Ngọt
Ngọt là những câu chuyện tình yêu dễ thương, ấm áp.
Truyện mới cập nhật
Tôi Đã Thích Anh Trai Kẻ Thù
Tôi đã thầm thương trộm nhớ anh trai của kẻ tử thù suốt bao năm, đổi lại chỉ là ngần ấy năm bị anh ta giễu cợt.
Mọi tin đồn tình ái về anh trai, anh ta đều không bỏ sót, gửi hết cho tôi: "Cứ chờ đấy, danh sách còn dài lắm!"
Anh trai đi tiệc tối cùng bạn gái, anh ta cũng không quên chụp ảnh rồi gửi: "Ghen tị không?"
Cuối cùng, anh ta toại nguyện, còn tôi thì thất bại trong việc tỏ tình.
Đêm ấy, anh ta đứng dưới mưa, ướt sũng, ánh mắt đong đầy kìm nén, lại ẩn chứa điều gì khó hiểu.
"Tôi đã bảo rồi, đừng có thích cái tên khốn kiếp anh trai tôi nữa."
Hệ thống xuyên không lần 2, tôi chỉ cần tự do
Trong một thế giới nơi quyền lực, mưu mô và số mệnh giao thoa, cô – một kẻ từ thế giới khác xuyên tới – phải đối mặt với những thử thách tàn nhẫn: hệ thống ép buộc, những nhiệm vụ sống còn và con người với trái tim lạnh lùng.
Xuyên không lần đầu, họ gọi cô là thần nữ, gọi cô là yêu nghiệt, cô ra đi trong sự thống khổ tận cùng. Sống lại lần thứ hai ở một thân phận khác, cái cô cần chỉ là cuộc sống yên bình, ngờ đâu vẫn không thể tránh khỏi kẻ đã làm tan nát cuộc đời của cô
Mục Huyền Phi – vị hoàng đế điên rồ, mạnh mẽ nhưng đầy bí ẩn – là người duy nhất kết nối với số phận của cô. Tình yêu, trả thù, và quyền lực đan xen, mỗi quyết định đều có thể đổi thay sinh mệnh của cả muôn dân.
Liệu tình yêu có thể trở thành xiềng xích, hay cô sẽ tìm được tự do cho chính mình và những người cô trân trọng? Một cuộc chiến trí tuệ, cảm xúc và quyền lực đang chờ bạn khám phá.
MẸ CỦA PHẬT TỬ ĐÃ TRÙNG SINH RỒI
Tôi là mẹ của một “Phật tử” trong giới hào môn Kinh thành. Con trai tôi bẩm sinh lãnh đạm vô tình. Cho đến khi thằng bé vì một minh tinh mà phá giới, bước chân trở lại chốn hồng trần.
Thẩm Tự đem toàn bộ gia sản đổi lấy việc cưới được minh tinh kia. Mọi người đều ca tụng: kẻ xưa nay vô tình, một khi động tâm thì sâu nặng, đến cả tài sản bạc tỷ cũng có thể dâng cho người ta.
Còn tôi, bởi hết lần này đến lần khác ngăn cản, nên bị thằng bé oán hận, cả đời không muốn gặp mặt.
Ngay cả khi tôi nằm trên giường bệnh, thằng bé cũng chỉ niệm khẽ một câu Phật hiệu rồi nói: “Nhân quả báo ứng. Mẹ rơi vào kết cục này, cũng là tự chuốc lấy mà thôi.”
Sau đó, tôi trùng sinh. Trở về cái ngày thằng bé nói muốn xuống tóc đi tu.
Lần này, chính tay tôi tiễn thằng bé vào cửa Phật. Rồi quay đầu, lập đứa “sói con” tôi một tay nuôi lớn trở thành người thừa kế.
HOA TRONG GƯƠNG, TRĂNG DƯỚI NƯỚC
Ta luôn mơ một giấc mộng y hệt.
Trong mộng, ca ca ngồi nghiêm nơi cao đường, ánh mắt sắc lạnh, ngữ khí băng hàn: “Chạy đi, sao không chạy tiếp?”
Hắn đứng dậy, ngón tay thon dài trắng ngần bóp lấy cằm ta, bên tai ta như ác quỷ thấp giọng thì thầm: “Còn chạy nữa, sẽ đánh gãy chân.”
Lời vừa dứt, nụ hôn cuồng dã như thủy triều ập đến, nhấn chìm ta…
Ta mỗi lần đều kinh hãi mà tỉnh giấc.
Ca ca vốn hiền hòa ôn nhu, yêu thương chúng ta – những đứa em thứ, sao có thể giam cầm ta được?
Huống hồ, hôn sự của ta cũng do chính hắn lo liệu.
Mơ thấy hắn xấu xa đến vậy, quả thật ta quá phụ tâm rồi.
Cho đến ngày thành thân, người vén khăn cưới của ta lại chính là ca ca.
Hắn tựa như trong mộng, như mãng xà độc xà, quấn chặt lấy ta…
Bạn Trai Tôi Là Hồ Ly Tinh
Nhà tôi có một con hồ ly trắng biết nói.
Mỗi đêm nó đều biến lớn để chui vào chăn sưởi ấm cho tôi.
Cho đến mùa xuân.
Tôi bắt đầu thấy sợ nó rồi.
Con này... hình như bản tính loài thú...
Bồn chồn không yên, còn làm nũng đòi dính sát lấy tôi.
CẢ THẾ GIỚI ĐỀU BIẾT ANH YÊU EM
Văn án:
Sau khi uốn nắn gã nam chính bệnh kiều, trước đây chính là một kẻ có chiếm hữu dục cực mạnh, nổi điên lên thì có thể hủy trời diệt đất, sau khi đã thành một người bình thường, tôi quyết định rời khỏi thế giới này.
Anh ta mắt đỏ hoe, không chịu để tôi đi. Tôi ôm lấy anh, dịu giọng dỗ:
“Ngoan nào, em đi mua dâu tây cho anh nhé.”
Rồi tôi biến mất.
Không ngờ ba năm sau, tôi lại xuyên trở về.
Người đáng thương năm xưa Kỷ Yến Xuyên, giờ đã trưởng thành thành ông trùm hắc đạo khét tiếng ở thủ đô, một tay là có thể che trời.
Anh lạnh lùng siết chặt cổ tay tôi, mạnh mẽ ném xuống giường. Chiếc cà vạt từng vòng từng vòng quấn lại, giọng khàn khàn truy hỏi:
“Ngoan ngoãn, dâu tây mà ba năm trước em nợ anh… tối nay muốn để anh ‘trồng’ ở cổ, hay ở eo đây?”
…
Xuyên Nhanh: Sau Khi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Tôi Thức Tỉnh
Giới thiệu:
[Xuyên nhanh – 1v1 – Song khiết – Nam chính chiếm hữu]
Một ngày nọ, Giang Vãn tỉnh dậy và biết rằng bản thân phải xuyên nhanh để thực hành những nhiệm vụ, mang theo hệ thống để duy trì trật tự các thế giới.
Nhiệm vụ lần này của cô là nhập vai bạch nguyệt quang của nam chính, sau đó rời đi, rồi lại không ngừng dây dưa, nhằm thúc đẩy tình cảm giữa nam và nữ chính.
Chỉ là… ai có thể nói cho cô biết, vì sao tính tình của nam chính lại đột ngột thay đổi không?
Không những không để ý đến nữ chính, ngược lại còn không ngừng dây dưa với cô?
Thế giới 1: Học bá lạnh lùng sau khi thành công phát đạt như ý muốn thì: “Vãn Vãn, em thật tàn nhẫn. Nhưng lần này, anh sẽ không cho em cơ hội rời khỏi anh nữa…”
Thế giới 2: Vị tướng quân ý khí ngút trời: “Gọi ta là tỷ phu? Dù là tỷ phu thì sao? Vốn dĩ nàng phải là thê tử của ta.”
Thế giới 3: Cường giả dị năng trong thế giới mạt thế: “Em nói đi, trên ngườitôi còn thứ gì giá trị để em quay về lợi dụng?”
Thế giới 4: Công tử quý tộc ôn nhu như ngọc: “Vãn Vãn, lần ntôi lại phải dùng lý do gì để tha thứ cho em đây…”
KHI HOA NỞ
Trong buổi tiệc, tôi lỡ uống nhầm ly rượu “có bỏ thêm thứ gì đó”, cả người nóng ran, trống rỗng, khó chịu, định đi tìm chồng sắp cưới của mình.
Bỗng nhiên, tôi bắt gặp Lục Nhượng và cô thanh mai đang hôn nhau cuồng nhiệt đến mức khóe miệng còn dính cả sợi chỉ bạc.
À, quên nói, Lục Nhượng chính là chồng sắp cưới của tôi.
Chúng tôi đã bên nhau năm năm, tháng sau sẽ kết hôn.
Tôi hỏi anh ta… “Tại sao?”.
Anh ta coi như tôi không khí, càng quấn quýt dữ dội với cô thanh mai hơn.
Tôi cắn răng chịu nhục, chịu đựng nỗi đau rồi quay người rời đi.
Đang đi thì chạm mặt kẻ thù không đội trời chung…
Tôi nhào thẳng vào lòng anh.
Kẻ thù hừ lạnh:
“Tri Hạ, em đừng tưởng làm vậy là anh sẽ tha thứ cho em.”
Nhưng cánh tay đó lại siết chặt vòng eo tôi.
Bệnh kiều ngọt ngào
Dạo gần đây, tôi để ý thấy cái cậu bệnh kiều trong lớp ngày càng trở nên lạ lùng.
Cậu ta thường xuyên nhìn chằm chằm về phía chúng tôi với ánh mắt u ám, và bắt đầu tìm cách giao tiếp với mọi người.
Tôi lén kể cho cô bạn cùng bàn hoa khôi về những thay đổi này, dặn cô ấy nên cẩn thận hơn một chút.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, ai đó làm ơn giải thích giùm, tại sao chân tôi lại có một sợi xích làm bằng vàng ròng thế này?
“Anh thấy em ngày càng không nghe lời, chỉ có cách xích em lại thôi...”
Mắt tôi sáng rực lên. Cuối cùng, sự giàu sang tột đỉnh này cũng đến lượt tôi rồi!
Trăng Sáng Năm Xưa Gặp Mùa Xuân
Chinh chiến ba năm, lại mất tích ba năm, lúc ta hồi kinh đã cảnh còn người mất. Vị hôn phu là Thái tử đã đăng cơ làm hoàng đế từ lâu. Y cưới hoàng hậu, cũng nạp mấy vị phi tần. Ở bên cạnh đế vương không còn vị trí của ta nữa. Đuôi mắt hoàng đế phiếm hồng, ôm vai của ta, nghẹn ngào nói: "Trẫm nghĩ rằng nàng đã chết rồi. Chỉ cần nàng muốn, trẫm sẽ phong nàng làm quý phi."
Ta cười cười... Cũng không cần.
Hôm đó đại thắng, ta bị mật thám hãm hại, sau khi rơi xuống sườn núi bị mất trí nhớ.
Tên thừa tướng kia tìm đến nói dối ta và hắn là phu thê, bây giờ con cũng đã hai tuổi.
Màn đêm buông xuống, thừa tướng có dung mạo hơn Phan An lén bò lên giường của ta, tội nghiệp nói: "Tần tướng quân, nàng không để ý người lớn cũng phải quan tâm trẻ con. Con không thể không có cha được."
Ta đạp hắn xuống giường: "Cút!"