Ngọt
Ngọt là những câu chuyện tình yêu dễ thương, ấm áp.
Truyện mới cập nhật

Xuân Có Hẹn, Hoa Chẳng Lỗi Hẹn
Cao gia muốn hưu ta, mẹ chồng lại không biết xấu hổ, cứ ôm chặt hồi môn của ta không chịu buông.
Bà ta gào lên: "Nếu ngươi dám mang đi, ta sẽ lập tức lấy đầu mình đập vào rương mà chết ngay trước mắt ngươi!"
Ta nhếch môi, ánh mắt lạnh lẽo, chỉ nhàn nhạt đáp: "Được, vậy bà cứ đập đi."
Sau đó, ta ném xuống một tờ hưu thư, giọng nói thản nhiên nhưng ngữ khí đầy kiên quyết: "Ta, nữ nhân của nhà họ Trữ, chỉ có thể hưu phu, tuyệt đối không chấp nhận bị đuổi ra khỏi nhà!"
...

Hàm Tương
Mẫu thân ta vừa sinh ta ra thì qua đời.
Năm đó gặp đại nạn mất mùa, trong nhà vẫn còn mấy miệng ăn, từng bữa chỉ biết ngóng trông từng hạt gạo.
Phụ thân chẳng còn cách nào khác, cài cho ta một đóa hoa đỏ thắm rồi đem ra chợ rao bán.
Người mua ta chẳng nói một lời.
Ta len lén nhìn hắn, áo gấm rực rỡ, nét mặt thanh tú như ngọc.
Hắn cho phép ta ngồi lên xe ngựa, dù cả người ta rất dơ bẩn.
Đêm ấy, khi hoàng cung đại loạn, giữa biển xác người ngổn ngang, chỉ có ta kiên nhẫn lật từng thi thể để tìm hắn.
Ta tìm đến kiệt sức, hắn bước tới từ phía sau, nhẹ nhàng che mắt ta lại, giọng khẽ khàng:
“Nguyễn Hàm Tương, ta thắng rồi, ôm ta một cái đi.”
...

Thê Môn
Xuyên không tới đây, lại được cho không một phu quân, hắn vừa đẹp trai, lại vừa có phần ngây ngốc. Thật tốt, ta sẽ tẩy não hắn mỗi ngày.
Ta nghiêm chỉnh ngồi thẳng, trầm giọng hỏi: “Mỗi sáng tỉnh dậy, việc đầu tiên phải làm là gì?”
A Thọ nghiêm mặt, đáp lại rất chân thành: “Tìm nương tử.”
Ta giữ nguyên nét mặt, tiếp tục hỏi: “Ngoài nương tử ra…”
A Thọ liền đáp lưu loát: “Những người khác đều là kẻ lừa gạt.”
Ta: “Hôm nay mà không nghe lời nương tử…”
A Thọ: “Sau này chỉ có thể ăn khổ qua.”
Ta: “Ngày ngày ăn khổ qua…”
A Thọ: “Cuộc sống sẽ đắng chát không còn gì vui vẻ.”
“Vậy kết luận lại nào.”
“Yêu nương tử, kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa.”
“Ăn cơm thôi.”
Hắn cung kính nhắm mắt, chắp hai tay lại thành kính:
“Thê môn.”
Nghi thức trước bữa ăn kết thúc.
...

Người Câm Ăn Hoàng Liên
Ta tên Hoàng Liên, vốn là một nữ nhân có tính cách bạo lực.
Phụ thân đã gả ta cho một người câm.
Các ngươi đều hiểu rõ, ‘người câm ăn hoàng liên’ thì có khổ cũng chẳng thể nói ra.
...

Ta Chỉ Muốn Hôn Nương Tử Thôi!
Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Lục Tướng làm chính là hưu thê.
"Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt."
Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi.
Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp.
Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi.
Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ.
Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc:
"Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?"
Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại:
"Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi."
...

Nương Nương Hôm Nay Lại Tung Tin Vịt Rồi
"Bạch nguyệt quang của chàng đã trở về, ta xin nhường lại vị trí." Ta cúi đầu, quỳ gối dưới đất.
Hắn nhíu mày, rồi quay sang hỏi cung nhân bên cạnh: "Ninh Hân hiện giờ giữ vị trí gì?"
Cung nhân đáp: "Bẩm Hoàng thượng, là Thường tại."
Hắn vỗ ngực, cười nhạt: "Dọa chết ta rồi, ta còn tưởng mình đã lỡ phong nàng ta làm Hoàng hậu từ lúc nào mà không biết chứ."
Rồi hắn nhìn ta, thản nhiên nói: "Ngươi chỉ là một Thường tại, có gì để nhường chứ?"

Vận Mệnh Của Bạn Nằm Trong Tay Bạn
Khi tôi xuyên không đến đây, câu chuyện đã gần đến hồi kết.
Nam nữ chính đang sống hạnh phúc bên nhau, họ vừa tổ chức một đám cưới thế kỷ vừa hoành tráng vừa lộng lẫy. Còn tôi thì co ro trong căn phòng trọ nhỏ bé, nhìn lên màn hình TV, nơi gương mặt tươi cười hạnh phúc của họ xuất hiện.
Bởi vì tôi là nữ phụ pháo hôi trong cuốn tiểu thuyết này, và chồng tôi là kẻ đại phản diện, kẻ luôn cản trở sự nghiệp của nam chính. Ba ngày trước, hắn vừa bị nam chính đánh cho phá sản.
...
Truyện được Edit và đăng tải full trên 2 nền tảng: pây Diệp Gia Gia và MonkeyD nhé mn, chúc mn đọc truyện zuizẻ nha <3

Vãn Phong Vị Lạc
Ta ngồi trong phòng giam với đầy vết máu trên người, bị một chậu nước lạnh dội vào đầu, giật mình tỉnh lại.
Viên quan tra khảo ta nhìn lính canh ngục ra hiệu, tên đó cầm lấy một cây gậy to bằng cổ tay, đập mạnh vào chân ta.
Một tiếng động vang lên, cây gậy gãy làm đôi. Nỗi đau dữ dội từ chỗ bị đánh lan ra, ta không thể chịu đựng được, từ cổ họng phát ra một tiếng kêu thê lương, dường như không phải tiếng của chính mình.
Một tiếng động lớn vang lên, cánh cửa bí mật của phòng tra tấn bị đẩy mạnh mở ra. Sau đó, ta nhìn thấy Triệu Minh Huy.
Gân xanh nổi lên trên mu bàn tay hắn, hắn chỉ lặng lẽ nhìn ta, cổ họng run rẩy. Ta cúi đầu, vụng về che giấu vết thương của mình, tránh ánh mắt của hắn.
Hắn là Hoàng đế, là người tôn quý nhất trên thế gian này. Ta phải cố gắng, ta còn muốn dựa vào đôi chân của mình, từng bước từng bước đến bên cạnh hắn.
...