Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
Toan Tính Của Bà Nội
Toan Tính Của Bà Nội
Bà nội tôi từng suýt chút nữa hại ch/ết tôi.
Mẹ tôi từng tuyên bố rằng, nếu bà ta còn dám bước chân vào nhà thêm một lần nào nữa, bà ấy sẽ ly hôn với bố tôi.
Bố tôi khi ấy thề sống thề ch/ết rằng sẽ không bao giờ có chuyện đó.
Vậy mà chưa được nửa năm, trí nhớ của ông ấy lại “vô tình” gặp sự cố.
Mẹ vừa mới nói tuần sau sẽ đi công tác hai tháng.
Chân trước mẹ tôi còn chưa rời khỏi cửa, chân sau bố tôi đã lén đón bà nội về nhà.
Ông ta vừa xoa đầu tôi vừa dịu giọng giải thích:
“Bà nội dạo này sức khỏe không tốt, phải đến bệnh viện kiểm tra.Bố lại bận việc, không chăm lo cho con được, để bà nội nấu cơm cho con ăn cũng tiện.”
Xin Lỗi, Em Không Còn Yêu Anh Nữa
Xin Lỗi, Em Không Còn Yêu Anh Nữa
Sau khi mang thai, tôi thấy thèm ăn món bạch tuộc viên trước cổng trường đại học nên bảo chồng lái xe đưa tôi đi mua.
Xếp hàng hơn mười phút, phần cuối cùng lại bị một cô gái chen ngang mua mất.
Tôi không vui, kéo cô gái lại chất vấn tại sao lại chen hàng.
Cô lập tức lau nước mắt, khóc sụt sịt: “Chị ơi! Chị đừng làm khó em, em phải vội đi học.”
Tôi còn chưa kịp mở miệng tiếp thì chồng tôi – người vừa quay lại sau khi đỗ xe lại chen ra khỏi đám đông đang vây xem rồi kéo tôi đi: “Buổi sáng sớm không yên, đòi đi ăn mấy viên bạch tuộc này làm gì!”
“Giờ còn gây khó dễ cho một nữ sinh! Em không thấy mất mặt à? Em càng lúc càng vô lý rồi!”
Trong khoảnh khắc đó, tôi lạnh cả sống lưng, cảm thấy người đàn ông trước mắt bỗng trở nên xa lạ.
SONG SINH ĐỔI MỆNH
Trưởng tỷ và ta vốn là một đôi song sinh.
Nàng là đích trưởng nữ, vừa chào đời đã được định sẵn sẽ trở thành Hoàng hậu tương lai.
Còn ta, đích thứ nữ, lại bị đính ước cho một thứ tử phủ tướng quân.
Chỉ là, trưởng tỷ đăng cơ hoàng hậu trưởng quản hậu cung nhiều năm vẫn không có con nối dõi.
Lại vì mưu hại hoàng tử mà bị đẩy vào lãnh cung, phụ mẫu huynh trưởng đều bị nàng liên lụy.
Còn ta tuy gả cho một thứ tử, nhưng phu quân ta tuổi trẻ mà đã có chiến công hiển hách, cho nên bản thân ta cũng trở thành nữ tử tôn quý nhất phủ tướng quân.
Trưởng tỷ ta trước khi lâm chung, muốn gặp ta lần cuối.
Nàng nói, chỉ mong trước khi chết có một thân nhân ở bên, nhưng lại không còn mặt mũi nào gặp lại phụ mẫu cùng huynh trưởng.
Ta nhập cung thăm nàng, không ngờ nàng lại sai vài lão thái giám đến làm nhục ta, rồi dùng một chén độc tửu, đoạt luôn mạng sống của ta.
“Đã là song sinh, tỷ muội chúng tôi há chẳng nên cùng sinh cùng tử?”
Lần nữa tỉnh lại, chúng ta vậy mà lại đồng thời trọng sinh về trong thai của mẫu thân.
Mẫu thân lúc ấy đang gần ngày sinh nở.
Trưởng tỷ liều mình hết sức, một cước đá ta rơi xuống.
Lần này, ta đã trở thành đích trưởng nữ!
Vừa ra đời, ta đã bật cười thành tiếng.
Trưởng tỷ chỉ thấy được hào quang bên ngoài của ta, nàng nào biết được bao năm qua ta ở phủ tướng quân gian nan thế nào.
Ở kiếp này nếu chỉ cần hiền lương thục đức là có thể sống yên ổn cả đời, vậy thì ta cầu còn chẳng được!
…
Quả Báo Của Kẻ Bội Bạc
Quả Báo Của Kẻ Bội Bạc
Tám năm sau, tôi phát hiện Trì Yến nuôi tình nhân bên ngoài.
Khi bọn họ quấn lấy nhau, ả tiểu tam đắc ý nói:
“Người đàn bà già cỗi, cứng nhắc như chị thì lấy gì tranh với tôi chứ?”
Tôi chỉ khẽ cười.
Người phụ nữ lớn tuổi chẳng còn gì đáng khoe khoang, chỉ là tâm cơ đủ sâu, thủ đoạn đủ độc.
MÙA ĐẸP NHẤT NHÂN GIAN
Nhà ta nghèo túng, quanh năm ăn chẳng đủ no.
Hôm ấy, có một người thợ săn tên gọi Thạch Định – vác theo một con lợn rừng tới trước cửa nhà, mở miệng muốn cầu hôn ta.
Hắn nói:
“Về sau ta nhất định sẽ để nàng ăn no mặc ấm, bạc kiếm được đều giao cả cho nàng.”
Ta nhìn con lợn rừng to tướng hắn mang theo, trong lòng thầm tính: nếu đổi lấy thóc gạo, cũng đủ cho cả nhà ăn suốt một năm.
Thế là ta gật đầu, ưng thuận mối nhân duyên này.
Sau khi thành thân, cũng không ngoài mong đợi — đời này ta được hắn nâng niu chiều chuộng, yên ổn sống trọn kiếp hồng trần.
...
Mỗi Bông Tuyết Đều Có Tội
Mỗi Bông Tuyết Đều Có Tội
Vào ngày sinh nhật bạn trai tôi, mẹ anh ta đã vun vén anh ta và hoa khôi của trường thành một “cặp đôi tương lai” của Thanh Hoa.
Hoa khôi đưa tặng anh ta chiếc đồng hồ Vacheron Constantin trị giá mấy vạn tệ, mẹ anh ta cười đến mức không khép nổi miệng, nói rằng chỉ có như vậy mới xứng đáng với “cậu con trai Thanh Hoa tương lai” của bà ta.
Còn tôi, cô bạn gái vừa đạt thủ khoa toàn tỉnh, điểm cao hơn anh ta hẳn 27 điểm trong mắt bà ta, lại chỉ là một “con ở nghèo kiết xác” nên cút vào bếp rửa bát.
Tôi xách chiếc tiramisu tự tay làm, đứng trước cửa nhà họ Trần, tiếng cười nói vui vẻ lọt ra từ khe cửa như một chậu nước bẩn hắt thẳng vào mặt tôi.
“Tiểu Dự à, vẫn là Tiểu Hiểu hiểu chuyện nhất. Con xem, người ta tặng con cái đồng hồ này Vacheron Constantin đấy! Thế mới xứng với thân phận sinh viên Thanh Hoa tương lai của nhà ta chứ!”
Đó là giọng của bà mẹ chồng tương lai Lưu Phương the thé và cay nghiệt, từng câu từng chữ như muốn khoe mẽ với cả thiên hạ.
Cửa mở ra.
Trần Dự đứng ở cửa, trông thấy tôi thì nụ cười trên môi khựng lại. Anh ta mặc chiếc sơ mi hàng hiệu mới tinh, trên cổ tay là chiếc đồng hồ sáng lấp lánh, đâm nhói mắt tôi.
“Khả Khả, em đến rồi.” Anh ta định nắm tay tôi nhưng tôi nghiêng người tránh đi.
NỮ Y
Quý nhân trong cung lâm bệnh, nam nữ khác biệt, đám ngự y chẳng thể tùy tiện lại gần chữa trị.
Có kẻ trước mặt hoàng thượng tâu rằng tiểu thư Vu gia đã từng chữa khỏi cho không ít người.
Thế là ta bị người ta nâng kiệu đưa vào cung — ngây ngô đến độ suýt chút nữa thì bị lừa cả một đời.
...
Cậu Ấy Chờ Tôi Sau Cơn Mưa
Cậu Ấy Chờ Tôi Sau Cơn Mưa
Trong group chung của bệnh viện, chồng tôi – Trình Tụng cùng thực tập sinh Giang Xuân dùng chung một cái muỗng ăn dưa hấu.
Giang Xuân thấy vậy, liền giải thích trong group:
【Dùng muỗng múc dưa hấu ăn, mới có vị mùa hè đó mà!】
Ai cũng biết chồng tôi mắc chứng sạch sẽ nặng.
Anh ta chưa từng ăn ngoài nhà hàng, sau mỗi ca phẫu thuật phải dùng đến mười chai dung dịch khử trùng để làm sạch.
Đến cả bộ đồ ăn tôi từng chạm vào, anh ta cũng không thèm dùng lại.
Ấy vậy mà lúc này, người chưa từng tán gẫu trong group như chồng tôi lại phụ họa với cô ta:
【Ăn dưa hấu như vậy, quả thực ngọt hơn hẳn.】
Tôi tức đến bật cười. Đúng lúc này, em chồng lại gọi điện tới chất vấn tôi:
“Chị không biết anh tôi dạ dày yếu à? Còn đưa anh ấy ăn dưa hấu lạnh! Chỉ yêu cầu chị ở nhà chăm sóc chồng con thôi mà chị cũng không làm nổi hả?!”
Tôi dứt khoát cúp máy, đặt một xe tải dưa hấu gửi thẳng đến bệnh viện.
Bão Tuyết Đã Đến
Bão Tuyết Đã Đến
Năm thứ ba thầm yêu Chu Kinh Hòa, tôi kết hôn với anh.
Một năm sau, tại khu trượt tuyết, tôi và người bạn thân khác giới của anh cùng lúc gặp nạn.
Chu Kinh Hòa lao tới, bảo vệ cô bạn ấy ngã lăn ra tuyết.
Khoảnh khắc thân thể va xuống mặt đất lạnh giá, tôi bỗng thấy… chẳng còn gì đáng giá nữa.
Mà những thứ đã vô nghĩa, thì chỉ có thể vứt bỏ thôi.
BIẾN GIẢ THÀNH THẬT
Ngày nước mất, Hoàng hậu khoác cho ta xiêm y công chúa, bảo ta thay con gái bà, cùng nhau tuẫn quốc.
Ta lén giấu mảnh sứ trong tay áo, cắt đứt dải lụa trắng treo trên xà nhà.
Giặc tràn vào cung, máu chảy thành sông, chỉ còn ta là người duy nhất trong hoàng tộc còn sống sót.
Tân quân phán: muốn phong ta làm Quận chúa, để an lòng cựu thần.
À… phủ Quận chúa kia rộng lắm, đẹp lắm — nguy nga tráng lệ vô cùng.
...