Hài Hước
Thể loại nhẹ nhàng, mang đến tiếng cười và sự thư giãn. Các tình huống dở khóc dở cười, nhân vật có tính cách độc lạ, cùng mạch truyện vui tươi giúp người đọc cảm thấy giải trí, xua tan căng thẳng sau những giờ học tập và làm việc.
Truyện mới cập nhật
Xuyên Không Thành Thái Giám
Xuyên Không Thành Thái Giám
Chỉ vì một sự cố ngoài ý muốn, danh tướng uy chấn phương Bắc – Bắc Vương – bị… thiến!
Tây Bắc đại loạn, triều đình nhận được quốc thư khẩn tám trăm dặm: Lập tức đưa công chúa tới hòa thân, cứu lấy hương hỏa dòng dõi!
Công chúa giận đến nỗi đập bàn:
“Muốn ta gả cho thái giám sinh con, coi ta là lợn nái chắc?”
Nàng tiện tay chỉ vào ta – một cung nữ đang lặng lẽ thu dọn trong góc:
“Ngươi thay ta đi gả!”
Ta chết lặng:
Ta cũng đâu muốn gả cho thái giám chứ!
Cung nhân ghé tai rỉ rả:
“Hồi môn ba ngàn lượng vàng, một tứ hợp viện ở kinh thành, thêm cả thảo nguyên rộng lớn ở Mạc Bắc.”
…Thôi được! Có tiền, có đất, lòng chân thành, chuyện gì cũng thành phép màu!
Nửa năm sau, ta ôm cái bụng song thai đã lùm lùm, khó hiểu nhìn người trước mặt:
“Chẳng phải ngài… không thể sao?”
Bắc Vương tuấn tú rắn rỏi, dịu dàng cười nói:
“Lỗi đâu tại ta, là nàng quá lợi hại, đã thông thì phải thông đến cùng.”
Livestream Gọi Hồn, Ai Gan Lớn Thì Vào
Livestream Gọi Hồn, Ai Gan Lớn Thì Vào
Tôi livestream gọi h//ồ/n, bất ngờ kết nối với con trai của một vị tài phiệt.
Hắn đưa ra một tấm bát tự.
Tôi liếc nhìn, thản nhiên nói:
“Người sống thì không thể gọi h//ồ/n.”
Hắn cười nghiêng ngả, đập bàn liên tục:
“Đó là bát tự của mẹ ruột tôi, bà đã mất nhiều năm rồi.”
Tôi nhìn hắn, giọng bình tĩnh:
“Bà ấy đang ở tầng hầm thứ 3 dưới nhà anh. Không trụ nổi nữa đâu, tốt nhất anh nên tranh thủ gặp bà lần cuối.”
Hắn cười càng dữ hơn, mỉa mai:
“Nhà tôi chỉ có một tầng hầm thôi. Cô có lừa cũng lừa cho kỹ một chút đi!”
Rồi tiện tay re/p/o/rt luôn livestream của tôi.
Tối hôm đó, hắn quỳ sụp trước mặt tôi, run rẩy cầu xin:
“Cầu xin cô, cứu lấy mẹ tôi…”
Ấn tinh hóa quan sát, thân x/á//c thành trận pháp.
Mở qua/n t/ài cầu phát tài, đinh bảy tấc đóng chặt luân hồi.
Vụ này… hơi khó xử.
Cứu thì vẫn cứu được thôi.
Nhưng mà, phải trả thêm tiền.
Thầm Yêu Anh Trai Bạn Thân
Thầm Yêu Anh Trai Bạn Thân
Giúp nhỏ bạn thân đang đi công tác trông mèo.
Ai dè vừa dọn vào nhà nó tối đầu tiên…
Anh trai nó về.
Mà tôi thì đã thầm thích anh ấy suốt 5 năm…
Ngay đêm đó, nhỏ bạn gửi tin nhắn:
“Chuyện trông mèo chỉ là cái cớ. Tớ ngủ với anh trai cậu rồi!
Chị dâu à, tớ lấy anh tớ ra bồi thường cho cậu đó!”
“…”
Ha ha, đúng là bạn tốt!
Yêu Nhầm Học Thần
Yêu Nhầm Học Thần
Tôi giả vờ làm g//a//y, l/ừ//a học thần viết luận văn cho mình.
Sau khi chặn cậu ta, cậu ta lạnh lùng gửi thẳng địa chỉ IP máy tính tôi qua tin nhắn.
“Cậu cũng học ở Đại học Lan Thông à?”
“Tốt nhất cậu nên cầu nguyện đừng để tôi tóm được.”
“Không thì, tôi sẽ đ//á/nh cậu sống dở ch.t dở.”
Anh Có Dám Yêu Em Không?
Anh Có Dám Yêu Em Không?
Kỳ thi đại học năm đó, trên người tôi bỗng dưng xuất hiện một bản đáp án.
Giống như đang khiêu khích giám thị: “Nhìn này! Tôi gian lận đó!”
Nhưng rõ ràng tôi là học sinh được tuyển thẳng vào Thanh Hoa mà?!
Tôi không hiểu, tôi đã được nhận vào Thanh Hoa rồi, còn gian lận làm gì?
Cho đến khi tôi về nhà, mới phát hiện ra — tất cả bắt đầu từ đêm trước kỳ thi đại học.
Mẹ nuôi cố tình dùng mực tàng hình viết chữ lên áo tôi, muốn tôi nhường lại suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa theo diện chỉ tiêu tỉnh cho con gái sếp của bà ta.
Chỉ để đổi lấy một triệu tệ, làm sính lễ cho người anh trai không cùng huyết thống của tôi.
Sau đó, tôi chuyển hướng thi vào Bắc Đại.
Nhưng lại bị anh ấy ép vào góc tường, nói rằng: “Không cưới em thì không lấy ai cả.”
Ơ… thế thì… cho em gửi lời cảm ơn mẹ trước vậy!
Không thể không nói: Một triệu này, thơm thật!
Anh Ấy Thật Sự Rất Yêu Tôi
Anh Ấy Thật Sự Rất Yêu Tôi
Mồng Một Tết, một nhóm đại ca áo đen bao vây cả nhà tôi, người thân ai nấy đều tưởng tôi vay n/ặ/ng l/ã i.
Vậy mà anh đẹp trai nhất bước lên trước, lạnh lùng nói:
“Mặc quần vào rồi là phủi tay? Em nghĩ anh là hạng người nào?! Hôm nay nếu em không cho anh một lời giải thích, thì mọi người khỏi ăn Tết luôn đi!”
Bà nội tôi, tám mươi tuổi, bật dậy như một cơn gió, hùng hồn lao ra:
“Cháu rể à, định khi nào làm đám cưới thế?”
Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
Bạn trai chê ngực tôi …quá to.
Anh ta đưa tôi 500 triệu, bảo tôi đi phẫu thuật thu nhỏ vòng một.
Ngay lúc đó, một người bí ẩn chuyển khoản cho tôi 5 tỷ, kèm lời nhắn:
“Đừng nghe anh ta.”
Tôi cầm điện thoại, nhắn cho anh em chí cốt của bạn trai:
“Muốn tôi nghe lời anh, chuyển tiền thôi thì chưa đủ đâu.”
Anh ta lập tức trả lời:
“Cô đang nói gì thế? Tôi không hiểu.”
Tôi:
“Thế thì thôi. Tôi đi viện đây.”
Quả nhiên, anh ta bắt đầu cuống lên:
“Cô còn muốn gì nữa?”
Tôi:
“Anh có 18 không?”
“Tôi 24.”
“Nói suông không tin được. Cho tôi xem thử.”
Sau đó, anh ấy dùng hành động thực tế… khiến tôi không xuống nổi giường.
Trọng Sinh Tôi Trả Thù Thay Bạn, Tiện Tay Yêu Đương Với Thái Tử Gia
Bạn thân tôi, Lâm Thi Nhã, là kiểu người mà nếu sống trong tiểu thuyết thì chắc chắn được gắn mác “nữ chính bi kịch, chuyên gia làm người đọc khóc”.
Kiếp trước, cô nàng là thiên kim tiểu thư chính gốc của Trì gia – một gia tộc quyền lực ở thành phố A, nơi mà tiền không chỉ chất đầy két mà còn tự động sinh sôi. Nhưng số phận đúng là thích chơi khăm.
Nhã Nhã bị tráo đổi từ lúc lọt lòng, lớn lên trong trại trẻ mồ côi, còn cô nàng giả mạo Trì Tư Lan thì sống sung sướng như công chúa trong vòng tay yêu thương của cả Trì gia. Rồi một ngày, Nhã Nhã được đón về nhà.
Tưởng sẽ có cuộc sống hạnh phúc như phim ngôn tình, ai ngờ chưa được bao lâu, tôi nhận được tin sét đánh: cô ấy nhảy lầu tự tử!
New với em không?
New với em không?
Lúc đang quẩy trong bar, tôi gặp một anh đẹp trai học giỏi cùng trường.
Khói thuốc lượn lờ, tôi nheo mắt hỏi: “Làm không?”
Anh đẹp trai nhướng mày, lười biếng nằm dài trên ghế sofa ra hiệu tôi nói tiếp.
Tôi phấn khích muốn điên, lập tức móc từ trong túi ra một quyển bài tập: “Toán cao cấp, làm đi.”
Rồi tôi vung một xấp tiền ra.
Anh ấy khẽ cười, không thèm lấy tiền mà viết hết bài cho tôi.
Kết quả là hôm sau, giáo sư gọi tôi lên văn phòng, vỗ vai anh đẹp trai đứng cạnh: “Đây là sinh viên mà hôm qua em nói đã thuê trong bar để làm bài tập đó hả?”
Ở Làng, Em Rất Nhớ Anh
Ở Làng, Em Rất Nhớ Anh
Sau khi thiên kim thật trở về, tôi quay lại sống ở thôn quê.
Vị hôn phu cũ đang ở tận nước Anh nhắn tin cho tôi:
“London đang có tuyết, anh rất nhớ em. Em đang làm gì thế?”
Tôi trả lời:
“Đang cho gà ăn.”
Tần Du Lễ lại nhắn:
“Trước Giáng Sinh, em sẽ mang theo mấy con gà sang thăm anh chứ?”
Tôi từ chối:
“Không được, bà tôi mà biết sẽ đá /nh ch .t tôi mất.
Với lại, đừng nhắn tin cho tôi nữa. Vị hôn thê của anh giờ đã đổi người rồi.”