Gia Đình
Gia đình khai thác sự gắn kết, mâu thuẫn và yêu thương trong tổ ấm.
Truyện mới cập nhật

Bí Mật Dưới Cầu Trung Sơn
Dưới chân cầu Trung Sơn, người ta phát hiện một cái x/á/c che/c
Hôm sau, c/ả/n/h s/at gõ cửa nhà tôi.
Họ nghi ngờ rằng thy t/h/e dưới cầu chính là chồng tôi.
…

Tôi Chỉ Là Một Thiên Kim Giả
Sau khi cô con gái ruột được tìm về, tôi đã tự nguyện nhường lại vị trí thiên kim nhà họ Giang cho cô ấy.
Bố mẹ nuôi tôi nói họ vẫn có thể tiếp tục nuôi tôi.
Tôi: "Nói ngược rồi thì có... Ý các người là để tôi phụng dưỡng tuổi già chứ gì?"
Anh cả: "Em có trách nhiệm phải thừa kế tất cả của nhà họ Giang... bao gồm cả hai ông anh vô dụng này."
Anh hai: "Học viện thương mại không phải là nơi cho con người đâu, cứu anh với!"
Thiên kim thật: "Tôi cũng thấy thế, cậu nhớ thừa kế luôn cả tôi nhé. Cảm ơn!!."
…

Cứu Rỗi Quá Khứ, Thay Đổi Tương Lai
Mẹ tôi bán thân để nuôi gia đình, ba tôi bị đánh đến tàn phế vì ăn trộm, còn tôi – đứa con duy nhất, đã cố gắng hết sức để thay đổi số phận và thi đỗ vào Đại học Thanh Hoa. Đây chính là gia đình đầy hỗn loạn của tôi.
Ba mẹ tôi đúng là không phải người tốt, nhưng khi tôi còn nhỏ, họ đã cố gắng che chở cho tôi, dù có nghèo khó đến đâu, họ vẫn cho tôi một mái nhà ấm áp.
Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển đại học, tôi nắm chặt tay họ, trịnh trọng nói:
“Ba mẹ, con đã lớn rồi. Sau này con sẽ bảo vệ hai người.”
Mẹ tôi mỉm cười gật đầu, nhưng tối hôm đó, bà và ba tôi cùng nhau uống hết một chai thuốc trừ sâu.
Họ để lại cho tôi một tờ giấy nhỏ với những dòng chữ nguệch ngoạc:
[Sau này, con phải sống thật tốt, dù một mình cũng phải kiên cường.]
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã quay về hai mươi bốn năm trước.
Năm đó, mẹ tôi vẫn chưa bị cha dượng của bà cưỡng hiếp, ba tôi cũng chưa bị đưa vào trại giáo dưỡng.

Váy Hồ Điệp
Ta sinh ra đã ngốc nghếch, phụ mẫu bèn nuôi một đứa trẻ làm đồng dưỡng* phu cho ta.
(*)Đồng dưỡng phu: phu quân nuôi từ bé.
Đồng dưỡng phu của ta tư chất thông minh, từ Đồng Sinh thi đỗ đến Cử Nhân.
Ngày hắn đỗ Trạng Nguyên, phụ mẫu ta đều mong hắn tới cưới ta, nhưng ngay trước mặt Huyện Lệnh, hắn lại đưa cho phụ thân ta mười thỏi bạc, nói rằng chỉ coi ta như muội muội.
Vương Nhị ca ca nhà bên vừa nghe xong, đôi mắt lập tức sáng rỡ, hắn vác đến hai con lợn béo trắng nõn, đứng trước mặt phụ thân ta, lúng túng vò tay, cười ngây ngô:
"He he, Lý thúc ơi, chuyện là thế này...ta không coi Tiểu Mai là muội muội đâu! Sau này ngày nào ta cũng làm thịt kho tàu cho nàng ăn!"
"Thúc xem, ta có thể làm đồng dưỡng phu của nhà mình được không?"
...

Kịch Long Phụng
Ta là một kẻ thế thân.
Ca ca của ta vốn là người nhàn nhã, chẳng chịu làm gì, chỉ lo trốn tránh trách nhiệm.
Ngày lẻ thì huynh ấy thượng triều, ngày chẵn liền đến lượt ta thay huynh ấy gánh vác.
Ngày mùng bảy tháng ba, ca ca khóc lóc trở về, nói rằng huynh ấy bị Hoàng Đế cợt nhả.
Ngày mùng chín tháng ba, huynh ấy lại khóc lóc trở về, nói rằng huynh ấy bị Thủ Phụ cợt nhả.
Về sau, ca ca hoàn toàn phó mặc tất cả, chẳng buồn quan tâm thêm điều gì nữa.
...

Nữ Đồ Tể Đại Hoa
Ta vốn là một nữ đồ tể, bỗng nhiên lại trở thành mẫu thân của vị thiên kim giả ở Tướng phủ.
Thừa tướng phu nhân cao ngạo và quý phái, che mũi đầy khinh ghét, ném thiên kim giả trước cửa nhà ta.
Ta nghi hoặc: “Đứa nhỏ này, bà thực sự không cần nữa sao?”
Ánh mắt bà ta đầy chán ghét, chỉ dẫn theo thiên kim thật rời đi.
Ta gật đầu, được thôi, tự dưng lại có thêm một cục bột mềm mại trắng trẻo.
Sau đó, mỗi ngày ta giết năm con lợn, còn cô nhóc này thì mỗi ngày ăn năm bát cơm, vừa ăn xong lại lon ton chạy theo sau lưng ta:
“Mẫu thân ơi, đói đói, cơm cơm!”
...

Nguyệt Thị Cố Hương Minh
Đương kim Hoàng đế là một bạo quân.
Phu quân và cha chồng của ta tham gia khởi nghĩa, sau khi áp sát hoàng thành thì bặt vô âm tín.
Ta cùng mẹ chồng thất lạc giữa cơn loạn thế.
Đợi chờ suốt một năm, mắt mẹ chồng đỏ hoe, bà khuyên nhủ ta:
“Loạn thế như vậy, e rằng họ không còn trở về được nữa. Ta làm chủ cho con, hòa ly rồi tái giá đi.”
Ta chỉ lắc đầu: “Mẫu thân, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”
Cho đến khi loạn thế chấm dứt, một đội kỵ binh oai phong lẫm liệt dừng trước cửa nhà, ta mới biết được rằng…
Phu quân của ta không chết.
Hắn đã trở thành Thái tử.
...

Liễu Đài
Danh tiếng của Liễu Tam cô nương không được tốt cho lắm.
Năm mười bốn tuổi, nàng treo một dải lụa trắng lên xà nhà, khiến đương gia chủ mẫu mất quyền quản gia.
Cả kinh thành đồn rằng, cô nương ấy còn nhỏ tuổi nhưng tâm cơ lại thâm sâu khó lường
Năm mười bảy tuổi, nàng ngồi trên đầu tường, ném túi thơm vào lòng một nam tử xa lạ.
Cả kinh thành lại truyền tai nhau rằng, nàng tư tình lén lút, không biết liêm sỉ.
Phụ thân nàng giận đến mức nhảy dựng, quyết định trừng phạt nàng bằng cách dìm nàng xuống hồ.
Tin tức vừa lan ra, Hạ Tướng quân lập tức sốt ruột.
Người ta bảo, vị Tướng quân này nổi danh khắp kinh thành là kẻ chuyên khắc thê.
Vậy mà giờ đây, chính hắn lại là người nhận được túi thơm của Liễu Tam cô nương.
...

Cẩm Nang Nạp Thiếp Của Đại Phu Nhân
“Ta muốn nạp thiếp.”
Khi Khương Hằng nói câu này, ta đang cùng nhị di nương, tam di nương và tứ di nương chơi bài mã điếu.
Vừa bốc được một quân bài xấu, ta đang định nổi đóa, nhưng chợt nhớ ra rằng mỗi tháng Khương Hằng đều đưa cho ta năm mươi vạn lượng làm tiền tiêu vặt.
Là một thê tử hiểu chuyện, ta lập tức đổi sang vẻ mặt dịu dàng, hiền thục, quay lại mỉm cười đáp:
“Rất tốt, được thôi, không vấn đề gì cả.”
Khương Hằng rời đi, vẻ mặt tràn đầy hài lòng.
Có lẽ vì cảm thấy áy náy với ta, hắn còn gửi thêm năm ngàn lượng, nhờ ta lo liệu việc nạp thiếp.
Việc này béo bở thế nào, chỉ cần nhìn vẻ mặt ghen tị, tức tối của nhị di nương, tam di nương và tứ di nương là rõ ngay.
...

Nhìn Thấu Hồng Trần
Hôn sự của ta bị mẫu thân trao cho đường tỷ.
Bà nói rằng ta không đủ xinh đẹp, không đủ thông minh lanh lợi, rằng đường tỷ xứng đáng gả vào Hầu phủ hơn.
Nếu đã vậy, thì cứ để nàng ta nhận mối hôn sự này đi.
...