Trả Thù
Trả thù tập trung vào việc nhân vật chính khiến kẻ ác phải trả giá.
Truyện mới cập nhật
Tiểu Nguyệt Phồn Tinh
Phu quân ta tử trận, con gái ta lâm trọng bệnh, ta bị mẹ chồng bán cho một vị quý nhân.
Quý nhân kia không thể sinh con, mượn thân ta dưỡng thai, liên tiếp hạ sinh bảy hài tử.
Mỗi lần sinh hạ một đứa, ta được thưởng ba mươi lượng bạc, tất cả số bạc ấy ta đều sai người đưa về nuôi dưỡng cha mẹ chồng cùng con cái.
Mãi đến khi ta hấp hối, quý nhân hạ lệnh đem ta vứt bỏ nơi hoang dã.
Ta chỉ mong được gặp lại hài tử một lần cuối, liều chết bò về quê nhà.
Trong thư mẹ chồng gửi, con trai ta đã thi đỗ Tú tài, con gái cũng đã đính hôn với một vị chưởng quỹ trẻ tuổi trong huyện.
Nào ngờ, khi trở về, ta mới hay tin — phu quân ta vẫn còn sống.
Hắn giả chết, là vì đã có người khác trong lòng.
Ngày ta bị bán đi, chính là ngày hắn đưa người tình trở về nhà.
Con gái của ta chỉ mới mười ba tuổi, đã bị bọn họ bán cho một lão già goá vợ làm thiếp.
Con trai của ta cũng cấu kết với bọn họ che giấu ta.
Uống máu ta, ăn thịt ta.
Chê ta không đủ thể diện, trước mặt ta mà nói, chỉ có ả đàn bà kia mới xứng làm thân mẫu của một vị Tú tài.
Ta ôm hận mà chết.
Mở mắt ra lần nữa, ta phát hiện ra mình đã được trùng sinh.
...
Bí Mật Dưới Cầu Trung Sơn
Dưới chân cầu Trung Sơn, người ta phát hiện một cái x/á/c che/c
Hôm sau, c/ả/n/h s/at gõ cửa nhà tôi.
Họ nghi ngờ rằng thy t/h/e dưới cầu chính là chồng tôi.
…
Trù Nương
Công chúa kén ăn, mẫu thân ta nhận thánh chỉ nhập cung, trở thành trù nương chuyên dụng của nàng.
Đêm Thượng Nguyên, ta mong đợi mẫu thân trở về, nhưng thứ đợi được chỉ là thi thể lạnh băng của bà.
Người vận chuyển thi thể nói, mẫu thân đã cho thêm bột hạnh nhân vào bánh điểm tâm, khiến Công chúa phát ban khắp người.
Công chúa nổi giận, sai người chặt đứt đôi tay của mẫu thân, còn rút cả lưỡi của bà.
Ba năm sau, Công chúa lại một lần nữa mở cuộc tuyển chọn trù nương khắp thiên hạ.
Ta mang thân phận trù nương, vượt qua cuộc tuyển chọn, tiến vào hoàng cung.
...
Triều Nhật
Đích tỷ nói rằng nàng vừa trải qua một giấc mộng.
Trong mộng, nàng nhìn thấy cả một kiếp trước, ta chẳng những hại chết nàng, mà còn hại chết cả phụ mẫu, khiến gia tộc nàng nhà tan cửa nát.
Trước khi chết, nàng thề độc giữa dòng lệ máu: Nếu có kiếp sau, nhất định sẽ băm vằm ta thành trăm mảnh.
Ông trời thương xót, thật sự ban cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa.
Vừa mở mắt ra, nàng lập tức cầm kiếm xông vào phòng ta, gào thét rằng kiếp này, nàng tuyệt đối không cho ta cơ hội sống sót.
Nhờ ơn nàng, ta cũng trùng sinh rồi.
...
Ác Chủng Nữ Đế
Ta và hoàng muội chào đời vào thời điểm mẫu hậu rơi vào cảnh khốn cùng nhất.
Khi ấy, bà đã mất đi một Hoàng tử.
Kẻ gây nên nỗi đau ấy lại ngang nhiên ôm đứa con trai trưởng của mình đứng trước mặt bà, vênh váo đắc thắng.
Phụ hoàng ta, người từng thề nguyện sẽ luôn yêu thương mẫu hậu, lại chỉ lạnh lùng đứng nhìn bà chịu đựng mọi uất ức.
Ai cũng nghĩ rằng Hoàng hậu đã hết thời, kể cả phụ hoàng cũng tin như vậy.
Thế nên, ông mặc kệ mẫu hậu, để bà khép kín cửa cung, nuôi dạy ta và hoàng muội bên mình.
Nhưng ông không biết rằng, người phụ nữ mang đầy hận thù ấy đã sinh ra hai đứa trẻ vô cùng nguy hiểm.
Chúng ta chính là vũ khí sắc bén nhất trên con đường báo thù của bà.
...
Hành Trình Trọng Sinh Của Mỹ Nhân Ngốc Nghếch
Đích tỷ của ta nói rằng, sau khi nàng bò về từ địa ngục, nàng đã gánh trên vai mối huyết hải thâm thù.
Kiếp này, nàng thề phải tự tay kết liễu kẻ thù.
Còn ta, chẳng qua chỉ là kẻ mê muội trong vòng xoáy ái tình mà thôi.
...
Bộ này nu9 hơi bị đỉnh kkk
Ngã Kiến Thanh Sơn
Đêm trước khi gả vào phủ Thái tử, phụ thân dẫn về một cô con gái khác, là đứa trẻ do ngoại thất sinh ra.
"Nhan sắc của muội muội con nghiêng nước nghiêng thành, đẹp hơn con rất nhiều. Có nàng ấy theo con gả vào phủ Thái tử, chắc chắn có thể giúp con giữ vững ân sủng."
Ta chỉ cảm thấy buồn cười.
Ta chính là kẻ thù giết mẫu thân nàng, làm sao nàng có thể giúp ta giữ vững ân sủng?
Quả nhiên, đến ngày đại hôn, nàng mặc một bộ váy trắng tinh khôi nhưng đầy quyến rũ đứng bên cạnh ta, thu hút mọi ánh nhìn.
Ngoại trừ ánh mắt của phu quân ta – Thái tử điện hạ.
...
Tín Vật Này, Ta Thay Mẫu Thân Trả Lại Cho Ngươi
Năm mười ba tuổi, ta dùng chính bản thân mình để đổi lấy một bát canh gà.
Kể từ đó, ta biết rằng bản thân mình sinh ra là để ăn bát canh này.
Ta dùng nó để đổi lấy từng cái đầu người một.
1.
Trước khi qua đời, mẫu thân ta vẫn luôn nhắc mãi về mong ước được uống một bát canh gà nóng hổi, nhưng trong túi ta lúc ấy chỉ có nửa chiếc bánh màn thầu xin được sau nhiều ngày lang thang làm ăn mày.
Mẫu thân đã không còn tỉnh táo nữa, ta không biết bà có thể cầm cự được bao lâu. Ta muốn thực hiện tâm nguyện của bà.
Thế là ta đánh liều bước vào một quán cơm nhỏ đầy dầu mỡ, hy vọng ông chủ quán có thể bố thí cho ta một bát canh gà.
Chủ quán là một gã đàn ông trung niên, tầm vóc trung bình, dáng người hơi phát tướng.
Ông ta mỉm cười, khuôn mặt đầy vẻ hiền từ dẫn ta vào sân sau, chỉ vào một con gà và nói: "Chỉ cần ngươi cởi đồ, con gà này là của ngươi."
...
Hậu Duệ Tướng Thuật Sư
Nhà ta vốn mang dòng máu của gia tộc tinh thông thuật xem tướng, có thể nhìn thấu sinh tử vô thường.
Đại tỷ có thể phân biệt thiện ác của con người, Nhị tỷ đoán được tuổi thọ của người khác, còn ta lại có khả năng nhìn thấy cách mà người ta sẽ chết.
Chỉ có Tứ muội là kẻ được nhặt về, chẳng có tài năng gì, suốt ngày chỉ biết ôm chân ta.
Sau khi phụ thân qua đời, Hoàng Đế ban hôn cho chúng ta.
Trong đại điện chọn phu quân, Đại tỷ và Nhị tỷ lần lượt chọn Hoàng thúc và Thái Tử, chỉ còn lại Thừa tướng và Tướng quân.
Tứ muội quỳ xuống cầu xin ta, muốn ta nói cho nàng biết ai sẽ có kết cục tốt đẹp nhất.
Ta chỉ về phía Thừa tướng.
Thế nhưng Tứ muội lại không tin lời ta, vội vàng chọn vị Tướng quân trẻ tuổi mà nàng yêu thích – người vốn dành tình cảm cho ta.
Nàng tự cho mình là thông minh, nghĩ rằng ta cố tình che giấu sự thật.
Nhưng nàng nào hay biết, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, ta đã thấy được rằng nàng sẽ chết trong tay ta.
...
Giả Thiên Kim
Kiếp trước, sau khi được đón về nhà họ Thẩm, tôi luôn sống dưới sự chèn ép và những mưu kế thâm độc của Thẩm Thiên Thiên, cô thiên kim giả khéo léo nhưng đầy thủ đoạn.
Cô ta nhanh mồm dẻo miệng, nghệ thuật trà xanh xuất sắc, khiến ai cũng khen ngợi.
Còn tôi thì chẳng thể tranh cãi lại, cuối cùng chỉ có thể ôm nỗi ấm ức mà chết oan.
Sau khi sống lại, tôi quyết định: thôi thì giả câm luôn cho khỏe.
Dù cô ta có nói gì, tôi cũng chỉ đáp: "A ba, a ba."
Nhưng không ngờ từ lúc đó, người bị cả thiên hạ chỉ trích lại là cô ta.
Mọi người đều cho rằng cô ta quá ác độc, đi bắt nạt một người câm.
Kể từ đó, Thẩm Thiên Thiên trở thành đối tượng bị cả xã hội phê phán, làm gì cũng bị đánh giá về đạo đức.
Còn tôi? Tôi chỉ ngồi một góc, cười đến đau cả bụng: "A ba, a ba."
...