Trọng Sinh
Nhân vật chính sau khi chết sẽ sống lại ở một thời điểm trong quá khứ. Với ký ức từ kiếp trước, họ thay đổi số phận, báo thù kẻ ác, hoặc cứu lấy người thân. Thể loại này mang tính kịch tính cao, thường kết hợp với cung đấu, gia đấu hoặc thương trường.
Truyện mới cập nhật
Gả Thay
Gả Thay
Sau khi phụ thân bị bãi quan, ông đưa đích mẫu cùng các đệ muội từ kinh thành trở về.
Trong tiệc tiếp đón, phụ thân liếc nhìn nương ta, nhàn nhạt nói:
“Bao năm không gặp, lễ nghi đều quên sạch rồi sao?”
Nương khựng lại, khiêm nhường đứng dậy:
“Là thiếp thất lễ, thiếp xin hầu phu nhân dùng bữa.”
Ta cúi đầu, uất ức, lại thấy nương chỉ toàn gắp những món cay xè vào bát đích mẫu.
“Phu nhân, mời dùng.”
Đích mẫu hé miệng, nhìn phụ thân một cái, muốn nói lại thôi.
Ta quên mất, đích mẫu đến từ vùng Giang Hoài, không ăn được cay.
Trọng Sinh Không Phải Để Tha Thứ
Trọng Sinh Không Phải Để Tha Thứ
Chị dâu tôi bị chẩn đoán có ba tử cung, cả nhà mừng rỡ như bắt được vàng.
Mẹ tôi cười không khép được miệng:
“Ba tử cung thì tốt quá rồi, một lần đẻ liền ba đứa cháu nội bụ bẫm cho mẹ!”
Tôi khuyên chị dâu nên đến bệnh viện lớn để kiểm tra lại với bác sĩ chuyên khoa.
Kết quả, bác sĩ chẩn đoán thai nhi bị dị tật, buộc phải phá bỏ để giữ mạng cho mẹ.
Sau đó, chị dâu hồi phục nhưng không thể mang thai lần nữa.
Thế là chị ta và mẹ tôi đổ hết tội lên đầu tôi:
“Dị tật tử cung cái gì chứ? Tao thấy mày là thứ không đẻ được, ghen tị tao một lần mang ba đứa nên mới xúi tao đi phá thai!”
“Hương hỏa nhà họ Vương đến đời mày là tuyệt tự rồi, mày còn mặt mũi mà sống à?”
Mẹ tôi và chị dâu cùng nhau dùng gối bịt miệng gi//ết ch//ết tôi.
Mở mắt ra lần nữa…
Tôi quay về đúng cái ngày đưa chị dâu đến bệnh viện lớn để kiểm tra.
Đoạn Tình Ký
Đoạn Tình Ký
Phu quân của ta là Uy Viễn hầu, là vị hầu gia được người người ca tụng là bậc trượng phu mẫu mực.
Thành thân đã 20 năm, chàng chưa từng nạp thiếp, không có ngoại thất, đến cả nơi phong trần cũng hiếm khi đặt chân tới.
Ngay cả khi đích tử duy nhất qua đời, chàng cũng chỉ thu nhận nhi tử của cố giao đang tá túc trong phủ làm con thừa tự, chứ không hề rước thêm nữ nhân vào hậu viện.
Thế nhưng, không ai hay biết, người chàng thật lòng yêu thương chưa bao giờ là ta.
Lúc ta ch .t, mặc sa y mỏng, ăn đồ lạnh, đến ch .t cũng bị n/hét cá/m vào miệng.
Chính tay chàng – Triệu Thanh Hứa, đưa ta đến chốn Diêm Vương điện, khiến ta mang nỗi oan khó giãi bày, có miệng chẳng thể kêu than.
Chỉ là, chàng không biết… ta đã trọng sinh, quay về thời điểm nhi tử ta vẫn còn sống.
Trẫm Không Cần Thái Tử Phi Nữa
Trẫm Không Cần Thái Tử Phi Nữa
Trong yến tiệc tại cung, Thái tử tuyên bố: “Ai có thể nối tiếp câu thơ này, ắt sẽ trở thành Thái tử phi tương lai.”
Kiếp trước, ta nhanh miệng đối tiếp câu thơ, Thái tử liền cho rằng người đã cùng hắn đối thơ trong Y Mai Viên chính là ta.
Đến đêm thành thân, nha hoàn của ta mới thổ lộ nàng mới là người đối thơ với Thái tử trong vườn hôm đó, rồi lập tức uống độc tự tận.
Sau khi đăng cơ, việc đầu tiên Thái tử làm là truy phong nha hoàn ấy thành Hoàng hậu.
Việc thứ hai chính là ban cho ta một chén rượu độc, để ta đau đớn đến ruột gan nát vụn mà ch.
“Nếu không phải ngươi mạo nhận Thanh Hà, vị trí Thái tử phi vốn thuộc về nàng.”
“Đây là món nợ ngươi phải trả cho Thanh Hà.”
Thế nhưng… những câu thơ hôm đó vốn là do ta viết ra.
Ta ch thảm, hắn lại ném cả tộc ta vào bãi tha ma cho lũ dã thú tranh nhau x..é x..ác.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta liền chủ động đẩy nha hoàn ấy ra.
Thái tử không phải muốn lấy nàng ta sao? Được, ta tác thành cho họ.
Nợ Duyên
Nợ Duyên
Kiếp trước, ta đã lao xuống hồ băng cứu một bé gái rơi xuống nước, không ngờ đó lại chính là con gái riêng của ngoại thất bên ngoài. Tất cả đều là cái bẫy do ả ta sắp đặt. Sau đó, hàn khí xâm nhập vào cơ thể khiến thân thể ta suy nhược, đại phu nói ta vĩnh viễn không thể sinh con nữa.
Khi ta bệnh nặng đến mức hấp hối, phu quân rước tình nhân vào cửa, chúng dùng sính lễ hồi môn của ta để sống phú quý vẻ vang.
Lần nữa mở mắt ra, ta lại trở về ngày bé gái ấy rơi xuống hồ…
Đổi Ba Mẹ
Đổi Ba Mẹ
Tôi được trọng sinh trở về thời điểm thậm chí còn chưa chào đời.
Lần này, tôi quyết định… chọn một cặp cha mẹ khác.
Như vậy, mẹ sẽ không phải vì sinh ra tôi mà vóc dáng sồ sề, cha cũng sẽ không vì mẹ xấu đi mà ra ngoài vụng trộm.
Kiếp trước, chú và cô Cố sống ngay nhà bên, luôn mong mỏi có một đứa con mà không thể toại nguyện.
Tốt rồi, lần này tôi đến với họ, ai nấy đều vui vẻ.
Chỉ là… tại sao sau khi không còn tôi nữa, cuộc sống của “cha mẹ cũ” lại ngày càng tồi tệ?
Chẳng phải mẹ từng nói, tôi là “sao chổi” hay sao?
Phát Điên Trong Phòng Thi
Phát Điên Trong Phòng Thi
Trong phòng thi đại học, tôi vô tình ngủ gật.
Không ngờ khi tỉnh dậy lại bị cảnh sát dẫn đi.
Tôi hoảng hốt, ra sức hét lên hỏi vì sao bắt tôi.
Cảnh sát đưa cho tôi xem đoạn ghi hình giám sát trong phòng thi, trong đó tôi mỉm cười đứng dậy, xé nát bài thi của tất cả mọi người.
Cả phòng thi òa khóc tố cáo tôi:
“Đồ điên, mày đã hủy hoại tương lai của bọn tao!”
Nhân chứng vật chứng rõ ràng, tôi không cãi được một lời, bị kết án ba năm tù.
Cha mẹ bị trả thù đến chết, em trai cũng bị họ hàng mang đi, còn tuyên bố không có đứa chị như tôi.
Đến ngày ra tù, tôi bị cha mẹ của các thí sinh trong phòng thi cùng nhau tra tấn đến chết.
Nhưng đến chết tôi vẫn không hiểu nổi, tôi chỉ ngủ một giấc, sao tỉnh dậy lại thành ra như vậy.
Lần nữa mở mắt, tôi quay về đúng ngày thi đại học năm đó.
…
Trở Về Bảo Vệ Con Gái
Trở Về Bảo Vệ Con Gái
Trời nắng nóng gay gắt, con gái bốn tuổi của tôi bị tôi bỏ quên trong xe, sống sờ sờ mà ch ngạt.
Tất cả mọi người đều phát cuồng lên, bảo mẫu thì hối thúc tôi mau mở cửa xe, mang thi thể con bé ra hỏa táng.
Chồng tôi cũng chỉ trích tôi vô trách nhiệm, nói tôi không xứng làm mẹ.
Còn tôi thì cầm ly nước mát lạnh, đứng giữa đám đông hóng chuyện, cười rạng rỡ như hoa nở đầy mặt.
Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn
Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn
Nhà hàng xóm thấy biển số xe tôi có 985, bèn nhờ tôi trong ba ngày thi đại học đưa con gái cô ta đến điểm thi, nói là để lấy chút vận may.
Tôi còn đang do dự thì trước mắt hiện lên dòng chữ như trong livestream:
【Nữ chính xui xẻo nhất truyện đã lên sàn rồi!】
【Bà hàng xóm kia lười ch đi được, rõ ràng là không muốn dậy sớm nên mới tìm cớ đùn đẩy việc đưa con đi thi cho nữ chính!】
【Con gái bà ta cũng đâu có bình thường, sắp thi đại học đến nơi mà vẫn chat chit với bạn mạng đến hai ba giờ sáng mỗi đêm, kết quả là ngày thứ hai thi xong thì bị nhồi máu cơ tim ngay trên xe nữ chính. May mà nữ chính vượt sáu đèn đỏ, đưa đến viện kịp lúc, không thì mất mạng rồi!】
【Cả nhà bọn họ không biết ơn đã đành, còn oán trách nữ chính lo chuyện bao đồng, hủy hoại tương lai sáng lạn 985 của con gái, rồi cuối cùng phóng hỏa thiêu chết nữ chính!】
【Tức đến tăng xông! May mà nữ chính trọng sinh rồi!】
Tôi bị hù cho rùng mình một cái, lập tức từ chối:
“Xin lỗi, tôi phải đi làm, không rảnh.”
Trọng Sinh Chọn Lại Từ Đầu
Tối Tết Đoan Ngọ, bà đưa cho tôi và em gái mỗi người một chiếc bánh ú.
Một cái bánh ngọt, một cái bánh mặn.
Em gái giành lấy bánh ngọt trước, còn tôi thì ăn bánh mặn.
Sau đó, cô ta ngày càng xinh đẹp. Trước kỳ thi đại học còn chơi bời với đám d/u côn, nhưng khi lên đại học thì bỗng tỉnh ngộ, trở thành nữ thần học đường.
Vào giới giải trí, cô ta thu hút vô số người hâm mộ.
Mười năm sau, tác dụng của bánh biến mất.
Nhan sắc cô ta tụt dốc, mọi ưu ái vì vẻ ngoài cũng dần mất đi.
Cô ta hoảng hốt.
Để duy trì diện mạo, cô ta lao vào phẫu thuật thẩm mỹ điên cuồng.
Nhưng càng sửa càng hỏng.
Dù vậy, cô ta vẫn không dừng lại, ném hết tiền bạc vào dao kéo.
Khi mất trắng mọi thứ, cô ta nhìn thấy ảnh tôi trên bìa tạp chí.
Dòng chữ to nổi bật “Nữ doanh nhân xuất sắc nhất năm”.
Cô ta gào lên:
“Tại sao chị có tất cả, còn tôi lại trắng tay? Gi .t chị xong… tôi sẽ có tiền để làm lại mặt! Ha ha ha ha…”
Trên sân thượng của một tòa cao ốc, gương mặt biến dạng vì phẫu thuật hỏng của cô ta cười đi/ên cuồng đẩy tôi ngã xuống.
Trong lúc đắc ý, cô cũng trượt chân… và rơi theo.
Khi mở mắt lần nữa, chúng tôi quay trở lại khoảnh khắc chọn bánh năm đó.
Lần này, cô giành lấy bánh mặn trước, ghé sát tai tôi:
“Chị à, cảm giác sống như một bình hoa vô dụng… cũng nên để chị nếm thử rồi.”