Sảng Văn
Nhân vật chính thường được buff mạnh mẽ, gặp đâu thắng đó, kẻ thù bị hạ gục dễ dàng. Người đọc có cảm giác thoả mãn, “đã mắt” khi theo dõi hành trình của nhân vật.
Truyện mới cập nhật

Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi
Sau khi sát thủ hạng nhất Hạ Tầm Song chết đi, cô bất ngờ tái sinh vào thân xác của một nữ minh tinh tuyến 18 cùng tên, vốn đang ở tình trạng “đen đỏ lẫn lộn”. Ngay khi tỉnh dậy, cô mới nhận ra mình đang tham gia ghi hình một chương trình sinh tồn nơi hoang dã.
Trong buổi livestream, khán giả chứng kiến hình ảnh cô nàng vừa săn bắn trên núi, vừa lặn biển bắt cá, chặt cây dựng nhà, chế biến đồ ăn, thậm chí leo lên cây dừa cao hơn 20 mét một cách điêu luyện.
Cả giang cư mận đều trầm trồ, suy ngẫm…
Anti-fan 1: Cái cô tiểu thư yếu đuối vô dụng ngày trước đâu rồi nhỉ?
Anti-fan 2: Chắc cô tiểu thư này đang bật hack rồi.
Anti-fan 3: Sao giờ, muốn nói xấu cô ta cũng chẳng tìm ra lý do gì nữa.
Ban đầu, cô chỉ ký một hợp đồng tình yêu với đỉnh lưu, nhưng dần dần, mọi chuyện lại đi theo hướng khác.
Fan của đỉnh lưu: Xin lỗi, tôi rút lại lời nói trước đây… Cuối cùng vẫn là anh Niên của chúng ta trèo cao rồi.
Fan cp: Couple Song-Niên, khóa chặt lại cho tôi!
Fan thôi còn chưa tính, nhưng đỉnh lưu nào đó cầm điện thoại lướt qua siêu thoại cp của hai người, sao trông anh ta lại vui vẻ như thế?
Cho đến một ngày, khi phóng viên hỏi:
“Xin hỏi, lúc đó Lâm Ảnh Đế đã cầu hôn cô bằng cách nào?”
Hạ Tầm Song cười như mếu đáp lại:
“Em bị bắt đi thẳng tới phòng đăng ký kết hôn thôi.”
Còn Lâm Vãn Niên thì nhìn cô đầy cưng chiều:
“Em nghịch ngợm quá, chuyện đánh nhau là em đề xuất, thua thì phải nhận, em định bỏ chạy à?”
Cộng đồng mạng ăn dưa: “Ôi trời… chơi lớn thật!”
【Câu chuyện cứu rỗi lẫn nhau, hai nhân vật chính đều mạnh mẽ, ngọt ngào, sảng văn, đoàn sủng điềm văn】

Ta Có Thể Nghe Được Lời Đối Thoại Giữa Nữ Tử Xuyên Thư Và Hệ Thống
Lần trọng sinh này, ta xuất hiện ngay giữa yến tiệc trong cung.
Đứng bên cạnh ta là vị muội muội thứ xuất. Nàng rõ ràng môi không hề mấp máy, song bên tai ta lại vang lên một giọng lạnh lẽo vô tình:
【Ký chủ, nếu lấy trăng làm đề, chi bằng chọn bài Tĩnh Dạ Tư? 】
“Đồ ngu, bài thơ ngắn ngủn như thế, làm sao bổn cô nương có thể kinh diễm toàn trường, đè bẹp nữ chính? Mau đổi cho ta một bài dài hơn!”
【Vậy thử Thủy Điều Ca Đầu của Tô Thức? 】
“Bài này thì miễn cưỡng tạm ổn.”
Nữ tử xuyên thư lập tức cầm bút, hạ xuống từng nét chữ.
Chỉ là, nàng đâu biết, toàn bộ cuộc đối thoại cùng “hệ thống” trong đầu kia, ta đều nghe được rành rọt.

Trọng Sinh: Ta Không Làm Kẻ Khờ Nữa
Sau khi ch.ết, y mới biết nữ nhân mình yêu suốt mười năm, Thẩm Yên Nhiên, thực ra là nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm.
Còn y chỉ là nam phụ si tình, hết lòng bảo vệ nàng ta nhưng chẳng bao giờ nhận lại được tình cảm.
Nàng ta bị nam chính dày vò cả thể xác lẫn tinh thần, y là người an ủi.
Nàng ta khóc vì nam chính, y đưa đi giải khuây.
Nàng ta phạm lỗi bị truy nã, y bất chấp nguy hiểm cho gia tộc để đưa nàng ta bỏ trốn.
Nhưng khi nàng ta và nam chính “yêu lại từ đầu”, y vì từng nhiều lần giúp đỡ nàng ta mà bị nam chính dùng quyền thế chèn ép đến mức mất mạng.
Lúc đó, nàng ta chỉ đứng nhìn y, lạnh lùng nói:
“Lục Vân Chu, vốn dĩ ta và huynh không nên qua lại, là tại huynh cứ bám riết lấy ta.”

Trăng Tàn Mới Thấy Sao
Tôi thi đại học được 630 điểm, bạn trai được 400 điểm, hắn muốn tôi cùng hắn học ở một trường dân lập hạng ba.
Ra trường cùng nhau vào khách sạn bưng bê bát đĩa.
Với một bộ não yêu đương nặng độ, "tôi" đã đồng ý.
Ngành quản lý du lịch ra trường chỉ có thể làm phục vụ khách sạn và hướng dẫn viên du lịch? Đó là với người bình thường thôi!
Còn nhà tôi? Chỉ là dưới tên tôi có vài trăm khách sạn mà thôi!

Chồng Quyết Định Thiên Vị Cô Ta
Chồng Quyết Định Thiên Vị Cô Ta
Nghe tiếng chồng chạy xe công nghệ về khuya, tôi mang ly sữa vào phòng cho anh.
Anh lập tức nổi giận:
“Tại sao không gõ cửa? Anh không thể có chút riêng tư sao?”
Nói rồi, anh nhanh chóng kéo lại chiếc áo thun đang cởi dở, tiện tay tắt luôn cuộc gọi video trong điện thoại.
Thấy tôi mặc đồ ngủ, sắc mặt anh càng thêm khó chịu:
“Anh rất mệt, không muốn làm cái chuyện đó.”
Đến khi bị anh mạnh tay đ/ẩy ra ngoài, tôi mới mơ hồ nghe thấy tiếng anh thề thốt:
“Em thấy chưa, anh từ chối thẳng thừng rồi, em còn chưa yên tâm sao?”
“Chiếc xe này, sau này chỉ có em mới được ngồi.”
Khoảnh khắc đó, tôi mới hiểu ra, cái gọi là “nguyên tắc nghề nghiệp” của anh, là giữ mình cho một người đàn bà khác.

Thời Gian Không Quay Lại
Chu Duệ chết vào ngày kỷ niệm chín năm kết hôn của chúng tôi.
Cảnh sát nói, khi gặp tai nạn, anh vẫn còn nắm chặt chiếc nhẫn định tặng tôi.
Trong đám tang, một người phụ nữ xuất hiện. Cô ta gầy gò, khuôn mặt tái nhợt, bụng lại nhô cao. Đôi mắt nhìn tôi chứa đầy hận ý.
Cô ta nói:
"Tôi và Chu Duệ đã ở bên nhau sáu năm. Nếu không có cô, anh ấy đã cầu hôn tôi rồi."
"Bây giờ, con tôi cũng chẳng còn cha nữa."
Nói xong câu cuối cùng, cô ta bất ngờ lao tới, đẩy tôi từ cửa sổ xuống.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về sáu năm trước đúng ngày sinh nhật hai mươi lăm tuổi của tôi. Cũng chính là ngày Chu Duệ gặp cô ta.

Chạy Trời Không Khỏi Nắng
Bạn cùng phòng thời đại học biết tôi là giáo viên yoga, nên nhờ tôi hướng dẫn họ tập luyện.
Một buổi học mười tệ, một tuần bốn buổi.
Nhưng đột nhiên có một ngày, chẳng ai đến nữa.
Hỏi ai cũng không ai trả lời.
Lúc đó tôi mới phát hiện, cô bạn thân tốt của tôi – Trần Gia – đã giành mất “miếng cơm” này của tôi.
Một buổi cô ấy chỉ thu tám tệ.
Thế nhưng Trần Gia chỉ từng học với tôi vài buổi, hoàn toàn không hiểu nguyên lý yoga.
Quả nhiên, mấy buổi sau, do thao tác hỗ trợ quá mạnh tay, cô ấy đã làm gãy chân của một bạn cùng lớp.

Báo Ứng
Ba tôi vì cứu con gái của “bạch nguyệt quang” mà ch .t trong đám ch/áy.
Nghe tin, tôi lập tức chạy đến bệnh viện ngay trong đêm.
Lần đầu tiên nhìn thấy ông ta trong nhà x/á c, khóe miệng tôi khẽ cong lên, cố thế nào cũng không đè xuống được.
Nhân viên y tế tốt bụng nhắc nhở:
“Cô cười nhỏ thôi.”
Thế nhưng khi nhận được hũ tro cốt của ba, tôi lại cười càng to hơn.
Ba à, ông đi thì cứ đi.
Sao lại không để lại di chúc, để cho tôi hưởng trọn khối tài sản trăm tỷ thế này, đúng là khách khí quá rồi.

Khi Tiểu Tam Gặp Thợ Săn
Chồng tôi có một “bạch nguyệt quang” vừa trở về nước.
Cô ta đứng trước mặt tôi, hất cằm kiêu ngạo:
“Cô thật đáng thương, chồng cô chẳng hề yêu cô, tôi mới là tình yêu đích thực của anh ấy.”
Tình yêu đích thực sao?
Tôi suýt bật cười, vẫn cúi đầu lật hợp đồng, đến một cái liếc mắt cũng lười cho cô ta – một kẻ mê muội trong tình ái.
Trong mối quan hệ này, chỉ có cô ta mới bị che mắt, vừa ngốc vừa đáng thương.

Kẻ Thế Chỗ
Kẻ Thế Chỗ
Sau khi dượng tôi qua đời vì tai nạn giao thông, em họ bị chấn động tinh thần nghiêm trọng nên chuyển đến nhà tôi để tĩnh dưỡng.
Nó đem lòng yêu bạn trai tôi, ai nấy đều khuyên tôi nên nhường anh ấy cho nó.
Ngay cả bạn trai tôi cũng bảo:
“Dự Nhược, em ấy đã khổ sở đến mức này rồi, sao em còn chấp nhặt làm gì?”
Sau đó, tôi cũng gặp tai nạn xe. Lúc được đưa đi cấp cứu, em họ ôm chặt bạn trai tôi mà khóc:
“Chị ấy chết rồi có biết bao người thương tiếc, còn em sống chẳng ai thèm đoái hoài.”
Tôi chết trên bàn phẫu thuật. Em họ lấy mất suất tuyển thẳng đại học của tôi, còn kết hôn với bạn trai tôi.
Lúc mở mắt ra, tôi quay lại đúng thời điểm nó vừa dọn đến nhà tôi.