Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
Nuôi Nhầm Một Kẻ Vong Ân
Nuôi Nhầm Một Kẻ Vong Ân
Tôi đã nhận nuôi một đứa bé bị bỏ rơi, vất vả nuôi dưỡng đến khi con bé trở thành sinh viên của một trường đại học danh tiếng.
Vậy mà, cha mẹ ruột của con bé đột nhiên xuất hiện đòi nhận lại con. Ngôi nhà và chiếc xe mà tôi chuẩn bị cho nó, nó liền sang tên nhà và xe cho em trai của nó, còn tiền dưỡng già của tôi thì bị nó lấy đưa cho em trai nó làm sính lễ cưới vợ.
Tôi hỏi nó lý do tại sao lại làm như vậy, nó khóc và nói: “Hai người không phải là cha mẹ ruột của con, thì làm sao mà hiểu được tình cảm máu mủ ruột thịt.”
Sau khi sống lại, tôi quay về thời điểm cha mẹ ruột của nó đến nhận con.
Lần này, tôi chọn cách hoàn thành tâm nguyện hiếu thuận của nó.
Tôi đã nhận nuôi một đứa bé bị bỏ rơi, vất vả nuôi dưỡng đến khi con bé trở thành sinh viên của một trường đại học danh tiếng.
Vậy mà, cha mẹ ruột của con bé đột nhiên xuất hiện đòi nhận lại con. Ngôi nhà và chiếc xe mà tôi chuẩn bị cho nó, nó liền sang tên nhà và xe cho em trai của nó, còn tiền dưỡng già của tôi thì bị nó lấy đưa cho em trai nó làm sính lễ cưới vợ.
Tôi hỏi nó lý do tại sao lại làm như vậy, nó khóc và nói: “Hai người không phải là cha mẹ ruột của con, thì làm sao mà hiểu được tình cảm máu mủ ruột thịt.”
TẠ MINH HI
Ta là thứ nữ của một tiểu quan, năm cập kê, đích mẫu cho ta lựa chọn hai con đường.
Một là gả cho vị thư sinh tay trắng lập nghiệp, làm chính thê.
Hai là làm kế thất cho Tưởng Nhị công tử nhà Lễ bộ Thượng thư.
Nhị công tử nhà họ Tưởng danh tiếng lẫy lừng — không phải vì tài học hay dung mạo, mà bởi tính tình cuồng loạn, sở thích quái đản khiến người nghe qua đều rùng mình khiếp sợ. Ai nấy đều khuyên ta chọn gả cho thư sinh.
Nhưng chỉ mình ta biết, cả hai con đường đều là cái bẫy mà đích mẫu đã đào sẵn.
Tưởng nhị công tử tuy điên loạn, nhưng ít ra còn có thể giữ mạng.
Còn gã thư sinh kia — là khách quen của thanh lâu, hơn nữa còn mắc bệnh hoa liễu.
Đích mẫu nhìn ta, mặt đầy vẻ hả hê:
“Ta thấy thư sinh kia cũng không tệ, năm nay có thể tham gia khoa cử, nói không chừng còn có tên trên bảng vàng.”
Ta cười nhạt, cuối cùng vẫn chọn gả cho Tưởng nhị công tử.
Chỉ bởi tình cờ nghe được một bí mật — hắn tuy có sở thích quái gở, nhưng chỉ mê luyến những phụ nhân quá tứ tuần, đặc biệt là kiểu phong tình dào dạt, mị ý ngập tràn.
Mà đích mẫu ta… chính là kiểu mẫu điển hình như thế.
...
Chúng Ta Từng Tốt Đẹp Biết Bao
Chúng Ta Từng Tốt Đẹp Biết Bao
Khi mở cửa bằng chìa khóa, tôi chết lặng nhìn thấy đồ lót phụ nữ vương vãi trên sàn nhà.
Tôi hiểu rõ tính cách của Cố Cảnh Tu—anh luôn gọn gàng ngăn nắp, từ trước đến nay chưa từng có thói quen bừa bãi như thế này.
Tôi chỉ biết thở dài trong im lặng.
Từng món đồ một, tôi nhặt lên, gấp lại chỉnh tề rồi đặt lên sofa.
Bình tĩnh pha cho mình một ly trà hoa cúc, tôi ngồi xuống, lắng nghe tiếng thở dốc mơ hồ vọng ra từ phòng ngủ, trong lòng như có gì đó vỡ vụn.
Tôi lặng lẽ đếm trong đầu—sáu năm rồi, chúng tôi đã kết hôn được sáu năm. Vậy mà vẫn chưa vượt qua nổi cái gọi là “nguy cơ bảy năm”.
Đáng tiếc thật.
Chợt nảy ra một ý, tôi pha thêm một tách trà kỷ tử cho Cố Cảnh Tu, nghĩ một lúc rồi để lại một tờ giấy ghi chú:
“Em qua chỗ Tống Bạc Giản, anh đừng lo cho em.”
Nguyễn Tương Tương
Nguyễn Tương Tương
Gả thay đã ba năm, ta cuối cùng cũng nhận được phần ngân lượng còn lại từ kim chủ.
Lập tức, ta quyết định giả chết cao chạy xa bay!
Cái Hầu phủ chết dẫm này, lão nương thực sự chịu đủ rồi!
Trước khi “bỏ mạng”, ta muốn khuấy đảo cả Hầu phủ một phen.
Bà mẹ chồng lấy cớ dạy quy củ, không cho ta ăn cơm.
Ta liền hất tung cả bàn ăn, gào lớn:
“Con mụ già kia, để xem ai ch .t đói trước!”
Thiếp thất giở trò, vu cáo ta đẩy nàng ta.
Ta trước mặt bao người thẳng tay đẩy nàng xuống hồ, cười ha hả:
“Đúng đấy, là lão nương đẩy ngươi đấy!”
Tên tiểu thúc âm hiểm đe dọa ta, bảo sẽ loan tin ta trêu ghẹo hắn.
Ta tặng hắn một cái bạt tai vang dội, cười tươi rói:
“Đi đi, nói với cái vị ca ca bệnh hoạn của ngươi ấy, ta chẳng những muốn trêu ghẹo ngươi, còn muốn xé rách xiêm y của ngươi, bắt ngươi quỳ xuống cầu xin tha mạng kia!”
Ly Hôn Là Tự Do
Ly Hôn Là Tự Do
Ngày con gái giành được thủ khoa toàn tỉnh, Lữ Văn Bân với tư cách là giảng viên ngôi sao của một trung tâm luyện thi, được mời phỏng vấn.
Anh ta nói:
“Việc học của con gái tôi là do một tay tôi phụ trách, con học xong lúc mấy giờ thì tôi mới đi ngủ, tôi luôn đồng hành cùng con bé.”
Nhưng anh ta không nói rằng, chính áp lực học hành quá mức từ anh ta đã khiến con bé mất ngủ triền miên, suýt mắc b/ệ/nh tâm lý.
Anh ta còn nói:
“Vợ tôi chỉ là bà nội trợ, chẳng quản gì, cũng không kiếm tiền, cả nhà đều do tôi nuôi.”
Chắc anh ta quên mất rằng, trừ tiền học và sinh hoạt phí cho con gái, tôi đã lâu lắm rồi không ngửa tay xin anh ta một đồng.
Phóng viên hỏi, dự định tổ chức ăn mừng thế nào cho con gái.
Anh ta lập tức xua tay:
“Trẻ con mà, ăn mừng gì chứ. Tôi đã chuẩn bị sẵn giáo trình đại học cho nó rồi. Không đi từng bước thì sao đến được ngàn dặm. Con đường tương lai của con bé, tôi phải chuẩn bị từ bây giờ.”
Anh ta tự nhận mình là người nhìn xa trông rộng, tính trước mười bước.
Nhưng đâu biết rằng, sáng nay khi anh ta lên đường đi phỏng vấn, tôi và con gái đã lên máy bay sang Singapore.
Đi xem concert của Taylor Swift, thần tượng bao lâu nay trong lòng con bé.
Còn lại ở nhà, chỉ là một tờ đơn ly hôn đã ký sẵn đặt ngay trên bàn.
Thoát Khỏi Cuộc Hôn Nhân Rối Ren
Thoát Khỏi Cuộc Hôn Nhân Rối Ren
Mẹ chồng gọi điện, báo rằng con trai tôi ch .t đ/u/ố/i khi đang tắm.
Tôi hoảng hốt chạy tới bệnh viện, con trai tôi đã ngừng thở.
Mẹ chồng ngồi dưới đất, đ/ấ/m ngực gào khóc.
Chồng tôi ôm tôi vừa khóc vừa nói: “Anh cả đời này không vượt qua nổi cú sốc này đâu…”
Nửa năm sau, anh ta ôm một người phụ nữ đang mang thai bước vào nhà, gắt gỏng:
“Chuyện cũng qua lâu rồi, mình nên hướng về phía trước chứ?”
Lần nữa mở mắt ra, tôi quay trở về đúng ngày con trai gặp chuyện.
Và lần này, tôi tận mắt thấy mẹ chồng đ,è đ/ầ/u con trai mình xuống chậu tắm…
Nguyền Rủa Người Thương
Nguyền Rủa Người Thương
Tôi sinh ra đã có thể chất quyến rũ, khi đạt đến cực điểm, trên cổ tay sẽ hiện lên những sợi chỉ đỏ chiêu tài.
Chỉ đỏ đứt, tài sản của đàn ông sẽ tăng gấp đôi.
Ở bên Cố Viễn Châu suốt 5 năm, hắn lúc nào cũng không kiềm chế nổi trước tôi.
Hắn đã hôn đứt vô số sợi chỉ đỏ trên tay tôi, giá trị tài sản của hắn cũng tăng theo cấp số nhân.
Vào ngày hắn trở thành người giàu nhất Bắc Kinh, thư ký của hắn bị bắt cóc.
Hắn đẩy tôi cho bọn bắt cóc.
“Cô ta trời sinh quyến rũ, chỉ cần chạm vào là mềm nhũn, là cực phẩm trong các cực phẩm.”
“Quan trọng hơn, chỉ cần ngủ với cô ta một đêm, giá trị tài sản lập tức tăng vọt. Tôi có được vị trí này là nhờ ngủ với cô ta.”
Sợ bọn bắt cóc không tin, hắn còn lấy video ân ái giữa tôi và hắn ra, đích thân dạy chúng cách hôn đứt chỉ đỏ.
Tôi vừa khóc vừa hỏi hắn vì sao lại làm vậy.
Hắn điềm nhiên trả lời:
“Thể chất mị hoặc của cô vốn sinh ra để phục vụ đàn ông, dưới ai cô cũng sẽ vui vẻ.”
“Chi Chi không giống, cô ấy thuần khiết, mạnh mẽ. Nếu bị người đàn ông khác chạm vào, cô ấy sẽ không sống nổi.”
“Cô yên tâm, dù cô ngủ với bao nhiêu người đi nữa, tôi cũng sẽ không chê bai. Danh phận Cố phu nhân vẫn là của cô.”
Hắn dẫn Hạ Chi Chi bỏ đi, còn quay lại dặn tôi tận hưởng cho tốt.
Tôi mỉm cười nói “được”.
Hắn không biết, tiếng “được” đó của tôi chính là khởi đầu đẩy hắn vào đáy sâu không lối thoát.
Dao Dao Và Mẹ
Dao Dao Và Mẹ
Tôi có một ước mơ.
Tôi muốn làm mẹ kế.
Để thực hiện ước mơ này, tôi đã bỏ ra một khoản tiền lớn để đăng ký một lớp đào tạo quý cô.
Cuối cùng thì tôi cũng gả vào một gia đình giàu có, người đàn ông đã ly hôn ba năm và có một cô con gái.
Lý tưởng thì đầy màu hồng, thực tế thì xương xẩu.
Tôi, người muốn làm mẹ kế độc ác, sau khi nhìn thấy cô con gái nhỏ ——
“Á —— Bảo bối đáng yêu quá đi mất, cho mẹ hôn một cái, từ nay mẹ sẽ là mẹ của con nhé?”
Vị đại gia bị cho ra rìa đứng một bên điếu thuốc rít liên tục, mặt đầy vẻ không thể tin nổi.
“Lớp đào tạo các người dạy kiểu như vậy đấy à?”
Tôi Chọn 10 Tỷ
Tôi Chọn 10 Tỷ
Trước kỳ thi đại học, tôi và em gái cùng thức tỉnh hệ thống lựa chọn.
Hệ thống: 【10 tỷ và 750 điểm thi đại học, các người chọn cái nào?】
Em gái tôi vội vàng nói: “Tôi chọn 10 tỷ!”
Hôm sau, nhà họ Lý – gia đình giàu nhất cả nước mang theo 10 tỷ đến hỏi cưới.
Em bỏ thi đại học, trực tiếp gả đi, ôm trọn 10 tỷ tiền sính lễ.
Còn tôi, mang bài thi điểm tuyệt đối trở về căn nhà lụp xụp.
Chưa tới năm năm sau, em gái toàn thân thương tích quay về, vừa khóc vừa kể chồng là tên biến thái bất lực, hành hạ em sống không bằng chết, đã thế cả gia đình nhà chồng còn bị điều tra vì phạm pháp, ôm tiền trốn mất.
Em không chỉ trở thành vật hy sinh gánh tội thay mà còn bệnh tật đầy người, không có tiền chữa trị.
Còn tôi tốt nghiệp Thanh Hoa Bắc Đại, vào tập đoàn lớn, thăng tiến vùn vụt.
Em gái ghen đến phát điên, hôm tôi phát biểu trước đám đông thì lao lên sân khấu, dùng dao gọt trái cây đâm chết tôi.
Khi tỉnh lại, bên tai lại vang lên giọng hệ thống quen thuộc.
Lần này, em gái giành chọn 750 điểm trước.
Tôi chẳng có ý kiến gì, cuối cùng cũng có người thay tôi nếm trải quãng đời sống không bằng chết đó rồi.
Ký Ức Không Còn Tên Anh
Ký Ức Không Còn Tên Anh
Tôi đang kiểm tra lần cuối cho lễ cưới ngày mai thì điện thoại bỗng hiện thông báo mới.
Thẩm Nhã Kỳ vừa cập nhật trạng thái: “Cảm ơn ông xã vì món quà bất ngờ, yêu anh.”
Kèm theo là bức ảnh bó hoa blue rose trị giá ba vạn tệ.
Tôi sững người vài giây, lập tức chụp màn hình lại.
Bó hoa này hôm qua Diệp Cảnh Thâm nói là tặng cho khách hàng quan trọng.
Khách hàng quan trọng?
Tôi mở trang cá nhân của Thẩm Nhã Kỳ, dòng trạng thái mới nhất được định vị tại biệt thự Bán Sơn.
Đó là nhà tân hôn của tôi và Diệp Cảnh Thâm.
Ngón tay hơi run, tôi nhấn vào mục bình luận.
“Chị dâu thật hạnh phúc.”
“Anh Thâm chiều chị ghê.”
“Bao giờ mời tụi em uống rượu mừng đây?”
Anh Thâm?