Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
Gả Cho Thiếu Gia Mù
Sau khi thiếu gia bị mù, vị hôn thê của hắn đã xé nát hôn ước rồi gả cho người khác.
Lão phu nhân vì sợ hắn phát giác, bèn tìm đến ta, người có giọng nói tương tự vị hôn thê của hắn, để gả thay.
Đêm động phòng, Tạ Dung Dữ mắt vẫn còn quấn vải, dịu dàng và cẩn trọng hôn ta, thì thầm gọi: “Như nhi…”
Ta vốn đã thèm khát thân thể này của hắn từ lâu lắm rồi, liền lập tức hôn đáp lại, hưởng dụng một cách tàn nhẫn.
Ba tháng sau, mắt của hắn dần dần hồi phục.
Lão phu nhân thấy ta không còn giá trị lợi dụng, bèn muốn đuổi ta ra khỏi phủ.
Thế nhưng, ta đã mang trong mình cốt nhục của Tạ Dung Dữ.
Ẩn Khê
Ẩn Khê
Khi Mạnh Hoài được phục chức, chuẩn bị vào kinh, chàng lại bất ngờ rơi xuống nước mất trí nhớ.
Chàng chẳng quên gì, chỉ quên người vợ kết tóc cùng chàng là ta.
Chàng nắm tay Tô Nguyệt Thiển, bảo rằng nàng mới là ái nhân duy nhất trong đời chàng.
Nhi tử của ta thì lạnh lùng bênh vực họ:
“Người chẳng giúp được gì, thì xin người cũng đừng xuất hiện trước mặt phụ thân nữa, có được không?”
Bà mẫu ta ánh mắt lạnh lùng, hờ hững buông lời:
“A Hoài bệnh tình nguy cấp, chẳng lẽ con lúc này còn ghen tuông vô cớ sao?”
Tô Nguyệt Thiển cũng kéo lấy tay áo ta, móng tay bấm sâu vào da thịt:
“Đợi Mạnh đại ca hồi phục trí nhớ, ta tất sẽ hoàn trả vị trí chính thê cho tỷ. Cầu xin tỷ, làm ơn để chúng ta vào kinh!”
Ta đã biết rõ, Mạnh Hoài giả vờ mất trí nhớ, chỉ để bỏ ta ở lại.
Như thế cũng tốt.
Con ta ở Mạc Bắc vừa gửi thư, chỉ mong mẫu tử đoàn viên.
Giờ đây, đến cả cái cớ để rời đi, ta cũng chẳng cần tìm nữa.
Ký Sinh Trùng Trong Buổi Tiệc Tốt Nghiệp
Ký Sinh Trùng Trong Buổi Tiệc Tốt Nghiệp
Chị chồng tôi bất ngờ @ tôi trong group gia đình:
【Ngô Lưu, cô có ý gì vậy hả? Tôi chỉ bảo để con trai tôi tổ chức tiệc tốt nghiệp chung với con gái cô thôi mà, tụi nhỏ là anh em họ, cô dựa vào đâu mà không đồng ý?】
Đúng là đầu óc có vấn đề.
Con trai chị ta thi đại học từ năm ngoái, lại chỉ đậu trường trung cấp. Năm nay còn mặt dày đòi bám theo tiệc tốt nghiệp của con gái tôi.
Tôi còn chưa kịp nói gì, mẹ chồng đã lên tiếng:
【Năm ngoái thằng cháu lớn của tôi bị thiệt thòi rồi, năm nay nhất định phải làm rình rang cho nó.】
Chồng tôi cũng góp lời:
【Không sao, làm thêm vài bàn tiệc nữa cũng được, mọi người vui vẻ là được mà. Dù sao thì em dâu chị ấy cũng có tiền.】
Tôi giận muốn bốc hỏa, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ đồng ý.
Chỉ vì… ở kiếp trước, tôi đã kiên quyết từ chối chị ta.
Kết quả là con trai chị tức giận bỏ nhà đi nhậu xuyên đêm, số/c rượ/u rồi ch .t ngay tại chỗ.
Chị ta đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi, cầm d/a/o ch/é/m đi/ên loạn khiến tôi và con gái mất mạng.
Lần này vừa mở mắt ra, tôi lập tức nhắn cho chị ta:
【Làm, nhất định phải làm! Chị nhớ mời hết họ hàng bạn bè đến nhé, tôi sẽ cho các người một buổi tiệc hoành tráng nhất.】
Tuyết Đông
Tuyết Đông
Mẫu thân ta là tú bà, từng cứu Hiền phi khỏi ch .t đuối.
Bà giấu Hiền phi trong Bách Hoa Lâu để tránh truy s/á/t.
Sau khi thủ lĩnh tặc phỉ bị d/i/ệ/t, để xóa bỏ vết nhơ từng lưu lạc chốn thanh l/â/u, Hiền phi vu oan cho mẫu thân ta cấu kết phản tặc, ban lệnh x//ử t/ử bà.
Mẫu thân ta ngã gục ngay tại chỗ, Hiền phi ngạo nghễ khinh bỉ cười lạnh:
“Đồ tiện chủng, ngươi mà cũng xứng gọi ta là tỷ muội sao?”
Bách Hoa Lâu thành tro bụi, ba mươi hai k/ỹ n/ữ bị quân lính làm nhục, xác nằm ngổn ngang ở bãi th/a m//a.
Chỉ có ta, vì đang du học ngoài cung, nên thoát khỏi kiếp nạn ấy.
Còn Hiền phi, lại giẫm lên x//á/c mẹ ta mà tấn phong làm Quý phi.
Nửa năm sau, Quý phi phát bệnh đa/u đầu, Thái y trong cung đều bó tay.
Ta quỳ trước giường nàng, cung kính thưa:
“Bệnh đau đầu của nương nương, nô tỳ có thể trị.”
Ngủ Dậy Thành Góa Phụ
Ngủ Dậy Thành Góa Phụ
Sau khi sống lại, việc đầu tiên tôi làm là uống liền năm viên th//uo^c ngủ, ngủ một mạch hai ngày.
Chỉ vì ở kiếp trước, tôi ra ngoài mua đồ ăn, lại vô tình bắt gặp chồng mình là Lưu Tử Lương, đang ôm đồng nghiệp nữ bước ra từ khách sạn.
Ngày hôm sau, anh ta bị tố cáo và mất việc. Trong cơn tuyệt vọng, anh để lại d/i thư rồi 44.
Mẹ chồng và con trai đều cho rằng tôi là người đã hại ch .t anh ta, cùng nhau n/h.ố/t tôi vào kho chứa đồ ở quê.
Tôi cố cầm cự được năm ngày, cuối cùng ch .t trong cảnh đ/ói k/hát cùng cực.
Ch .t rồi còn bị chuột cắ//n n á/t th//i t h/ể, chẳng còn nguyên vẹn.
Cũng lúc đó tôi mới biết —
Người đã tố cáo Lưu Tử Lương chính là cô nhân tình kia.
Cô ta mượn tay tôi để rũ bỏ trách nhiệm, còn nhân cơ hội thăng chức lên làm tổng giám đốc thay anh ta.
Trong tan/g lễ, cô ta giả vờ thương xót, nắm tay mẹ chồng tôi khóc lóc:
“Nếu là cháu, cháu tuyệt đối sẽ không tố cáo anh ấy! Người đàn bà đó thật độc ác, phá nát cả một gia đình đang yên ấm!”
Mẹ chồng tôi mắng chửi tôi suốt một đêm, rồi quay về quê đem th/i th//ể tôi b ă/m n.á /t thành từng mảnh.
Mãi đến khi mở mắt lần nữa, tôi đã trở lại thời điểm trước khi bước ra khỏi nhà mua đồ ăn.
Đã Cạn Tình Thì Cạn Luôn Đường Lui
Đã Cạn Tình Thì Cạn Luôn Đường Lui
Tết Đoan Ngọ, chồng tôi bắt tôi một cô lễ tân nhỏ nhoi chuẩn bị quà tặng cho nhân viên và khách hàng.
Tôi đã dốc hết tâm sức để chuẩn bị những món quà ấy.
Nhưng thư ký của anh ta, Thu Nguyệt, lại ngang nhiên chỉ trích tôi trước mặt mọi người, nói rằng quà tôi chuẩn bị không có chút thành ý nào, thậm chí còn yêu cầu chồng tôi sa thải tôi.
Tôi khẽ mỉm cười với cô ta:
“Chủ tịch Lâm sẽ không bao giờ sa thải tôi đâu.”
Thu Nguyệt cười nhạt, liếc tôi đầy giễu cợt rồi gọi điện cho chồng tôi ngay trước mặt tôi.
Khi tôi đang chuẩn bị xem trò hề của Thu Nguyệt, thì giọng nói lạnh lẽo, vô tình của chồng tôi vang lên từ đầu dây bên kia:
“Chuyện nhỏ như vậy, Thu Nguyệt em cứ tự quyết định đi.”
Tôi sững sờ đến mức nghẹn lời:
“Lâm Phi, anh thật sự muốn đuổi việc tôi sao?”
….
Hồi Kết Của Kẻ Thứ Ba
Hồi Kết Của Kẻ Thứ Ba
Khi Lâm Nguyệt Trì xuất hiện trong lễ đính hôn của tôi và Giang Tiện và mặc chiếc váy cùng dòng thiết kế với tôi.
Tôi đã biết, cuộc hôn nhân giữa tôi và Giang Tiện sẽ không thể thành.
Con gái của tiểu tam từng cướp bố tôi từ tay mẹ tôi như cô ta sẽ giống như mẹ mình, cũng sẽ cướp Giang Tiện từ tay tôi.
Nhưng tôi tuyệt đối không để cô ta đạt được mục đích.
Tôi đã tự tay phá tan lễ đính hôn mà mình dày công chuẩn bị.
Nhanh chóng rời khỏi thành phố A.
Chị đây không chơi nữa.
Mạt Thế: Nữ Phụ Lựa Chọn Chiến Đấu
Tuỳ Tâm vốn sợ chết, nhưng bị bạn cùng phòng kéo đi xem một bộ phim tận thế. Vừa định ngắm trai đẹp, chưa kịp run thì cô đã ngất xỉu trước màn hình đầy thây ma. Mở mắt ra lần nữa, Tuỳ Tâm phát hiện mình… xuyên vào bộ phim, đứng trên tường thành rung chuyển, dưới chân là biển xác sống, phía sau là nam chính lạnh lùng nhìn cô:
“Tuỳ Tâm, hãy dùng mạng cô để trả giá cho sai lầm này.”
Hoảng sợ đến cực điểm, một giọng nói vang lên trong đầu:
“Ký chủ, đây là Hệ thống Gây Họa. Tăng phòng thủ, công kích, tiên tri… cô chọn gì?”
“Công kích! Max công kích cho tôi!”
Từ đây, nữ phụ yếu đuối trong kịch bản biến thành “sát thần giữa tận thế”. Thay vì khóc lóc cầu cứu, cô cầm súng đập nát sọ thây ma. Đáng lẽ phải gây chuyện hại người, cô lại đảo mắt lạnh lùng khiến kẻ xấu run rẩy. Đáng lẽ phải chết bi thảm, cô lại một mình xông vào hang ổ vua thây ma khiến nam chính liều mạng xông vào cứu.
Một nữ phụ yếu đuối giả + hệ thống chỉ số công kích max = một câu chuyện tận thế vừa máu lửa, vừa hài hước, vừa ngoài dự đoán.
THÁI TỬ LÀ MẪU THÂN CỦA TA
Mẫu thân ta là đệ nhất mỹ nhân thiên hạ, người được Hoàng đế để ý và bắt vào cung. Ngày ngày ta lấy nước mắt rửa mặt, Hoàng đế bèn phất tay cho Thái tử đến an ủi ta. Thái tử vốn nổi tiếng bạo ngược, nhưng dỗ dành ta suốt ba ngày trời mà vẫn không thành, cuối cùng hắn đành sụp đổ hỏi ta: “Cô giàu có khắp bốn biển, ngươi muốn gì? Cô đều có thể cho ngươi.”
Ta nghẹn ngào đáp: “Ta muốn mẫu thân.”
Thái tử nghiến răng nghiến lợi: “Được, từ hôm nay, cô chính là mẫu thân của ngươi!”
Một tháng sau, ta giật mình tỉnh dậy trong tẩm cung của Thái tử, nghe thấy hắn đập tấu chương, gầm lên với người vừa đến: “Ngươi tới làm gì! Cô khó khăn lắm mới dỗ được nàng ấy ngủ!”
HỒNG LÂU ẢNH NGUYỆT
Kinh thành, giữa đêm trăng, Hồng Nguyệt Lâu sáng rực như dải ngân hà rơi xuống nhân gian.
Nơi đó, nàng là chủ nhân cao quý – Tô Yên Vũ.
Nhan sắc khuynh thành, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, thân thủ bất phàm, chỉ một ánh mắt đã khiến cả sảnh đường im bặt.
Nhưng không ai biết, sau tà áo đỏ rực là mối thù sâu như máu.
Cha nàng, quyền thần nắm binh, kẻ từng cưỡng đoạt mẫu thân nàng, rồi phủi tay bỏ mặc.
Kẻ đó cũng chính là hung thủ gián tiếp đẩy mẫu thân nàng xuống mồ.
Giữa ván cờ báo thù, nàng gặp hắn – Lạc Vũ Hàn, vị Thái tử quyền mưu, ngoài lạnh trong nóng, từng là kẻ đối đầu, rồi thành đồng minh bất đắc dĩ.
Tình cảm, nghi kỵ, phản bội, âm mưu…
Khi máu nhuộm thềm ngọc, nàng sẽ chọn gì – báo thù đến cùng, hay buông bỏ tất cả để giữ lấy một trái tim?
Hồng lâu dưới ánh trăng, bóng người mờ ảo.
Nơi hoa không vì ai mà nở, cũng không vì ai mà tàn.