Trọng Sinh
Nhân vật chính sau khi chết sẽ sống lại ở một thời điểm trong quá khứ. Với ký ức từ kiếp trước, họ thay đổi số phận, báo thù kẻ ác, hoặc cứu lấy người thân. Thể loại này mang tính kịch tính cao, thường kết hợp với cung đấu, gia đấu hoặc thương trường.
Truyện mới cập nhật

Tỷ tỷ tuỳ hứng
Tỷ tỷ ta vốn tùy hứng, si mê một vị tài tử phong lưu, thề rằng nếu không phải hắn sẽ không thành thân.
Nàng cầu ta nghĩ kế, muốn tự dâng mình cho kẻ đó.
Nhà ta vốn là thương nhân cự phú, phụ thân mẫu thân cũng hi vọng chúng ta bước chân vào giới quyền quý thanh lưu.
Chỉ có ta không đồng ý, hết lời khuyên nhủ tỷ tỷ hãy từ bỏ suy nghĩ cuồng vọng ấy đi.
Không ngờ có một nữ tử khác tính kế thành công, cuối cùng gả qua nhà cao cửa rộng.
Tỷ tỷ tức giận đến phát đ/iên, trách ta ghen tị với nàng, cố tình huỷ hoại hạnh phúc của nàng, phụ thân mẫu thân cũng mắng ta bụng dạ khó lường.
Nàng hạ dược ta, đẩy ta cho một tên ăn mày, khiến ta bị lăng nhục đến ch.ết.
Phụ thân mẫu thân lại tuyên bố với bên ngoài ta bại hoại gia phong, coi như không có nữ nhi như ta, ngay cả tro cốt ta cũng không chịu thu nhặt.
Mở mắt ra lần nữa, ta trở về ngày tỷ tỷ muốn ta nghĩ cách để nàng ta leo lên giường kẻ kia.

Khi Nữ Xuyên Thư Gặp Nữ Trọng Sinh
Ta xuyên vào sách, trở thành nữ phụ.
Nữ chủ thanh nhã như cúc, không tranh không đoạt, Vậy mà từ một nông nữ lại bước lên ngôi Hoàng hậu.
Nữ phụ ta hao tận tâm cơ, mưu mô trăm bề, Kết cục là người người phản bội, thân quyến quay lưng, chính mình đầu rơi máu chảy.
Ngay cả phu quân của ta, trong lòng cũng chỉ khắc sâu bóng hình nữ chủ.
Lúc ta vừa xuyên đến, nữ chủ hãy còn là nha hoàn bên cạnh ta.
Phu quân ở khắp nơi đều che chở nàng, Vì nàng mà cùng ta nhiều lần tranh cãi.
Ta phất tay áo rộng, ngạo nghễ cười:
“Thích đến thế, liền ban cho chàng làm thiếp đi!”
Đã làm thiếp… ắt không còn tư cách đăng vị Hoàng hậu nữa rồi.

Ta Trùm Cung Đấu, Thế Tử Cao Quý Cũng Phải Cúi Đầu Xưng Thần
Thế tử quyền cao chức trọng × (giả) đóa bạch liên ôn nhu ngọt ngào】
Kiếp trước, ta bị ép nhập cung, đánh bại toàn bộ phi tần trong hậu cung, cuối cùng ngồi lên vị trí hoàng hậu.
Mãi đến lúc sắp chết, ta mới biết, hóa ra mình chỉ là viên đá lát đường để Hoàng thượng đưa Bạch Nguyệt Quang lên ngôi.
Mà đích tỷ rõ ràng có mối nhân duyên cực tốt, lại chê bai hầu phủ, chẳng được thế tử cùng dưỡng tử thương yêu, cuối cùng rơi vào cảnh bị ruồng bỏ.
Không ngờ, chúng ta lại cùng lúc trọng sinh, đích tỷ chủ động đề nghị đổi gả!
Đêm tân hôn, giọng nói lạnh băng của người nam nhân kia vang lên:
“Chúng ta không có tình cảm, ta cũng sẽ không chạm vào nàng.”
Ta khẽ nâng mắt, dịu dàng ngoan ngoãn đáp:
“Được, nghe theo phu quân.”
Đối diện, người nam nhân thoáng sững sờ, trông thấy vẻ mặt hắn, khóe môi ta khẽ cong.
Giả vờ đáng thương, đóng vai hiền thục, chuyện này ta rành nhất…
Cuộc sống ở hầu phủ đơn giản, nhẹ nhõm, hằng ngày chẳng cần hao tâm đấu đá chốn cung đình.
Còn về tân lang kia? Giúp hắn vượt qua cửa ải tàn tật, sống được là đủ.
Thế nhưng dần dà, người nam nhân vốn lạnh lẽo tựa thần tiên hạ phàm ấy lại chủ động si mê quấn lấy ta.
Về sau, Hoàng đế kiếp trước cũng trọng sinh, còn muốn đoạt ta trở về hậu cung...
Người phu quân lạnh lùng ôm chặt ta trong ngực, đuôi mắt đỏ hoe:
“Tần Cửu Vi, chẳng phải nàng giỏi tính toán lắm sao? Vì sao lại không tính cả ta vào?”

SAU KHI HOÀ LY, BÀ MẪU TRỌNG SINH MUỐN ĐI THEO TA
Văn án:
Phu quân ta muốn cưới kỹ nữ thanh lâu làm thê tử.
Khi hòa ly, ta vốn tưởng rằng sẽ không đấu lại được bà mẫu, cũng sẽ không giành được đứa nhỏ.
Kết quả là bà mẫu mở miệng nói, đứa nhỏ và bà, đều thuộc về ta.
Mọi người: ……
Sau đó, bà mẫu lấy lòng hỏi ta:
“Con dâu à, con xem, lão đại nhà ta không được, nhưng ta còn có lão nhị, dáng dấp cũng khá tuấn tú…”

Trọng Sinh: Xé Toang Bình Luận Giả Về “Nữ Sinh Nghèo”
Trong lớp chuyển đến một nữ sinh mới tên Tô Hân, trầm lặng, ít nói, luôn bị tên đầu gấu học đường Hạ Dã bắt nạt.
Một lần, khi cô lại bị hắn chặn trong lớp, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một dòng chữ chạy:
【Bé Tô thật đáng thương, mẹ thì bệnh nặng nằm viện, ba nghiện rượu lại hay đánh đập, mỗi ngày phải làm ba công việc mới đủ đóng học phí, vậy mà còn bị đầu gấu uy hiếp!】
Tôi, với tư cách là lớp trưởng, sao có thể ngồi yên nhìn chuyện này được.
Thế là tôi xông lên, ngăn cản hắn, còn thu thập chứng cứ bắt nạt để giao cho thầy cô.
Không ngờ ngày hôm sau, dòng chữ chạy lại hiện ra:
【Bé Tô lại bị bắt nạt rồi, phải làm sao đây? Giá mà lớp trưởng thấy được, chạy tới cứu thì tốt biết mấy!】
Được những dòng chữ ấy cổ vũ, tôi như được bơm máu.
Không chỉ lao tới cứu Tô Hân, tôi còn khẳng định chắc nịch rằng Hạ Dã có ý đồ xấu.
Kết quả, Hạ Dã bị đuổi học, còn phải ngồi tù.
Trong khi Tô Hân thì sau khi tốt nghiệp lại thành công rực rỡ.
Trong một lần họp lớp, khi ngà say, cô ta vô tình buột miệng:
“Thật ra, mỗi lần Hạ Dã chặn tôi… là để nhét tiền tiêu vặt bà nội cho cậu ấy vào tay tôi. Chỉ sợ tôi không nhận nên mới giả vờ hung dữ như thế…”
Tôi như bị sét đánh ngang tai, còn chưa kịp tiêu hóa sự thật thì ngay đêm đó, Hạ Dã – sau khi mãn hạn tù – đã chặn tôi trong con ngõ tối.
“Sau khi tôi vào tù không lâu, bà nội vì bệnh tim mà mất trong nhà. Tất cả đều là tại cậu! Đồ đáng chết!”
Hắn cầm dao, đâm thẳng vào ngực tôi!
Khi mở mắt lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày Tô Hân vừa mới chuyển đến lớp…

TÁI SINH, CÙNG TÁM MÈO CON KHUẤY ĐẢO TẬN THẾ
Kiều Hòa đã vật lộn sinh tồn suốt ba năm trong tận thế, trước khi chết mới biết được rằng cô em gái mà cô hết lòng yêu thương là một kẻ xuyên sách.
Không chỉ chiếm được tình yêu thương của cha mẹ và ba người anh trai, mà còn lợi dụng thân phận xuyên sách để hãm hại tám con mèo mà Kiều Hòa nuôi dưỡng đến chết!
Kiều Hòa biết rất rõ, nếu không giết chết tám con mèo mà cô nuôi, thì trong tận thế, khi động vật bắt đầu biến dị, những con mèo ấy sẽ bảo vệ chủ nhân đến cùng, và chắc chắn sẽ giẫm chết cô em gái kia dưới chân!
Sống lại một lần nữa, Kiều Hòa ngay từ đầu đã mang theo mèo và kho hàng cao cấp cắt đứt quan hệ, thề không qua lại nữa!
Không ngờ lại bị ràng buộc với【hệ thống Bỏ mặc】, chỉ cần Kiều Hòa bỏ mặc sẽ không chỉ được thưởng vật phẩm mà còn được nâng cấp dị năng liên tục.
Từ đó, Kiều Hòa bắt đầu một cuộc sống "bỏ mặc" được tám con mèo tranh giành cưng chiều ~
Còn đám người nhà cực phẩm kia thì cầu sống không được, khóc trời than đất!
Kiều Hòa tay trái cầm đồ ăn, tay phải ôm mèo, còn có dị năng khổng lồ bảo vệ, ngày tháng trôi qua gió xuôi nước thuận!
—Lưu ý trước khi đọc—
Nữ chính là người mạnh mẽ, không thánh mẫu, cũng không giết người vô tội.
Có nam chính.
Không ngược, có tình tiết vả mặt trả thù, cũng có ngọt ngào sảng khoái, lấy sinh tồn tận thế làm chính, có mô tả một chút về ẩm thực.

KIỀU NGUYỆT
Cô bạn cùng phòng phú nhị đại chê ký túc xá quá tồi tàn liền cho tất cả sinh viên trong khoa ở miễn phí tại khách sạn năm sao của nhà mình.
Việc này đã khiến tôi bị bọn bắt cóc nhầm thành cô ta và bắt đi.
Mẹ tôi nhận được tin, trên đường đi giao tiền chuộc đã không may qua đời.
Nhà của cô bạn giàu có cũng tuyên bố không quen biết tôi, bọn bắt cóc tức giận đã giết tôi.
Trước khi chết tôi mới biết, tôi và cô bạn cùng phòng lại là chị em ruột.
Khi tỉnh lại lần nữa, Tần Mạn Mạn đang chỉ huy vệ sĩ giúp mọi người chuyển hành lý.
Và trước mắt tôi hiện lên những dòng bình luận bay lượn:
[Mau chuyển đi, mau chuyển đi, ra khỏi trường rồi thì bắt cóc đứa con của tiểu tam sẽ tiện hơn nhiều!
[Ước gì tua nhanh đến đoạn bắt cóc, nhìn thấy con nhỏ Kiều Nguyệt đó là tôi đã muốn nôn rồi!]
[Chỉ là một đứa con hoang mà cũng đòi tranh giành gia sản, đúng là đáng chết!]
Tôi suy nghĩ một lúc, rồi gọi một số điện thoại: "Alo, tôi muốn tố cáo hiệu trưởng nhận hối lộ."

Vọng Dư Tuyết
Thôi Cẩm Chi là thành viên của Cục Quản lý Thời không, nàng có một nhiệm vụ cuối cùng.
Nàng phải tìm ra nguyên nhân khiến một tiểu thế giới trở nên hỗn loạn vô trật tự, cốt truyện hoàn toàn sụp đổ. Quan sát bấy lâu, nàng chỉ phát hiện ra bách tính lầm than vì sự bất tài của kẻ cầm quyền đương triều. Nàng đành phải nữ cải nam trang, vất vả phấn đấu từng bước trở thành Tể tướng, dùng sức của một mình mình để ổn định triều cục rối ren, rồi tranh thủ chọn một vị hoàng tử bồi dưỡng thành bậc minh quân.
Thế là, nàng để mắt tới vị Tứ hoàng tử trông có vẻ "cô độc không nơi nương tựa" kia. Sáu năm bầu bạn bảo vệ, Thôi Cẩm Chi trải qua muôn vàn cay đắng cuối cùng cũng bồi dưỡng nhóc con ấy thành bậc minh chủ vạn đời.
Vừa mở mắt ra: Hử? Có gì đó sai sai... Sao mình vẫn còn kẹt ở thế giới này!!!
*
Kỳ Hựu thân là hoàng tử, mà số mệnh lại rẻ mạt như kiến hôi. Cả đời y chịu đủ mọi sự sỉ nhục, y ẩn nhẫn nhiều năm, cuối cùng cũng giành được đế vị. Sau khi lên ngôi, y tàn sát Phật môn, diệt sạch Đạo giáo, giết cha diệt huynh, khiến thây phơi nghìn xác, chưa từng mảy may hối hận.
Vừa mở mắt, y đã quay về những tháng ngày cơ cực ấy. Vốn tưởng chẳng qua chỉ là đi lại con đường xưa, nào ngờ y lại gặp được một người. Người ấy bên y trưởng thành, cùng y trải qua huy hoàng và gập ghềnh, đồng hành qua những năm tháng cô tịch.
Y học cách thu nanh giấu vuốt, che giấu đi u ám trong lòng, trở thành bậc minh chủ như nàng kỳ vọng, tưởng rằng như vậy thì quãng đời còn lại sẽ mãi có nàng bên cạnh.
Song nàng chỉ dịu dàng mỉm cười nói: "Ngươi làm rất tốt, ta cũng an tâm rời đi."
Y lặng lẽ nhìn nàng như một chú chó nhỏ bơ vơ bị vứt bỏ.
*
Cẩm Chi vẫn luôn rất hài lòng về tiểu đệ tử của nàng, y cương nghị quyết đoán, biết tùy cơ ứng biến, lại giỏi nhẫn nhịn, hội tụ đủ mọi phẩm chất để trở thành một bậc minh quân. Một khi đại nghiệp thành, nàng rốt cuộc cũng có thể yên tâm rời đi.
Nào ngờ chàng thiếu niên từng ôn hòa ngày nào, giờ đây trong đáy mắt chỉ còn lại sự điên cuồng và cố chấp.
Tags: Song trùng sinh, cung đình hầu tước, quyền đấu, nữ cải nam trang.

Kiếp Này Ta Mặc Kệ Tất Cả
Năm xưa, trong lúc tranh đoạt ngôi Thái tử đến hồi kịch liệt nhất, ta thay Thái tử chắn một kiếm, phải vào Dược Vương Cốc dưỡng thương suốt ba năm mới dần khôi phục.
Thế nhưng, ngay ngày ta sắp trở về phủ, ta lại thức tỉnh.
Thì ra ta chỉ là một nữ phụ bị vài nét bút hời hợt trong sách phác qua; còn nữ chủ thật sự của Thái tử, lại là một tỳ nữ từ bên ngoài xuyên đến.
Đứa nhi tử mà ta liều chết sinh ra, cuối cùng sẽ nhận nàng làm mẫu thân, thậm chí còn nảy sinh thứ tình cảm loạn luân không thể dung.
Mà phu quân Thái tử của ta, sau khi ta chết đi, liền nóng lòng cưới nàng, viết nên một khúc giai thoại ân tình thắm thiết.
Đời trước, đối diện với nữ nhân kia, ta đã tận hết mọi thủ đoạn, song vẫn không thắng nổi quang hoàn nữ chủ.
Rốt cuộc, tỳ nữ xa cách, Thái tử chán ghét, ta chưa đến hai năm đã chết yểu, thậm chí còn liên lụy cả mẫu tộc, để rồi sau khi Thái tử đăng cơ, chẳng được trọng dụng.
Trùng sinh một kiếp, ta lại trở về khoảnh khắc vừa thức tỉnh ấy.
Kiếp này, phu quân cũng được, nhi tử cũng thôi, ta chỉ sống cho chính mình.
Thế nhưng, Thái tử lần này lại đỏ hoe mắt, chỉ vào thiếu niên dung mạo có bảy phần tương tự hắn trong biệt viện, gằn giọng hỏi ta:
“Hắn là ai?”

TRÊN MỘT NGƯỜI
Văn án:
Kiếp trước, ta cùng thứ muội xuất giá cùng một ngày.
Ta là đích nữ, được phong làm Thái tử phi.
Nàng ta thì bị phụ thân gả cho Lại bộ Thượng thư đã hơn năm mươi tuổi làm kế thất.
Nào ngờ đến ngày đại hôn, ta lại bị nàng ta bày mưu tráo đổi.
Đợi đến khi ta chạy tới Đông cung, nàng ta đã cùng Thái tử viên phòng.
Nàng ta cho rằng, chỉ cần dựa vào dung mạo và thủ đoạn liền có thể bước từng bước lên cao.
Nhưng nàng ta đã xem nhẹ thế lực nhà ngoại ta.
Tính toán trăm đường, cuối cùng cũng chỉ rơi xuống danh phận trắc phi.
Còn ta, cả một đời này, chưa từng được Thái tử sủng ái.
Mang hư danh Hoàng hậu, giam mình trong thâm cung, hao mòn tháng ngày.
Ngày thành trì thất thủ, ta cầm kiếm tự tay đ.â.m c.h.ế.t hoàng đế và thứ muội đã trở thành Quý phi kia.
Uống xong độc dược, lại nổi lửa thiêu rụi Khôn Ninh cung của ta.
Một lần nữa mở mắt, ta thế mà lại quay về trước ngày xuất giá.
Ta mỉm cười khoác lên mình giá y, đích thân tiễn thứ muội tiến vào Đông cung.
Kiếp này, đến lượt ta trở thành kẻ bày trận trên bàn cờ.