Vả Mặt
Tuyến truyện tập trung vào quá trình nhân vật chính từ chỗ bị coi thường, khinh miệt trở thành kẻ mạnh mẽ, thành công và “vả mặt” những kẻ từng hãm hại, chế giễu. Đọc thể loại này thường rất hả hê, sảng khoái.
Truyện mới cập nhật

Sau Khi Hoán Đổi Linh Hồn Với Vợ, Tôi Hối Hận Rồi
Sau Khi Hoán Đổi Linh Hồn Với Vợ, Tôi Hối Hận Rồi
Vợ tôi là một bà vợ lười biếng, hay mè nheo, vô tích sự.
Chẳng làm gì ở nhà, chỉ biết vòi tiền, tính khí thất thường, ăn mặc lôi thôi.
Nếu không vì còn trông cậy cô ta đẻ cho tôi một đứa con trai, tôi đã đá cô ta từ lâu.
May mắn thay, ông trời có mắt—
Để tôi và cô ta hoán đổi linh hồn.
Cười chết mất, làm phụ nữ sướng thế cơ mà!
Tôi quyết định sẽ làm phụ nữ cả đời!
…Nhưng rất nhanh, tôi hối hận rồi.

Cái Giá Của Kẻ Bội Bạc
Cái Giá Của Kẻ Bội Bạc
Bạch nguyệt quang của Giang Dự bị phát hiện nhiễm H.I.V tại bệnh viện của tôi. Tôi đã phá vỡ nguyên tắc nghề y để nói cho anh ta biết.
Thế nhưng anh ta lại cho rằng tôi đang bịa chuyện, không chỉ vu khống tôi hại ch bệnh nhân, khiến tôi bị kết án, mà sau đó còn lén bỏ thu//ốc ph//á th//ai vào sữa tôi uống.
Thai đã được tám tuần, tôi xuất huyết nghiêm trọng.
Tôi cầu xin anh ta giúp đỡ, nhưng anh ta chỉ lạnh lùng đá tôi một cái:
“Cuối cùng cũng không còn ai cản tôi và Tiểu Tuyết ở bên nhau nữa.”
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở về đúng ngày mà bạch nguyệt quang của anh ta bị phát hiện nhiễm H.I.V.
Lần này, tôi không những không nói cho anh ta biết, mà còn chủ động chia tay.
Dù sao thì anh ta yêu cô ta đến thế, tôi cũng nên giúp họ thành toàn.

Mẹ Chồng Cứ Thích Lấy Đồ Của Tôi Đem Cho Người Khác
Mẹ Chồng Cứ Thích Lấy Đồ Của Tôi Đem Cho Người Khác
Mẹ chồng tôi rất thích lấy đồ của tôi đem tặng người khác.
Và càng lúc, món bà ấy lấy càng đắt tiền.
Tôi từng nói chuyện này với chồng, kết quả lại bị anh mắng là nhỏ nhen.
Anh còn nói: “Vì giữ gìn quan hệ mẹ chồng – nàng dâu, chút đồ ấy có đáng gì?”
Được thôi, sự việc không xảy ra với bản thân thì đúng là khó thấu hiểu.
Vậy để tôi cho anh ta nếm thử cảm giác đó là thế nào.

Không Ai Được Phép Trộm Đồ Của Tôi
Không Ai Được Phép Trộm Đồ Của Tôi
Bốn năm đại học.
Tôi đã mất 569 phần đồ ăn đặt ngoài.
Mãi đến gần tốt nghiệp, tôi mới công bố trên diễn đàn trường:
“Trong số 569 phần đồ ăn đặt ngoài mà tôi đã mất, 566 phần có trộn Oli cho!”
Diễn đàn nổ tung, những kẻ thường xuyên trộm đồ ăn cũng nổ tung.
Ngày hôm đó, vô số người đã tố cáo tôi đầu độc với nhà trường.
Tôi cười, và xoay tay tung ra luận văn tốt nghiệp của mình:
“Nghiên cứu về tỷ lệ cacbon-nitơ và quá trình phân hủy: Nâng cao chất lượng phân ủ bằng cách trộn chất thải và thực phẩm hữu cơ”
“Đầu độc? Đùa à, đây chỉ là nguyên liệu thực hành luận văn của tôi thôi.”

Người Phản Bội Trước Là Anh
Người Phản Bội Trước Là Anh
Sau khi Tần Mặc ngoại tình, tôi không nhắc đến chuyện ly hôn.
Tôi vẫn sống như trước kia, cùng anh ta tiếp tục “mặn nồng” suốt hai năm.
Cho đến khi tôi phát hiện mình mang thai, cuối cùng mới đưa cho anh ta một tờ đơn ly hôn.
Tần Mặc về nhà lúc nửa đêm.
Anh ta vẫn chỉnh tề trong bộ vest, cà vạt cài ngay ngắn, trông như vừa rời khỏi một cuộc họp quan trọng nào đó.
“Vợ yêu, sao còn chưa ngủ?” Anh ta bước đến, nắm lấy tay tôi, lòng bàn tay ấm nóng.
“Không phải anh đã nói tăng ca, em không cần đợi sao?”
Trên người anh ta phảng phất mùi sữa tắm mát lạnh, như thể cố tình rửa sạch điều gì.
Tôi không nhịn được nghĩ: đến cả “tăng ca” cũng phải tắm rửa thay đồ, đúng là người đàn ông theo đuổi sự hoàn hảo.
Tôi rút tay về, đưa kết quả kiểm tra thai kỳ đến trước mặt anh.
“Em mang thai rồi. Mười hai tuần.”
Không khí bỗng nhiên đông cứng lại.
Cơ thể Tần Mặc rõ ràng cứng đờ.

KHẾ ƯỚC
Ta mang thể chất mị thể trời sinh – nếu không song tu cùng thú nhân, sẽ phát đ ộc đau đớn đến ch ếc.
Nhưng vào ngày ta phát tác nghiêm trọng nhất, đau đớn đến tận xương tủy...
Con hồ ly ta vẫn luôn ân ái lại bỏ mặc ta,
Chạy đi mua thuốc cảm cho chị họ của ta — cũng nhờ đó, ta mới hiểu ra hắn chưa từng thật lòng yêu ta.
Hắn vẫn luôn hận ta, hận ta đã phá tan mối lương duyên đẹp đẽ giữa hắn và chị ấy.
Nhưng… ta cũng không phải người biết chịu thiệt.
Ta chỉ tay về phía thiếu niên Xà tộc đang đứng trong góc phòng, vòng tay ôm lấy cổ hắn.
“Lại đây, giúp ta giải độc.”
Đến khi Xương Di quay lại,
Đẩy cửa ra, thứ đập vào mắt hắn là cảnh một con thanh xà vừa thoả mãn nằm dài.
Ta cuộn mình trong chăn, ngước mắt nhìn hắn, cười khẽ:
“Hồ ly tuy mê người, nhưng trong chuyện giường chiếu… vẫn là rắn hợp khẩu vị hơn.”
“Dù sao thì... rắn có tới hai cái lận mà.”

Châm Pháp Tiên Y
Châm Pháp Tiên Y
Trong bữa tiệc độc thân trước ngày cưới, một người bạn thân của Cố Hạc Vũ hỏi anh ta.
“Vũ này, còn nửa tháng nữa là cậu kết hôn với chị dâu rồi, mà người cậu nuôi bên ngoài cũng đang mang thai, cậu thấy thế nào?”
Cố Hạc Vũ tỏ vẻ hài lòng và đắc ý:
“Cảm giác cũng không tệ lắm.”
“Cậu với chị dâu cũng quen nhau mười năm rồi, cậu không sợ bị cô ấy phát hiện rồi chia tay à?”
Anh ta đầy tự tin:
“Chuyện này chỉ cần che giấu tốt, Minh Châu cả đời cũng không biết đâu.”
Đám bạn cười lớn:
“Vũ đúng là đỉnh, bên ngoài bao nhiêu cờ cũng không làm ngã cờ nhà, bao nhiêu đàn ông mơ cũng chẳng được.”
Tôi đứng phía sau cánh cửa, nghe thấy tất cả.
Hóa ra cậu bé năm xưa từng hứa sẽ yêu tôi cả đời, bây giờ đã hoàn toàn đổi thay, không còn nhận ra nữa.
Vậy nên, tôi cũng chuẩn bị giấu anh ta một chuyện.
Ngay trong ngày cưới, tôi sẽ tặng anh ta một món quà lớn.

Ly Hôn Trong Ánh Đèn
Trong buổi tiệc cuối năm, chồng tôi định công khai mối quan hệ của hai vợ chồng, thì cô thực tập sinh lại cố ý phát sai ảnh.
Bức ảnh lẽ ra là ảnh cưới của tôi và chồng, vậy mà giờ lại hiện lên hình ngọt ngào tình cảm của anh ta và cô thực tập sinh trên màn hình lớn.
Tôi im lặng hồi lâu, rồi ung dung nhường lại sân khấu cho bọn họ, thậm chí còn nâng ly chúc mừng, chúc hai người trăm năm hạnh phúc.
Thế mà cô thực tập sinh lại cố ý làm rơi ly rượu, nức nở khóc lóc nói:
“Chị Linh, chị biết rõ em bị dị ứng rượu mà vẫn cố tình ép em uống, rốt cuộc là chị chúc phúc hay muốn hại chết em vậy?”
Tối hôm đó, chồng tôi lập tức triệu tập một cuộc họp khẩn. Tôi cứ ngỡ là để cho tôi một lời giải thích.
Ai ngờ anh ta lại mắng tôi một trận tơi bời, nói tôi cố tình nhắm vào người mới, nhân cách tệ hại, còn tuyên bố sẽ trừ toàn bộ tiền thưởng cuối năm và hoa hồng của tôi để bù đắp cho cô thực tập sinh.
Cả phòng họp im phăng phắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Tôi chỉ khẽ cười, nói: “Ăn nói duyên dáng như vậy, không đi làm diễn viên hài thì đúng là phí của trời!”

Chỉ Là Ly Hôn Thôi Mà
Chỉ Là Ly Hôn Thôi Mà
Tôi đi dự đám cưới, chỗ ngồi sát bên lại chính là chồng cũ.
Đang ăn tiệc thì tôi nôn nghén mất kiểm soát.
Giây tiếp theo, đũa trong tay anh ta rơi xuống.
Trông anh ta có vẻ… không giữ được bình tĩnh nữa rồi.

Đứa Con Bất Hiếu
Đứa Con Bất Hiếu
Mẹ tôi bệnh nặng, lúc hấp hối chỉ muốn gặp lại đứa cháu gái đã lấy chồng xa ba năm nay chưa một lần quay về.
Tôi cố kìm nén nỗi đau gọi cho con gái, bảo nó lập tức bay về gặp bà ngoại lần cuối.
Nó lại tỏ ra khó xử: “Mẹ ơi, con không thể về được, mai em chồng con cưới, ở đây có phong tục, con mà về lúc này sẽ mang xui xẻo về nhà.”
Bà mẹ chồng nó đứng bên cạnh hét lên: “Nếu mày chuyển cho tao 100 triệu, thì có thể xua đi vận xui, lúc đó con Nguyệt mới được phép về!”
“Đó là bà ngoại đã nuôi con từ nhỏ! Con để mặc mẹ chồng lấy bà ngoại ra uy hiếp như thế sao?”
“Con chịu thôi mẹ ạ, ở đây ai cũng giữ phong tục, lỡ có chuyện gì xảy ra, người bị đổ lỗi vẫn là con thôi, con không thể về được đâu.”
Tôi chẳng còn cách nào, đành chuyển tiền theo yêu cầu, mong con gái lập tức quay về.
Vì muốn gặp con gái, mẹ tôi cố gắng bám trụ thêm hai ngày nhờ vào máy móc, trong khoảng thời gian đó tôi gọi cho con gái không biết bao nhiêu cuộc, nó chẳng bắt máy lần nào, trái lại còn vui vẻ đăng ảnh chúc mừng đám cưới em chồng trên mạng xã hội.
Trước khi nhắm mắt, mẹ tôi hỏi: “Nguyệt mất rồi phải không, nếu không sao ba năm qua chưa từng quay về thăm mẹ?”
Tôi gật đầu theo dòng cảm xúc, vì thế mẹ tôi sửa lại di chúc, phần di sản vốn thuộc về Nguyệt được chia đều cho những người còn lại.
Còn tôi, không chỉ sẽ kiện bà mẹ chồng vì tội tống tiền, mà từ nay cũng xem như không còn đứa con gái này.
Trợ cấp sinh hoạt 50 triệu mỗi tháng từ trước đến nay, từ giờ về sau, cũng sẽ không còn nữa.