Ngọt
Ngọt là những câu chuyện tình yêu dễ thương, ấm áp.
Truyện mới cập nhật
THỨ NỮ GẢ THAY
Phu quân ta là người đàn ông đẹp trai nhất kinh thành, cũng là đứa con trai út được hoàng thượng sủng ái nhất.
Chàng không màng quyền thế, không đắm chìm tửu sắc.
Chỉ thích sủng ái ta.
Chàng sủng ái ta thành nữ nhân khiến người người ghen tị nhất kinh thành.
Dân gian đều truyền tai nhau rằng, "Sinh con gái nên như Tống Vãn Tâm, gả chồng nên gả làm An Vương phi."
Nhưng ta tuy là An Vương phi phong quang vô hạn, lại cất giấu một bí mật nặng tựa Thái Sơn.
Tống Vãn Tâm...
Thật ra là tên của muội muội ta.
EM CHỈ NHẦM LỚP HỌC TRƯỞNG ƠI
Văn án
Thay bạn thân điểm danh, tôi còn chưa kịp ngồi yên đã bị gọi đứng lên trả lời câu hỏi.
Trong cơn hoảng loạn, tôi vội quay sang cầu cứu cậu bạn ngồi bên cạnh.
Kết quả, ông giáo sư mê tám chuyện lại tưởng tôi là bạn gái của cậu ta.
Bao nhiêu lời giải thích của tôi đều bị tiếng trêu chọc trong lớp bỏ qua.
Khó khăn lắm mới đợi đến khi tan học, vừa bước ra khỏi phòng thì trời như sập xuống.
Tôi phát hiện… mình vào nhầm lớp.
Không ngờ tôi lại ngốc đến mức chính mình cũng thấy tối sầm mặt mày.
Thế mà còn chưa kịp đi được mấy bước, cậu bạn lúc nãy đã chặn ngang đường tôi.
…
Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi
Sau khi sát thủ hạng nhất Hạ Tầm Song chết đi, cô bất ngờ tái sinh vào thân xác của một nữ minh tinh tuyến 18 cùng tên, vốn đang ở tình trạng “đen đỏ lẫn lộn”. Ngay khi tỉnh dậy, cô mới nhận ra mình đang tham gia ghi hình một chương trình sinh tồn nơi hoang dã.
Trong buổi livestream, khán giả chứng kiến hình ảnh cô nàng vừa săn bắn trên núi, vừa lặn biển bắt cá, chặt cây dựng nhà, chế biến đồ ăn, thậm chí leo lên cây dừa cao hơn 20 mét một cách điêu luyện.
Cả giang cư mận đều trầm trồ, suy ngẫm…
Anti-fan 1: Cái cô tiểu thư yếu đuối vô dụng ngày trước đâu rồi nhỉ?
Anti-fan 2: Chắc cô tiểu thư này đang bật hack rồi.
Anti-fan 3: Sao giờ, muốn nói xấu cô ta cũng chẳng tìm ra lý do gì nữa.
Ban đầu, cô chỉ ký một hợp đồng tình yêu với đỉnh lưu, nhưng dần dần, mọi chuyện lại đi theo hướng khác.
Fan của đỉnh lưu: Xin lỗi, tôi rút lại lời nói trước đây… Cuối cùng vẫn là anh Niên của chúng ta trèo cao rồi.
Fan cp: Couple Song-Niên, khóa chặt lại cho tôi!
Fan thôi còn chưa tính, nhưng đỉnh lưu nào đó cầm điện thoại lướt qua siêu thoại cp của hai người, sao trông anh ta lại vui vẻ như thế?
Cho đến một ngày, khi phóng viên hỏi:
“Xin hỏi, lúc đó Lâm Ảnh Đế đã cầu hôn cô bằng cách nào?”
Hạ Tầm Song cười như mếu đáp lại:
“Em bị bắt đi thẳng tới phòng đăng ký kết hôn thôi.”
Còn Lâm Vãn Niên thì nhìn cô đầy cưng chiều:
“Em nghịch ngợm quá, chuyện đánh nhau là em đề xuất, thua thì phải nhận, em định bỏ chạy à?”
Cộng đồng mạng ăn dưa: “Ôi trời… chơi lớn thật!”
【Câu chuyện cứu rỗi lẫn nhau, hai nhân vật chính đều mạnh mẽ, ngọt ngào, sảng văn, đoàn sủng điềm văn】
Sau Khi Bị Mù, Tôi Cưới Được Tổng Tài
Tôi là một người mù, nên ông chồng tổng tài của tôi chưa bao giờ kiêng dè trước tôi điều gì.
Anh tắm xong, trần trụi đi qua đi lại ngay trước mặt tôi.
Tôi nuốt nước bọt, trước mắt bỗng nhiên hiện ra một loạt đạn mạc:
【Ha ha ha, nữ chính còn chưa biết, nam chính đã sớm đoán ra cô ấy giả mù rồi.】
【Nam chính mỗi lần tắm xong đều phải chống đẩy hai mươi cái trong phòng tắm mới chịu ra, chỉ để nữ chính nhìn thấy cơ bắp săn chắc, đẹp đẽ của anh ta.】
【Còn nữa còn nữa, anh ta muốn nữ chính nhìn thấy hình xăm ở bắp đùi trong của mình!】
【Nữ chính bảo bối mỗi lần giả vờ không nhìn thấy, rồi lại lén lau nước miếng, trông đáng yêu chết đi được.】
【Tôi xin các người đấy, mau mau làm đi thôi.】
Chiến Dịch Nuôi Dưỡng Bạn Gái
Đôi khi Phùng Thiệu Chuẩn rất muốn cạy não Lê Thượng Uy ra xem, anh rất nghi ngờ cấu tạo não của cô có giống người bình thường hay không.
Anh cũng rất muốn bổ tim Lê Thượng Uy ra, xem nó có hoạt động bình thường không.
Bởi vì anh không thể hiểu nổi một chuyện, làm sao có thể có một cô gái đối với sự theo đuổi của anh lại thờ ơ đến vậy?
HÀNG BÁNH BAO NHÀ TA KÉN RỂ, LẠI KÉN ĐƯỢC MỘT VỊ VƯƠNG GIA
Ta là nữ nhi nhà hàng rong, buôn bán bánh bao tại phố Tây kinh thành.
Cha mẹ muốn ta cưới một vị tế tử nhập cục, cùng ta kế thừa gia nghiệp.
(Tế tử nhập cục: ý chỉ người đàn ông gả vào nhà vợ, làm rể ở rể)
Vậy nên, ta liền đưa Cửu Hiền Vương về nhà.
Vị vương gia này cần cù siêng năng, ăn uống cũng chẳng nhiều.
Ta đối với chàng vô cùng hài lòng.
Thế nhưng, khi ta quyết định chọn chàng làm tế tử, trời ta liền sụp đổ.
Thì ra, mỹ nữ tài danh nhất kinh thành – Cố Thanh Trúc – mỗi ngày đều ăn bánh bao do chính tay Cửu Hiền Vương mang tới.
Tất nhiên, cũng là do chính tay chàng... đút cho nàng ăn.
Việc này sao có thể được?
Chẳng lẽ hai người kia liên thủ, định ăn bánh bao nhà ta mà chẳng trả một đồng?
Trọng Sinh: Ta Không Làm Kẻ Khờ Nữa
Sau khi ch.ết, y mới biết nữ nhân mình yêu suốt mười năm, Thẩm Yên Nhiên, thực ra là nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm.
Còn y chỉ là nam phụ si tình, hết lòng bảo vệ nàng ta nhưng chẳng bao giờ nhận lại được tình cảm.
Nàng ta bị nam chính dày vò cả thể xác lẫn tinh thần, y là người an ủi.
Nàng ta khóc vì nam chính, y đưa đi giải khuây.
Nàng ta phạm lỗi bị truy nã, y bất chấp nguy hiểm cho gia tộc để đưa nàng ta bỏ trốn.
Nhưng khi nàng ta và nam chính “yêu lại từ đầu”, y vì từng nhiều lần giúp đỡ nàng ta mà bị nam chính dùng quyền thế chèn ép đến mức mất mạng.
Lúc đó, nàng ta chỉ đứng nhìn y, lạnh lùng nói:
“Lục Vân Chu, vốn dĩ ta và huynh không nên qua lại, là tại huynh cứ bám riết lấy ta.”
Nhật Ký Vào Xưởng Vặn Ốc Tán Đổ Con Trai Giám Đốc
Sau khi trượt kỳ thi đại học, tôi chọn vào xưởng vặn ốc, làm công nhân nữ.
Trong buổi họp ở xưởng, tôi nhắn tin cho bạn trai nhắc hắn đừng đi trễ.
Bạn trai: "Ừm, lát nữa dán dán với lão tử một cái."
Hai phút sau, giám đốc xưởng dẫn một chàng trai trẻ đẹp trai bước vào.
Giám đốc: "Con trai tôi, Giang Nhận, tân giám đốc xưởng."
Tôi nhìn bộ vest đắt tiền trên người "bạn trai" vừa nhắn tin đòi "dán dán" với tôi hai phút trước, ngồi chễm chệ ở bàn lãnh đạo, liền rơi vào trầm tư.
Họp xong, tôi đòi chia tay: "Anh chẳng phải chỉ là tài xế lái xe nâng sao, hóa ra lại giàu thế này?!"
Giang Nhận vẻ mặt vô tội: "Nhà anh có giàu thì cũng đâu cản trở anh lái xe nâng đâu."
Xuân Phong Lại Về
Trên vòng bạn bè, tôi khoe chiếc túi nhỏ do cậu bạn trai tặng. Hôm sau, bạn trai cũ liền cho người chở tới một xe đầy túi Chanel.
Tôi cứng miệng: "Có tiền thì đã sao? Em trai trẻ tuổi, có những thứ anh có nhiều tiền cũng chẳng mua nổi."
"Thế à?"
Anh ta nới lỏng khuy tay áo, tháo đồng hồ trên cổ tay, cúi mắt nhìn tôi: "Chưa chắc đâu."
LƯƠNG PHỐI
Ta sợ nhất là vị hôn phu của mình — Tần Tề.
Hắn phụng mệnh phụ thân, dạy ta quản lý điền trang, thương phố, chỉ cần sơ suất một chút liền vung thước gõ phạt.
Ban ngày, hắn đánh đến lòng bàn tay ta đỏ rực.
Đêm đến, ta liền đến Nam Phong quán, tìm kẻ thanh quan kia — người có dung mạo gần như đúc từ một khuôn với hắn — để nhục mạ.
Ta dốc rượu xuống đất, lạnh giọng sai gã liếm sạch, rồi dẫm lên đầu hắn, hận thấu xương mà nói:
“ Tần Tề, ngươi có tư cách gì mà ngang ngược với ta? Ngươi chẳng qua cũng chỉ là một con chó của nhà họ Thời ta mà thôi!”
Nghe vậy, cái đầu dưới chân khẽ ngẩng lên, vừa cọ sát lấy lòng, vừa ngà ngà men say, cung kính đáp:
“Phải, Tần Tề chính là con chó do tiểu thư nuôi.”