Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật

Sinh Tồn: Sau Khi Hồi Sinh, Tôi Chỉ Chơi Ở Độ Khó SSS
Sinh tồn: Sau khi hồi sinh, tôi chỉ chơi ở độ khó SSS
Tác giả: Phàm Sự Linh
(Vô hạn lưu + Vô CP + Trò chơi sinh tồn + Nữ chính trưởng thành + Kinh dị rùng rợn)
(Các chương 26-51 có thể bỏ qua mà không ảnh hưởng đến cốt truyện sau này, mỗi màn chơi khoảng 25 chương)
Sinh viên năm hai Nhược Linh, trong lúc chơi game 《Thoát Hiểm Chung Kết》, bị kéo vào một không gian kinh dị và bị "chết" ngay từ đầu!
Sau khi hồi sinh, cô có được một cuốn sách da đen thần bí, từ đó hóa thân thành một chuyên gia công nghệ, gặp gỡ những đồng đội mạnh mẽ, cùng nhau chiến đấu để sinh tồn, chinh phục BOSS và kiếm về vô số phần thưởng.
Các màn chơi bao gồm:
#Thị trấn Hoàng Tuyền
#Bệnh viện kinh hoàng
#Thị trấn Annacy
#Nhà nghỉ bỏ hoang
#Phòng nữ sinh 302
#Lồng giam xác sống
#Viện bảo tàng quái vật dị dạng
#Sơn trại Thung lũng sương mù
#Người giấy
...
Càng đi sâu vào, cô càng kinh ngạc nhận ra mình là người chơi được định mệnh chọn, còn nơi đây chỉ là sân chơi của Tà Thần...

NHẤT NHÂN CHI HẠ
Tỷ tỷ vào cung làm Quý phi. Hoàng đế biết trong lòng tỷ ấy đã có người khác, bèn với ý đồ xấu xa mà gả ta cho người thương của tỷ ấy.
Khi thánh chỉ tứ hôn được truyền đến, ta đang bị mẫu thân ép ở nhà thêu áo cưới cho chính mình.
Kim thêu đâm vào ngón tay, ta ngẩn người nhìn giọt m áu đang rỉ ra.
Ta chưa bao giờ nghĩ tới...
Phu quân tương lai của mình lại chính là người nam nhân mà ta vẫn luôn coi là tỷ phu.

THẤT NIÊN ĐOẠN NGHĨA
Thành hôn bảy năm, phu quân Thủ phụ của ta đã mời một vị nữ phu tử về dạy cho hai đứa con. Chàng giải thích rằng:
"Trong phủ là nội trạch, nam nhân ra vào không tiện."
Ta thương phận nữ tử không dễ dàng, nên đã trả tiền học phí gấp đôi.
Ngày ngày ta chuẩn bị cơm áo cho hai con, chỉ sợ chúng đói, chúng lạnh.
Cho đến ngày sinh thần của vị nữ phu tử, phu quân đã lén lút dẫn hai con đến tửu lầu để mừng cho nàng ta.
Lúc đó ta mới biết, thì ra vị nữ phu tử ấy chính là người tình thanh mai trúc mã thuở hàn vi được chàng nuôi bên ngoài.
Ngay cả hai đứa con của ta cũng hùa theo họ để lừa gạt ta.
"Thưa phụ thân, rốt cuộc khi nào phụ thân mới thành thân với phu tử ạ? Như vậy chúng ta mới là người một nhà."
"Mẫu thân lúc nào cũng ở nhà quản thúc chúng con, mẫu thân chẳng hiểu gì cả. Phu tử làm mẫu thân của chúng con thì tốt rồi."
Giọng của Thôi Diễn mang theo ý cười.
"Vài ngày nữa, ta sẽ đi xin một đạo thánh chỉ cho nàng làm bình thê, không thể để mẫu thân con bắt nạt Lan nhi được."
"Phụ thân vạn tuế!"
Ta đứng ngoài cửa, tim như dao cắt, lòng dạ sắt đá lại, ta xoay người vào cung bái kiến Thái hậu.
"Thưa cô mẫu, xin người hãy ban cho con một đạo thánh chỉ hòa ly."
"Nhưng còn hai đứa trẻ thì sao?"
Ta ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhưng ánh mắt lại vô cùng quả quyết:
"Một đứa con cũng không cần."

CHỒNG TÔI MUỐN LY HÔN, MẸ CHỒNG RA MẶT XỬ ĐẸP TIỂU TAM
Mười năm làm vợ, cuối cùng chồng tôi cũng công khai dẫn tiểu tam về nhà, thẳng thắn cầu xin mẹ chồng chấp thuận.
Trước mặt tôi, bà gật đầu đồng ý để chúng tôi ly hôn. Không những vậy, mẹ chồng còn nắm tay tôi, ôn tồn nói: “Từ nay, con là con gái mẹ.”
Sau đó bà quay sang nắm tay tiểu tam, dịu dàng dặn dò: “Từ giờ, việc nhà giao cho con nhé.”
Tiểu tam rạng rỡ gật đầu: “Con sẽ cố gắng hết sức ạ.”
Mẹ chồng hiền hòa đáp lại: “Yên tâm, không quá khó đâu, mẹ sẽ dạy con.”
Tiểu tam có phần hào hứng: “Con cần làm những gì ạ?”
Mẹ chồng mỉm cười, chậm rãi liệt kê: “Sáng dậy lúc năm giờ nấu bữa sáng, bảy giờ đưa hai đứa nhỏ đến trường, tám giờ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, mười giờ đi chợ chuẩn bị bữa trưa, nghỉ trưa xong thì giặt đồ, đến hai giờ chiều lại chuẩn bị trà chiều…”
Tôi và Lâm Tự vừa rời khỏi Cục Dân Chính, chưa kịp nguôi cơn bàng hoàng sau khi ký đơn ly hôn, Kiều Từ Từ đã nhanh chóng chuyển hành lý vào nhà lớn của nhà họ Lâm, còn mặt dày tuyên bố rằng được mẹ chồng cho phép.
Dù sao, căn nhà đó cũng đứng tên bà.
Cô ta kéo vali vào thẳng phòng ngủ chính, sau đó không quên trừng mắt mắng tôi: “Đơn ly hôn đã ký rồi, cô còn mặt mũi gì ở lại đây? A Tự nói chỉ cần nhìn thấy cô là buồn nôn.”
Tôi còn đang bối rối không biết nên dọn đồ đi đâu thì mẹ chồng xuất hiện.
Bà nhìn tôi, nghiêm giọng: “Thập Nguyệt, con dọn lên phòng khách tầng hai đi.”
Kiều Từ Từ tưởng mẹ chồng đang đứng về phía mình, liền đắc ý nhướng mày, lén liếc tôi với vẻ khinh khỉnh.
Tôi nhìn bà mà không hiểu nổi ý định thật sự trong lòng bà là gì. Dù bà luôn nghiêm khắc, nhưng hiếm khi bộc lộ cảm xúc rõ ràng như hôm nay.
Ngay lúc đó, mẹ chồng đột nhiên quay sang Kiều Từ Từ, giọng nói bình thản nhưng lạnh lùng: “Phòng ngủ chính ở tầng một, gần bếp hơn. Mỗi sáng nhớ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.”
Sau đó bà nhìn tôi, nhẹ nhàng dặn: “Cô ta mới đến, còn nhiều điều chưa quen, con viết giúp nó một thực đơn bữa sáng đi.”
Kiều Từ Từ tái mặt: “Mẹ… con không biết nấu ăn. Mấy chuyện đó trước giờ đều là Thập Nguyệt làm mà?”
Mẹ chồng lập tức sửa lại cách xưng hô: “Thập Nguyệt giờ là con gái mẹ, cũng là em chồng của cô. Phiền cô tôn trọng em mình.”
“Việc chăm con có thể thuê bảo mẫu mà...” Kiều Từ Từ lầm bầm. “Nhà giàu bây giờ ai mà không thuê bảo mẫu chứ...”
Ánh mắt mẹ chồng chợt nghiêm lại: “Ở căn nhà này, việc nhà là trách nhiệm của con dâu. Mẹ không thích người ngoài nhúng tay vào. Nếu không thích thì dọn ra ngoài, mẹ không giữ.”
“Con... con hiểu rồi, mẹ.” Kiều Từ Từ ngượng ngùng gật đầu.

SỰ SỤP ĐỔ CỦA VUA DOANH SỐ
Khi anh chàng “quán quân doanh số” đến tìm tôi xin thanh toán phí team building, tôi thậm chí không thèm ngẩng đầu lên, liền thẳng thừng từ chối:
“Không duyệt được, hết kinh phí rồi.”
Anh ta tròn mắt, mặt đầy vẻ không thể tin nổi:
“Hôm nay mới mùng 1, sao lại hết tiền được? Mỗi người mỗi tháng đều có 100 tệ mà!”
Thế nhưng tôi vẫn kiên quyết không giải quyết cho anh ta.
Cuối cùng, chịu hết nổi, anh ta chạy thẳng tới tìm đại BOSS để mách tội tôi:
“Boss! Trên đời sao lại có người cố tình làm khó đồng nghiệp như cô ta chứ?”
“Không duyệt phí team building, tôi lấy gì để nâng cao tinh thần cả nhóm?”
“Cô ta keo kiệt đến mức bóp nghẹt cả động mạch chính, chẳng phải muốn phá công ty sao?!”
Thấy sự việc rốt cuộc cũng ầm ĩ lên, tôi khẽ mỉm cười, đứng dậy, rồi từ trong ngăn kéo rút ra xấp hóa đơn gần nửa năm nay…
…

Ta Trùm Cung Đấu, Thế Tử Cao Quý Cũng Phải Cúi Đầu Xưng Thần
Thế tử quyền cao chức trọng × (giả) đóa bạch liên ôn nhu ngọt ngào】
Kiếp trước, ta bị ép nhập cung, đánh bại toàn bộ phi tần trong hậu cung, cuối cùng ngồi lên vị trí hoàng hậu.
Mãi đến lúc sắp chết, ta mới biết, hóa ra mình chỉ là viên đá lát đường để Hoàng thượng đưa Bạch Nguyệt Quang lên ngôi.
Mà đích tỷ rõ ràng có mối nhân duyên cực tốt, lại chê bai hầu phủ, chẳng được thế tử cùng dưỡng tử thương yêu, cuối cùng rơi vào cảnh bị ruồng bỏ.
Không ngờ, chúng ta lại cùng lúc trọng sinh, đích tỷ chủ động đề nghị đổi gả!
Đêm tân hôn, giọng nói lạnh băng của người nam nhân kia vang lên:
“Chúng ta không có tình cảm, ta cũng sẽ không chạm vào nàng.”
Ta khẽ nâng mắt, dịu dàng ngoan ngoãn đáp:
“Được, nghe theo phu quân.”
Đối diện, người nam nhân thoáng sững sờ, trông thấy vẻ mặt hắn, khóe môi ta khẽ cong.
Giả vờ đáng thương, đóng vai hiền thục, chuyện này ta rành nhất…
Cuộc sống ở hầu phủ đơn giản, nhẹ nhõm, hằng ngày chẳng cần hao tâm đấu đá chốn cung đình.
Còn về tân lang kia? Giúp hắn vượt qua cửa ải tàn tật, sống được là đủ.
Thế nhưng dần dà, người nam nhân vốn lạnh lẽo tựa thần tiên hạ phàm ấy lại chủ động si mê quấn lấy ta.
Về sau, Hoàng đế kiếp trước cũng trọng sinh, còn muốn đoạt ta trở về hậu cung...
Người phu quân lạnh lùng ôm chặt ta trong ngực, đuôi mắt đỏ hoe:
“Tần Cửu Vi, chẳng phải nàng giỏi tính toán lắm sao? Vì sao lại không tính cả ta vào?”

SAU KHI HOÀ LY, BÀ MẪU TRỌNG SINH MUỐN ĐI THEO TA
Văn án:
Phu quân ta muốn cưới kỹ nữ thanh lâu làm thê tử.
Khi hòa ly, ta vốn tưởng rằng sẽ không đấu lại được bà mẫu, cũng sẽ không giành được đứa nhỏ.
Kết quả là bà mẫu mở miệng nói, đứa nhỏ và bà, đều thuộc về ta.
Mọi người: ……
Sau đó, bà mẫu lấy lòng hỏi ta:
“Con dâu à, con xem, lão đại nhà ta không được, nhưng ta còn có lão nhị, dáng dấp cũng khá tuấn tú…”

TỪNG LÀ KINH HỒNG SOI MẪU ĐƠN
GIỚI THIỆU:
Sau khi giải trừ tình độc cho công tử nhà Thượng thư, ta đã cầu xin hắn đừng giết ta.
Hắn là bậc nhã sĩ xuất chúng,
Lại bị một kẻ tỳ nữ thô vụng như ta làm nhơ bẩn thân mình,
Ắt hẳn là nỗi sỉ nhục tày trời.
Thế nhưng hắn lại cười đến rơi lệ:
“Ở chốn lưu đày này, ta với nàng có gì khác biệt?”
Mãi đến ngày hôm sau, ta mới hay, tình độc là do kẻ thù hạ.
Chúng nhốt công tử vào chuồng lợn, ép hắn cùng lợn hoan lạc.
Từ ấy, hắn thay đổi.
Hắn đốt sạch thi từ,
Dốc lòng nghiên cứu kinh sách và sách lược trị quốc,
Vì một suất dự khoa cử mà không ngại quỳ gối, giúp người mang giày.
Hắn luôn bảo ta hãy chờ,
Nói rằng nhất định sẽ cưới ta.
Ta chờ hắn đỗ đạt, công thành danh toại.
Chờ hắn hồi kinh, khôi phục gia nghiệp.
Chờ hắn cưới Quận chúa, kết thân hoàng tộc.
Lần này, ta không muốn chờ nữa.
Ta hít mũi, nhẹ giọng nói:
“Ta không muốn làm thiếp thất, xin công tử hãy để ta rời đi.”

BÀ LỚN HÀO MÔN THÍCH ĐỎNG ĐẢNH NGHỊCH TẬP RỒI
Sau vụ tai nạn, tâm trí tôi quay trở lại tuổi đôi mươi.
Trong chương trình thực tế về mẹ chồng – nàng dâu, trong khi các bà mẹ chồng khác thúc giục con dâu sinh nở, tôi lại đưa con dâu đi nghỉ dưỡng, SPA, và truyền thụ bí quyết trường xuân bất lão: “Không cưới không sinh, tuổi xuân vĩnh viễn; không đẻ không nuôi, tuổi thọ vô biên.”
Trong khi những cặp mẹ chồng – nàng dâu khác mâu thuẫn liên miên, tôi lại giúp con dâu đánh bại trà xanh, xé tan Bạch liên bông. Tôi còn mua tặng con dâu những món trang sức trị giá hàng trăm triệu để an ủi: “Có tiền, có nhan sắc, có sự nghiệp, lại còn có mẹ chồng thương yêu, mà thằng chồng xấu xa lại không về nhà, có gì mà không tốt?”
Chỉ trong nháy mắt, tôi đã ngược dòng từ một phu nhân hào môn đỏng đảnh, thích làm màu trở thành mẹ chồng quốc dân có siêu năng lực tiền bạc.

TÁI SINH, CÙNG TÁM MÈO CON KHUẤY ĐẢO TẬN THẾ
Kiều Hòa đã vật lộn sinh tồn suốt ba năm trong tận thế, trước khi chết mới biết được rằng cô em gái mà cô hết lòng yêu thương là một kẻ xuyên sách.
Không chỉ chiếm được tình yêu thương của cha mẹ và ba người anh trai, mà còn lợi dụng thân phận xuyên sách để hãm hại tám con mèo mà Kiều Hòa nuôi dưỡng đến chết!
Kiều Hòa biết rất rõ, nếu không giết chết tám con mèo mà cô nuôi, thì trong tận thế, khi động vật bắt đầu biến dị, những con mèo ấy sẽ bảo vệ chủ nhân đến cùng, và chắc chắn sẽ giẫm chết cô em gái kia dưới chân!
Sống lại một lần nữa, Kiều Hòa ngay từ đầu đã mang theo mèo và kho hàng cao cấp cắt đứt quan hệ, thề không qua lại nữa!
Không ngờ lại bị ràng buộc với【hệ thống Bỏ mặc】, chỉ cần Kiều Hòa bỏ mặc sẽ không chỉ được thưởng vật phẩm mà còn được nâng cấp dị năng liên tục.
Từ đó, Kiều Hòa bắt đầu một cuộc sống "bỏ mặc" được tám con mèo tranh giành cưng chiều ~
Còn đám người nhà cực phẩm kia thì cầu sống không được, khóc trời than đất!
Kiều Hòa tay trái cầm đồ ăn, tay phải ôm mèo, còn có dị năng khổng lồ bảo vệ, ngày tháng trôi qua gió xuôi nước thuận!
—Lưu ý trước khi đọc—
Nữ chính là người mạnh mẽ, không thánh mẫu, cũng không giết người vô tội.
Có nam chính.
Không ngược, có tình tiết vả mặt trả thù, cũng có ngọt ngào sảng khoái, lấy sinh tồn tận thế làm chính, có mô tả một chút về ẩm thực.