Trọng Sinh
Nhân vật chính sau khi chết sẽ sống lại ở một thời điểm trong quá khứ. Với ký ức từ kiếp trước, họ thay đổi số phận, báo thù kẻ ác, hoặc cứu lấy người thân. Thể loại này mang tính kịch tính cao, thường kết hợp với cung đấu, gia đấu hoặc thương trường.
Truyện mới cập nhật
Trần An Châu
Thiếu chủ nhà họ Tạ — người được xem là bậc công tử cao quý, tuấn mỹ bậc nhất Vọng Kinh, danh chấn khắp kinh thành.
Ta chẳng hề có chút liên quan gì đến hắn, tựa như người thuộc hai thế giới khác biệt.
Thế nhưng một ngày nọ, hắn đột nhiên nắm chặt tay áo ta, ánh mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào:
“Vẫn còn kịp mà. Chúng ta chưa hoà ly...”
“Kiếp này, ta muốn cùng nàng bắt đầu lại!”
Ta cắn dở miếng giò heo rim tương, nhất thời ngẩn người, rồi chậm rãi đáp:
“Ờ... nhưng ta đâu có ý định gả cho ngươi!”
...
Tiểu Nguyệt Phồn Tinh
Phu quân ta tử trận, con gái ta lâm trọng bệnh, ta bị mẹ chồng bán cho một vị quý nhân.
Quý nhân kia không thể sinh con, mượn thân ta dưỡng thai, liên tiếp hạ sinh bảy hài tử.
Mỗi lần sinh hạ một đứa, ta được thưởng ba mươi lượng bạc, tất cả số bạc ấy ta đều sai người đưa về nuôi dưỡng cha mẹ chồng cùng con cái.
Mãi đến khi ta hấp hối, quý nhân hạ lệnh đem ta vứt bỏ nơi hoang dã.
Ta chỉ mong được gặp lại hài tử một lần cuối, liều chết bò về quê nhà.
Trong thư mẹ chồng gửi, con trai ta đã thi đỗ Tú tài, con gái cũng đã đính hôn với một vị chưởng quỹ trẻ tuổi trong huyện.
Nào ngờ, khi trở về, ta mới hay tin — phu quân ta vẫn còn sống.
Hắn giả chết, là vì đã có người khác trong lòng.
Ngày ta bị bán đi, chính là ngày hắn đưa người tình trở về nhà.
Con gái của ta chỉ mới mười ba tuổi, đã bị bọn họ bán cho một lão già goá vợ làm thiếp.
Con trai của ta cũng cấu kết với bọn họ che giấu ta.
Uống máu ta, ăn thịt ta.
Chê ta không đủ thể diện, trước mặt ta mà nói, chỉ có ả đàn bà kia mới xứng làm thân mẫu của một vị Tú tài.
Ta ôm hận mà chết.
Mở mắt ra lần nữa, ta phát hiện ra mình đã được trùng sinh.
...
Triều Nhật
Đích tỷ nói rằng nàng vừa trải qua một giấc mộng.
Trong mộng, nàng nhìn thấy cả một kiếp trước, ta chẳng những hại chết nàng, mà còn hại chết cả phụ mẫu, khiến gia tộc nàng nhà tan cửa nát.
Trước khi chết, nàng thề độc giữa dòng lệ máu: Nếu có kiếp sau, nhất định sẽ băm vằm ta thành trăm mảnh.
Ông trời thương xót, thật sự ban cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa.
Vừa mở mắt ra, nàng lập tức cầm kiếm xông vào phòng ta, gào thét rằng kiếp này, nàng tuyệt đối không cho ta cơ hội sống sót.
Nhờ ơn nàng, ta cũng trùng sinh rồi.
...
Tàng Tương Tư
Khi sống lại, ta tỉnh dậy trong tư thế đang quỳ dưới chân của Tiêu Nhung.
Xung quanh là tiếng cười chế nhạo vang dội.
Đời trước, vì ngăn cản Tiêu Nhung định thân, ta đã liều mạng lao đầu vào con nghê đá trước cổng nhà hắn.
Ta không chết, nhưng lại bị liệt suốt bảy năm trời.
Trong bảy năm ấy, Tiêu Nhung thành thân, sinh con, rồi từng bước thăng tiến.
Còn ta, vì cả người bị lở loét, phải chịu nỗi đau giày vò mà chết đi từng chút một.
Được sống lại lần nữa, ta quyết định buông bỏ Tiêu Nhung, cũng là buông tha cho chính mình.
...
Hành Trình Trọng Sinh Của Mỹ Nhân Ngốc Nghếch
Đích tỷ của ta nói rằng, sau khi nàng bò về từ địa ngục, nàng đã gánh trên vai mối huyết hải thâm thù.
Kiếp này, nàng thề phải tự tay kết liễu kẻ thù.
Còn ta, chẳng qua chỉ là kẻ mê muội trong vòng xoáy ái tình mà thôi.
...
Bộ này nu9 hơi bị đỉnh kkk
Giả Thiên Kim
Kiếp trước, sau khi được đón về nhà họ Thẩm, tôi luôn sống dưới sự chèn ép và những mưu kế thâm độc của Thẩm Thiên Thiên, cô thiên kim giả khéo léo nhưng đầy thủ đoạn.
Cô ta nhanh mồm dẻo miệng, nghệ thuật trà xanh xuất sắc, khiến ai cũng khen ngợi.
Còn tôi thì chẳng thể tranh cãi lại, cuối cùng chỉ có thể ôm nỗi ấm ức mà chết oan.
Sau khi sống lại, tôi quyết định: thôi thì giả câm luôn cho khỏe.
Dù cô ta có nói gì, tôi cũng chỉ đáp: "A ba, a ba."
Nhưng không ngờ từ lúc đó, người bị cả thiên hạ chỉ trích lại là cô ta.
Mọi người đều cho rằng cô ta quá ác độc, đi bắt nạt một người câm.
Kể từ đó, Thẩm Thiên Thiên trở thành đối tượng bị cả xã hội phê phán, làm gì cũng bị đánh giá về đạo đức.
Còn tôi? Tôi chỉ ngồi một góc, cười đến đau cả bụng: "A ba, a ba."
...
Tiến Vào Thâm Cung
Phụ thân ấn đầu ta xuống nước, kỳ cọ liên tục cho đến khi lộ ra một gương mặt trắng trẻo xinh đẹp.
Quay đầu lại, ông tát mạnh vào mặt di nương:
"Rõ ràng con gái ta xinh đẹp thế này, ngươi che giấu làm gì chứ?"
Từ đó, ông dốc toàn lực biến ta thành một con chim hoàng yến kiều diễm nhất.
"Chờ khi con được Đông Cung sủng ái, mọi thứ tốt đẹp nhất trên đời này đều sẽ thuộc về con."
Nhưng đến ngày Thái tử định nạp ta làm thiếp, ta hờ hững nói:
"Bây giờ thiếp đã không còn trong sạch, điện hạ thực sự không bận lòng sao?"
Phụ thân ta không hay biết rằng, trước khi gặp Thái tử, ta đã qua lại với một người mà ngay cả Thái tử cũng không dám đắc tội.
...
A Vận
Kiếp trước, sau khi phụ mẫu qua đời, một mình ta gánh vác cả gia đình, nuôi nấng ba đệ muội khôn lớn, cả đời không lập gia đình.
Nhiều năm vất vả lao lực, đến khi thân mang bệnh nặng, ta tìm đến các đệ muội, nhưng không một ai chịu thu nhận ta.
Khi ta đến nhà muội muội nhỏ nhất, nàng lạnh lùng nói:
"Đại tỷ thật không biết xấu hổ. Trưởng tỷ như mẹ, tỷ chăm sóc chúng ta là lẽ đương nhiên, có phải chúng ta van xin tỷ nuôi dưỡng đâu. Giờ ta đã có gia đình, sao tỷ còn mặt mũi đến đây đeo bám ta?"
Cuối cùng, ta chết cô độc trong một đêm mưa gió.
...
Diệp Quân Nương
Kiếp trước, Hầu phủ lâm vào cảnh bần cùng khốn khổ, ta mang theo cả gia tài, không ngại gian khó mà đến giúp đỡ, một lòng chờ đợi công tử Hầu phủ đến rước ta về làm thê.
Nhưng một năm sau, thi thể ta bị ném vào bãi tha ma, xương cốt còn chưa lạnh mà vị hôn phu đã mang nửa phần hồi môn của ta, đường hoàng đến cầu hôn Quận chúa. Lễ vật đính hôn những một trăm hai mươi tám gánh, khiến người người đều phải trầm trồ.
Thiên hạ cười nhạo, bảo ta chết là đáng!
Một nữ thương nhân hèn kém, lại dám vọng tưởng trở thành bình thê của Thế tử nhà họ Trịnh.
Quý phu nhân của Hầu phủ khi nghe nhắc đến tên ta, chẳng khác gì ngửi thấy mùi ô uế. Bà ta phẩy nhẹ chiếc quạt tròn bằng ngọc bích như xua đuổi lũ ruồi nhặng, ánh mắt đầy vẻ chán ghét, không thèm che giấu.
Nhưng ông trời thương xót, ngay tại khoảnh khắc tuyệt vọng nhất, ta đã được sống lại.
...
Kế Hoạch Loại Bỏ Chị Gái Trà Xanh
Khi tôi và Lâm Thi Nhụy vừa chào đời, chúng tôi đã bị tráo đổi.
Cô ấy trở thành thiên kim tiểu thư thật sự, còn tôi thì bị vứt vào thùng rác.
Năm tôi 17 tuổi, tôi được đón trở về nhà, nhưng cả gia đình vẫn cưng chiều cô ấy như trước.
Cô ta hất mặt, cười nhạt: "Thiên kim tiểu thư thật thì sao chứ? Ba mẹ và anh trai đều đứng về phía tôi. Chỉ cần tôi muốn, cô sẽ bị đuổi khỏi nhà bất cứ lúc nào."
Tôi mỉm cười nhạt: "Sống lại một đời, cô nghĩ tôi không có chút tiến bộ nào sao?"
...