Trọng Sinh
Nhân vật chính sau khi chết sẽ sống lại ở một thời điểm trong quá khứ. Với ký ức từ kiếp trước, họ thay đổi số phận, báo thù kẻ ác, hoặc cứu lấy người thân. Thể loại này mang tính kịch tính cao, thường kết hợp với cung đấu, gia đấu hoặc thương trường.
Truyện mới cập nhật
Trở Về Năm 1999: Làm Học Bá Vì Con Gái
Trở Về Năm 1999: Làm Học Bá Vì Con Gái
Tôi nghỉ việc hơn 2 năm để kèm con học, vậy mà con gái tôi thi đại học chỉ được 200 điểm.
Tôi sốc đến mức nghẹn thở, ngất xỉu luôn tại chỗ.
Lúc mở mắt ra, mẹ tôi đang dùng ngón tay chọc vào trán tôi:
“200 điểm? Mễ Tiểu Lộ, con là heo à? Heo học ba năm chắc cũng không thấp đến thế đâu!”
Khoan đã, câu này… sao nghe quen thế? Chẳng phải tôi vừa mắng y chang thế với con gái mình sao?!
Trọng Sinh Tôi Trả Thù Thay Bạn, Tiện Tay Yêu Đương Với Thái Tử Gia
Bạn thân tôi, Lâm Thi Nhã, là kiểu người mà nếu sống trong tiểu thuyết thì chắc chắn được gắn mác “nữ chính bi kịch, chuyên gia làm người đọc khóc”.
Kiếp trước, cô nàng là thiên kim tiểu thư chính gốc của Trì gia – một gia tộc quyền lực ở thành phố A, nơi mà tiền không chỉ chất đầy két mà còn tự động sinh sôi. Nhưng số phận đúng là thích chơi khăm.
Nhã Nhã bị tráo đổi từ lúc lọt lòng, lớn lên trong trại trẻ mồ côi, còn cô nàng giả mạo Trì Tư Lan thì sống sung sướng như công chúa trong vòng tay yêu thương của cả Trì gia. Rồi một ngày, Nhã Nhã được đón về nhà.
Tưởng sẽ có cuộc sống hạnh phúc như phim ngôn tình, ai ngờ chưa được bao lâu, tôi nhận được tin sét đánh: cô ấy nhảy lầu tự tử!
Bát Tự Bị Đánh Cắp
Bát Tự Bị Đánh Cắp
Mẹ chồng tôi lén lấy bát tự của tôi.
Mang đến cho thầy bói trong làng.
Tráo đi mệnh quý nữ của tôi.
Chuyển hết xui xẻo cả đời bà ta lên người tôi.
Sau khi tôi phát hiện, lập tức xông tới chửi rủa ngăn cản.
Kết quả bị chồng và mẹ chồng trói vào lò mổ t/r.a tấn đến ch .t.
Sau đó bị vứt x/á .c ra bãi tha ma, mặc cho chó hoang g/ặ/.m thịt.
Còn bà ta thì tiền bạc ùn ùn kéo đến, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi trở về đúng ngày bà ta trộm bát tự của tôi.
Tôi lập tức tráo lại bằng bát tự của bà Trương bên cạnh, người từng khắc ch .t con trai mình.
Mẹ Ơi, Con Không Còn Là Cây ATM Nữa
Mẹ Ơi, Con Không Còn Là Cây ATM Nữa
Khi thi đại học, tôi bị bạn học tố cáo gian lận.
Giám thị phát hiện một mẩu giấy nhỏ giấu trong ống quần của tôi.
Tôi bị đuổi khỏi phòng thi, bài làm bị hủy bỏ.
Ngay cả suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa – Bắc Đại cũng bị dân mạng đặt nghi vấn.
Dưới áp lực dư luận, kết quả tuyển thẳng của tôi bị hủy bỏ.
Mẹ tôi, biết tôi không còn trường nào để vào, liền bán tôi cho một lão già thô lỗ ở làng bên để đổi lấy sính lễ.
Tôi bị lão ta hành hạ đến chết.
Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại một tuần trước kỳ thi đại học.
“Bây giờ bắt đầu phát thẻ dự thi.”
Giọng của giáo viên chủ nhiệm kéo tôi về khỏi cơn ác mộng của kiếp trước.
Lòng bàn tay tôi toát mồ hôi lạnh.
Nỗi tuyệt vọng và nhục nhã của kiếp trước như lưỡi dao cắm sâu vào tim tôi.
“Chiêu Đệ, cậu thi ở phòng nào thế?”
Một giọng nói ngọt đến mức khiến người ta phát ngấy vang lên bên tai tôi.
Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt giả tạo đầy quen thuộc của Lưu Thanh Thanh.
Nụ cười của cô ta ngây thơ, vô hại.
Nhưng bên trong lại lạnh lẽo như rắn độc.
Bí Mật Không Thể Tiết Lộ Của Mẹ Chồng
Bí Mật Không Thể Tiết Lộ Của Mẹ Chồng
Kiếp trước, tôi phát hiện mẹ chồng cùng một người đàn ông bước vào nhà tắm công cộng.
Hai người còn thuê phòng riêng để tắm cùng nhau.
Tôi lén lút quay về kể chuyện này với chồng.
Không ngờ, anh ta không tin lời tôi, còn bảo tôi bịa đặt.
Sau đó, anh cùng bố chồng lao vào đ/á.n/h tôi một trận thừa sống thiếu ch .t, đ/á.n/h đến mức phải đeo túi phân, người lở loét khắp nơi.
Cuối cùng, vì tiếc tiền chữa bệnh cho tôi, chồng còn n h/ấ.n đầu tôi vào nồi nước s.ô/i.
Lúc tôi mở mắt ra, thì đã quay lại đúng ngày hôm đó, cái ngày tôi thấy mẹ chồng dắt trai đi tắm.
Lần này tôi không nói nhiều, lập tức gọi thẳng 110.
“Alo, cảnh sát phải không ạ?
Tôi tố cáo nhà tắm công cộng có bà già cung cấp dịch vụ đen…”
Quả Phụ Tuyệt Tình Kế
Quả Phụ Tuyệt Tình Kế
Sau khi phu quân tử trận, ta đồng ý để tiểu thúc kế tự theo lời cầu xin của nhi tử.
Lúc ấy, Lâm Quế cam đoan với ta rằng hắn chỉ kế tự để tiện bề chăm sóc cho Chất nhi, tuyệt đối không ép buộc ta điều gì.
Hắn nói được làm được, đêm đêm chưa từng bước vào chính phòng.
Ta lấy ơn đáp nghĩa, đem toàn bộ của hồi môn ra, một lòng một dạ phò tá Lâm gia.
Mười tám năm sau, Lâm Quế thăng chức Thượng thư bộ Lại, Lâm Khâm Chất đỗ Trạng nguyên.
Ta những tưởng khổ tận cam lai.
Nào ngờ bọn họ mắng ta độc ác, chửi ta ích kỷ, vạch trần ta giả nhân giả nghĩa.
Rồi c /ắ.t lưỡi ta, ch.ặ/t đứt gân tay, đẩy ta vào quân doanh, trở thành tiện kỹ hèn hạ nơi doanh trại.
Ta bị h/à/n.h hạ đến ch .t.
Hồn phách ta lượn lờ trên không trung Lâm phủ suốt mười năm, mới hiểu ra chân tướng.
Năm xưa kẻ tử trận, vốn chẳng phải phu quân ta Lâm Du, mà là tiểu thúc Lâm Quế.
Lâm Du và nhị phòng Tào Uyển vốn là thanh mai trúc mã, lấy ta chẳng qua là vì tham của hồi môn phong hậu.
Sau khi Lâm Quế ch .t, hắn mượn thân phận tiểu thúc để kế tự, vừa có thể danh chính ngôn thuận ở bên Tào Uyển, lại khiến ta cam tâm tình nguyện cống hiến cho Lâm gia.
Ngay cả Lâm Khâm Chất, cũng là kết quả từ cuộc tư thông giữa hắn và Tào Uyển.
Còn hài tử do ta sinh ra, mới lọt lòng chưa đầy một canh giờ, đã bị hắn tự tay dìm ch /t.
Mang theo hận ý ngút trời, ta sống lại.
Lần Này, Tôi Không Làm Mẹ Kế Nữa
Lần Này, Tôi Không Làm Mẹ Kế Nữa
Tôi kết hôn với Thẩm Bùi suốt 30 năm.
Nuôi nấng hai đứa con riêng của anh ấy, chăm lo cha mẹ chồng.
Vì điều đó, thậm chí tôi chưa từng sinh lấy một đứa con cho riêng mình.
Cuối cùng, năm 55 tuổi, vì lao lực mà mắc u.n/g th/ư dạ dày.
Ngoài phòng bệnh, con riêng của chồng lại cãi nhau với người nhà tôi vì chuyện hậu sự.
Chúng không muốn sau này tôi được chôn cùng Thẩm Bùi.
“Theo quy củ ngày xưa, dì Tống chỉ là vợ kế, là thiếp.”
“Thiếp thì sao được vào từ đường tổ tiên? Sau này bố tôi dĩ nhiên phải hợp táng với mẹ tôi.”
Thẩm Bùi cúi đầu không nói, cuối cùng chỉ thở dài một hơi:
“Chuyện này, ba nghe theo các con.”
Tôi nhắm mắt lại, không cam lòng.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về năm 22 tuổi.
Lúc đó là năm thứ hai sau khi tôi lấy Thẩm Bùi.
Ngoài cửa, cả nhà đang đợi tôi dậy để hầu hạ.
Còn tôi thì chỉ lặng lẽ đưa ra tờ đơn ly hôn:
“Thẩm Bùi, chúng ta ly hôn đi.”
Khoảnh khắc ấy, vành mắt anh đỏ bừng:
“Chỉ là một phần mộ thôi mà, có gì quan trọng đâu.”
“Kiếp trước, người anh yêu từ đầu đến cuối chỉ có mình em.”
Tái Sinh Đêm Giao Thừa, Tôi Mặc Kệ Cái Nhà Này
Tái Sinh Đêm Giao Thừa, Tôi Mặc Kệ Cái Nhà Này
Đêm Giao thừa, trong nhà chỉ có mỗi mình tôi.
Con trai học xong thạc sĩ, vào làm ở công ty lớn, bận tăng ca không về.
Chồng thì đột xuất đi công tác xa, ba mẹ chồng lại bất ngờ đòi về quê cúng tổ.
Hàng xóm sang chơi, tôi vui vẻ khoe thỏi son giá ba chục con trai tặng.
Cô ấy mở WeChat, hơi bất ngờ:
“Ủa? Không phải con chị mới nhận thưởng cuối năm, mời cả nhà đi Maldives ăn Tết à?”
Tôi tức tốc đi đối chất với con trai, nó gắt lên:
“Mẹ là bà nội trợ suốt ngày ăn không ngồi rồi, chẳng làm được tích sự gì, dựa vào đâu mà bắt con mời mẹ đi du lịch?”
Chồng cũng chen vào:
“Em đóng góp gì lúc nó học cao học chưa? Mà còn mơ được nó báo hiếu? Nằm mơ à?”
Tôi tức đến hoa mắt, ngã lăn ra đất, lắp bắp bảo họ gọi cấp cứu.
Loáng thoáng nghe mẹ chồng trong điện thoại an ủi con trai:
“Mẹ mày lại bày chuyện thôi. Già đầu rồi còn bày đặt giả bệnh gọi tụi mình về.”
Giữa muôn ánh đèn đón Tết, tôi lặng lẽ trút hơi thở cuối cùng.
Lúc mở mắt ra, tôi đã quay về đúng ngày con trai đòi thi lại cao học.
Ngụy Trang Thiên Kim Tiến Vào Hào Môn
Khi ba mẹ tìm thấy tôi, tôi liền tỏ ra ngơ ngác như chẳng hiểu chuyện gì.
Tôi thể hiện ra ba phần vô tội, bảy phần ngây thơ nhìn cứ y như con gái ruột của họ thật sự.
Không sai, tôi chỉ là một kẻ mạo danh.
Chỉ vì tôi trông giống ba mẹ hơn cả con ruột của họ, nên mới bị nhận nhầm.
Ở kiếp trước, tôi từng nói ra sự thật.
Và cái kết… là bị tra tấn, chec thảm nơi đất khách quê người.
Kiếp này, tôi quyết định giả vờ thuận theo như chẳng biết gì hết.
Và cứ thế, tôi trở thành “con gái ruột” của nhà họ Lâm, một thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lâm thị.
..
Món Độc Hại Người
Món Độc Hại Người
Bà theo người ta ra ngoài nhặt nấm, nhặt về một đống nấm mũ đỏ, thân trắng.
Bà bảo muốn làm món gà hầm nấm để cải thiện bữa ăn cho cả nhà.
Tôi nhắc: “Mấy cây nấm này có độc, ăn vào chết người đấy.”
Ba ghét tôi nói chuyện xui xẻo, để phạt tôi, ông bắt tôi ăn hết sạch chỗ nấm đó.
Lúc tôi hoa mắt chóng mặt, trước mặt toàn sao bay rồi cầu cứu họ, họ lại mắng tôi giả vờ.
Vậy là tôi chết ngay tối hôm đó.
Không ai rơi giọt nước mắt nào, chỉ đổ hết chỗ gà nấm đi rồi vùi tôi qua loa dưới đất.
Mở mắt ra lần nữa, bà đang múc món gà hầm nấm, tôi bình tĩnh bưng đĩa đồ ăn đặt lên bàn.
Bà lấy cái đùi gà, đưa cho em trai tôi, nói: “Cháu đích tôn đang tuổi lớn, ăn nhiều một chút!”