Gia Đình
Gia đình khai thác sự gắn kết, mâu thuẫn và yêu thương trong tổ ấm.
Truyện mới cập nhật
Thập Niên 80 Nữ Phụ Phản Công
Khi xuyên thành nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết niên đại.
Tôi đang nhảy xuống sông để cứu nam chính trí thức trẻ.
Trong tình trạng thiếu oxy nghiêm trọng.
Tôi nhìn thấy những dòng đạn mạc rơi xuống trước mắt:
【Nữ phụ thật tâm cơ, nam chính sắp bị cô ta bám lấy rồi sao?】
【Không sao, cho dù bây giờ cô ta gả cho nam chính, sau này cũng là số phận thủ tiết, còn phải hầu hạ người khác.】
【Đợi đến khi nữ chính thật sự xuất hiện, nam chính sẽ lập tức đá cô ta đi.】
Cả người tôi run lên.
Trực tiếp tung một cú đá, đạp nam chính xuống đáy sâu của dòng sông.
Ván Cờ Định Mệnh
Triệu Hoa Hoa – một cô gái mồ côi, xuất thân nghèo khó, tưởng chừng sẽ mãi sống cuộc đời tầm thường. Thế nhưng, số phận lại xô đẩy cô bước vào thương trường khốc liệt, nơi quyền lực, tiền bạc và âm mưu đan xen.
Cô từng yêu Trần Thừa Hạo – người đàn ông tài phiệt lạnh lùng nhưng mang trái tim ấm áp. Thế nhưng, tình yêu ấy lại bị chia cắt bởi sự xuất hiện của Từ Lạc Tâm – người phụ nữ cao ngạo, đầy mưu mô, kẻ không ngại dùng thủ đoạn để cướp đi tất cả. Phó Uyển Dao, Lục Hoài An, cùng những con người khác trong vòng xoáy quyền lực, mỗi người một bí mật, một toan tính, đưa Hoa Hoa vào vô số bi kịch.
Từ một cô gái yếu đuối, Hoa Hoa dần đứng dậy, từng bước trở thành chủ tịch Thiên Kỳ, một nữ tài phiệt khiến thương trường khiếp sợ. Nhưng khi sự thật về thân thế hé mở, cô mới biết mình là đứa con thất lạc của Triệu gia quyền thế. Trở về gia tộc, cô ngỡ rằng sẽ được yêu thương, nào ngờ chỉ là một quân cờ để che giấu sĩ diện dòng họ.
Trong bóng tối, âm mưu, phản bội và tình yêu đan xen, Hoa Hoa chỉ có một người tri kỷ duy nhất – Liễu Thanh Trúc, cô gái nhỏ bé của Liễu gia hùng mạnh. Nhưng ngay cả tình tri kỷ ấy, cuối cùng cũng tan biến trong máu và nước mắt…
Trên đỉnh cao, Hoa Hoa có tất cả: quyền lực, tài sản, danh vọng, sự công nhận. Nhưng đổi lại, cô mất đi tình yêu, mất đi tri kỷ, mất đi hơi ấm của một trái tim từng khao khát yêu thương.
💔 Đây là câu chuyện của tình yêu không trọn vẹn, của những âm mưu hiểm độc, của sự kiêu hãnh và bi thương:
Một tình yêu sâu đậm nhưng không duyên phận.
Một tình bạn tri kỷ khắc cốt ghi tâm, đổi bằng sinh mệnh.
Một hành trình vươn lên giữa hãm hại, phản bội và máu nước mắt.
🌙 Và cuối cùng, trong tiếng tung hô của thiên hạ, Triệu Hoa Hoa chỉ còn lại một câu hỏi đau đớn:
“Đỉnh cao này… rốt cuộc là vinh quang hay địa ngục?”
Hyn Nhi (Giang Vân Tinh)
THẬP NHỊ NƯƠNG
GIỚI THIỆU:
Vào ngày cử hành lễ cập kê, trong cơn men ba phần say, tỷ phu xông vào phòng ta.
Đêm ấy, miệng bị bịt kín, ta bị đưa vào hầu phủ. Tỷ tỷ ruột của ta nói rằng nàng không thể sinh con, mượn bụng ta dùng một lần.
Một năm sau, ta sinh hạ một bé trai. Tỷ tỷ đưa ta đến rừng trúc, bốn mụ bà cùng nhau bịt miệng ta, đem ta chôn vào huyệt đã đào sẵn từ trước.
Trước khi chết, điều ta vẫn không ngừng nghĩ tới là: Người như ta, đến cõi đời này rốt cuộc là vì điều gì?
Không ngờ, ta lại được người ta đào lên.
Người ấy gầy gò, nhỏ bé, thế mà lại lảo đảo cõng ta đi mười dặm đường.
Hắn cởi tấm áo duy nhất trên thân, đắp cho ta, nói ta phải sống.
Một lão nhân đem ta về nuôi, từ ngày ấy, ta đổi tên đổi họ, sống cuộc đời của một người khác.
Năm năm sau, quán hoành thánh của ta mở đến tận kinh thành, lại chạm mặt gia đình tỷ tỷ bị phát mại.
Tỷ tỷ quỳ xuống cầu ta cứu lấy đứa con của nàng.
Ta chỉ tay về phía thiếu niên đang quỳ ở bên kia, nói:
"Ta chỉ cứu nó."
CHIÊU HỒN
A Lâm lại đưa cho cô một tách trà an thần nóng hổi, phụ họa: "Nghe chị kể về anh rể mấy hôm nay, anh ấy yêu chị như vậy, nhất định không nỡ rời xa đâu."
Thấy chị gái có vẻ yên tâm hơn, miễn cưỡng ăn được vài miếng cơm, A Lâm thở phào nhẹ nhõm.
Anh vừa định cầm đũa lên thì điện thoại trong túi đột nhiên reo không ngừng, anh mở ra xem, sắc mặt lập tức tái mét, hai tay run rẩy.
Anh cúi gằm mặt, vội vã gắp hai miếng cơm, mắt láo liên nhìn xung quanh, cuối cùng, anh cắn môi, ngẩng đầu lên, đột nhiên lên tiếng: "Chị, chị đã nghe về chiêu hồn bao giờ chưa?"
Cả Đời Tôi, May Mắn Có Ông
Gia đình tôi từ xưa đến nay vốn là một gia đình có truyền thống học thức, chỉ riêng tôi là đứa bất hiếu, trở thành một học sinh kém.
Bố mẹ tôi đã không chút thương tiếc vứt bỏ tôi, quay sang nhận nuôi một học sinh giỏi.
Tôi trốn trong nhà thờ họ ở vùng quê để khóc thầm, nhưng lại giật mình vì âm thanh đột ngột phát ra từ bài vị tổ tiên.
"Ta đã chờ đợi một nghìn ba trăm năm rồi, nhà họ Lưu cuối cùng cũng sinh ra được người thứ hai mang ấn Văn Khúc."
Trời Sinh Tiểu Phúc Tinh
Hôm trướcTết, cha mẹ dắt tôi lên chuyến xe cuối cùng về quê.
Tôi khóc oa oa, nhất quyết không chịu đi, cha mẹ không còn cách nào đành phải bế tôi xuống xe.
Đêm hôm ấy, chiếc xe đó gặp tai nạn.
Cha mẹ tôi sững sờ kinh hãi.
MẸ CỦA PHẬT TỬ ĐÃ TRÙNG SINH RỒI
Tôi là mẹ của một “Phật tử” trong giới hào môn Kinh thành. Con trai tôi bẩm sinh lãnh đạm vô tình. Cho đến khi thằng bé vì một minh tinh mà phá giới, bước chân trở lại chốn hồng trần.
Thẩm Tự đem toàn bộ gia sản đổi lấy việc cưới được minh tinh kia. Mọi người đều ca tụng: kẻ xưa nay vô tình, một khi động tâm thì sâu nặng, đến cả tài sản bạc tỷ cũng có thể dâng cho người ta.
Còn tôi, bởi hết lần này đến lần khác ngăn cản, nên bị thằng bé oán hận, cả đời không muốn gặp mặt.
Ngay cả khi tôi nằm trên giường bệnh, thằng bé cũng chỉ niệm khẽ một câu Phật hiệu rồi nói: “Nhân quả báo ứng. Mẹ rơi vào kết cục này, cũng là tự chuốc lấy mà thôi.”
Sau đó, tôi trùng sinh. Trở về cái ngày thằng bé nói muốn xuống tóc đi tu.
Lần này, chính tay tôi tiễn thằng bé vào cửa Phật. Rồi quay đầu, lập đứa “sói con” tôi một tay nuôi lớn trở thành người thừa kế.
SỔ TAY QUAN SÁT HAI ĐỨA TRẺ
Tôi trước giờ luôn nghĩ anh trai tôi bị rối loạn cảm xúc.
Lúc ba mẹ ly hôn, mặt anh ấy không hề có chút biểu cảm nào.
Khi ông bà mất, ánh mắt anh cũng dửng dưng như chẳng có chuyện gì.
Cho đến khi thấy tôi thi ba môn mà điểm cộng lại chưa được 40, cuối cùng anh cũng bùng nổ:
"Em nói cái gì? Tổng ba môn cộng lại còn không bằng cỡ giày của anh?"
Cười xỉu, là tôi giả vờ đó!
Thật ra là... bốn môn lận.
…
Cứu Chồng Một Mạng, Tôi Nhận Lại Một Cú Phản Bội
Chồng tôi được chẩn đoán mắc ung thư, bác sĩ nói có thể chữa được, nhưng phải tốn rất nhiều tiền.
Tôi lập tức gọi điện cho mẹ, muốn mượn tiền của bà.
Mẹ tôi ngoài miệng thì đồng ý, nhưng sau lưng lại lén lút nhắn tin cho chồng tôi, lừa hắn rằng tôi bị ung thư.
Tôi hiểu ý mẹ, tôi trách bà không tin chồng tôi, nhưng bà lại nghiêm túc nói: "Nếu chồng con sẵn lòng làm điều tương tự vì con, vậy mẹ sẽ cho con mượn."
Ngay khi tôi định phản bác, chồng tôi lại đột nhiên gửi cho tôi một tin nhắn: "Chúng ta ly hôn đi."
BÀ LÃO 80 TUỔI LẬT NGƯỢC CUỘC ĐỜI
Ngày đầu tiên sau khi thành thân, anh ta để lại một câu "Chờ anh" rồi lập tức ra tiền tuyến.
Tôi chờ đợi suốt 65 năm, cả đời không tái giá. Thế nhưng khi anh ta quay về, lại đã là ông nội, ông ngoại đầy con cháu.
Chỉ vì tranh giành tài sản, cả nhà họ đã đẩy tôi vào chuồng heo, để tôi chết cóng trong đau đớn.
Đến lúc hấp hối, tôi mới ngộ ra: Hóa ra đây là một cuộc hôn nhân lừa đảo đã được lên kế hoạch từ lâu.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về khoảnh khắc bà mối đến nhà tôi để bàn chuyện hôn nhân.
Tôi đuổi bà ta đi, đánh cho tên đàn ông cặn bã kia một trận, còn tự tay sắp đặt để người trong lòng hắn chết ngay trước mắt hắn.
Kẻ phụ tôi, tất cả đều phải xuống địa ngục!