Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật
Con Tôi Nuôi, Nhất Định Là Con Ruột Tôi!
Con Tôi Nuôi, Nhất Định Là Con Ruột Tôi!
Tôi bẩm sinh bị tắc buồng trứng, chồng chủ động đề nghị làm thụ tinh ống nghiệm.
Không ngờ tôi phát hiện ra anh ta định đổi sang trứng của cô thanh mai kia.
Tôi giả vờ như không biết, lặng lẽ sắp xếp để đổi lại trứng.
Còn tinh trùng của chồng, tôi cũng đã thay bằng của người bạn thanh mai trúc mã.
Một gã “phượng hoàng nam” như anh ta, gene chẳng có cũng chẳng sao.
Hai mươi bốn năm sau, tôi trao 10% cổ phần công ty cho con trai vừa tốt nghiệp đại học.
Ai ngờ, người thanh mai mà chồng tôi nuôi ở bên ngoài — Tô Tình, được cha chồng đưa về nhà, ngẩng cao đầu, hả hê nhìn tôi:
“Đứa con trai cô khổ cực nuôi lớn, vốn là của tôi!”
Mẹ con tôi trên sóng truyền hình
Con gái ngôi sao lên show truyền hình khóc kể: dù là con ruột nhưng lúc nào cũng có cảm giác như kẻ ở nhờ.
“Chỉ cần làm gì không vừa ý, họ liền quát tôi c/út đi, còn nói ‘có bản lĩnh thì tự nuôi sống mình đi’.”
“Cha mẹ mọi người cũng như vậy sao?”
Cả mạng lập tức thương xót, thi nhau khuyên nó đoạ/n tuy/ệt với gia đình, còn dí thẳng micro vào miệng tôi, bắt tôi phải giải thích cái “t/ội á/c” làm cha mẹ của mình.
Tôi mím chặt môi, ngắn gọn buông một câu:
“Giải thích cái gì?”
“Giải thích chuyện nó từng lấy rắn qu/ấn c/ổ làm vòng, lấy gián làm khuyên tai, còn mang cóc bỏ trong hộp nhạc tặng tôi làm quà?”
“Hay là giải thích việc nó c/ắn v/ỡ nhiệt kế thuỷ ngân, rồi coi những giọt bạc lạnh đó như đá bào mà ăn?”
“Hay kể lại lần nửa đêm nhớ ông nội, tự mình xách cuốc ra đ/ào m/ộ… cuối cùng còn đào nhầm mộ nhà khác?”
Không khí im phăng phắc. Con gái tôi cũng á khẩu.
Sau đó, dư luận trên mạng đảo ngược 180 độ:
【Chỉ quát nó cú/t thôi, chứ chưa đá/nh ch/ết — không phải vì tình m/áu m/ủ đâu, mà là vì luật pháp còn ở đó.】
【Thì ra trẻ con chỉ nhớ những ấm ức của mình, chứ không nhớ toàn bộ câu chuyện…】
【Bao giờ cha mẹ mới được giải thoát khỏi cái bóng tuổi thơ của chúng nó đây?】
Tình Yêu Không Tên, Đính Hôn Định Mệnh
Tôi lén lút qua lại với bạn thân của anh trai suốt ba năm, cho đến khi người em gái không cùng huyết thống của anh ấy trở về.
Tôi lập tức quyết định chia tay, rồi quay đầu đồng ý với hôn sự do gia đình sắp đặt.
Tiệc đính hôn không mời người ngoài, chỉ toàn họ hàng thân thích.
Đang lúc dâng trà đổi cách xưng hô, điện thoại của anh trai tôi reo lên.
Anh nghe máy rồi vừa cười vừa mắng:
“Đính hôn của Hy Hy mà cậu cũng không tới? Hồi nhỏ con bé suốt ngày chạy theo sau lưng gọi anh đó.”
Đầu dây bên kia bỗng im lặng.
Qua mấy giây sau mới nghe thấy giọng khàn khàn của Lục Thời Nhiên hỏi:
“Là ai đính hôn?”
Thiên Kim Nhà Họ Thẩm
Thiên Kim Nhà Họ Thẩm
Tôi nghi ngờ mình không phải con ruột của bố mẹ.
Thế là tôi lấy mẫu sinh học của họ đi làm xét nghiệm ADN, kết quả cho thấy tôi thật sự không phải con ruột của họ.
Con Tôi Không Phải Bao Cát
Con Tôi Không Phải Bao Cát
Chồng tôi có một cô em gái.
Hôm nay, cô ta đăng bài viết mới… và quên chặn tôi.
【Con gái anh tôi phá như quỷ, phát điên thật sự! Nãy nóng quá, tát thẳng vô mặt nó luôn. Công nhận đã tay ghê!】
Tim tôi nhói lên một cái như bị ai bóp chặt.
Tôi còn chưa kịp nhấn vào đọc kỹ hơn… thì bài viết đã biến mất.
Cảm giác bất an dâng lên trong lòng như cơn sóng dữ.
Tôi lập tức đổi sang tài khoản phụ, truy ngược lại từng dòng.
Và khi nhìn thấy những chữ đó — rõ ràng, rành mạch, không thể chối cãi — cả người tôi run lên vì giận.
Tối hôm ấy, tôi không nói một lời nào.
Chỉ âm thầm đặt vé bay, cùng chồng về nhà.
Phản Diện Chỉ Của Riêng Tôi
Phản Diện Chỉ Của Riêng Tôi
Nhân vật phản diện bày sạp hàng bán mì lạnh nướng trên phố.
Mọi người đều nghĩ tôi sẽ đến giải cứu anh ta, nhưng tôi chỉ thèm thuồng bước tới: “Cho một phần mì lạnh nướng, không cay.”
Nhân vật phản diện: “Được.”
Ba tháng sau đó…
“Cho một phần mì lạnh nướng, không cay.”
“Được rồi.”
Chúng tôi lặp lại cuộc đối thoại, cứ như là người và máy móc.
Màn hình bình luận cười ồ lên.
【Trong mắt nữ phụ không có chút khao khát tình yêu nào, chỉ có tình yêu mãnh liệt dành cho mì lạnh nướng.】
【Ai nói sự lựa chọn kiên định không phải là sự giải cứu cho người bán hàng rong chứ? Hahaha.】
Nữ Tổng Tài Bá Đạo Và Ma Vương Si Tình
Cuộc hôn nhân liên minh này, thiếu gia rắn sở hữu trí tuệ và dung mạo đỉnh cao.
Thế nhưng anh lại không chịu cùng phòng với tôi, cũng chẳng muốn tiếp quản khối tài sản nghìn tỷ.
Ông cụ trong nhà tức giận đến mức ra lệnh:
Chỉ cần tôi có cách sinh được một đứa cháu rắn, sẽ thưởng cho 10 tỷ.
Tôi không nói thêm lời nào, ngay trong đêm liền thay chiếc váy ngủ dây trong suốt, bắt đầu kế hoạch dụ rắn.
Nào ngờ, phí bao nhiêu tâm tư, cùng thiếu gia rắn vất vả “cày cấy” mấy tháng.
Tiểu rắn con thì chẳng mang thai được, mà Bạch Nguyệt Quang của thiếu gia rắn lại quay về.
Lúc ấy tôi mới hiểu ra, thì ra người được yêu không cần chủ động quyến rũ, cũng có thể có được mọi đặc quyền.
Rắn con không cần tôi sinh nữa, tôi ném thẳng thỏa thuận ly hôn, tự giác rời đi.
Vài tháng sau, khi tôi đang khoác tay một cậu em mới tìm được đi nghỉ dưỡng nơi đất khách, lại bất ngờ bị người ta làm cho ngất xỉu.
Mở mắt ra lần nữa, trong căn phòng tối tăm giam giữ, thiếu gia rắn mang theo hơi thở quen thuộc nhưng nguy hiểm áp sát bên tai tôi thì thầm:
“Chị, kỳ phát tình đến rồi, chính chị tự chuốc lấy, sao có thể chạy trốn?”
Ba Vạn Cho Một Mạng Người
Ba Vạn Cho Một Mạng Người
Chồng tôi có một cô thư ký riêng, trẻ trung xinh đẹp. Hôm đó, cô ta lái xe ẩu, vượt đèn đỏ rồi tông thẳng vào cha chồng tôi.
Thế mà sau cùng, tòa lại kết luận rằng cha chồng tôi cố tình “ăn vạ giao thông”.
Tôi đã sáu lần đứng đơn kiện, nhưng cả sáu lần đều bị bác bỏ.
Ngay khi nắm được bằng chứng then chốt, chuẩn bị cho lần kháng cáo thứ bảy, thì tôi lại phát hiện… th//i th//ể của cha chồng đã bị đán/h cắ/p mất.
Tôi còn chưa kịp gọi báo cảnh sát, thì chồng tôi – Phó Kim Châu, người được mệnh danh là “luật sư vàng” với vẻ ngoài chính trực – đã bước vào, ném trước mặt tôi một xấp tiền ba vạn tệ:
“Cô nên hiểu, tôi chưa từng thua bất cứ vụ kiện nào. Cô có cầm bao nhiêu bằng chứng đi nữa, thì vụ này bố cô cũng đừng mong thắng.
Tôi nói ông ta ăn vạ, thì ông ta phải là ăn vạ. Cô cứ kháng cáo mãi chẳng qua cũng chỉ muốn kiếm thêm chút tiền bồi thường thôi. Th//i th//ể của ông ta, tôi đã cho người đem bán ở chợ đen rồi, được tổng cộng ba vạn. Coi như tận dụng nốt giá trị cuối cùng của cái mạng đó.”
“Còn Giao Giao, đừng làm phiền cô ấy nữa. Người ta đã không bắt cô trả phí sửa xe là tốt lắm rồi.”
Thì ra, bấy lâu tôi cứ không hiểu vì sao Phó Kim Châu luôn một mực bênh vực người gây ta//i nạ//n—hóa ra, anh ta tưởng người mất là cha ruột tôi.
Tôi đẩy lại số tiền về phía anh ta, giọng khẽ khàng:
“Số tiền này, anh giữ lại đi. Tôi không xứng để nhận.”
Anh Rể, Em Dâu và Cái Thai Không Cha
Anh Rể, Em Dâu và Cái Thai Không Cha
Khoảnh khắc ta//i n//ạn xảy ra, Phó Dực Thâm theo bản năng bẻ tay lái sang phải.
Tôi – người ngồi ghế phụ – không hề hấn gì, còn anh thì bị chiếc xe tải lao đến kẹp chặt trong khoang lái.
“Chồng ơi, anh sao rồi… tỉnh lại đi…”
Tôi đau đớn ôm lấy anh, nước mắt lã chã.
Lúc ấy, trong cơn mơ hồ, tôi nghe anh khàn giọng lẩm bẩm:
“Kiều Kiều… đừng sợ…”
Tôi sững người, nước mắt lập tức ngừng rơi, lặng lẽ buông tay.
Bởi vì – Kiều Kiều là vợ chưa cưới của em trai tôi.
Bài Thi Điểm 0
Bài Thi Điểm 0
Con bé khóa trái cửa phòng, vừa khóc vừa run rẩy như thể thế giới sắp sụp đổ.
Tôi phải phá cửa xông vào, thấy con đang siết chặt trong tay một tờ giấy nhăn nheo, đã bị xé vụn rồi ghép lại bằng keo dán.
Là đề thi tuyển chọn đội Olympic Toán.
Con bé làm đúng tất cả, nhưng điểm trên bài lại là con số 0 đỏ chót.
“Mẹ ơi…”
Nó nấc lên từng tiếng, đôi mắt sưng đỏ hoe. “Cô bảo 3×5 không giống 5×3… nói con ăn may, gian lận. Rồi trước mặt cả lớp, cô xé bài thi của con, cấm con thi tiếp, còn bảo bạn bè đừ//ng ch//ơi với con nữa…”
Tôi cúi đầu nhìn cổ tay nó, hằn sâu một vệt đỏ, máu còn chưa khô.
Trái tim tôi như bị ai bóp nghẹn.
Không do dự, tôi lập tức gọi cho hiệu trưởng.
“Trả lời tôi đúng một câu thôi.” Tôi nói, giọng lạnh như băng. “Khi các người dồn một đứa trẻ yêu Toán đến bờ vực tuyệt vọng, thì danh tiếng ngôi trường này là được tô điểm thêm, hay là mất sạch?”