Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Thành Cẩm Lý Ảnh Đế
Đây là lần đầu tui thử edit lại bản convert, tui có dùng Al nhưng tui sẽ beta lại sao cho dễ đọc nên có vấn đề gì mong mọi người hoan hỉ ạ~
Gốc 97c + 3PN
Văn án:
Trì Diệc – một nam diễn viên tuyến hai – bất ngờ xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đam mỹ và trở thành Trì Trọng Kiều, một nhân vật pháo hôi có kết cục bi thảm.
Ngay từ đầu truyện, Trì Trọng Kiều đã bị anh trai của nam chính lợi dụng để hãm hại em mình. Sau đó, hắn trở thành “kẻ thế thân” chịu trận thay cho người khác, cuối cùng bị đá khỏi sân khấu một cách thảm hại.
Ngày đầu tiên xuyên vào truyện, Trì Diệc lập tức hành động: giải cứu nam chính thoát khỏi âm mưu, rồi nhanh chóng thu dọn đồ đạc, rút khỏi cốt truyện và quay lại giới giải trí.
Không ngờ sau khi xuyên sách, Trì Diệc lại "kích hoạt" một thể chất đặc biệt — thể chất may mắn trời ban.
Bộ phim nào anh đóng cũng nổi đình nổi đám.
Những người từng hãm hại anh đều bị lật tẩy.
Cả một ảnh hậu từng bị chôn vùi nhiều năm, chỉ nhờ một câu khen của anh cũng có thể bật lên đoạt giải.
Thậm chí, ngay cả nam chính mang "vận xui trời giáng" trong nguyên tác cũng vì Trì Diệc mà bắt đầu đổi vận, cuộc đời sang trang.
Ở kiếp trước, Trì Diệc từng đóng rất nhiều vai phụ nhưng vẫn không thể nổi tiếng.
Còn bây giờ, anh vừa có thực lực, lại có thêm vận may, một đường thẳng tiến, nhanh chóng vươn lên đỉnh cao của làng giải trí.
---
Lưu ý:
Truyện không bôi đen nguyên tác, nam chính không bị ngược.
Ngốc bạch ngọt – nhẹ nhàng – sảng văn, toàn bộ nội dung đều phục vụ cho hành trình lên hương của nhân vật chính.
Không dựa trên hình mẫu người thật.
---
Từ khóa:
Giới giải trí | Xuyên thư | Sảng văn | Ngọt văn
Nhân vật chính: Trì Trọng Kiều
Nhân vật phụ: Lục Ngộ Chu
Khác: Trọng sinh

Khi Tình Cũ Giở Mặt Trêu Chọc
Khi Tình Cũ Giở Mặt Trêu Chọc
Năm năm sau chia tay.
Mối tình đầu từng bị tôi chê nghèo kiết xác, giờ đã trở thành tổng tài oai phong trở về.
Vừa thấy đứa trẻ bốn tuổi đứng cạnh tôi, sắc mặt anh ta lập tức thay đổi, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Xấu thật, vừa nhìn đã biết là con cô rồi.”
Tôi suýt bật cười.
“Biết sao được, bố đứa nhỏ xấu quá mà.”
Khi anh ta trông thấy một người đàn ông trung niên đầu hói, bụng phệ từ căn biệt thự bước ra, mặt anh ta đen như đáy nồi.
“Khúc Tiểu Du, cô cũng giỏi thật đấy. Chỉ để được sống ở khu biệt thự sang chảnh nhất thành phố, đến mức chịu lấy một con heo già?”
Về sau, khi biết được sự thật, anh ta quỳ gối lên vỏ sầu riêng mà khóc không thành tiếng.
“Du Du… là anh xấu nhất, anh mới là con heo đó. Xin em… cho anh được gặp con một lần thôi…”

Chuyện Tình Gió Xuân
Chuyện Tình Gió Xuân
Năm thứ 3 sau khi kết hôn, Diệp Lê trở về.
Tối hôm đó, Tống Thừa Chu lần đầu tiên không ăn cơm ở nhà, vớ lấy áo khoác rồi lập tức đến sân bay.
Đêm ấy, anh không về.
Tôi lần theo danh sách theo dõi trên Weibo của Tống Thừa Chu, tìm được tài khoản của Diệp Lê.
Vừa lướt một cái, Diệp Lê đã cập nhật trạng thái:
“Cuối cùng cũng về nước rồi, người yêu và bạn bè đều ở bên cạnh.”
Trong ảnh, Tống Thừa Chu nghiêng người về phía cô ta, cùng nhìn vào ống kính. Bao quanh hai người là bạn bè của anh.
Tôi tắt điện thoại, nhắm mắt lại.
Cũng đóng luôn cả trái tim mình.

Tuyết Đông
Tuyết Đông
Mẫu thân ta là tú bà, từng cứu Hiền phi khỏi ch .t đuối.
Bà giấu Hiền phi trong Bách Hoa Lâu để tránh truy s/á/t.
Sau khi thủ lĩnh tặc phỉ bị d/i/ệ/t, để xóa bỏ vết nhơ từng lưu lạc chốn thanh l/â/u, Hiền phi vu oan cho mẫu thân ta cấu kết phản tặc, ban lệnh x//ử t/ử bà.
Mẫu thân ta ngã gục ngay tại chỗ, Hiền phi ngạo nghễ khinh bỉ cười lạnh:
“Đồ tiện chủng, ngươi mà cũng xứng gọi ta là tỷ muội sao?”
Bách Hoa Lâu thành tro bụi, ba mươi hai k/ỹ n/ữ bị quân lính làm nhục, xác nằm ngổn ngang ở bãi th/a m//a.
Chỉ có ta, vì đang du học ngoài cung, nên thoát khỏi kiếp nạn ấy.
Còn Hiền phi, lại giẫm lên x//á/c mẹ ta mà tấn phong làm Quý phi.
Nửa năm sau, Quý phi phát bệnh đa/u đầu, Thái y trong cung đều bó tay.
Ta quỳ trước giường nàng, cung kính thưa:
“Bệnh đau đầu của nương nương, nô tỳ có thể trị.”

Đem Thân Báo Đáp, Ta Đã Gả Đúng Người
Đem Thân Báo Đáp, Ta Đã Gả Đúng Người
Đại Lý Tự Khanh đã gánh trên vai muôn vàn áp lực, tra ra hung thủ thật sự, giải oan cho phụ thân ta, giúp nhà ta thoát khỏi cảnh bị lưu đày đi Lĩnh Nam.
Phụ thân ta mang ân đức ấy, nguyện ý liều chết cũng phải báo đáp cho người.
Đại Lý Tự Khanh xua tay thoái thác, chỉ nói: “Nhi tử của ta đến tuổi thành thân, nghe đồn nhà Thị Lang có ái nữ quý giá.”
Phụ thân ta hiểu ý.

Về Bên Anh
Về Bên Anh
Con trai tôi lái chiếc xe đồ chơi chạy loạn khắp nơi, không may làm trầy xước một chiếc Maybach.
Từ trên xe bước xuống một người – không ngờ lại là bạn trai cũ của tôi.
“Cái thói hễ có chuyện là lái xe xả giận này, y hệt em hồi trước.”
“Anh còn dám nói em à? Lái xe tệ như vậy, rõ ràng là cùng khuôn đúc với anh!”
Vừa dứt lời, nét mặt lạnh lùng của anh lập tức biến mất.
Còn tôi thì chết sững tại chỗ.
Giờ mà rút lại lời, liệu có kịp không?

Ba Năm Không Danh Phận
Ba Năm Không Danh Phận
Tập đoàn của Tịch Dự vừa ký hợp đồng với một nghệ sĩ mới.
Nghe nói là anh đích thân mời về – người yêu cũ.
Khi tôi đến tìm anh, hai người đang cười nói vui vẻ, trò chuyện vô cùng thân mật.
Cô ấy hỏi: “Anh có đang yêu ai không?”
Tịch Dự đáp: “Chưa.”
Anh trả lời không chút do dự, thậm chí còn chẳng né tránh ánh mắt tôi.
Tôi nghĩ lại, thấy anh nói đúng thật.
Chúng tôi chỉ ngủ cùng nhau ba năm, chưa từng là người yêu.

Cô Vợ Bán Đồ Cũ Của Tổng Tài
Học kỳ cuối năm tư, sau khi biết mình chỉ là thiên kim giả, tôi bắt đầu lao đầu vào việc… tích tiền đi.
Đối mặt với em kế:
Tôi nói, “Cái túi này còn dùng không? Không thì cho tôi đi.”
Đối mặt với thanh mai trúc mã:
“Chén bát xoong nồi còn cần không? Không thì cho tôi luôn.”
Đối mặt với vị hôn phu:
“Nhẫn cưới còn giữ không? Không thì—”
“Tiêu Sở Sở.”
Một người nghiến răng nghiến lợi.
“Cô có định bán luôn cả tôi không?”
Tôi nhún vai:
“Cũng được thôi.”
Ngay tối đó tôi đăng thẳng lên confession:
【Cho thuê vị hôn phu – 10 ngàn/ngày】
【1m90, 26 tuổi, 18cm – hiểu là hiểu nha】
Tối hôm sau, tôi bị anh ta ép sát vào cửa.
“18 á?”
“Là ai nói thế?”
“Rõ ràng là 20 cơ mà.”

Chiêu Chiêu, Ta Hối Hận Rồi
Chiêu Chiêu, Ta Hối Hận Rồi
Khi đó, ta cưu mang nữ nhi của một vị huyện lệnh đang tiến kinh kêu oan, giúp nàng rửa sạch nỗi oan cho cả tộc.
Không ngờ, vị tiểu tướng quân thanh mai trúc mã của ta lại vì nàng mà đến trước mặt ta, đòi hủy hôn.
Nữ nhi huyện quan kia ăn nói táo bạo, cũng tinh thông y thuật, tiểu tướng quân nhất quyết phải cưới nàng, làm náo động cả kinh thành.
Để tránh thị phi, gia đình bèn đưa ta xuất kinh du học.
Nào ngờ khi ta học thành trở về, vừa hay gặp buổi yến hội đầu xuân, lại nghe tin vị Tướng quân Trì Yến thâm tình ấy đã có ba phòng thiếp thất.
Hắn giấu diếm thê thiếp, gửi thiệp đến cho ta:
“Chiêu Chiêu, ta hối hận rồi.”

Vạch Mặt Chị Dâu Giả Tạo
Vạch Mặt Chị Dâu Giả Tạo
Tôi rót cho cháu trai nửa ly nước trái cây.
Chị dâu lập tức làm ầm lên, nói nhà chị ta chỉ uống nước ép tươi.
Còn định lôi cháu tôi đi rửa ruột cho bằng được.
Tôi hắt thẳng phần nước còn lại vào người chị ta.
“Chị nên đi rửa não thì hơn đấy.”