Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Mưu Tính Của Bạn Trai Cũ
Mưu Tính Của Bạn Trai Cũ
Tôi lướt trúng một bài viết hot: 【Bạn gái nghỉ việc ôn thi công chức, muốn dọn về nhà tôi ở, có nên đồng ý không?】
Bình luận hot nhất là: 【Còn phải nghĩ à? Dọn về thì chẳng khác gì có ngay một bảo mẫu không lương.】
【Vừa không cần trả công, tiền thuê khách sạn cũng tiết kiệm luôn.】
【Chơ/i chán rồi chia tay, còn có thể đòi lại tiền thuê nhà, điện nước mấy tháng.】
Bình luận toàn là mắng chửi.
Nhưng người để lại bình luận hot vẫn đắc ý ra mặt:
【Tụi mày ganh tỵ vì tao nghĩ ra cách tiết kiệm tiền thôi.】
【Mỗi ngày tao chỉ cần giả vờ quan tâm việc ôn thi của bạn gái, là có thể ăn cùng, uống cùng, ngủ cùng mà không tốn đồng nào.】
Tôi tưởng là bài câu view, định thoát ra,
Thì giây tiếp theo nhận được một tin nhắn: 【Bé con, hôm nay ôn bài thế nào rồi?】

Diệp Miểu
Từ nhỏ, tôi đã là cái đuôi của Tạ Chẩm.
Vừa tốt nghiệp, tôi liền gả cho Tạ Chẩm – người mắc chứng tự kỷ.
Sau khi kết hôn, anh ấy vẫn không thân với tôi, cũng không quá sẵn lòng nói chuyện với tôi.
Dòng bình luận lướt qua trước mắt tôi: 【Yên tâm, anh ấy chỉ không muốn nói chuyện với nữ phụ, đợi nữ chính xuất hiện rồi sẽ khác.】
Ban đầu, tôi không tin.
Cho đến ngày hôm đó, trong trò chơi mạo hiểm, có một cô gái bốc trúng thử thách đi mở phòng với một người đàn ông.
Cô ta nhắm mắt bịa đặt: “Vậy chọn Tạ Chẩm đi, dù sao anh ấy cũng một đêm tám lần, nhìn thì ngoan ngoãn, thật ra chuyện trên giường cái gì cũng dám thử, tôi đã từng rồi.”
Mặt anh đỏ bừng rồi tái xanh, lần đầu tiên chủ động mở miệng: “Cô nói dối… cô chưa từng thử.”

Bị Bán Làm Thú Cưng Cho Yêu Quái
Bị Bán Làm Thú Cưng Cho Yêu Quái
“Con người này bao nhiêu tiền một con?”
Trước chiếc lồng, một vòng y/êu qu/ái xúm lại hỏi giá của tôi.
Tôi ngồi một mình trong lồng, uể oải ăn từng quả vải.
Y/êu qu/ái đồng loạt kinh hô:
“Cô ta biết bóc vỏ vải kìa, lợi hại thật!”
“Còn biết nhả hạt nữa chứ, đáng yêu quá đi mất!”
“Tôi muốn mua! Tôi muốn mang về ghép giống với tiểu nam nhân nhà tôi, sinh ra thật nhiều, thật nhiều tiểu nhân loại xinh đẹp!”
Ghép giống?! Tôi không đồng ý!

Để anh dạy em
Một anh cảnh sát hình sự dọn đến thuê phòng đối diện, mặt mũi cực điển trai, dáng người thì khỏi phải nói—đẹp khỏi bàn.
Tôi như biến thái mà lén lút theo dõi mọi thứ về hắn, còn cố tình không mặc nội y, cứ lượn lờ trước cửa nhà hắn.
Cho đến một tối nọ, lúc về nhà, tôi cứ có cảm giác như có ai đó đang bám theo mình.
Trên ban công cũng bị mất một cái nội y.
Nửa đêm, bỗng vang lên tiếng gõ cửa gấp gáp, tôi nhìn qua mắt mèo thì thấy một gã đàn ông mặc đồ đen, đội mũ đen, dáng vẻ lén lút đứng ngoài cửa.
Tôi không dám mở cửa, thì lại nghe thấy tiếng ổ khóa bị cạy.
Tay tôi nắm chặt cây baton, chuẩn bị sẵn sàng nếu hắn xông vào là đánh ngay.
Kết quả là khi khóa vừa bật ra, cây baton đã bị một đôi tay giữ lấy.
Ngẩng lên nhìn thì hóa ra là anh cảnh sát đối diện, hắn nhìn chằm chằm vào ngực tôi, “Tôi đã nhắc cô bao nhiêu lần rồi, ở nhà một mình thì nhớ mặc nội y vào.”

Nhà Tôi, Tôi Giữ
Nhà Tôi, Tôi Giữ
Vừa tan ca về nhà, tôi đã thấy bà Vương đối diện chặn ngay trước cửa.
“Tiểu Trần à, dì muốn bàn với cháu chuyện này.”
Tôi còn chưa kịp tra chìa khóa vào cửa thì bà ta đã không nhịn được mở miệng:
“Căn nhà này dì thấy ưng rồi, bán cho dì nhé, bốn nghìn tệ.”
Tay tôi khựng lại, tưởng mình nghe lầm.
“Bà Vương, bà nói gì cơ?”
Bà ta thản nhiên lặp lại: “Bốn nghìn tệ, bán căn nhà này cho dì. Con trai dì sắp cưới vợ rồi, cần nhà ở.”
Căn nhà tôi mua với giá 400.000 tệ, bà ta mở miệng đòi mua 4.000?
…

Khúc Tam Tấu Lệch Quỹ Đạo
Khúc Tam Tấu Lệch Quỹ Đạo
Khi Trần Thâm cuối cùng cũng quyết định chia tay tình nhân để quay về với gia đình, tôi lại đề nghị l/y h ôn.
Anh không phản ứng như tôi tưởng, không hợp tác, mà ngược lại còn lộ rõ vẻ hoang mang lúng túng.
Tôi thật sự không hiểu nổi đàn ông.

Ngoại tình thì chết đi
Lúc chụp ảnh trong tuyết, bạn trai tôi bất ngờ quật tôi một cú qua vai chỉ để chọc cười bạch nguyệt quang.
“Đùa chút thôi, nhìn em ngốc chưa kìa haha!”
Hôm đó, bạch nguyệt quang của hắn cười rạng rỡ nhất, còn tôi thì gãy tay phải, từ đó không thể cầm dao mổ nữa.

Chạy Trốn Trước Khi Bị Tuẫn Táng
Chạy Trốn Trước Khi Bị Tuẫn Táng
Xuyên không cùng chị em thân thiết đến thời cổ đại.
Nàng gả cho nhị công tử phủ Hầu, ta thì gả cho đại ca của chàng
Tưởng đâu được cầm kịch bản sủng văn ngọt ngào,Ngày ngày ân ái mặn nồng, sống cuộc đời không biết xấu hổ là gì.
Cho đến khi hai huynh đệ mang một mỹ nhân về nhà,Tối đó liền tống ta với nàng vào từ đường quỳ gối chịu phạt.
Chà chà! Cảm giác cẩu huyết ngược luyến đầy mình!
Bạn thân ta vừa gặm móng heo vừa khóc hu hu:
“Hu hu hu người ta còn chưa ngủ đủ với chàng mà…”
Ta thì ôm đống trang sức cười khúc khích:
“Ra ngoài rồi, ta thuê cho ngươi mười tên tiểu quan đẹp trai phục vụ tận răng!”
Bạn thân ngồi trên bồ đoàn, vừa gặm móng heo vừa chấm nước mắt:
“Triều Triều à, ngươi nói xem… đời này ta còn gặp được ai đẹp trai hơn Cố Hoài Dã không?”

Yêu Cậu Từ Lúc Ấy
Yêu Cậu Từ Lúc Ấy
Lần không biết thứ bao nhiêu tôi thay hai người bạn thanh mai trúc mã trực nhật hộ cô gái họ thích.
Sau khi tan học, hai người họ cười cười chặn tôi lại.
“Lại giúp bọn tớ quét lớp lần nữa nhé? Tối nay bọn tớ có hẹn hò rồi, làm phiền cậu đó.”
Tôi ngẩng đầu, nhỏ giọng nói:
“Hôm nay không được… tớ cũng có hẹn rồi.”
Một người trong số họ lập tức sa sầm nét mặt, nhếch môi cười như không cười:
“Không muốn trực nhật hộ thì cũng kiếm lý do hay chút đi. Cậu có thể hẹn hò với ai cơ chứ?”
Tôi im lặng.
Người kia liền sầm mặt, đẩy tôi sát vào tường:
“Cậu thật sự có hẹn à?”
“Hẹn với ai?!”

PHONG HÒA
Kẻ mã phu năm xưa từng bị ta khinh nhục ruồng bỏ, nay đã trở thành đại tướng quân.
Còn ta vốn xuất thân là thiên kim phủ Thượng thư, lại sa cơ lỡ vận, rơi vào chốn phong trần, trở thành tân kỹ của Giáo Phường Ty.
Ngày ta treo biển tiếp khách, Hạ Tầm tay ôm một nữ nhân thong dong dạo qua dưới lầu của Giáo Phường Ty.
Cô nương kia chỉ nhẹ than một tiếng:
“Thật đáng thương thay!”
Thế là Hạ Tầm chẳng tiếc quân công đổi lấy ngân lượng chuộc ta về phủ, giáng ta làm một nha hoàn hạ đẳng.
Mọi người trong phủ đều biết, Hạ Tầm hận ta đến tận xương tủy.
Cho nên vì muốn lấy lòng hắn, đám hạ nhân khác trong phủ thi nhau nghĩ kế chèn ép, hành hạ ta.
Quản gia trong phủ không nhịn nổi nữa, cất lời răn đe:
“Mỗi lần ban xuống y phục mới, chưa đến hai ngày đã rách nát không mặc nổi, các ngươi liệu mà dừng tay lại đi!”
Nhưng ông ta không biết…
Những bộ xiêm y kia, đều là do Hạ Tầm xé nát.
Hắn vừa nghiến răng mắng ta tiện nhân, lại vừa điên cuồng hôn lấy hôn để.
Thì ra, kẻ đứng nơi cao vời vợi như Hạ Tướng quân, cũng chẳng khác gì gã mã phu năm xưa.
Đều là hạng thấp hèn, không hơn không kém.
Thế nhưng, phải làm sao bây giờ?
Chẳng bao lâu nữa, ta lại sắp bỏ rơi hắn… lần thứ hai.
...