ/n giao thông, gia đình tôi nhận được một khoản tiền bồi thường rất lớn.
Hôm sau, hàng xóm đã tới gõ cửa vay tiền, nói con trai cô ta bị bệ/nh nặng.
Mẹ tôi mềm lòng, không do dự định cho vay ngay.
Nhưng tôi đã ngăn bà lại —
Bởi vì tôi đã sống lại một lần nữa.
Đứa con trai của cô ta chính là con riêng của bố tôi, và nó hoàn toàn không hề mắc bệ/nh gì cả.

Cỏ Dại Góc Tường
Cỏ Dại Góc Tường
Tôi phát hiện mẹ chồng… đang mang thai.
Tôi và chồng đều sững người.
Nhưng đến khi tôi thông báo mình cũng đang mang thai, mẹ chồng lập tức biến sắc:
“Cô mà có bầu, ai chăm tôi đây? Ngày mai đi bệnh viện p/h//á đi.”
???
Chồng tôi kéo tôi đứng dậy rời khỏi bàn ăn, hôm sau liền… đổi mẹ chồng mới cho tôi.

Khi Ác Mộng Kết Thúc
Khi Ác Mộng Kết Thúc
Chị dâu tôi đang mang thai, nửa đêm gọi điện kêu tôi về nhà làm cánh gà Coca cho chị ấy ăn cho đỡ thèm.
Tôi vừa làm xong, chị ấy liền x//ả.y thai.
Sau đó, chị vừa khóc vừa kể với anh trai tôi rằng tôi đã đầu đ/ộc chị.
Anh tôi nổi điên, trong lúc giằng co đã đá tôi lăn xuống cầu thang.
Dẫn đến li//ệt nửa người.
Mẹ tôi không những không đưa tôi đến bệnh viện, mà còn nhốt tôi trong nhà, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài.
Họ tiêu xài hoang phí bằng tiền của tôi, còn tôi thì ch .t đói ngay trong chính căn nhà của mình.
Và khi tôi mở mắt ra lần nữa…
Tôi đã quay về đúng thời điểm chị dâu gọi điện.