Gia Đình
Gia đình khai thác sự gắn kết, mâu thuẫn và yêu thương trong tổ ấm.
Truyện mới cập nhật
Đưa Con Gái Thoát Khỏi Truyện Ngôn Tình Cẩu Huyết
Trong buổi lễ thành niên mà tôi tổ chức cho con gái, một nữ phục vụ bất ngờ… vấp ngã vào chiếc bánh kem.
Tháp bánh cao ba mét đổ sụp xuống trong tiếng la kinh hoàng của mọi người.
Khung cảnh lập tức trở nên hỗn loạn, con gái tôi thì tức đến đỏ cả mắt.
Nhưng khi tôi bước tới chỗ cô phục vụ kia, một dòng chữ lạ đột ngột lướt qua trước mắt tôi như… một dòng bình luận trực tiếp:
【Tới rồi kìa, bà mẹ ác độc chuẩn bị bắt đầu bắt nạt đứa con ruột mình rồi.】
Tôi giật mình.
Ngay sau đó, một dòng khác hiện lên:
【May mà có nam chính, anh ấy sẽ xuất hiện đúng lúc để cứu mỹ nhân.】
Chưa kịp phản ứng, vị hôn phu của con gái tôi đã vội vã chen qua đám đông, lao về phía tôi.
…
XUÂN VỀ TRÊN MÁI NHÀ TRANH
Ta mang mệnh thiên sát cô tinh.
Vừa lọt lòng đã khắc chết tổ mẫu, khiến gia đạo sa sút, cơ nghiệp suy tàn.
Phụ thân bảo, ta nếu còn ở lại trong nhà, ắt sẽ là tai họa.
Chỉ với hai miếng thịt xông khói, ông đã đem ta bán cho nhà họ Triệu ở thôn bên.
Không ngờ mệnh ta quá cứng, chưa kịp xuất giá đã khắc chết vị hôn phu.
Phụ thân chẳng có bạc trả lại sính lễ, liền ép ta sang nhà người ta làm quả phụ.
Mười tuổi, ta đã phải búi tóc lên, giữ lễ phận dâu con.
Không ngờ qua chưa được mấy năm, ta lại khắc đến cha chồng cũng lâm bệnh nặng, hấp hối chẳng sống nổi.
Trước khi nhắm mắt, ông lại toan đem ta gả cho tiểu thúc.
Kết quả, người ấy cũng bị ta khắc chết luôn.
...
Xuyên Sách Vào Vai Kế Mẫu Của Nam Phụ Si Tình
Đề cử: Meo Meo
Ta xuyên thành chủ mẫu của Hầu phủ, còn đứa con riêng của phu quân ta lại là một nam phụ si tình.
Sau khi trưởng thành, hắn sẽ cưỡng ép nữ chính, tiêu tiền như nước.
Với nam chính thì giở trò ly gián, bày mưu hãm hại.
Cuối cùng bị nam nữ chính liên thủ đánh bại, cạo đầu đi tu, sống cô độc cả đời.
Hầu phủ cũng vì hắn mà bị liên lụy, bị tịch thu gia sản, tước bỏ tước vị, chịu cảnh lưu đày thê thảm.
Mới xuyên đến, nhìn đứa nhỏ trước mắt đang giả vờ ngoan ngoãn…
Hắn muốn sống khép kín, sống trong tăm tối hả?
Không được, nhất định phải nuôi dưỡng hắn trở thành một đứa vui vẻ, tươi sáng như ánh dương rực rỡ cho ta!
Hắn muốn tiêu xài hoang phí ư?
Không được, nhất định phải nuôi dạy thành kẻ tiết kiệm, biết lo toan cho gia đình.
Khối tài sản to lớn của Hầu phủ này, ta nhất định phải giữ cho vững.
Về sau, người người đều nói ta vung tiền như rác, kiêu căng xa hoa.
Con riêng liền phản bác:
“Ngươi nói bậy! Mẫu thân ta là người tiết kiệm, biết lo toan việc nhà, hiền lương đức hạnh. Người từng chu cấp cho biết bao học trò, toàn là tiền tự tay người tằn tiện mà có. Ngươi làm được không?”
Có người nói thủ đoạn của ta độc ác, hành sự chẳng khác chi nam tử.
Hắn liền sa sầm mặt:
“Mẫu thân ta dịu dàng hiền hậu, nhân đức nhất đời. Rõ ràng người có thể đoạt thẳng bạc của ngươi, lại cố ý cho ngươi cơ hội cạnh tranh công bằng. Là ngươi vô dụng, chẳng trách được ai, đúng là phế vật.”
Đến cả phụ thân hắn cũng không nén nổi, cất lời:
“Con à, mở to mắt mà nhìn cho rõ, mẫu thân con vốn không phải hạng người dễ bị bắt nạt đâu.”
Hắn giận dữ nói:
“Phụ thân, người đừng ép con trở mặt với người. Người có thể nói con thế nào cũng được, nhưng mẫu thân—vạn lần không thể động đến.”
...
Trần An Châu
Thiếu chủ nhà họ Tạ — người được xem là bậc công tử cao quý, tuấn mỹ bậc nhất Vọng Kinh, danh chấn khắp kinh thành.
Ta chẳng hề có chút liên quan gì đến hắn, tựa như người thuộc hai thế giới khác biệt.
Thế nhưng một ngày nọ, hắn đột nhiên nắm chặt tay áo ta, ánh mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào:
“Vẫn còn kịp mà. Chúng ta chưa hoà ly...”
“Kiếp này, ta muốn cùng nàng bắt đầu lại!”
Ta cắn dở miếng giò heo rim tương, nhất thời ngẩn người, rồi chậm rãi đáp:
“Ờ... nhưng ta đâu có ý định gả cho ngươi!”
...
Bí Mật Dưới Cầu Trung Sơn
Dưới chân cầu Trung Sơn, người ta phát hiện một cái x/á/c che/c
Hôm sau, c/ả/n/h s/at gõ cửa nhà tôi.
Họ nghi ngờ rằng thy t/h/e dưới cầu chính là chồng tôi.
…
Tôi Chỉ Là Một Thiên Kim Giả
Sau khi cô con gái ruột được tìm về, tôi đã tự nguyện nhường lại vị trí thiên kim nhà họ Giang cho cô ấy.
Bố mẹ nuôi tôi nói họ vẫn có thể tiếp tục nuôi tôi.
Tôi: "Nói ngược rồi thì có... Ý các người là để tôi phụng dưỡng tuổi già chứ gì?"
Anh cả: "Em có trách nhiệm phải thừa kế tất cả của nhà họ Giang... bao gồm cả hai ông anh vô dụng này."
Anh hai: "Học viện thương mại không phải là nơi cho con người đâu, cứu anh với!"
Thiên kim thật: "Tôi cũng thấy thế, cậu nhớ thừa kế luôn cả tôi nhé. Cảm ơn!!."
…
Cứu Rỗi Quá Khứ, Thay Đổi Tương Lai
Mẹ tôi bán thân để nuôi gia đình, ba tôi bị đánh đến tàn phế vì ăn trộm, còn tôi – đứa con duy nhất, đã cố gắng hết sức để thay đổi số phận và thi đỗ vào Đại học Thanh Hoa. Đây chính là gia đình đầy hỗn loạn của tôi.
Ba mẹ tôi đúng là không phải người tốt, nhưng khi tôi còn nhỏ, họ đã cố gắng che chở cho tôi, dù có nghèo khó đến đâu, họ vẫn cho tôi một mái nhà ấm áp.
Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển đại học, tôi nắm chặt tay họ, trịnh trọng nói:
“Ba mẹ, con đã lớn rồi. Sau này con sẽ bảo vệ hai người.”
Mẹ tôi mỉm cười gật đầu, nhưng tối hôm đó, bà và ba tôi cùng nhau uống hết một chai thuốc trừ sâu.
Họ để lại cho tôi một tờ giấy nhỏ với những dòng chữ nguệch ngoạc:
[Sau này, con phải sống thật tốt, dù một mình cũng phải kiên cường.]
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã quay về hai mươi bốn năm trước.
Năm đó, mẹ tôi vẫn chưa bị cha dượng của bà cưỡng hiếp, ba tôi cũng chưa bị đưa vào trại giáo dưỡng.
Váy Hồ Điệp
Ta sinh ra đã ngốc nghếch, phụ mẫu bèn nuôi một đứa trẻ làm đồng dưỡng* phu cho ta.
(*)Đồng dưỡng phu: phu quân nuôi từ bé.
Đồng dưỡng phu của ta tư chất thông minh, từ Đồng Sinh thi đỗ đến Cử Nhân.
Ngày hắn đỗ Trạng Nguyên, phụ mẫu ta đều mong hắn tới cưới ta, nhưng ngay trước mặt Huyện Lệnh, hắn lại đưa cho phụ thân ta mười thỏi bạc, nói rằng chỉ coi ta như muội muội.
Vương Nhị ca ca nhà bên vừa nghe xong, đôi mắt lập tức sáng rỡ, hắn vác đến hai con lợn béo trắng nõn, đứng trước mặt phụ thân ta, lúng túng vò tay, cười ngây ngô:
"He he, Lý thúc ơi, chuyện là thế này...ta không coi Tiểu Mai là muội muội đâu! Sau này ngày nào ta cũng làm thịt kho tàu cho nàng ăn!"
"Thúc xem, ta có thể làm đồng dưỡng phu của nhà mình được không?"
...
Kịch Long Phụng
Ta là một kẻ thế thân.
Ca ca của ta vốn là người nhàn nhã, chẳng chịu làm gì, chỉ lo trốn tránh trách nhiệm.
Ngày lẻ thì huynh ấy thượng triều, ngày chẵn liền đến lượt ta thay huynh ấy gánh vác.
Ngày mùng bảy tháng ba, ca ca khóc lóc trở về, nói rằng huynh ấy bị Hoàng Đế cợt nhả.
Ngày mùng chín tháng ba, huynh ấy lại khóc lóc trở về, nói rằng huynh ấy bị Thủ Phụ cợt nhả.
Về sau, ca ca hoàn toàn phó mặc tất cả, chẳng buồn quan tâm thêm điều gì nữa.
...
Nữ Đồ Tể Đại Hoa
Ta vốn là một nữ đồ tể, bỗng nhiên lại trở thành mẫu thân của vị thiên kim giả ở Tướng phủ.
Thừa tướng phu nhân cao ngạo và quý phái, che mũi đầy khinh ghét, ném thiên kim giả trước cửa nhà ta.
Ta nghi hoặc: “Đứa nhỏ này, bà thực sự không cần nữa sao?”
Ánh mắt bà ta đầy chán ghét, chỉ dẫn theo thiên kim thật rời đi.
Ta gật đầu, được thôi, tự dưng lại có thêm một cục bột mềm mại trắng trẻo.
Sau đó, mỗi ngày ta giết năm con lợn, còn cô nhóc này thì mỗi ngày ăn năm bát cơm, vừa ăn xong lại lon ton chạy theo sau lưng ta:
“Mẫu thân ơi, đói đói, cơm cơm!”
...