Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
Trêu Đùa Công Tử Thượng Lưu
Trêu Đùa Công Tử Thượng Lưu
Ngay ngày hôm sau khi tôi từ chối cung cấp “dịch vụ quỳ” cho một khách hàng quái gở, Cố Cảnh Hành bắt đầu theo đuổi tôi.
Hắn ra tay hào phóng, lại còn chu đáo với tôi từng chút một.
“Đừng đi làm nữa, để anh nuôi em.”
Tôi gật đầu cái rụp, có bạn trai đẹp trai lại còn nuôi mình, ai mà muốn đi làm trâu ngựa nữa?
Suốt một năm trời, hắn dẫn tôi sống trong cảnh xa hoa trác táng ngày đêm.
Mọi người đều cá rằng khi hắn chán rồi thì cuộc đời tôi cũng tiêu luôn.
Quả nhiên, không lâu sau Cố Cảnh Hành đề nghị chia tay, còn thẳng thắn nói rằng tiếp cận tôi chỉ vì một vụ cá cược.
Nhưng mấy chuyện đó tôi biết từ lâu rồi, tôi lắc lắc quyển sổ tiết kiệm ngân hàng.
“Năm vừa rồi chơi với anh vui lắm, từ giờ tôi bận lo sự nghiệp rồi.”
KHÔNG GẢ
Vị hôn phu của ta ở Giang Nam trót phải lòng một đóa “tiểu bạch hoa”.
Mẫu thân lại khuyên ta: “Con đưa nàng ta về nhà đi. Nam nhân sớm muộn gì cũng sẽ nạp thiếp, con thu phục được người hắn yêu nhất, sau này sẽ tránh được vô số phiền toái.”
Thế là đến ngày tiểu bạch hoa bán thân chôn mẹ, ta liền bước tới trước Triệu Dục Tông một bước, cất lời:
“Cô nương, có muốn theo ta về không?”
...
Cái Giá Của Kẻ Bội Bạc
Cái Giá Của Kẻ Bội Bạc
Bạch nguyệt quang của Giang Dự bị phát hiện nhiễm H.I.V tại bệnh viện của tôi. Tôi đã phá vỡ nguyên tắc nghề y để nói cho anh ta biết.
Thế nhưng anh ta lại cho rằng tôi đang bịa chuyện, không chỉ vu khống tôi hại ch bệnh nhân, khiến tôi bị kết án, mà sau đó còn lén bỏ thu//ốc ph//á th//ai vào sữa tôi uống.
Thai đã được tám tuần, tôi xuất huyết nghiêm trọng.
Tôi cầu xin anh ta giúp đỡ, nhưng anh ta chỉ lạnh lùng đá tôi một cái:
“Cuối cùng cũng không còn ai cản tôi và Tiểu Tuyết ở bên nhau nữa.”
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở về đúng ngày mà bạch nguyệt quang của anh ta bị phát hiện nhiễm H.I.V.
Lần này, tôi không những không nói cho anh ta biết, mà còn chủ động chia tay.
Dù sao thì anh ta yêu cô ta đến thế, tôi cũng nên giúp họ thành toàn.
YÊU HỔ PHU QUÂN SỦNG TA ĐẾN TẬN TRỜI
“Ta có thể sờ đuôi chàng một chút không?”
Ta nhìn con bạch hổ trước mặt, dõng dạc nói:
“Suy cho cùng thì ta đã mang trong bụng con của chàng rồi”
“Thì sao?”
Bạch Lẫm dùng đôi kim đồng nổi bật nhìn ta, giọng nói trầm thấp đầy cao ngạo.
“Những gì Bổn Hoàng không muốn, không ai ép được.”
“Vậy ta không sinh nữa.”
Ta đưa tay giả vờ đấm vào chiếc bụng hơi nhô lên của mình.
Bạch Lẫm sợ đến mức xù hết cả lông, cả người nhảy dựng lên, lập tức quăng đuôi đến trước mặt ta.
"Bổn hoàng nói đùa! Chỉ là nói đùa thôi!"
Ta nhếch môi cười, thỏa mãn nằm sấp lên chiếc bụng trắng mềm của hắn, nghịch ngợm cái đuôi:
“Hứ, ta đây cứ ép chàng đấy, Yêu Hoàng thì ghê gớm lắm sao.”
"Phải, Yêu Hoàng thì ghê gớm lắm sao..."
Bạch Lẫm sợ ta lăn xuống, bèn dùng móng vuốt to lớn che chở cho ta, bất đắc dĩ nói hùa theo lời ta, giọng đầy cam chịu.
ĐƯỢC ĂN LÀ PHÚC
Ta là một tội nô, nhưng lại ăn cơm rất ngon lành.
Lúc lén ăn vụng, Thái tử đứng một bên nhìn dáng vẻ ta ăn, không nhịn được cũng theo đó mà ăn sạch một bát lớn.
Hoàng hậu nương nương thấy thế thì mừng rỡ vô cùng, bèn sai ta làm tỳ nữ thử món cho Thái tử.
Về sau, công chúa Trường Ninh cũng được đưa vào cung — nàng nhỏ như một con mèo con đang tập ăn, còn có cả tiểu thiếu gia của Hầu phủ vào cung làm bạn đọc sách.
Từng người một, đều được đưa đến bên ta.
Thế là, ta bỗng chốc có thật nhiều thật nhiều bằng hữu.
...
Bác Sĩ Mà Không Có Y Đức
Bác Sĩ Mà Không Có Y Đức
Trong phòng phẫu thuật, người chồng là bác sĩ phẫu thuật chính cùng với y tá tiểu tam rời đi suốt bốn mươi phút, khiến bệnh nhân t//ử v/ong.
Sau đó, anh ta yêu cầu tôi ký vào biên bản thỏa thuận tai nạn y tế.
Lúc này tôi mới biết, anh ta luôn nghĩ rằng người nằm trên bàn mổ là mẹ tôi.
Tôi lặng lẽ đẩy tờ thỏa thuận về phía anh ta.
“Tôi ký cái này không thích hợp. Vẫn nên để con trai của người đã khuất ký thì hơn.”
Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn
Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn
Nhà hàng xóm thấy biển số xe tôi có 985, bèn nhờ tôi trong ba ngày thi đại học đưa con gái cô ta đến điểm thi, nói là để lấy chút vận may.
Tôi còn đang do dự thì trước mắt hiện lên dòng chữ như trong livestream:
【Nữ chính xui xẻo nhất truyện đã lên sàn rồi!】
【Bà hàng xóm kia lười ch đi được, rõ ràng là không muốn dậy sớm nên mới tìm cớ đùn đẩy việc đưa con đi thi cho nữ chính!】
【Con gái bà ta cũng đâu có bình thường, sắp thi đại học đến nơi mà vẫn chat chit với bạn mạng đến hai ba giờ sáng mỗi đêm, kết quả là ngày thứ hai thi xong thì bị nhồi máu cơ tim ngay trên xe nữ chính. May mà nữ chính vượt sáu đèn đỏ, đưa đến viện kịp lúc, không thì mất mạng rồi!】
【Cả nhà bọn họ không biết ơn đã đành, còn oán trách nữ chính lo chuyện bao đồng, hủy hoại tương lai sáng lạn 985 của con gái, rồi cuối cùng phóng hỏa thiêu chết nữ chính!】
【Tức đến tăng xông! May mà nữ chính trọng sinh rồi!】
Tôi bị hù cho rùng mình một cái, lập tức từ chối:
“Xin lỗi, tôi phải đi làm, không rảnh.”
Không Quay Lại
Không Quay Lại
Sau khi say rượu, chồng chê tôi trên giường cứng nhắc, vô vị, liền lấy ra một bộ tư thế “mặn mà” nóng bỏng bảo tôi học theo.
Tôi tưởng là của một nữ diễn viên nào đó của Nhật Bản, nên hứng thú xem.
Chồng tôi lại vuốt ve những đường cong trong ảnh, say mê cảm thán:
“Tiên phẩm! Cô ấy đã sinh con cho tôi rồi mà vẫn gợi cảm như vậy.”
Mười chín năm ân ái, tôi chỉ nghĩ đó là lời nói đùa lúc say của hắn.
Nhưng khi tôi cầm giấy siêu âm thai đi làm giấy chứng nhận sinh, nhân viên lại nói:
“Cô Giang, tình trạng hôn nhân của cô là ly dị.”
“Chồng cũ của cô Chu Cảnh Hành đã tái hôn, và có một con với cô Úc Manh… Cô, không biết sao?”
Đầu óc tôi bỗng nổ tung, cả người tôi ngay lập tức cứng đơ tại chỗ.
Chu Cảnh Hành yêu tôi, là chuyện cả Hải Thành đều biết.
Từ bộ đồng phục học sinh đến váy cưới, hắn vì tôi mà dấn thân vào con đường hắc đạo, cũng vì nước mắt của tôi mà rửa tay gác kiếm.
Còn Úc Manh, là người tôi và Chu Cảnh Hành hận nhất.
Trong làn nước mắt nhòe nhoẹt, kẻ thù không đội trời chung của Chu Cảnh Hành đột nhiên gọi điện đến, say bí tỉ:
“Giang Tri Nguyệt, mười năm rồi, tôi con mẹ nó muốn cưới em phát điên rồi, kiếp này em có thể nào quay đầu lại nhìn tôi một lần không?”
Tôi dừng lại một chút rồi nói: “Được.”
Muốn Cưới Em Trai Tôi Mơ Đi
Muốn Cưới Em Trai Tôi Mơ Đi
Khi tôi và ba của Ảnh đế cùng bước ra từ một căn biệt thự, liền bị paparazzi chụp được, hôm đó hot search liền sập luôn.
Cư dân mạng ào ào mắng tôi không bám được Ảnh đế thì quay sang bám ba anh ta, đúng là vì muốn gả vào hào môn mà không từ thủ đoạn nào.
Bạn gái của Ảnh đế ám chỉ tôi trong một buổi phỏng vấn: “Yên tâm đi, nhà họ Cố sẽ không để một thứ dơ bẩn bước ban vào cửa.”
Nhưng cô ta không biết, tôi là chị ruột của Ảnh đế, ba của anh ta cũng là ba tôi.
Tôi đích thực không thể để loại hàng dơ bẩn như cô ta bước vào cửa nhà tôi.
Thiên Kim Thật Trở Về
Thiên Kim Thật Trở Về
Mẹ tôi là người thứ ba nhưng lại tự cho mình thanh cao.
Bà ta thà sống nghèo khổ bắt tôi nghỉ học đi làm, cũng không chấp nhận tiền trợ cấp nuôi dưỡng từ chính thất.
Khi tôi âm thầm cầu cứu cha ruột, bà ta phát hiện rồi gào khóc chửi mắng:
“Con là con hoang, sinh ra đã là tội lỗi. Dựa vào đâu mà đòi tranh giành thứ thuộc về con hợp pháp của người khác?”
Vì vậy, khi tôi và Tống Minh Ưu bị bắt cóc cùng lúc, bà ta không chút do dự lựa chọn bỏ rơi tôi.
Còn nói như người đạo đức lắm:
“Coi như nó đang chuộc tội cho chính mình!”
Sau đó tôi thành người thực vật, nghe thấy Tống Minh Ưu bên giường gọi bà ta là “mẹ”, tôi mới bàng hoàng nhận ra —
Tống Minh Ưu mới là con hoang!
Chúng tôi đã bị tráo ngay từ khi sinh ra!
Khi mở mắt lần nữa, tôi quay về đúng ngày bị bà ta phát hiện chuyện cầu xin cha ruột giúp đỡ.