Sảng Văn
Nhân vật chính thường được buff mạnh mẽ, gặp đâu thắng đó, kẻ thù bị hạ gục dễ dàng. Người đọc có cảm giác thoả mãn, “đã mắt” khi theo dõi hành trình của nhân vật.
Truyện mới cập nhật
Kiếp Này Không Để Ngươi Sống
Đời trước, mỗi khi Thái tử chạm vào chiếc nhẫn kia, nha hoàn bên cạnh ta liền mặt mày ửng đỏ như hoa đào nở rộ.
Nàng ta lén lút giả mạo thân phận tiểu thư của ta, thường xuyên ra vào Đông cung tư hội cùng Thái tử, vọng tưởng trở thành Thái tử phi.
Sự việc bị Hoàng hậu phát hiện, một đạo thánh chỉ hạ xuống, toàn bộ nhà ta chịu cảnh tru di.
Lần nữa mở mắt, ta quay lại yến hội trong cung, liền thấy trước mắt xuất hiện những dòng chữ kỳ quái:
【Yến tiệc này, Thái tử cố tình vuốt ve chiếc nhẫn, thật xấu xa.】
【Đám vai phụ đúng là một lũ mù, chẳng nhìn ra Thái tử đang trừng phạt “muội bảo”.】
【Giá như có ai phát hiện ra biểu hiện bất thường của “muội bảo” lúc này thì càng thêm kịch tính!】
Muốn kịch tính ư?
Ta đứng bật dậy, giơ tay tát một cái vang dội lên mặt nha hoàn đang uốn éo phía sau.
“Ngứa ngáy quá thì đi trị!”
Bí Mật Sau Chiếc Xúc Xích Bột
Bí Mật Sau Chiếc Xúc Xích Bột
Trong khu chung cư có một đứa bé, m/ồ c/ôi cha mẹ, chỉ sống nhờ vào tiền trợ cấp ít ỏi của bà.
Thế nhưng con gái tôi lại kể rằng trong đám bạn nhỏ, cô bé ấy có nhiều tiền tiêu vặt nhất.
Bim bim, sữa uống, xúc xích bột… muốn mua gì thì mua, còn vui vẻ chia cho mấy đứa khác.
Thành ra, tất cả bọn trẻ đều thích chơi với cô bé ấy.
Dần dần, con gái tôi về nhà cũng chẳng buồn ăn cơm nữa.
Nó bảo chỉ cần đi theo làm nhiệm vụ với chị kia thì sẽ có xúc xích để ăn.
Bluetooth đừng kết nối bừa, kẻo lật thuyền
Xuống xe mua thuốc lá, bạn trai tôi quên tắt bluetooth.
Cả nhà chúng tôi ngồi trong xe, lặng lẽ nghe anh ta trò chuyện bằng giọng ngọt ngào với một cô gái.
Mà trớ trêu thay, cô gái kia không ai khác, chính là giả thiên kim – đứa con riêng vừa được ba tôi nhận về, Chu Khả.
TÔI LÀ HỌC SINH NGHÈO TRONG LỚP HỌC QUÝ TỘC
Năm lớp 12, ba mẹ cắt hết tiền sinh hoạt, ép tôi phải nghỉ học.
Không còn đường lui, tôi đành bước vào một ngôi trường quý tộc — nơi tụ họp toàn con ông cháu cha.
Chỉ vì thành tích học tập của tôi xuất sắc nên trường chấp nhận miễn toàn bộ học phí.
Nhưng… tôi vẫn cần tiền sinh hoạt để sống qua ngày.
Nhịn đói gần nửa tháng, tôi mặc bộ đồ rách nát cũ kỹ nhất của mình, cuối cùng cũng lấy hết can đảm…
Nhìn về phía đám con nhà giàu trong lớp — những người chưa bao giờ nghiêm túc học hành:
“Các bạn… có ai cần người làm bài tập không? Một bài… chỉ cần năm tệ thôi.”
Những thiếu gia tiểu thư đang mải khoe của lập tức im bặt, đồng loạt quay sang nhìn tôi, ai nấy đều sững sờ.
Vài giây sau, tiếng hò hét vang lên khắp lớp:
“Chỉ năm tệ? Coi thường ai đấy? Năm trăm tệ! Viết cho tôi trước!”
“Tôi ra năm nghìn tệ, tôi xếp đầu!”
“Năm vạn! Đô la Mỹ nhé!”
“Thắp đèn trời đi! Hôm nay lão tử phải xem ai dám giành suất đầu tiên với ông!”
...
Cô Ấy Theo Đuổi Chồng Tôi Suốt Bảy Năm
Cô Ấy Theo Đuổi Chồng Tôi Suốt Bảy Năm
Có một cô gái tên Bạch Sênh đeo bám chồng tôi suốt 7 năm.
Nhưng tôi và chồng là thanh mai trúc mã, yêu nhau từ nhỏ đến lớn, tình cảm bền chặt.
Anh từng nói với tôi:
“Bảy năm? Anh đến tên cô ta là gì còn không biết.”
Nửa tháng trước tôi đi công tác, lúc quay về thì biết anh nhập viện vì đ au d/ạ dày.
Công việc kết thúc sớm nên tôi về trước dự định.
Vừa đẩy cửa phòng bệnh, tôi đã nghe thấy giọng chồng mình:
“Bạch Sênh, tối nay anh muốn uống canh sườn em hầm…”
Bạch Sênh.
Cái tên này, tôi nghe nhiều hơn cả tên Chu Tự Bạch – chồng tôi.
Từ 7 năm trước đã có người rỉ tai tôi về cô gái đó.
“Miểu Miểu à, có cô gái tên Bạch Sênh đang theo đuổi bạn trai cậu đấy.”
“Cô ta cũng tham gia buổi team building lần này.”
“Bạch Sênh mang bánh sinh nhật tới cho Chu Tự Bạch, mà anh ấy không nhận đâu.”
“Hai người kết hôn rồi mà cô ta còn bám riết lấy chồng cậu, không thấy ngại à?”
Tôi nghe những lời kiểu đó không dưới cả trăm lần.
Nhưng đây là lần đầu tiên tôi nghe chính miệng anh gọi tên cô ấy.
Có lẽ anh đ a/u bụng quá, nhắm mắt nhíu mày nằm trên giường, nên mới vô thức gọi thành tiếng.
Nhưng trong điện thoại tôi vẫn còn đoạn ghi âm anh gửi ngay trước đó:
“Vợ ơi, khi nào em về thế… Anh mệt quá…”
Lúc tôi đứng bên giường, lại nghe rõ phần còn lại của câu nói anh chưa kịp nói hết:
“Tối nay anh muốn uống canh sườn em hầm.”
Chỉ một câu, nhưng ẩn chứa quá nhiều điều.
Chu Tự Bạch không phải kiểu người thích làm phiền người khác.
Chúng tôi vừa mới cưới, anh mới tập làm quen với việc chủ động nói ra mong muốn với tôi.
Vậy mà bây giờ, anh lại thẳng thừng yêu cầu được uống canh sườn của người khác hầm.
Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá
Cha mẹ mất sớm, gia cảnh nghèo hèn, nhan sắc lại bình thường, Hạ Hiểu Lan khởi đầu với một ván bài tệ trong tay. Sau gần hai mươi năm phấn đấu, nàng đã trở thành một quản lý cấp cao trong tập đoàn đa quốc gia, cuối cùng cũng thành công xoay chuyển nghịch cảnh đời mình...
Thế nhưng chỉ sau một giấc ngủ, nàng bỗng thấy mình sống lại giữa những năm 80, vẫn tên là Hạ Hiểu Lan, nhưng lại sở hữu một gương mặt đẹp đến mức khuynh nước khuynh thành. “Hạ Hiểu Lan” của thời đại này vốn cầm trong tay một ván bài tốt, nhưng lại bị những lời đồn thổi ác nghiệt ép đến đường cùng phải tự vẫn.
Tiếp nhận cục diện rối ren này, Hạ Hiểu Lan quyết tâm dẫm nát những kẻ xấu xa, trừng trị lũ cặn bã, nắm tay chàng sĩ quan có chút ngang tàng đã yêu nàng từ cái nhìn đầu tiên, cùng anh tạo nên một thời kỳ hô mưa gọi gió giữa thập niên 80!
Tiểu Hồ Ly Của Thái Tử
Thuở ta vẫn chỉ là một tiểu hồ ly, Thái tử từng từ nanh vuốt bẫy sắt cứu lấy ta.
Người đem ta về phủ, nuôi dưỡng suốt chín năm trời.
Mãi đến khi hắn mười lăm tuổi, đem lòng say mê một thiếu nữ.
Hoàng gia chê rằng thân phận nàng kia chẳng xứng đôi.
Ta bèn vì hắn tìm được thần thảo có thể dẫn dụ thiên tượng Phượng Hoàng giáng thế.
Ngày bọn họ thành thân, ta hớn hở tính chen vào tiệc, mong được ăn ké một khúc giò heo.
Giò heo còn chưa kịp nếm, hắn như lệ thường lại đưa tới cho ta một bát canh thịt.
Ta uống cạn, liền ngã lăn mê man.
Đến khi tỉnh lại, nội đan trong thân đã chẳng còn.
Ba chiếc đuôi đứt đoạn, đổi lấy nửa phần tàn mệnh.
Ta hóa thành hình người, quay lại bên hắn, tận mắt nhìn thấy nội đan của mình, lại đang lấp lánh treo trên cổ vị thê tử mà hắn yêu thương nhất.
Tuế An
Năm thứ ba làm cung nữ, ta gặp một hài tử, trên đầu nàng viết bốn chữ, ‘nữ phụ ác độc’.
Ta tự hỏi, một hài tử bảy tuổi có thể độc ác đến nhường nào? Cho đến khi ta nhìn thấy nàng xô ngã cung nữ, đánh đập thái giám, mắng nhiếc giáo dưỡng ma ma, ta mới chợt nhận ra, đánh đúng quá.
Ta cũng đã muốn đánh mấy kẻ này từ lâu rồi. Đây nào phải nữ phụ ác độc, đây là thiên thần bảo bối của ta.
Sau này, nàng hỏi: "Ngươi không ghét ta sao?"
Ta đáp: "Không hề, ta yêu ngươi nhiều như sao trời, như hạt cát sa mạc, như giọt nước biển khơi."
Nàng vừa thẹn thùng vừa kiêu ngạo, đưa tay đặt vào lòng bàn tay ta: "Đêm nay, ngươi thị tẩm."
Nhà Bà Nội
Nhà Bà Nội
Nhà//ch á/y, bà nội chặn đầu xe c/ứu hỏa không cho vào.
Bác cả với bác gái thì ngồi bệt dưới đất, vừa ăn hạt dưa vừa đánh bài.
Tôi thì sắp phát đin, vì em g/á i tôi còn đang m/ắc kẹt trong nhà, sống ch .t chưa rõ.
“Trong nhà còn người! Mau tránh ra để họ vào cứu!”
Bà nội gào lên: “Trận hỏa ho/ạn này là để vượng vận cho bà! Ai dám dập?!”
Bác cả lập tức quay đầu chửi: “Ai bảo ba mày không chịu cho nhà tao vay tiền mua nhà? Lẽ ra phải th/iê u luôn con tiện nhân như m/ày đi cho xong!”
Ồ, hóa ra họ còn chưa biết—
Co n//tr a/i cưng của bác cả, cũng đang ở trong đó.
Công ty Giả Vờ Đi Làm
Công ty Giả Vờ Đi Làm
Sắp đến cuối năm, ông chủ công ty tôi bỏ trốn.
Chỉ còn mình tôi ngồi trơ trọi giữa văn phòng trống rỗng, đối mặt với chủ tòa nhà đòi tiền thuê.
Tôi cắn răng, đăng quảng cáo lên mạng:
【Công ty “Giả Vờ Đi Làm” chính thức mở cho thuê nhiều vị trí làm việc.】
【Chỉ 20 tệ/ngày, có ngay một chỗ ngồi view sông tuyệt đẹp tại văn phòng hạng A.】
【Phù hợp cho những ai 7 nghiệ/p nhưng chưa dám nói với người nhà, không muốn về quê ăn Tết, cần không khí học tập cho thi nghiên cứu sinh hoặc công chức…】
Nghĩ một lúc, tôi thêm dòng nữa:
【Ngoài ra nhận đóng giả: trợ lý ngoan ngoãn, đồng nghiệp xấu tính đều có thể diễn!】
Chẳng mấy chốc đã có người tới thuê bàn, văn phòng nhanh chóng ngồi kín.
Wuhu~ tôi thật sự đã “hồi sinh” được nơi này rồi!
Nhưng đúng lúc công việc đang thuận buồm xuôi gió, thì tên sếp trời đánh kia quay lại, vừa giận vừa cười:
“Cô giỏi thế này, chi bằng làm bà chủ luôn đi!”