Trọng Sinh
Nhân vật chính sau khi chết sẽ sống lại ở một thời điểm trong quá khứ. Với ký ức từ kiếp trước, họ thay đổi số phận, báo thù kẻ ác, hoặc cứu lấy người thân. Thể loại này mang tính kịch tính cao, thường kết hợp với cung đấu, gia đấu hoặc thương trường.
Truyện mới cập nhật
Tái Sinh Ngoạn Mục
Tôi – Ôn Duyệt Duyệt, một con bé vừa béo vừa xấu, bị cả trường đem ra làm trò cười.
Ba ruột phụ bạc, mẹ bệnh nặng, bạn bè nhục mạ, người tôi từng thầm thích thì công khai sỉ nhục, còn bạn trai thì bỏ tôi chạy theo tiểu thư nhà giàu.
Cuộc đời tôi giống như một vở hài kịch, mà nhân vật chính chỉ để cho người ta chế giễu.
Cho đến ngày tôi ngã xuống dòng sông lạnh lẽo, mang theo oán hận mà chết không cam lòng.
Trời không tuyệt đường ai — tôi mở mắt lần nữa, trở về những năm tháng cũ.
Không còn là cô gái mập mạp hèn yếu nữa, tôi trở nên xinh đẹp, tự tin, từng bước gầy dựng cơ nghiệp của riêng mình.
Để rồi một ngày kia, cả thế giới phải hối hận vì đã từng chà đạp tôi.
Đây là câu chuyện về một nữ chính tái sinh — từ tro tàn đứng lên, nở rộ rực rỡ, và khiến tất cả phải cúi đầu.
TỐNG NINH
Văn án:
Kiếp trước ta gặp Tạ Thời Dự trong một trận hỗn loạn.
Ta bị hoàng tỷ hãm hại, còn chàng thì uống nhầm chén rượu của tên công tử bên cạnh.
Chàng cứu ta, mà ta cũng giúp Tạ phủ thoát khỏi một kiếp nạn diệt môn.
Nhưng ta hiểu rõ, chàng thà rằng chưa từng cưới ta.
Chàng cầm kiếm, ta cầm kim thêu.
Chàng thích binh pháp, ta thích thoại bản.
Chàng ưa náo nhiệt, ta lại chuộng yên tĩnh.
Ta từ nhỏ đã yếu ớt, mỗi lần hành quân đều chỉ có thể đi theo sau chàng thật xa, trong khi thanh mai trúc mã của chàng lại có thể kề vai sát cánh cưỡi ngựa cùng chàng.
Mà họ, lẽ ra mới là một đôi trời sinh.
Vậy nên khi sống lại vào ngày gặp Tạ Thời Dự, ta đã không uống chén rượu bị bỏ thuốc đó.
Cả Nước Cầu Ta Sinh Nhãi Con Cho Hoàng Đế Bệnh Kiều
Tên truyện: Cả nước cầu ta sinh nhãi con cho Hoàng đế bệnh kiều
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Thể loại: song khiết, ngọt sủng, xuyên không trọng sinh.
Giới thiệu:
Tang Yên sống lại xuyên vào một quả phụ xinh đẹp nhưng lại mang mệnh khắc phu.
Nhà chồng chán ghét nàng, nhà mẹ đẻ thì lại ghét bỏ. Ngay khi nàng tự nguyện đến điền trang [1] để làm cá mặn an hưởng tuổi gia thì bị bạo quân bệnh kiều để mắt tới.
Vào thời điểm đó, bạo quân có bệnh lạ trong người, tới gần phụ nữ một chút thôi đã đau ngứa khó nhịn, không ngừng nôn mửa.
Đúng vậy, bạo quân đã hai mươi sáu tuổi rồi vẫn không có nổi một sủng phi, chứ đừng nói gì đến hoàng tự nối dõi tông đường.
Triều thần và hậu cung suốt ngày giục hắn sinh con.
Ngay cả dân gian trăm họ cũng ngày ngày trông chờ một tiểu hoàng tử.
Khi bọn họ biết bạo quân phải lòng quả phụ khắc phu Tang Yên, cả nước ai nấy đều phản đối.
Sau đó. . .
Cả nước quỳ xuống cầu xin Tang Yên sinh nhãi con cho bạo quân bệnh kiều. . .
Quả phụ khắc phu xinh đẹp VS bạo quân dị ứng nữ giới
[1] Điền trang: một khu đất rộng, thường là của một gia đình quý tộc hoặc người giàu, có nhà ở, vườn tược và các công trình phụ trợ khác
Trà Xanh Thích Giả Ngu
Trà Xanh Thích Giả Ngu
Trước kỳ thi tuyển sinh đại học, giáo viên đã ra vài đề thi thử và nhờ Thẩm Phi Phi chuyển lời cho cả lớp.
Nhưng cô ta lại giả vờ dễ thương gõ đầu trên bục giảng: “Ôi, tất cả là do tớ ngốc nghếch, quên mất cô đã nói gì rồi… Thôi vậy, không liên lạc được với cô nữa, mọi người cứ phát huy trình độ thật của mình là được rồi.”
Nhưng sau khi kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc, nghe nói giáo viên đã đoán trúng hai câu hỏi lớn.
Phụ huynh cả lớp lập tức bùng n/ổ, yêu cầu kẻ gây tội phải bồi thường điểm thi tuyển sinh đại học.
Thanh mai trúc mã và em trai tôi đã liên thủ đổ tội cho tôi để Thẩm Phi Phi không bị tổn thương. Tôi chất vấn, nhưng họ lại nói: “Phi Phi chỉ là hay quên chút thôi, đâu có phạm tội tày trời gì đâu, sao chị không bao dung cho cô ấy một chút?”
Tôi bị những phụ huynh tức giận xô đẩy, vô tình chet đi.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về ngày thi tuyển sinh đại học.
Lần này, tôi đã nói những câu hỏi mà giáo viên đã đoán trúng cho tất cả các bạn học, trừ thanh mai trúc mã và em trai tôi. Và giả vờ không nhìn thấy Thẩm Phi Phi “lú lẫn” đổi tất cả bút của thanh mai trúc mã thành bút đỏ.
Trọng Sinh Làm Lại
Sau khi trọng sinh, tôi âm thầm sắp xếp để người khác nhận công việc vốn thuộc về chồng mình – Tống Chi Thành.
Chỉ bởi vì kiếp trước, chính anh ta bảo tôi nhường công việc ấy cho chị dâu goá bụa của anh.
Anh dẫn chị dâu và cháu gái vào thành phố, người thì đi làm, kẻ thì đi học.
Còn tôi, mất việc, đành quay về quê nuôi con gái.
Không có đàn ông trong nhà, con tôi bị đám lưu manh nhòm ngó, cuối cùng buộc phải bỏ học giữa chừng.
Tôi liều mình đến thành phố cầu xin Tống Chi Thành giúp đỡ. Anh ta thản nhiên nói “bận lắm”, rồi xoay người cùng chị dâu tổ chức tiệc ăn mừng cháu gái thi đỗ trường trọng điểm.
Mà lúc đó, tôi vừa nhận được tin con gái nh.ả/y sông.
Chưa kịp khóc, tôi đã tức giận đến mức ngã quỵ mà ch.
Một Giấc Mộng Dưới Ánh Trăng Sáng
Vị hôn phu của ta si tình với tỷ tỷ.
Biết được họ tâm đầu ý hợp, ta đã đề nghị hủy hôn.
Vị hôn phu từ chối.
“Ta chỉ xem nàng là tỷ tỷ của nàng nên quan tâm hơn một chút thôi, nàng đã nghĩ nhiều rồi.”
Sau này, tỷ tỷ cùng ta đi dạo chơi, nửa đường gặp phải sơn tặc cướp bóc.
Lũ cướp bắt hắn phải chọn một trong hai. Hắn bất chấp ta đang mang thai, lại lựa chọn tỷ tỷ.
Tỷ tỷ đắc ý mỉm cười, còn ta thì bị sơn tặc luân phiên giày vò, một xác hai mạng.
Khi ta mở mắt ra lần nữa, ta đã trở lại vào ngày hắn đến nhà ta cầu thân.
Tỷ tỷ tuỳ hứng
Tỷ tỷ ta vốn tùy hứng, si mê một vị tài tử phong lưu, thề rằng nếu không phải hắn sẽ không thành thân.
Nàng cầu ta nghĩ kế, muốn tự dâng mình cho kẻ đó.
Nhà ta vốn là thương nhân cự phú, phụ thân mẫu thân cũng hi vọng chúng ta bước chân vào giới quyền quý thanh lưu.
Chỉ có ta không đồng ý, hết lời khuyên nhủ tỷ tỷ hãy từ bỏ suy nghĩ cuồng vọng ấy đi.
Không ngờ có một nữ tử khác tính kế thành công, cuối cùng gả qua nhà cao cửa rộng.
Tỷ tỷ tức giận đến phát đ/iên, trách ta ghen tị với nàng, cố tình huỷ hoại hạnh phúc của nàng, phụ thân mẫu thân cũng mắng ta bụng dạ khó lường.
Nàng hạ dược ta, đẩy ta cho một tên ăn mày, khiến ta bị lăng nhục đến ch.ết.
Phụ thân mẫu thân lại tuyên bố với bên ngoài ta bại hoại gia phong, coi như không có nữ nhi như ta, ngay cả tro cốt ta cũng không chịu thu nhặt.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về ngày tỷ tỷ muốn ta nghĩ cách để nàng ta leo lên giường kẻ kia.
Khi Nữ Xuyên Thư Gặp Nữ Trọng Sinh
Ta xuyên vào sách, trở thành nữ phụ.
Nữ chủ thanh nhã như cúc, không tranh không đoạt, Vậy mà từ một nông nữ lại bước lên ngôi Hoàng hậu.
Nữ phụ ta hao tận tâm cơ, mưu mô trăm bề, Kết cục là người người phản bội, thân quyến quay lưng, chính mình đầu rơi máu chảy.
Ngay cả phu quân của ta, trong lòng cũng chỉ khắc sâu bóng hình nữ chủ.
Lúc ta vừa xuyên đến, nữ chủ hãy còn là nha hoàn bên cạnh ta.
Phu quân ở khắp nơi đều che chở nàng, Vì nàng mà cùng ta nhiều lần tranh cãi.
Ta phất tay áo rộng, ngạo nghễ cười:
“Thích đến thế, liền ban cho chàng làm thiếp đi!”
Đã làm thiếp… ắt không còn tư cách đăng vị Hoàng hậu nữa rồi.
Ta Trùm Cung Đấu, Thế Tử Cao Quý Cũng Phải Cúi Đầu Xưng Thần
Thế tử quyền cao chức trọng × (giả) đóa bạch liên ôn nhu ngọt ngào】
Kiếp trước, ta bị ép nhập cung, đánh bại toàn bộ phi tần trong hậu cung, cuối cùng ngồi lên vị trí hoàng hậu.
Mãi đến lúc sắp chết, ta mới biết, hóa ra mình chỉ là viên đá lát đường để Hoàng thượng đưa Bạch Nguyệt Quang lên ngôi.
Mà đích tỷ rõ ràng có mối nhân duyên cực tốt, lại chê bai hầu phủ, chẳng được thế tử cùng dưỡng tử thương yêu, cuối cùng rơi vào cảnh bị ruồng bỏ.
Không ngờ, chúng ta lại cùng lúc trọng sinh, đích tỷ chủ động đề nghị đổi gả!
Đêm tân hôn, giọng nói lạnh băng của người nam nhân kia vang lên:
“Chúng ta không có tình cảm, ta cũng sẽ không chạm vào nàng.”
Ta khẽ nâng mắt, dịu dàng ngoan ngoãn đáp:
“Được, nghe theo phu quân.”
Đối diện, người nam nhân thoáng sững sờ, trông thấy vẻ mặt hắn, khóe môi ta khẽ cong.
Giả vờ đáng thương, đóng vai hiền thục, chuyện này ta rành nhất…
Cuộc sống ở hầu phủ đơn giản, nhẹ nhõm, hằng ngày chẳng cần hao tâm đấu đá chốn cung đình.
Còn về tân lang kia? Giúp hắn vượt qua cửa ải tàn tật, sống được là đủ.
Thế nhưng dần dà, người nam nhân vốn lạnh lẽo tựa thần tiên hạ phàm ấy lại chủ động si mê quấn lấy ta.
Về sau, Hoàng đế kiếp trước cũng trọng sinh, còn muốn đoạt ta trở về hậu cung...
Người phu quân lạnh lùng ôm chặt ta trong ngực, đuôi mắt đỏ hoe:
“Tần Cửu Vi, chẳng phải nàng giỏi tính toán lắm sao? Vì sao lại không tính cả ta vào?”
SAU KHI HOÀ LY, BÀ MẪU TRỌNG SINH MUỐN ĐI THEO TA
Văn án:
Phu quân ta muốn cưới kỹ nữ thanh lâu làm thê tử.
Khi hòa ly, ta vốn tưởng rằng sẽ không đấu lại được bà mẫu, cũng sẽ không giành được đứa nhỏ.
Kết quả là bà mẫu mở miệng nói, đứa nhỏ và bà, đều thuộc về ta.
Mọi người: ……
Sau đó, bà mẫu lấy lòng hỏi ta:
“Con dâu à, con xem, lão đại nhà ta không được, nhưng ta còn có lão nhị, dáng dấp cũng khá tuấn tú…”