Gia Đình
Gia đình khai thác sự gắn kết, mâu thuẫn và yêu thương trong tổ ấm.
Truyện mới cập nhật
Nguyệt Thị Cố Hương Minh
Đương kim Hoàng đế là một bạo quân.
Phu quân và cha chồng của ta tham gia khởi nghĩa, sau khi áp sát hoàng thành thì bặt vô âm tín.
Ta cùng mẹ chồng thất lạc giữa cơn loạn thế.
Đợi chờ suốt một năm, mắt mẹ chồng đỏ hoe, bà khuyên nhủ ta:
“Loạn thế như vậy, e rằng họ không còn trở về được nữa. Ta làm chủ cho con, hòa ly rồi tái giá đi.”
Ta chỉ lắc đầu: “Mẫu thân, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”
Cho đến khi loạn thế chấm dứt, một đội kỵ binh oai phong lẫm liệt dừng trước cửa nhà, ta mới biết được rằng…
Phu quân của ta không chết.
Hắn đã trở thành Thái tử.
...
Liễu Đài
Danh tiếng của Liễu Tam cô nương không được tốt cho lắm.
Năm mười bốn tuổi, nàng treo một dải lụa trắng lên xà nhà, khiến đương gia chủ mẫu mất quyền quản gia.
Cả kinh thành đồn rằng, cô nương ấy còn nhỏ tuổi nhưng tâm cơ lại thâm sâu khó lường
Năm mười bảy tuổi, nàng ngồi trên đầu tường, ném túi thơm vào lòng một nam tử xa lạ.
Cả kinh thành lại truyền tai nhau rằng, nàng tư tình lén lút, không biết liêm sỉ.
Phụ thân nàng giận đến mức nhảy dựng, quyết định trừng phạt nàng bằng cách dìm nàng xuống hồ.
Tin tức vừa lan ra, Hạ Tướng quân lập tức sốt ruột.
Người ta bảo, vị Tướng quân này nổi danh khắp kinh thành là kẻ chuyên khắc thê.
Vậy mà giờ đây, chính hắn lại là người nhận được túi thơm của Liễu Tam cô nương.
...
Cẩm Nang Nạp Thiếp Của Đại Phu Nhân
“Ta muốn nạp thiếp.”
Khi Khương Hằng nói câu này, ta đang cùng nhị di nương, tam di nương và tứ di nương chơi bài mã điếu.
Vừa bốc được một quân bài xấu, ta đang định nổi đóa, nhưng chợt nhớ ra rằng mỗi tháng Khương Hằng đều đưa cho ta năm mươi vạn lượng làm tiền tiêu vặt.
Là một thê tử hiểu chuyện, ta lập tức đổi sang vẻ mặt dịu dàng, hiền thục, quay lại mỉm cười đáp:
“Rất tốt, được thôi, không vấn đề gì cả.”
Khương Hằng rời đi, vẻ mặt tràn đầy hài lòng.
Có lẽ vì cảm thấy áy náy với ta, hắn còn gửi thêm năm ngàn lượng, nhờ ta lo liệu việc nạp thiếp.
Việc này béo bở thế nào, chỉ cần nhìn vẻ mặt ghen tị, tức tối của nhị di nương, tam di nương và tứ di nương là rõ ngay.
...
Hành Trình Trọng Sinh Của Mỹ Nhân Ngốc Nghếch
Đích tỷ của ta nói rằng, sau khi nàng bò về từ địa ngục, nàng đã gánh trên vai mối huyết hải thâm thù.
Kiếp này, nàng thề phải tự tay kết liễu kẻ thù.
Còn ta, chẳng qua chỉ là kẻ mê muội trong vòng xoáy ái tình mà thôi.
...
Bộ này nu9 hơi bị đỉnh kkk
Nhìn Thấu Hồng Trần
Hôn sự của ta bị mẫu thân trao cho đường tỷ.
Bà nói rằng ta không đủ xinh đẹp, không đủ thông minh lanh lợi, rằng đường tỷ xứng đáng gả vào Hầu phủ hơn.
Nếu đã vậy, thì cứ để nàng ta nhận mối hôn sự này đi.
...
Giả Thiên Kim
Kiếp trước, sau khi được đón về nhà họ Thẩm, tôi luôn sống dưới sự chèn ép và những mưu kế thâm độc của Thẩm Thiên Thiên, cô thiên kim giả khéo léo nhưng đầy thủ đoạn.
Cô ta nhanh mồm dẻo miệng, nghệ thuật trà xanh xuất sắc, khiến ai cũng khen ngợi.
Còn tôi thì chẳng thể tranh cãi lại, cuối cùng chỉ có thể ôm nỗi ấm ức mà chết oan.
Sau khi sống lại, tôi quyết định: thôi thì giả câm luôn cho khỏe.
Dù cô ta có nói gì, tôi cũng chỉ đáp: "A ba, a ba."
Nhưng không ngờ từ lúc đó, người bị cả thiên hạ chỉ trích lại là cô ta.
Mọi người đều cho rằng cô ta quá ác độc, đi bắt nạt một người câm.
Kể từ đó, Thẩm Thiên Thiên trở thành đối tượng bị cả xã hội phê phán, làm gì cũng bị đánh giá về đạo đức.
Còn tôi? Tôi chỉ ngồi một góc, cười đến đau cả bụng: "A ba, a ba."
...
Nợ Ân Tình
Ngày đại quân khải hoàn trở về, ta bế Sâm Nhi đi xem náo nhiệt.
Sâm Nhi chỉ vào vị tướng trên lưng ngựa, trong tay đang ôm một đứa trẻ, hỏi ta:
"Mẫu thân, người đó giống phụ thân trong bức họa."
Ta siết chặt đôi tay ôm Sâm Nhi:
"Nói bậy, đó không phải."
Trước đây thì phải, giờ thì không, sau này cũng không phải.
Quân tử có chí lớn nơi mây xanh, ta không thể ngăn cản.
...
A Vận
Kiếp trước, sau khi phụ mẫu qua đời, một mình ta gánh vác cả gia đình, nuôi nấng ba đệ muội khôn lớn, cả đời không lập gia đình.
Nhiều năm vất vả lao lực, đến khi thân mang bệnh nặng, ta tìm đến các đệ muội, nhưng không một ai chịu thu nhận ta.
Khi ta đến nhà muội muội nhỏ nhất, nàng lạnh lùng nói:
"Đại tỷ thật không biết xấu hổ. Trưởng tỷ như mẹ, tỷ chăm sóc chúng ta là lẽ đương nhiên, có phải chúng ta van xin tỷ nuôi dưỡng đâu. Giờ ta đã có gia đình, sao tỷ còn mặt mũi đến đây đeo bám ta?"
Cuối cùng, ta chết cô độc trong một đêm mưa gió.
...
Kế Hoạch Loại Bỏ Chị Gái Trà Xanh
Khi tôi và Lâm Thi Nhụy vừa chào đời, chúng tôi đã bị tráo đổi.
Cô ấy trở thành thiên kim tiểu thư thật sự, còn tôi thì bị vứt vào thùng rác.
Năm tôi 17 tuổi, tôi được đón trở về nhà, nhưng cả gia đình vẫn cưng chiều cô ấy như trước.
Cô ta hất mặt, cười nhạt: "Thiên kim tiểu thư thật thì sao chứ? Ba mẹ và anh trai đều đứng về phía tôi. Chỉ cần tôi muốn, cô sẽ bị đuổi khỏi nhà bất cứ lúc nào."
Tôi mỉm cười nhạt: "Sống lại một đời, cô nghĩ tôi không có chút tiến bộ nào sao?"
...
Phu Quân Ta Là Đồ Tể Mặt Quỷ
Ta là nha hoàn hầu hạ tiểu thư nhỏ trong Hầu phủ.
Nhờ việc Hầu gia ưa chuộng phong nhã, nên dù thân phận thấp kém, ta cũng được ban cho cái tên dễ nghe – Thanh Tụng.
Tuyên Bình Hầu nổi tiếng phong lưu, hành sự phóng túng, không thiếu chuyện trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng khổ nỗi Hầu phu nhân lại là người khó đối phó.
Trước khi bước chân vào Hầu phủ, mẫu thân từng dặn dò ta: “Con gái à, sau này vào nhà người ta làm nô tài, phải nhớ cúi đầu, che khuất khuôn mặt mình. Đừng để người khác để mắt tới sẽ rước họa vào thân.”
Đó là lời cuối cùng mẫu thân nói với ta trước khi bà nghẹn ngào bán ta đi.
Suốt mười năm qua, câu nói ấy luôn in sâu trong tâm khảm, ta không dám quên nửa chữ.
Ta đã cẩn trọng ẩn nhẫn suốt mười năm, chẳng ngờ cuối cùng vẫn vì dung mạo này mà gặp tai họa.
Một hôm, Hầu phu nhân nhìn chằm chằm ta hồi lâu rồi cười lạnh, nói: “Sao trước giờ ta chưa từng để ý, tiểu nha đầu này càng lớn càng xinh đẹp. Dung nhan thế này, gả cho tên đồ tể mặt quỷ ngoài phố thì vừa khéo, biết đâu lại áp chế được mấy phần sát khí giết người của hắn.”
Giọng nói của bà ta lạnh lùng như lưỡi dao: “Nghe cho kỹ, đây là mệnh lệnh của bản phu nhân. Nếu ngươi dám trái ý, cả đời này cũng đừng mong thoát khỏi thân phận nô lệ.”
...