Chữa Lành
Nội dung nhẹ nhàng, cảm động, truyền tải sự ấm áp, hi vọng và niềm tin vào cuộc sống. Thường có những nhân vật từng bị tổn thương, dần tìm được sự đồng cảm và yêu thương, mang lại cảm giác chữa lành cho độc giả.
Truyện mới cập nhật
Hai Đứa Con Của Tôi, Sao Có Thể Là Phản Diện?
Tôi đi đến cô nhi viện để nhận nuôi con, viện trưởng dắt ra mấy đứa bé trai, bé gái.
Là một kẻ mê nhan sắc, tôi lập tức nhìn trúng hai đứa trẻ đẹp đẽ, ngoan ngoãn nhất trong số đó.
Vừa định mở miệng, trước mắt tôi bỗng hiện lên dòng chữ như đạn bay trên màn hình:
【Mami à, hai đứa này sau này chính là đại phản diện hủy trời diệt đất, còn có cả nữ phụ ác độc nữa đó!】
【Mami chết đi, bọn họ chịu cú sốc lớn, một đứa dấn thân học y, trở thành thiên tài trẻ nhất giới y học, đứa kia lao vào nghiên cứu, biến thành nữ học giả tài năng. Đến lúc đó, bảo bối của chúng ta sẽ phải chịu đủ mọi đau khổ do bọn họ gây ra…】
【Đúng đó đúng đó, Mami nhiều tiền như vậy, chi bằng cứ nhận nuôi bảo bối của chúng ta thôi, cưng chiều cô ấy thành tiểu thư hào môn!】
Tôi sững người vài giây, rồi dứt khoát chỉ tay vào hai đứa trẻ kia.
“Chính là hai đứa này!”
Chỉ có những đứa trẻ phi thường, mới xứng làm con gái của tôi – Thẩm Kim Dược.
—-

MÃ SĂN SALE 9.9 LAZADA
– Mã ưu đãi độc quyền cho Fan của Metruyen & Laophatgia
– ÁP GẦN NHƯ TOÀN SÀN
– MÃ HIỆU LỰC TỪ 8H TỐI ngày 8.9.2025
💥 Giảm 20% tối đa 100K cho đơn từ 300K
1 🌿 https://s.lazada.vn/s.TFkq3?cc
💥 Giảm 18% tối đa 70K cho đơn từ 200K
1 🌿 https://s.lazada.vn/s.TFkJS?cc
1 🌿 https://s.lazada.vn/s.TFkvn?cc
1 🌿 https://s.lazada.vn/s.TFkJJ?cc
Cách áp mã:
✅ Bước 1: Khi Click vào sẽ mở app laz và hiện mã giảm giá
✅ Bước 2: Copy mã giảm giá này
✅ Bước 3: Tới thanh toán và dán mã vào mục Voucher
✅ Bước 4: Thanh toán đơn hàng
MẪU ĐƠN YẾN
GIỚI THIỆU:
Toàn kinh thành đều biết, đích nữ của Bá Công phủ là kẻ tự nguyện theo đuổi Bùi Cẩm Hằng.
Bùi Cẩm Hằng vào quân doanh, nàng theo vào dựng trại nấu cơm, chỉ sợ hắn ăn không no.
Bùi Cẩm Hằng đi sứ, nàng cải trang làm xa phu, chỉ vì lo đường sá xóc nảy khiến hắn ngủ không yên.
Họ Từ và họ Bùi, hai nhà sát vách bao đời, ta cùng hắn thanh mai trúc mã, trong lòng sớm đã định: không lấy ai ngoài hắn.
Ngày thành thân, mười dặm hồng trang, cả thành chúc mừng.
Thế nhưng Bùi Cẩm Hằng lại bỏ ta mà đi ngàn dặm xa xôi, đón biểu tỷ gả từ Đại Quy trở về.
Vậy mà ta vẫn bước vào cửa Bùi gia, gả cho Bùi Đại lang – thân mang trọng bệnh, ngày tháng chẳng còn bao nhiêu.
Nửa tháng sau, Bùi Cẩm Hằng ôm biểu tỷ trở về, đứng trước mặt ta, giọng điệu cứng nhắc:
“Vị trí chính thất, biểu tỷ không tranh với nàng, nhưng mong nàng hiểu chuyện, đừng quấy nhiễu nàng ấy.”
Tên này, thật là ngu ngốc!
Người ta gả là gả vào Bùi gia, chứ nào phải chỉ cưới mỗi một công tử như hắn?
Một cuộc liên hôn, giúp biểu đệ ta phong làm Thái tử, huynh trưởng nắm giữ ba quân…
Từ nay về sau, ta có quyền, có tiền, phu quân không được thì thôi!
Thiên hạ này, chuyện tốt đều bị ta chiếm hết.
Còn Bùi Cẩm Hằng… Hắn là cái thứ gì chứ!
Chị Gái Của Hổ Con
Khi anh trai ruột nhà hào môn tìm được tôi, tôi đang trên núi… đấm nhau tay bo với một con hổ Đông Bắc.
Anh nói tôi là thiên kim thật sự của nhà họ Cố, muốn tôi về nhận tổ quy tông.
Tôi chỉ vào con hổ Đông Bắc bướng bỉnh kia:
“Trừ khi cho tôi mang nó đi theo. Cái đồ không phân được lớn nhỏ, dám hống hách với tôi, tôi vẫn còn chưa đánh cho đã tay đâu.”
Anh trai hào môn giật mình, run run gật đầu:
“Cũng… cũng không phải không được, nhưng nuôi hổ thì phải có giấy phép, để anh lo liệu, em cứ về nhà trước đã.”
Tôi đồng ý, đi trước một bước.
Về đến nhà họ Cố, lại nghe thấy “giả thiên kim” và cậu em trai nhà giàu xì xào:
“Nghe nói mang về một con dã thú hung dữ, chẳng lẽ là heo rừng?
Lôi heo rừng về thì mặt mũi nhà họ Cố để đâu? Sau này đến trường, cậu cũng sẽ bị chê cười vì có một bà chị heo rừng đó!”
Cậu em trai mới năm tuổi, tức giận đẩy mạnh tôi:
“Chị đi đi, đồ nhà quê, em không cần chị heo rừng!”
Hổ Đông Bắc mà bị chê là heo rừng?
Chọc giận nó chẳng khác nào chọc vào Diêm Vương.
Nó vốn đã bị tôi đánh cho uất ức một bụng lửa chưa xả được, cái tính nóng nảy ấy mà biết chuyện này… liệu có cắn luôn “giả thiên kim” một phát không?
SAU KHI TỈNH NGỘ, TÔI HỌC CÁCH NUÔI DẠY CON LẠI TỪ ĐẦU
Sau khi lên mạng, tôi mới biết.
Cách mẹ nuôi dạy tôi trước kia là sai lầm.
Và cách tôi nuôi dạy con gái mình cũng chẳng đúng đắn gì.
Lần này, tôi quyết định thử nghe theo những lời khuyên trên mạng để chăm sóc con thật tốt.
Đồng thời… cũng học cách nuôi dưỡng lại chính bản thân mình.
...
MƯU SINH
Mẹ tôi sinh ba đứa con gái.
Từ nhỏ tôi đã nghe bà nội chửi bới: nào là đồ “của nợ”, nào là “sao chổi, tử cung hư nát”, còn xúi bố tôi đánh mẹ:
“Không có con trai chống lưng thì mày đáng đời!”
Mẹ tôi chỉ biết khóc, ôm chặt chị cả và em ba, mặc cho bà nội muốn mắng gì thì mắng.
Về sau, mỗi lần bà nội lại mở miệng chửi, tôi — đứa chẳng chen được vào vòng tay của mẹ — liền xông lên cãi nhau với bà.
“Bà không phải cũng là đàn bà sao?”
“Còn dám chửi nữa thì tôi xé nát cái miệng bà đấy!”
...
Ngày Ta Nhặt Được Mẹ
Ngày hôm đó, trời tuyết rơi trắng xóa, ta nhặt được mẹ.
Bà bị người ta như quăng một mảnh giẻ rách ra khỏi xe ngựa.
Bậc quyền quý hất rèm xe lên, lạnh lùng:
“Đã không biết lỗi, thì hãy đứng ngoài kia mà tĩnh tâm. Bao giờ biết lỗi, thì trở về, quỳ trước phu nhân mà tạ lỗi.”
Người nhỏ nhắn trên gối ông ta, gương mặt cũng lạnh như băng:
“Ngươi còn chẳng phải thiếp, sao dám vọng tưởng làm mẫu thân ta? Không được lén nhìn ta nữa.”
Xe ngựa đi rất lâu, mẹ vẫn không động đậy.
Ta vừa kéo vừa dìu bà về nhà.
“Phụ thân! Ta nhặt được mẹ bị người ta bỏ đi rồi!”
“Ta có mẹ rồi!”
Phụ thân vung gậy quát:
“Lưu Tiểu Tào! Ngươi lại nhặt cái gì về nữa hả!”
Ta buộc lòng thả mẹ xuống, chạy trốn:
“Phụ thân! Ta không nhặt bừa! Ta nhặt mẹ cho riêng mình!”
Tuyết rơi nửa tháng trời, gió bắc thổi vào thân thể như dao nhỏ cắt thịt.
Nếu ta không nhặt mẹ về, bà nhất định đã chết cóng rồi.
Đây rõ ràng là việc nghĩa hiệp!
Ta thở hổn hển trốn sau bàn:
“Lưu Đại Châu! Quan phủ đã cấm đánh trẻ con! Ngày mai ta sẽ đi cáo quan!”
Lưu Đại Châu giận đến nỗi lông mày dựng đứng.
Mẹ dưới đất bất ngờ rên lên một tiếng:
“Tê nhi…”
Ta lao tới:
“Mẹ! Mẹ không sao chứ!”
Lưu Đại Châu gõ vào đầu ta:
“Đừng la lối!”
Ông cẩn thận dìu mẹ lên giường, ra lệnh cho ta lau mặt và tay cho bà.
Khuôn mặt mẹ sưng vù, máu đông lại thành từng mảnh băng trên gò má.
Đôi bàn tay đầy vết nứt, quần áo thì mỏng manh chẳng đủ che thân.
Ta phẫn nộ:
“Hai cha con nhà họ mặc áo dày, còn đốt than trong xe ngựa! Sao lại để mẹ ta mặc thế này! Còn quẳng bà giữa tuyết, mẹ sẽ chết mất!”
Lưu Đại Châu lặng im một lát:
“Ngươi nhặt bà ở đâu? Ngày mai chúng ta sẽ đưa bà trở về.”
Ta ôm chặt cánh tay mẹ:
“Đường phố đầy mèo chó hoang, sao mẹ lại không thể là ‘hoang dã’? Ta muốn mẹ, Lưu Đại Châu! Ngươi không được đưa bà đi đâu hết!”
Lưu Đại Châu đúng là kẻ xấu xa.
Trước kia, mấy con mèo ta nhặt về đều bị y lén vứt đi, bảo rằng mèo sẽ phá hỏng hàng hóa.
Lần này ta quyết không để y lén bỏ rơi mẹ ta nữa.
Ta rúc sát bên mẹ, nắm chặt tay áo bà.
TƠ LIỄU TRƯỚC GIÓ
GIỚI THIỆU:
Năm thứ ba làm thế thân cho tiểu thư trong đêm, rốt cuộc ta cũng mỏi mệt.
Trên giường gấm chăn hoa, ta cầu xin cô gia cho ta một danh phận.
Hắn chẳng để tâm:
“Ngươi là nha hoàn hồi môn của phu nhân, nạp ngươi, chẳng phải là vả vào mặt nàng ấy sao?”
Ta tuyệt vọng khép mắt.
Tình thâm của cô gia dành cho tiểu thư, ai ai cũng hay.
Ngày hôm sau, ta đến trước mặt lão phu nhân, nguyện ý kết âm thân với đại công tử đang hấp hối.
Lão phu nhân cảm động không thôi:
“Kết âm thân rồi phải thủ tiết vì phu quân, hài tử, con đã nghĩ kỹ chưa?”
Ta dập đầu, đáp:
“Tuyệt không hối hận.”
Trong ánh mắt liếc qua, sắc mặt cô gia cùng tiểu thư đã trắng bệch như tờ giấy.
Duyên Tình Bùng Cháy
Trong lúc tạm biệt đội cứu hỏa của tỉnh bạn sang hỗ trợ dập tắt cháy rừng, cô bạn thân của tôi lại nhét tôi vào trong xe tải chở đội cứu hỏa.
Tôi và anh lính cứu hỏa bốn mắt nhìn nhau, tôi xấu hổ gần như sắp khóc mà nói: "Xin lỗi, tôi muốn xuống xe..."
BÁNH QUẾ HOA
Ta là con gái của tội thần, lưu lạc đầu đường xó chợ, suýt nữa bị bán vào chốn hồng trần.
May mắn thay, ta gặp được một vị tiểu thư thoát tục như tiên giáng trần.
Lần đầu gặp gỡ, ta được tiểu thư dùng một miếng bánh quế hoa dẫn ta về phủ.
Mười ba tuổi, tiểu thư lại dùng một miếng bánh quế hoa, dỗ dành ta học chữ đọc sách, còn bắt ta thay nàng quản lý việc trong nhà.
Nào ngờ, ngay sau đó tiểu thư lại khởi binh tạo phản.
Còn ta, lần đầu tiên bị bỏ lại quê cũ Lạc Dương.
Không còn bánh quế hoa nữa.
Thì ra, “tiểu thư” kỳ thực là đại công tử, về sau lại trở thành hoàng đế.
Khi hắn đến cầu ta trở về, trong tay cầm một hộp bánh quế hoa:
“Chiếu Chiếu, tiểu thư đến đón ngươi về nhà rồi.”
NỮ NGƯ MINH NGỌC
Ta chạy nạn mưu sinh, từ tay Giặc Oa cứu được Thái Phi và Tiểu Vương gia.
Vương gia muốn lấy thân báo đáp, ta tự biết Vương gia và nữ nhi chài lưới có khác biệt một trời một vực.
Ta không cảm thấy mình thấp kém hơn ai, nhưng suy cho cùng, hôn nhân là một thứ phức tạp. Ta chỉ một lòng muốn trở về làng chài của mình để mưu sinh mà thôi...