Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Em Vẫn Là Em
Em Vẫn Là Em
Trong một chương trình truyền hình, tôi bốc trúng câu hỏi mà người chồng cũ – ảnh đế nổi tiếng – để lại hai năm trước.
“Bạn và mối tình đầu đã đi đến cuối cùng chưa?”
Tôi mỉm cười trả lời:
“Vâng, tháng sau chúng tôi sẽ kết hôn.”
Trên sân khấu, chồng cũ bất ngờ ngẩng đầu, thất thố nhìn chằm chằm vào tôi.
Đến tận giờ anh ấy mới biết —
Mối tình đầu của tôi không phải là anh.
Ly hôn hai năm, đây là lần đầu tiên tôi và Chu Hằng cùng xuất hiện trên sóng truyền hình.
Năm đó chúng tôi bí mật kết hôn, rồi cũng lặng lẽ l///y hô///n.
Trên livestream, đám khán giả vẫn đang mê mẩn “đường hóa” couple Chu Hằng – Lâm Dao, tưởng rằng họ là mối tình đầu của nhau.

Bánh Dâu Tây Và Tự Do
Bánh Dâu Tây Và Tự Do
Bố mẹ thiên vị chị gái suốt cả đời.
Sau khi mở mắt lần nữa, tôi không muốn tranh giành gì nữa cả.
Chị muốn suất tuyển thẳng? Cho chị.
Chị muốn đề tài nghiên cứu của tôi? Cũng cho chị.
Chị muốn bạn trai tôi? Tất cả đều cho chị.
Ở kiếp này, tôi chỉ muốn sống yên ổn, sống thật tốt vì chính mình. Đã là con người, tôi chẳng có gì phải áy náy.

NGỦ CÙNG SÓI
Tôi xuyên không và trở thành nữ phụ độc ác trong một hệ thống. Nhiệm vụ của tôi là phải chọc tức chàng người sói một cách thậm tệ.
Nam chính dường như đã hiểu ý.
Tôi vung tay, định cho anh ta một cái tát. Nào ngờ lại ước lượng sai chiều cao, cái tát cứ thế in thẳng lên vòm ngực rắn chắc của anh ta.
Hệ thống ngây thơ reo lên: "Ký chủ tuyệt vời!"
Hai tai nam chính tức đến đỏ bừng.
Sau đó, dưới sự chỉ đạo của hệ thống, tôi trói nam chính vào ghế rồi đẩy ngã, dùng chân trần giẫm lên chiếc đuôi của anh ta.
Tôi ngập ngừng hỏi: "Cậu chắc đây là cách làm anh ta tức giận không?"
Hệ thống quả quyết: "Tất nhiên rồi! Cậu xem, anh ta tức đến đỏ mặt rồi kìa, hơi thở cũng dồn dập hơn. Rõ ràng là tức không nhẹ đâu."
Tôi gật đầu, dùng sức giẫm mạnh hơn.
Nào ngờ, sức lực của con người so với người sói chẳng đáng là bao. Người đàn ông dưới chân đột nhiên rên lên một tiếng.
Bị tôi giẫm đến... thoải mái rồi.

Gả Cho Thiếu Gia Mù
Sau khi thiếu gia bị mù, vị hôn thê của hắn đã xé nát hôn ước rồi gả cho người khác.
Lão phu nhân vì sợ hắn phát giác, bèn tìm đến ta, người có giọng nói tương tự vị hôn thê của hắn, để gả thay.
Đêm động phòng, Tạ Dung Dữ mắt vẫn còn quấn vải, dịu dàng và cẩn trọng hôn ta, thì thầm gọi: “Như nhi…”
Ta vốn đã thèm khát thân thể này của hắn từ lâu lắm rồi, liền lập tức hôn đáp lại, hưởng dụng một cách tàn nhẫn.
Ba tháng sau, mắt của hắn dần dần hồi phục.
Lão phu nhân thấy ta không còn giá trị lợi dụng, bèn muốn đuổi ta ra khỏi phủ.
Thế nhưng, ta đã mang trong mình cốt nhục của Tạ Dung Dữ.

Tro Tàn Vẫn Còn Phượng Ảnh
Tro Tàn Vẫn Còn Phượng Ảnh
Mang thai tám tháng, phu quân Thẩm Quân Trạch trúng xuân dược.
Nghe nói chàng ngâm mình suốt đêm trong thùng tắm đổ hơn chục thùng đá lạnh, mới áp chế được dược tính.
Người người ca tụng ta có phúc khí, nói Thẩm Quân Trạch thân là tướng quân, thể lực sung mãn, thà nhịn đến hỏng người, cũng không coi ta là thu//ốc giải.
Cho đến ngày ta sinh nở, bốn nha hoàn trong phòng đồng loạt mang thai.
Hỏi phụ thân đứa bé là ai, bọn họ lại ấp úng không chịu nói.
Ta còn chưa kịp hỏi phu quân nên sắp xếp cho các nàng thế nào, bà mẫu mừng rỡ khôn xiết, đích thân đưa cả bốn người đến, bắt ta uống trà thiếp thất.
“Bảo bối nhà ta long tinh hổ mãnh, các nàng có phúc mới mang thai cốt nhục họ Thẩm, đương nhiên cũng phải có danh phận.”

Ẩn Khê
Ẩn Khê
Khi Mạnh Hoài được phục chức, chuẩn bị vào kinh, chàng lại bất ngờ rơi xuống nước mất trí nhớ.
Chàng chẳng quên gì, chỉ quên người vợ kết tóc cùng chàng là ta.
Chàng nắm tay Tô Nguyệt Thiển, bảo rằng nàng mới là ái nhân duy nhất trong đời chàng.
Nhi tử của ta thì lạnh lùng bênh vực họ:
“Người chẳng giúp được gì, thì xin người cũng đừng xuất hiện trước mặt phụ thân nữa, có được không?”
Bà mẫu ta ánh mắt lạnh lùng, hờ hững buông lời:
“A Hoài bệnh tình nguy cấp, chẳng lẽ con lúc này còn ghen tuông vô cớ sao?”
Tô Nguyệt Thiển cũng kéo lấy tay áo ta, móng tay bấm sâu vào da thịt:
“Đợi Mạnh đại ca hồi phục trí nhớ, ta tất sẽ hoàn trả vị trí chính thê cho tỷ. Cầu xin tỷ, làm ơn để chúng ta vào kinh!”
Ta đã biết rõ, Mạnh Hoài giả vờ mất trí nhớ, chỉ để bỏ ta ở lại.
Như thế cũng tốt.
Con ta ở Mạc Bắc vừa gửi thư, chỉ mong mẫu tử đoàn viên.
Giờ đây, đến cả cái cớ để rời đi, ta cũng chẳng cần tìm nữa.

“Chưởng Môn Giữa Phồn Hoa”
Văn án 1:
Lâm Uyển nhận chức chưởng môn của một môn phái lụi bại, được tặng kèm hai đồ đệ. Đồ đệ lớn là thiếu niên đẹp trai cao to thơm như hàng mẫu bước ra từ tranh sơn dầu, đồ đệ nhỏ là một cậu nhóc đáng yêu mỗi bữa phải ăn mười lăm ký thức ăn (xạo đó).
Cách vách có hàng xóm siêu giàu, thơm phưng phức.
Cuộc sống ở thành phố lớn áp lực nặng nề, hiện giờ cửa vào làm đạo sĩ là phải có bằng cấp nghiên cứu sinh, giỏi ngoại ngữ, trình độ nghiệp vụ cao.
Lâm Uyển làm người thừa kế sót lại của tư tưởng phong kiến, truyền thống cặn bã trong mắt mọi người đã tìm được nghề thích hợp với mình nhất: Đạo sĩ trừ tà!!!
Văn án 2:
Đạo quan trên núi Du lạnh lẽo ít hương khói không biết từ khi nào bỗng nườm nượp khách hành hương.
Đạo diễn: Được đại sư chỉ điểm tôi mới thuận lợi quay phim, công của đại sư siêu lớn!
Cư dân mạng: Hiệu ứng kinh dị này đỉnh thật nha, không hề giả trân chút xíu nào luôn, cái này là tổ chế tác đặc biệt dành riêng cho đạo quan núi Du à?
Bầy quỷ nô ɭệ: Làm ơn tôn trọng thành quả lao động thức trắng đêm của người ta giùm, xin cảm ơn! Mấy người mới là hiệu ứng, cả nhà mấy người đều là hiệu ứng! Ăn nói lung tung coi chừng ta lần theo internet đến tìm ngươi nhé!
Anh hùng bàn phím: Nhắc nhở của người từng trải, nói xấu đạo quan sẽ bị rớt ví tiền, bị bồ đá, mỗi đêm không ngủ ngon! Chuồn thôi!
(*) Trong truyện khi nhân vật đối thoại, người – người xưng hô như bình thường, người – quỷ/thần/ma xưng hô: ta-ngươi/ ta-mi/ mày-tao (tùy ngữ cảnh) Nói ngắn gọn là vì các bên đó không phải con người, xưng hô sẽ không dựa theo tuổi, mối quan hệ xã hội như loài người.

THẨM TAM NƯƠNG
Âm Tam Nương là một sát thủ lạnh lùng, trước khi chết, nàng chỉ cho người ta cơ hội nói ba chữ.
Nàng đặt kiếm kề sát cổ Bùi Vân Tranh.
“Ngươi nói đi, ba chữ thôi, xem có thể khiến ta đổi ý hay không.”
Chưa đợi Bùi Vân Tranh mở miệng, ta đã vội thốt ra ba chữ.
Ba chữ ấy, cứu lấy kết cục tất tử của Bùi Vân Tranh.
Nhưng lại đẩy chính ta vào con đường tuyệt lộ.

Ký Sinh Trùng Trong Buổi Tiệc Tốt Nghiệp
Ký Sinh Trùng Trong Buổi Tiệc Tốt Nghiệp
Chị chồng tôi bất ngờ @ tôi trong group gia đình:
【Ngô Lưu, cô có ý gì vậy hả? Tôi chỉ bảo để con trai tôi tổ chức tiệc tốt nghiệp chung với con gái cô thôi mà, tụi nhỏ là anh em họ, cô dựa vào đâu mà không đồng ý?】
Đúng là đầu óc có vấn đề.
Con trai chị ta thi đại học từ năm ngoái, lại chỉ đậu trường trung cấp. Năm nay còn mặt dày đòi bám theo tiệc tốt nghiệp của con gái tôi.
Tôi còn chưa kịp nói gì, mẹ chồng đã lên tiếng:
【Năm ngoái thằng cháu lớn của tôi bị thiệt thòi rồi, năm nay nhất định phải làm rình rang cho nó.】
Chồng tôi cũng góp lời:
【Không sao, làm thêm vài bàn tiệc nữa cũng được, mọi người vui vẻ là được mà. Dù sao thì em dâu chị ấy cũng có tiền.】
Tôi giận muốn bốc hỏa, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ đồng ý.
Chỉ vì… ở kiếp trước, tôi đã kiên quyết từ chối chị ta.
Kết quả là con trai chị tức giận bỏ nhà đi nhậu xuyên đêm, số/c rượ/u rồi ch .t ngay tại chỗ.
Chị ta đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi, cầm d/a/o ch/é/m đi/ên loạn khiến tôi và con gái mất mạng.
Lần này vừa mở mắt ra, tôi lập tức nhắn cho chị ta:
【Làm, nhất định phải làm! Chị nhớ mời hết họ hàng bạn bè đến nhé, tôi sẽ cho các người một buổi tiệc hoành tráng nhất.】

Người Mẹ Không Im Lặng
Người Mẹ Không Im Lặng
Sau khi con gái tốt nghiệp đại học, thằng rể nuôi từ bé gửi cho tôi một danh sách.
Tôi tưởng hai đứa yêu nhau định đi du lịch tốt nghiệp, đang chuẩn bị chuyển cho chúng hai triệu tệ để chơi cho vui vẻ.
Ai ngờ lướt đến một khoản chi phí sửa chữa mà không ghi rõ dùng để làm gì, tôi nghi ngờ nên gọi điện hỏi.
Cậu ta trả lời tỉnh bơ:
“Đó là tôi đặt trước phẫu thuật vùng kín cho Tuyết Tình, ra ngoài ở cùng nhau kiểu gì cũng dễ xảy ra chuyện, Tuyết Tình trong mắt mọi người luôn là cô gái trong sạch, tôi không thể để cô ấy bị dị nghị.”
Người cậu ta nhắc đến – Tuyết Tình – chính là con gái của người giúp việc nhà tôi.
Tôi còn chưa kịp phản ứng gì thì cậu ta nói tiếp:
“Tuyết Tình khác với mấy đứa con gái nhà giàu như Lâm Tư Nhã, tụi kia có chơi bời cỡ nào cũng có người chịu trách nhiệm, còn Tuyết Tình thì không được phép có chút vết nhơ nào. Cô chuyển hai mươi triệu qua đi, cứ coi như là quà bù đắp tôi tặng cô ấy, sau chuyến đi tôi đảm bảo ‘mỗi người một ngả’, không bao giờ gặp lại nữa. Cô cũng yên tâm giao con gái và công ty cho tôi!”
Tôi tức đến phát điên.
Nó dám qua lại với con gái người giúp việc,
Còn muốn cưới con gái tôi, tiếp quản công ty tôi?
Nằm mơ!