Xuyên Không
Nhân vật chính vô tình hoặc chủ động đi đến một thế giới khác (cổ đại, dị giới, game…). Từ đó mở ra một cuộc đời mới với nhiều biến cố bất ngờ.
Truyện mới cập nhật

THỢ DỆT VẢI
Văn án:
Hoàng đế luyện được bí dược, có thể xuyên qua thời không.
Hắn muốn quay về tìm bạch nguyệt quang đã chết.
Cả hoàng cung chấn động, đều cầu ta khuyên ngăn.
Bọn họ không biết, ta làm hoàng hậu năm năm, chẳng qua chỉ là thế thân của vị cung nữ kia mà thôi.
Thế nhưng ta vẫn đi.
“Ngay cả hoàng hậu cũng muốn ngăn trẫm sao?”
Thiên tử vừa giận, vạn người phủ phục quỳ rạp.
Ta nhìn đế vương, khẽ lắc đầu, từng bước tiến lên.
“Không, xin bệ hạ bảo trọng long thể, thần thiếp nguyện thay người thử thuốc.”
Đoạt lấy viên dược kia, ta ngửa đầu nuốt xuống.
Ai lại không có một bạch nguyệt quang của riêng mình chứ?
Tạ Trường Ẩn, ta đến tìm chàng rồi.

Xuyên Thư Trở Thành Tâm Ma Của Nam Chính Mỹ Cường Thảm
Tiêu Mặc xui xẻo xuyên thư, chưa kịp làm người đã biến thành tâm ma của nam chính.
Hệ thống nhảy ra thao thao bất tuyệt:
“Chúc mừng ngài trở thành nhân vật phản diện quan trọng! Chỉ cần bồi dưỡng Sở Kinh Lan thành tài, đến thời điểm mấu chốt bị hắn giết chết chứng đạo, là có thể hoàn thành nhiệm vụ, đổi lại cơ hội trọng sinh, sống tiếp ở Tu chân giới với thân phận mới, có phải nghe là thấy lời lắm không?”
Tiêu Mặc: “Không làm. Hắn muốn chết thì cứ đi chết, liên quan gì ta.”
Nói xong nằm dài nhắm mắt, vô cảm từ chối phục vụ.
Hệ thống: ???
Ủa? Cái phản ứng này hình như không giống kế hoạch ban đầu??
Xuyên thư đã đành, lại còn phải làm bạn đồng hành với một tên nam chính mà mình cực kỳ ghét bỏ, Tiêu Mặc chỉ muốn chửi thề ba hồi.
Đúng, y không ưa nổi Sở Kinh Lan.
Nguyên tác rõ ràng viết hắn là thiên tài trời sinh, đáng lẽ nên đạp gió cưỡi mây, tung hoành thiên hạ, ai dè vì một tra công mà tự bẻ gãy cánh mình, đến chết cũng chẳng còn nguyên xác.
Một kịch bản “sảng văn sự nghiệp” bị viết lệch thành “ngược văn tra thụ”, Tiêu Mặc đọc xong chỉ muốn đạp ngược lại hệ thống.
Thế nên y quyết định tiêu cực lãn công, phó mặc vận mệnh.
Nam chính sống chết gì cũng mặc kệ, y không dây vào!
Y lạnh lùng nhìn Sở Kinh Lan từ thiên chi kiêu tử rơi xuống đáy cốc, bị phế tu vi, bị từ hôn, bị làm nhục, bị đuổi khỏi sư môn, mắt lạnh nhìn hết.
Nhưng rồi…
Nhìn không nổi nữa.
“Sở Kinh Lan, ngươi nhịn đến nước này mà không phản kháng à!? Không trả thù thì nhường thân thể cho ta, ta làm thay!”
Người từng ghét nhau như nước với lửa giờ lại cùng nhau lau máu, chữa thương, sóng vai vượt ải. Sở Kinh Lan hoài nghi nhìn hắn:
“…… Tâm ma không phải nên phá hủy ta sao? Sao lại giúp ta?”
Tiêu Mặc: Ta cũng đang tự hỏi đây!
Thế là, cái tâm ma vốn chỉ muốn lười biếng sống qua ngày lại bị chính mình đẩy vào ván cờ của Sở Kinh Lan:
Giúp hắn khôi phục tu vi.
Giúp hắn gầy dựng lại tự tôn.
Giúp hắn bước qua gió tanh mưa máu, vực sâu địa ngục, từng bước trở về đỉnh cao.
Cuối cùng, lại chết trong chính vòng tay người kia.
Lúc sắp tắt thở, Tiêu Mặc chỉ có một suy nghĩ:
“Kiếp sau ta nhất định tránh xa hắn tám trăm dặm!”
Nhưng ông trời lại đùa ác.
Vừa trọng sinh chưa được bao lâu, chưa kịp trốn xa, Tiên Tôn Sở Kinh Lan đã như bóng với hình xuất hiện trước mặt.
Ánh mắt hắn bình lặng như mặt hồ, lại ẩn chứa điên cuồng bên trong:
“Tiêu Mặc, ngươi lại muốn bỏ rơi ta đi đâu?”
Tiêu Mặc: !
Khoan đã! Ta đã đổi thân phận rồi, sao ngươi vẫn nhận ra ta!?
💥 1v1 | HE | Oan gia hoan hỉ – Tri tâm hoạn nạn – Duyên trời tác hợp
Từ khóa:
• Vai chính: Tiêu Mặc, Sở Kinh Lan
• Tagline: Cường cường – Hoan hỉ oan gia – Tiên hiệp tu chân – Trọng sinh – Xuyên thư
• Một câu tóm tắt: Tâm ma không chịu nghe lời, bỗng dưng thành tri kỷ.
• Chủ đề: Gió mặc gió, mưa mặc mưa, đời này cùng ngươi dầm qua giông bão.

Xuyên Nhanh: Sau Khi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Tôi Thức Tỉnh
Giới thiệu:
[Xuyên nhanh – 1v1 – Song khiết – Nam chính chiếm hữu]
Một ngày nọ, Giang Vãn tỉnh dậy và biết rằng bản thân phải xuyên nhanh để thực hành những nhiệm vụ, mang theo hệ thống để duy trì trật tự các thế giới.
Nhiệm vụ lần này của cô là nhập vai bạch nguyệt quang của nam chính, sau đó rời đi, rồi lại không ngừng dây dưa, nhằm thúc đẩy tình cảm giữa nam và nữ chính.
Chỉ là… ai có thể nói cho cô biết, vì sao tính tình của nam chính lại đột ngột thay đổi không?
Không những không để ý đến nữ chính, ngược lại còn không ngừng dây dưa với cô?
Thế giới 1: Học bá lạnh lùng sau khi thành công phát đạt như ý muốn thì: “Vãn Vãn, em thật tàn nhẫn. Nhưng lần này, anh sẽ không cho em cơ hội rời khỏi anh nữa…”
Thế giới 2: Vị tướng quân ý khí ngút trời: “Gọi ta là tỷ phu? Dù là tỷ phu thì sao? Vốn dĩ nàng phải là thê tử của ta.”
Thế giới 3: Cường giả dị năng trong thế giới mạt thế: “Em nói đi, trên ngườitôi còn thứ gì giá trị để em quay về lợi dụng?”
Thế giới 4: Công tử quý tộc ôn nhu như ngọc: “Vãn Vãn, lần ntôi lại phải dùng lý do gì để tha thứ cho em đây…”

TA VỐN DĨ LÀ PHƯỢNG HOÀNG
Nữ cung đã hạ thuốc vào rượu của Thái tử, và ta đã phát hiện ra.
Để bảo vệ tiền đồ của hắn, ta đã tráo đổi chén rượu.
Nữ cung và thị vệ bị bắt gặp đang hoan ái, Hoàng hậu giận dữ ban cho họ cái chết.
Sau khi Thái tử biết chuyện, hắn chỉ với vẻ mặt chán ghét nói:
"Đồ tiện tì không biết liêm sỉ, chết là đáng tội."
Khi hắn lên ngôi, lại ban ta, người đang mang thai, cho một tên hoạn quan thấp hèn đùa giỡn đến chết.
Lúc đó ta mới biết, nữ cung đã chết kia chính là bạch nguyệt quang được hắn chôn giấu trong lòng.
Một lần nữa tỉnh lại, ta trở về bữa tiệc, lạnh lùng nhìn nữ cung kia đang động tay động chân với chén rượu.

Trọng Sinh: Ta Không Làm Kẻ Khờ Nữa
Sau khi ch.ết, y mới biết nữ nhân mình yêu suốt mười năm, Thẩm Yên Nhiên, thực ra là nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm.
Còn y chỉ là nam phụ si tình, hết lòng bảo vệ nàng ta nhưng chẳng bao giờ nhận lại được tình cảm.
Nàng ta bị nam chính dày vò cả thể xác lẫn tinh thần, y là người an ủi.
Nàng ta khóc vì nam chính, y đưa đi giải khuây.
Nàng ta phạm lỗi bị truy nã, y bất chấp nguy hiểm cho gia tộc để đưa nàng ta bỏ trốn.
Nhưng khi nàng ta và nam chính “yêu lại từ đầu”, y vì từng nhiều lần giúp đỡ nàng ta mà bị nam chính dùng quyền thế chèn ép đến mức mất mạng.
Lúc đó, nàng ta chỉ đứng nhìn y, lạnh lùng nói:
“Lục Vân Chu, vốn dĩ ta và huynh không nên qua lại, là tại huynh cứ bám riết lấy ta.”

Xuyên Không Trở Thành Bảo Mẫu, Tôi Phát Tài Rồi!
Tôi xuyên không trở thành bảo mẫu trong một cuốn truyện đ/iên rồ. Nữ chính và nam chính đang cãi nhau, tôi định bước tới can ngăn.
Ngay lập tức, một hàng bình luận hiện lên trước mắt tôi.
【Lần này, nữ chính sẽ vứt hết đồ của nam chính.】
【Trang sức thì thôi đi, nhưng ngay cả cô con gái ngoan ngoãn là Đường Đường cũng vứt luôn.】
【Trời ơi, cô ta có biết rằng cô ta bước được vào nhà họ Thẩm là nhờ có Đường Đường không cơ chứ!!!】
【Ông cụ Thẩm, bề ngoài nghiêm nghị nhưng trong lòng đã coi Đường Đường là cháu cưng, chưa thành niên đã giao Thẩm gia cho con bé rồi.】
Tiểu thư nhỏ biết kiếm tiền đây rồi!
Tôi xúc động đến phát khóc, nhanh như bay chạy đến ôm lấy Đường Đường.
“Tiểu thư, thuốc trợ lực của cô đây rồi.”

Tuyết Rơi Trong Tim
Tôi xuyên không thành con gái của một nhân vật phụ á/c đ/ộc.
Khi một tuổi, tôi cố tình làm mình bị sốt cao để ông ấy phải bỏ cuộc hẹn đi đ/ánh nhau với phe phản diện.
Khi ba tuổi, tôi tự làm mình bị g/ãy xương để ông ấy lỡ mất cuộc gặp gỡ với nữ chính.
Khi năm tuổi, tôi lợi dụng một kẻ ấ/u d/âm, thành công ngăn ông ấy cùng phe phản diện nhắm vào nam chính Tạ Thiệu.
Rồi sau này, bố tôi, nhân vật phản diện hốt hoảng kêu lên: “Tạ Thiệu, thằng ranh con, mau bỏ tay của con trai mày ra khỏi mặt con gái tao! Bỏ raaaa!!”

Báo Đốm Xuyên Không Vào Nữ Minh Tinh Tuyến 18 Yêu Đương Với Ảnh Đế
Tôi vốn là con báo nổi tiếng nhất trong khu bảo tồn Thiết Lĩnh. Nghe mẹ kể, loài người còn từng quay cảnh tôi tung vó trên chương trình "Thế Giới Động Vật" đình đám của họ.
Vậy mà chỉ vì một khúc xương gà mắc ngang cổ họng, tôi lại xuyên hồn vào thân thể của một nữ diễn viên quèn hạng mười tám, chẳng có chút danh tiếng nào.
Chị quản lý khuyên tôi tham gia một show hẹn hò thực tế để gầy dựng lại danh tiếng, nhưng tôi lại quen thói hoang dã, hành động cứ như đang đóng "Fast and Furious".
Kết quả là khán giả ai nấy đều há hốc mồm. Ôi, vì miếng cơm manh áo mà một con báo như tôi cũng phải học cách ngoan ngoãn rồi.

Thiên Kim Giả Chỉ Muốn Lười Biếng
Thiên Kim Giả Chỉ Muốn Lười Biếng
Tôi bất ngờ xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết thiên kim thật giả.
Thiên kim giả nhiều lần h/ãm h/ại nữ chính thiên kim thật nhưng đều bị lật tẩy.
Bố mẹ nuôi vô cùng thất vọng, ra lệnh cho cô phải đóng cửa phòng tự kiểm điểm. Nhưng cô ngày càng quá quắt hơn, cuối cùng bị đuổi ra khỏi nhà, sống trong cảnh nghèo túng.
Tôi, người xuyên không thành cô thiên kim giả, nằm trên chiếc giường mềm mại, nước mắt giàn giụa.
Cuộc sống phú quý này cuối cùng cũng đến lượt một đứa lười biếng như tôi!
Sau khi kết thúc thời gian cấm túc, mẹ nuôi thở dài: “Con biết lỗi rồi chứ? Con gầy đi…”
Nhìn thấy khuôn mặt tròn trịa hơn của tôi, bà không nói nên lời.
Tôi ngay lập tức lao vào lòng bà, thành thật nói: “Mẹ, trước đây con thật hư hỏng, con xin được tự kiểm điểm thêm một tháng nữa!”
Mẹ nuôi: ???

Gia Đình Phản Diện Hạnh Phúc
Gia Đình Phản Diện Hạnh Phúc
Có được nhà của mình vào ngày hôm đó, ta đang trốn dưới gầm giường, vụng trộm ăn chiếc bánh bao vừa đá//nh c//ắp được.
Nhi tử ngốc nhà họ Lý lại đang cãi nhau với cha nương hắn.
Hắn gào lên:
“Dựa vào cái gì mà người khác đều có muội muội, chỉ có ta là không có! Nhất định là do các người không chịu cố gắng!”
Bằng hữu đồng học của Lý Vân Hành đều có muội muội, chỉ riêng hắn không có.
Hắn ghen tị đến phát đi//ên, cách vài ngày là lại ầm ĩ một trận.
Cha nương hắn mỗi lần đều đánh hắn một trận tơi bời rồi ném ra ngoài.
Ta đã quen rồi.
Thế nhưng lần này, cha nương nhà họ Lý lại không ra tay.
Đang lúc ta nghi hoặc, trước mắt bỗng sáng lên.
Cha nhà họ Lý lôi ngược ta từ dưới gầm giường ra.
…