Sảng Văn
Nhân vật chính thường được buff mạnh mẽ, gặp đâu thắng đó, kẻ thù bị hạ gục dễ dàng. Người đọc có cảm giác thoả mãn, “đã mắt” khi theo dõi hành trình của nhân vật.
Truyện mới cập nhật
Con Trai Tôi Là Đạo Sĩ
Con Trai Tôi Là Đạo Sĩ
Tôi bị ép tham gia một chương trình thực tế kinh dị dành cho mẹ và bé.
Con trai năm tuổi của tôi, vốn đang tu luyện ở đạo quán, đã tức tốc bắt xe đến cứu cái mạng chó của tôi.
Trong khi các bé khác khóc lóc thảm thiết, con trai tôi thì xông lên, dán ngay một lá bùa và hét: “Mẹ, bám chặt lấy ‘áo khoác da’ của mẹ đi.”
Tôi cứ tưởng mình sẽ bị cả mạng xã hội chửi bới là kẻ hèn nhát, nhưng không ngờ cả tôi lẫn con trai lại nổi như cồn.
Lắng Nghe Tiếng Sóng
Lắng Nghe Tiếng Sóng
Từ nhỏ tôi luôn ở bên Tống Ngôn Xuyên, giúp anh thoát khỏi ch/ứng t//ự k..ỷ, từng vì anh mà đỡ đ/ạn.
Thế nhưng khi Sở Yểu Yểu hỏi anh tôi là ai, cậu thiếu niên từng kiêu ngạo ngất trời lại cúi đầu giúp cô ta thắt dây váy.
Lãnh đạm, hời hợt nhưng không giấu nổi sự khinh thường:
“Chỉ là một con hầu.”
Sau đó, Sở Yểu Yểu dẫn theo hai người bạn thanh mai trúc mã của cô ta, cùng chúng tôi lập thành nhóm năm người.
Từ đó, người tôi phải phục tùng và lấy lòng không còn chỉ có Tống Ngôn Xuyên, mà là cả 4 người họ.
Cho đến một ngày trước kỳ thi đại học, tôi nhặt được điện thoại của Sở Yểu Yểu.
Tin nhắn trong group chat riêng của bốn người liên tục hiện lên:
Tống Ngôn Xuyên: “Thủ tục du học của tụi mình xong cả rồi.”
Chu Dã: “Con nhỏ nhà nghèo đó chắc vẫn tưởng mày sẽ đưa nó đi cùng đấy, thi xong kiểu gì cũng sụp đổ cho xem.”
Giang Việt: “Con nhỏ hám lợi đó ngày nào cũng mặt dày bám theo tụi mình, còn dám nói với người ta là tụi mình là thanh mai trúc mã của nó nữa cơ!”
Chu Dã: “Đúng là tự ảo tưởng quá mức. Công chúa nhỏ Yểu Yểu mới là thanh mai của tụi mình chứ. Con hầu đó, xấu người xấu nết!”
Bọn họ hớn hở ăn mừng sắp thoát khỏi tôi.
Nhưng họ không biết, tôi đã chờ ngày này suốt 10 năm rồi.
Về sau, tuyết lớn chặn núi, tôi biến mất.
Nghe nói, họ phát đi/ê/n đi tìm tôi.
Xuyên vào nữ chính truyện ngược, Ta ngược tất cả trừ ta
Nghe đồn, mệnh ta vướng chữ ngược, là nữ chính truyện ngược.
Ấy thế mà lại bị nuôi thành một kẻ "gai góc".
Mười năm ta như một, rèn luyện thân thể, tu tập công pháp.
Chỉ chờ truyện ngược mở màn.
Cuối cùng, nam chính lệnh cho ta vào đầm rồng hang hổ lấy thuốc, cứu bạch nguyệt quang của hắn.
Phụ mẫu ruột đòi ta mổ đan điền, lấy linh căn tặng cho thiên kim giả.
Đám sư huynh sư đệ óc tàn nhìn đâu đâu, hùng hùng hổ hổ trách ta bắt nạt tiểu sư muội của chúng.
Ta giận đến dựng mày, mắt hổ trợn trừng, chân đá nam chính, tay xé đồng môn, nắm đấm to như cái nồi đất nện xuống tới tấp.
「Tổ cha cái truyện ngược, cũng dám xả hơi lên đầu bà!」
「Thôi vậy, ngược người khác cũng là ngược! Đã thế thì bà đây chống mắt lên xem, lũ ranh con các ngươi, bao giờ mới gọi ta một tiếng "Nương"!」
Nhớ Mãi Người Thương
Nhớ Mãi Người Thương
Em gái tôi khinh thường vị hôn phu của mình chỉ là một kẻ nghèo túng.
Vì vậy, cô ấy đã bày mưu để Châu Lăng Xuyên và tôi xảy ra chuyện.
Sau đó cô ta giả vờ hoảng loạn, nhân cơ hội trốn ra nước ngoài.
Châu Lăng Xuyên lại đinh ninh rằng mọi chuyện đều do tôi sắp đặt.
Anh ta giả vờ kết hôn với tôi.
Nhưng đến khi danh tiếng đã đạt được, anh ta chặn đường của tôi, khiến tôi ngã xuống nước trong mùa đông giá rét cho đến khi mất con.
Ngày tôi bị bắt cóc, Châu Lăng Xuyên đã gác máy với bọn bắt cóc, quay người để đón em gái tôi vừa về nước.
Lần nữa mở mắt, tôi trở về ngày hôm anh ta bị bỏ thuốc, tránh được tất cả những bi kịch này.
Nhưng sau đó, Châu Lăng Xuyên lại nắm chặt tay tôi, giọng run rẩy: “Đêm đó… vốn dĩ phải là em!”
Anh Đã Phản Bội Mẹ Con Tôi
Anh Đã Phản Bội Mẹ Con Tôi
Con gái tôi bất ngờ ng/ất xỉu, cần ph/ẫu thu/ật khẩn cấp.
Lúc đến quầy đóng tiền, tôi mới phát hiện, một triệu đồng quỹ giáo dục tôi dành dụm cho con – đã biến mất không dấu vết.
Trong cơn hoảng loạn, tôi gọi cho chồng là viện trưởng Lục Đình Châu, nhờ anh ấy mở đường ưu tiên.
Nhưng anh ta lạnh lùng từ chối:
“Thời Nhiễm, em vì ghen tuông mà dám đem mạng sống của con ra đùa giỡn à?”
“Còn muốn anh phá quy định sao?”
Tôi khóc không thành tiếng, điện thoại bị cúp, gọi lại thế nào cũng không được.
Con gái tôi… cũng mãi mãi không tỉnh lại.
Mãi về sau tôi mới biết, số tiền cứu mạng con gái, Lục Đình Châu đã lấy để mua nhà khu trường học cho con trai của Bạch Nguyệt Quang.
Thậm chí, vào ngày hoả tá/ng của con, anh ta còn cùng mẹ con cô ta ngồi xem pháo hoa suốt cả đêm.
Gia Tộc Ký Sinh
Gia Tộc Ký Sinh
Bạn trai quên đăng xuất WeChat trên máy tính của tôi, mà đúng lúc đó lại đang trò chuyện trong nhóm gia đình bên nhà anh ta.
Mẹ: “Con trai, mai qua nhà Thẩm Tâm Nhã dạm hỏi, thật sự phải đưa 18 vạn sính lễ à?”
Bạn trai: “Đương nhiên, dù phải vay 58 vạn cũng phải đưa cho cô ấy.”
Lòng tôi thoáng vui, cảm thấy anh ấy thật sự yêu tôi.
Nhưng chỉ giây sau, nụ cười trên mặt tôi đông cứng lại.
Bạn trai: “Dù sao sau khi đính hôn thì con sẽ báo cảnh sát, bắt họ trả lại. Đến lúc đó còn kiếm được một bảo mẫu và một kẻ sinh con miễn phí nữa.”
Ba: “Người ta làm gì chịu? Dù có trả lại cũng không chịu gả nữa đâu, con nghĩ hơi nhiều rồi đấy?”
Bạn trai: “Không chịu thì con dùng AI tạo ảnh nóng của cô ta, bôi nhọ thanh danh, nói là sống chung và từng phá thai với con, cuối cùng cô ta chẳng phải vẫn phải lấy con sao?”
Ba: “Không tệ con trai, kế này hay đấy!”
Mẹ: “Quả nhiên con trai mẹ thông minh, không tốn một xu cũng cưới được vợ!”
Chị gái: “Tới lúc đó chị giúp em phát tán ảnh nóng của cô ta, hehe.”
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng bạn trai gõ cửa:
“Em ơi, chìa khóa xe anh để quên ở nhà em rồi, mở cửa đi.”
Mỗi Bông Tuyết Đều Có Tội
Mỗi Bông Tuyết Đều Có Tội
Vào ngày sinh nhật bạn trai tôi, mẹ anh ta đã vun vén anh ta và hoa khôi của trường thành một “cặp đôi tương lai” của Thanh Hoa.
Hoa khôi đưa tặng anh ta chiếc đồng hồ Vacheron Constantin trị giá mấy vạn tệ, mẹ anh ta cười đến mức không khép nổi miệng, nói rằng chỉ có như vậy mới xứng đáng với “cậu con trai Thanh Hoa tương lai” của bà ta.
Còn tôi, cô bạn gái vừa đạt thủ khoa toàn tỉnh, điểm cao hơn anh ta hẳn 27 điểm trong mắt bà ta, lại chỉ là một “con ở nghèo kiết xác” nên cút vào bếp rửa bát.
Tôi xách chiếc tiramisu tự tay làm, đứng trước cửa nhà họ Trần, tiếng cười nói vui vẻ lọt ra từ khe cửa như một chậu nước bẩn hắt thẳng vào mặt tôi.
“Tiểu Dự à, vẫn là Tiểu Hiểu hiểu chuyện nhất. Con xem, người ta tặng con cái đồng hồ này Vacheron Constantin đấy! Thế mới xứng với thân phận sinh viên Thanh Hoa tương lai của nhà ta chứ!”
Đó là giọng của bà mẹ chồng tương lai Lưu Phương the thé và cay nghiệt, từng câu từng chữ như muốn khoe mẽ với cả thiên hạ.
Cửa mở ra.
Trần Dự đứng ở cửa, trông thấy tôi thì nụ cười trên môi khựng lại. Anh ta mặc chiếc sơ mi hàng hiệu mới tinh, trên cổ tay là chiếc đồng hồ sáng lấp lánh, đâm nhói mắt tôi.
“Khả Khả, em đến rồi.” Anh ta định nắm tay tôi nhưng tôi nghiêng người tránh đi.
Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa
Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa
Người phụ nữ t/â m th.ầ./n dưới lầu đã đập cửa nhà tôi suốt 2 năm trời.
Dựa vào cái giấy chứng nhận “miễn tử”, con trai bà ta cũng ngày càng buông thả, chẳng buồn ngăn cản.
Sau khi thay cánh cửa thứ 8 bị đ/ậ/p nát, tôi bức xúc cắt đoạn camera đăng lên mạng than thở.
【Gắn chuông báo động ngoài cửa, ai mà đập cửa là nó hú “u oà u oà”, để xem ai ngủ được!】
【Phản ứng đầu tiên của tôi là: cửa có dẫn điện không nhỉ? Tôi đúng là đ/ộc ác quá đi~ (chó ngáo)】
【Mua máy rung, livestream camera, ai donate là máy rung 10 giây. Mở luôn kèo đoán “bà đi/ên có lên không”. Không đầy nửa năm đủ tiền mua nhà khác.】
Tôi bật dậy khỏi giường, tay ôm mũi bị đ/ập trúng bởi cái điện thoại rơi trúng mặt.
Phát ra tiếng cười khanh khách lần đầu tiên trong 2 năm qua…
Hàng Xóm Bất Đắc Dĩ
Hàng Xóm Bất Đắc Dĩ
Tôi dắt con gái về nhà, vừa mở cửa đã thấy chồng nằm trên ghế sofa chơi game. Tôi nhẹ nhàng nói:
“Hồi nãy em gặp hàng xóm mới dưới lầu, là một cậu bé. Trông giống hệt anh hồi nhỏ.”
Chiếc điện thoại trên tay anh rơi xuống, đậ/p trúng mặt.
Tôi thong thả tiếp lời:
“Chỉ thấy bà ngoại dẫn thằng bé, bảo ba mẹ nó ly hôn rồi. Nghe mà tội.”
Chồng tôi cố gắng nặn ra một nụ cười tự tin mà giả trân, nhặt điện thoại lên, nằm xuống lại:
“Anh không tin. Mấy đứa nhóc bình thường làm gì đẹp trai được như anh.”
Chuẩn thật.
Trẻ con bình thường thì không giống.
Nhưng con riêng của anh thì có.
Hủy Hôn Cũng Phải Có Phong Cách
Hủy Hôn Cũng Phải Có Phong Cách
Sau khi đính hôn, gia đình bạn trai tôi bất ngờ gửi yêu cầu “chỉ hoàn tiền, không trả hàng”.
Họ còn đệ đơn kiện tôi lên đồ/n c/ông a .n, tố cá/o tôi nhận sính lễ giá c .ắ/t cổ.
“Bây giờ là năm 2024 rồi, ai còn lấy sính lễ để cưới xin chứ!”
“Thưa cả/nh s/át, chuyện này là vi phạm pháp luật đó ạ!”
“Lại còn đòi sáu mươi sáu triệu, muốn lấy mạng nhà tôi à!”
Đối mặt với sự trơ trẽn vô lý của nhà bạn trai, tôi không nói nhiều, lập tức đồng ý trả tiền.
Mẹ anh ta được đà lấn tới:
“Thấy con biết điều vậy là tốt đấy, sau này cưới rồi nhớ chăm sóc con trai bác cho tử tế nhé.”
“Ráng đẻ cho bác hai đứa cháu trai, thế là cả nhà yên ổn rồi.”
Tôi bật cười thành tiếng. Cưới à? Ai thèm cưới cái nhà này chứ!
Tối hôm đó, tôi tổ chức hẳn một “lễ hoàn sính lễ” cực kỳ hoành tráng.
Sáng hôm sau, cả nhà bạn trai đã nổi như cồn trên mạng xã hội.