Hư Cấu Kỳ Ảo
Hư cấu kỳ ảo mang đến thế giới tưởng tượng, phép màu và phiêu lưu.
Truyện mới cập nhật
MINH SA
Ta là quỷ chuyên đan dệt linh hồn duy nhất ở U Minh Ty, đã làm thị nữ cho con gái Quỷ Vương – Dạ Ly – suốt năm trăm năm.
Nàng yêu một họa sĩ nhân gian, muốn vì hắn mà đọa vào luân hồi.
Trước khi rời đi, nàng bỗng nảy ra một ý, rút hết những sợi tơ linh hồn trong thân thể ta, đan thành một bộ giá y, để khoác lên mình mà đến nhân gian thành thân với hắn.
Nàng nhét tàn hồn của ta vào tay áo, nói muốn ta chứng kiến hạnh phúc của bọn họ.
Về sau, để lấy lòng họa sĩ kia, nàng còn muốn đem tàn hồn còn sót lại của ta nghiền nát, làm thành loại mực tươi mới nhất cho hắn vẽ tranh.
Ta bị ép đặt dưới nghiên mực, đối mặt với họa sĩ ấy, khẽ mỉm cười quỷ dị:
“Ngươi có biết vì sao tài hoa cạn kiệt, chẳng thể vẽ nổi nữa không? Bởi mỹ nhân mà ngươi ngày ngày si mê — căn bản không phải là người.”
...
LÒ HƯƠNG NỮ
Năm mất mùa đói kém, mẫu thân ta rửa mặt cho ta sạch sẽ, rồi đem ta bán vào kỹ viện, đổi lấy ba chiếc bánh bao.
Trong một đám nữ hài, ta lại bị chọn làm lò hương nữ.
Ngày ngày ta phải ngâm mình trong suối nước nóng rắc đầy cánh hoa, mỗi món ăn đưa vào miệng đều được cân đo nghiêm ngặt, từng bộ xiêm y mặc trên người đều ướp qua hương liệu kỳ dị.
Chớ nói tới chuyện tiếp khách, người thường còn chẳng được tới gần ta trong vòng ba thước.
Bọn kỹ nữ ai cũng bảo ta gặp vận tốt — nhưng chỉ mình ta biết rõ, bản thân chẳng qua là bị nuôi dưỡng thành một loại “người hương thượng phẩm” để dâng lên bậc quyền quý mà thôi.
...
SAU KHI TIỂU THƯ QUA ĐỜI, TA TÁI GIÁ CÙNG CÔ GIA
Ta vốn là nha hoàn của tiểu thư, sau khi tiểu thư qua đời, ta được cô gia nạp làm kế thất.
Hôm nọ ta đến chùa hoàn nguyện, hương vừa thắp lên thì đột ngột tắt ngang.
Vị hòa thượng trông coi lò hương giật mình thất sắc:
“Ngọn hương bị gãy ngang thế này gọi là đoạn đầu hương! Nữ thí chủ, có người đang muốn mượn xác cô để hoàn hồn đấy!"
...
Tiểu Hồ Ly Của Hòa Thượng
Mở livestream chưa đến năm phút đã bị quản trị viên tống vào "nhà tối" bắt úp mặt suy ngẫm.
Tôi đâu có hở hang, cũng chẳng bán hàng.
Tại sao chỉ khóa mỗi mình tôi?
Tức quá, tôi gõ cửa phòng quản trị viên.
"Hà Thượng, anh nhắm vào tôi đúng không!"
Người đàn ông tựa bên khung cửa, bình thản xoay chuỗi Phật châu.
"Không rõ ràng lắm sao?"
Tức đến mức tôi hiện nguyên hình, há to miệng:
"Đồ hòa thượng thối, tin không tôi nuốt sống anh luôn!"
Anh ta mặt không đổi sắc, khoanh tay cười lạnh dạy đời tôi:
"Tiểu hồ ly, bây giờ là xã hội pháp trị."
Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Cổ Tích
Khi tôi xuyên tới đây, câu chuyện đã gần đi đến hồi kết.
Hoàng tử và công chúa tổ chức hôn lễ, toàn dân ca hát nhảy múa, chúc phúc cho mối tình lãng mạn cảm động ấy.
Mà tôi, chính là vị tiểu thư quý tộc từng cùng hoàng tử tâm đầu ý hợp - U Dã.
Trong miệng thế nhân, tôi chính là kẻ ác độc, hãm hại công chúa, mưu toan đoạt lại hoàng tử. Nhưng cuối cùng sự việc bại lộ, từ đó bị giam lỏng trong lâu đài, chờ sau khi hoàng tử và công chúa đại hôn sẽ bị xử lý.
Không thể nào... tôi vừa mới tới đây thôi mà đã phải đối diện chuyện sống chết thế này ư.
MỸ NHÂN TÂM KẾ: TRẢM LONG
GIỚI THIỆU:
Đêm trưởng tỷ khó sinh, Thái tử lại đang cùng nữ xuyên không ngắm sao trên mái nhà.
Trưởng tỷ là chính thê của Thái tử, cũng là thanh mai trúc mã của hắn. Thế nhưng kể từ khi Thái tử mang về một nữ tử xuyên không, hắn liền lạnh nhạt với trưởng tỷ, bỏ mặc không ngó ngàng đến nữa.
Sau khi trưởng tỷ qua đời, để lại một hài nhi đáng thương.
Một tháng sau, ta được gả vào Đông cung, trở thành trắc phi.
Nữ xuyên không tới cửa khiêu khích:
“Điện hạ hứa với ta đời này kiếp này chỉ có một đôi. Dù ngươi có gả vào Đông cung, cũng không giành được tình yêu của điện hạ. Ta khác các ngươi – những nữ tử cổ đại ngu muội.”
Ta khẽ cười, mím môi không đáp.
E rằng nàng không biết, nữ nhi thế gia từ nhỏ đã tinh thông tâm kế.
Trưởng tỷ thất bại, bởi nàng có tình.
Còn ta thì không giống vậy—
Ta đến là để trảm long!
Tôi Đã Nấu Chín Em Gái Rồi Sao?
Khi tôi năm tuổi, tôi dùng chiếc nồi lớn trong nhà để tắm cho em gái.
Sợ em bị cảm lạnh, tôi cố sức nhóm cho lửa dưới nồi cháy thật to.
Giữa chừng, tôi ra ngoài đi vệ sinh, đến khi quay lại thì đã không thấy em gái đâu nữa.
Ngay cả một sợi tóc cũng không còn.
Ngày hôm sau, mẹ tôi bị cảnh sát còng tay bắt đi.
Dân làng đều nói rằng mẹ đã giết chết em gái tôi.
NỮ ĐẾ TRUYỆN
Ta xuyên thành nữ đế, lại chỉ cảm thấy cuộc sống này hoang đường dị thường.
Mẹ chồng buộc ta sáng chiều phải vấn an, nói rằng đó là tổ tông lễ pháp.
Quân hậu (chồng của nữ đế) thì làm loạn hậu cung, lại muốn ta niệm tình cũ mà dung tha.
Đường muội phản nghịch bị bắt, còn dám ngang nhiên lớn tiếng:
“Bệ hạ người cũng thuộc cửu tộc của ta, chẳng lẽ người định tự tru chính mình sao?”
Ta lập tức trục xuất nàng khỏi tông tịch.
Đường muội vẫn không hề sợ hãi:
“Ta đã mang cốt nhục của quân hậu, hài nhi là vô tội!”
…
Tiểu Hồ Ly Của Thái Tử
Thuở ta vẫn chỉ là một tiểu hồ ly, Thái tử từng từ nanh vuốt bẫy sắt cứu lấy ta.
Người đem ta về phủ, nuôi dưỡng suốt chín năm trời.
Mãi đến khi hắn mười lăm tuổi, đem lòng say mê một thiếu nữ.
Hoàng gia chê rằng thân phận nàng kia chẳng xứng đôi.
Ta bèn vì hắn tìm được thần thảo có thể dẫn dụ thiên tượng Phượng Hoàng giáng thế.
Ngày bọn họ thành thân, ta hớn hở tính chen vào tiệc, mong được ăn ké một khúc giò heo.
Giò heo còn chưa kịp nếm, hắn như lệ thường lại đưa tới cho ta một bát canh thịt.
Ta uống cạn, liền ngã lăn mê man.
Đến khi tỉnh lại, nội đan trong thân đã chẳng còn.
Ba chiếc đuôi đứt đoạn, đổi lấy nửa phần tàn mệnh.
Ta hóa thành hình người, quay lại bên hắn, tận mắt nhìn thấy nội đan của mình, lại đang lấp lánh treo trên cổ vị thê tử mà hắn yêu thương nhất.
LAI SINH VÔ HẸN
Sau khi trọng thương bình phục, Thẩm Ngọc Lâu liền đưa ta cùng Tô Nghênh Tuyết trở về tông môn.
Hắn để Tô Nghênh Tuyết theo hắn tu hành.
Mười năm trôi qua, Tô Nghênh Tuyết đã trở thành đệ tử thân truyền của hắn.
Còn ta chỉ làm một thê tử bên gối của hắn.
Hắn chưa từng chỉ dạy ta nửa phần đạo pháp.
Mỗi khi cùng hắn xuất hiện, đều có môn hạ hay đệ tử của hắn chê cười ta không xứng với hắn.
Hắn nghe thấy tất cả, nhưng chưa từng ngăn cản, mặc ta chịu đủ lời khinh miệt.
Cho đến khi thọ mệnh đã tận, tóc xanh hóa bạc, một thân già nua run rẩy, hắn mới hiện thân trước mặt ta.
Hắn nói:
“Sầm Khê Chiêu, ân cứu mạng năm xưa, ta nay đã trả đủ. Từ nay phu thê chi duyên, đoạn tuyệt tại đây.”
"Ngươi nếu có xuống Hoàng Tuyền, sau khi chuyển thế làm người mới, hãy nhớ đừng bao giờ mơ tưởng một bước lên trời nữa."
Ta khẽ gật đầu.
Bảy mươi năm phu thê, cả một đời luôn giả làm phàm nhân, ta cũng đã trả sạch nợ tình kiếp trước.
Phân thân diệt vong, nguyên thần trở về Thượng Thanh phái tu hành.
Còn hắn, vì để một lần cầu kiến ta, lại cam chịu thân phận tạp dịch trong Thượng Thanh phái suốt ngần ấy năm.
…