Ngọt
Ngọt là những câu chuyện tình yêu dễ thương, ấm áp.
Truyện mới cập nhật
HÔN MỘT CÁI
Khoảng mấy hôm nay, trong mơ tôi luôn có cảm giác có người đang lén hôn mình.
Nhưng trong ba người bạn cùng phòng, hai người đã có bạn gái, còn người kia là hot boy của trường, luôn lạnh lùng và chẳng thèm quan tâm đến tôi.
Để tìm ra kẻ thủ phạm, tôi đành phải bôi một lớp tương ớt siêu cay lên môi trước khi đi ngủ.
Sáng hôm sau, môi của hot boy đã sưng vù.
(Công trà xanh mưu mô X Thụ nắng mai ngây ngô)
Tôi Là Người Qua Đường, Lại "Cuỗm" Mất Nam Chính Nhặt Rác Ăn
Trước cổng trường, tôi ném chiếc bánh bao nguội vào thùng rác rồi quay người bỏ đi.
Trước mắt bỗng xuất hiện những dòng chữ kỳ lạ:
[Trời ơi! Nam chính lại đi nhặt bánh bao trong thùng rác mà ăn!]
Tôi đột nhiên quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy cậu thiếu niên xanh xao gầy gò đang lấy chiếc bánh bao nguội tôi vứt ra từ thùng rác.
Em ấy hoảng hốt nhìn tôi: "Xin… Xin lỗi, em cứ nghĩ chị không cần nữa."
Tôi sải bước đi về phía em ấy, giật lấy chiếc bánh bao nguội trong tay em ấy và ném trở lại thùng rác.
NHẤT SINH THÂM TÌNH
Gả cho Nhiếp Chính Vương lạnh lùng, quyền khuynh triều dã. Thế nhưng, mỗi đêm ta chỉ một mình cô độc trong căn phòng trống trải.
Dẫu ta chủ động cầu hoan, hắn cũng coi như không thấy.
Cho đến ngày ấy, đại tỷ đến tìm ta.
Lúc ta ngang qua thư phòng.
Trong cửa bỗng truyền ra tiếng thở dồn dập mập mờ.
Trong khoảnh khắc, ta như rơi vào hầm băng.
Thì ra hắn chẳng phải thanh tâm quả dục, chỉ là trong lòng đã có người khác.
Đêm ấy ta để lại thư hòa ly, quyết tuyệt ra đi.
Nào ngờ hắn lại trong đêm vác ta về phủ, ép chặt lên bàn sách:
“Phu nhân, bằng không nàng thử nhìn kỹ lại?”
Lúc này ta mới phát hiện, khắp tường thư phòng.
Vậy mà đều treo xuân cung đồ vẽ đủ loại phong thái của ta…
Ta Trùm Cung Đấu, Thế Tử Cao Quý Cũng Phải Cúi Đầu Xưng Thần
Thế tử quyền cao chức trọng × (giả) đóa bạch liên ôn nhu ngọt ngào】
Kiếp trước, ta bị ép nhập cung, đánh bại toàn bộ phi tần trong hậu cung, cuối cùng ngồi lên vị trí hoàng hậu.
Mãi đến lúc sắp chết, ta mới biết, hóa ra mình chỉ là viên đá lát đường để Hoàng thượng đưa Bạch Nguyệt Quang lên ngôi.
Mà đích tỷ rõ ràng có mối nhân duyên cực tốt, lại chê bai hầu phủ, chẳng được thế tử cùng dưỡng tử thương yêu, cuối cùng rơi vào cảnh bị ruồng bỏ.
Không ngờ, chúng ta lại cùng lúc trọng sinh, đích tỷ chủ động đề nghị đổi gả!
Đêm tân hôn, giọng nói lạnh băng của người nam nhân kia vang lên:
“Chúng ta không có tình cảm, ta cũng sẽ không chạm vào nàng.”
Ta khẽ nâng mắt, dịu dàng ngoan ngoãn đáp:
“Được, nghe theo phu quân.”
Đối diện, người nam nhân thoáng sững sờ, trông thấy vẻ mặt hắn, khóe môi ta khẽ cong.
Giả vờ đáng thương, đóng vai hiền thục, chuyện này ta rành nhất…
Cuộc sống ở hầu phủ đơn giản, nhẹ nhõm, hằng ngày chẳng cần hao tâm đấu đá chốn cung đình.
Còn về tân lang kia? Giúp hắn vượt qua cửa ải tàn tật, sống được là đủ.
Thế nhưng dần dà, người nam nhân vốn lạnh lẽo tựa thần tiên hạ phàm ấy lại chủ động si mê quấn lấy ta.
Về sau, Hoàng đế kiếp trước cũng trọng sinh, còn muốn đoạt ta trở về hậu cung...
Người phu quân lạnh lùng ôm chặt ta trong ngực, đuôi mắt đỏ hoe:
“Tần Cửu Vi, chẳng phải nàng giỏi tính toán lắm sao? Vì sao lại không tính cả ta vào?”
Thuỷ Tinh
"Sau khi chia tay, anh đã suy nghĩ rất nhiều, nếu mối quan hệ này đã khiến em cảm thấy mệt mỏi, thì buông tay quả thực là lựa chọn tốt nhất."
"Nhưng anh không cam lòng."
Phía trước lại là một đèn đỏ, anh rẽ vào một điểm dừng xe tạm thời.
"Rõ ràng chúng ta vẫn còn yêu nhau, chẳng lẽ cứ thế dễ dàng bị đánh bại? Anh không cam lòng, nhưng anh lại không muốn ép buộc em."
"Nếu em muốn trốn tránh, muốn nghỉ ngơi, vậy thì anh sẽ đợi. Anh có đủ kiên nhẫn, cũng có đủ dũng khí, anh cược em sẽ quay lại, em nhất định sẽ quay lại."
Anh quay người lại, nước mắt trong mắt lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo.
"Anh đã thắng cược."
Tôi nhìn chằm chằm vào ánh sáng lấp lánh trong mắt anh, thở dài một hơi.
"Chia tay là điều em đã suy nghĩ kỹ càng, chúng ta xác định quan hệ từ đại học, tốt nghiệp là sống chung, mọi thứ đều quá suôn sẻ, thậm chí cãi nhau cũng rất ít."
"Chúng ta dường như yêu nhau rất trọn vẹn, nhưng trong sự trọn vẹn đó đều đánh mất đi bản thân."
"Yêu xa là một rào cản, nhưng trước rào cản đó, vấn đề của chúng ta đã tồn tại rồi. Vì vậy em nghĩ, chúng ta nên sống một cuộc sống khác đi một chút, cuộc sống không có đối phương."
"Em cũng đã đánh một ván cược, cược xem anh có đợi em không." Tay tôi từ từ đưa lên về phía anh.
Khuôn mặt anh thuận thế áp vào lòng bàn tay, cọ cọ, nói: "Em đã thắng cược."
Khóe miệng tôi không khỏi cong lên: "Đúng vậy, chúng ta đều đã thắng cược."
….
Anh bước tới mở cửa ghế phụ, cúi xuống tháo dây an toàn, rồi lại cúi người về phía trước tìm gì đó trong hộp để đồ.
Tóc trên đỉnh đầu anh không biết tại sao lại dựng đứng lên, tôi do dự đưa tay ra, giây tiếp theo anh ngồi thẳng người lên, lòng bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại, tôi không nhịn được xoa thêm mấy cái.
"Sờ là phải trả tiền đấy." Giọng nói anh phát ra nghèn nghẹt.
"Chó sẽ không đòi tiền đâu." Nói xong, tôi lại xoa mạnh mấy cái.
"Thật sao?" Giọng nói người đàn ông cao lên, bàn tay định rút lại bị anh dùng tay kia kìm lại, khuôn mặt tuấn tú từng tấc áp sát, hơi thở dần dần quyện vào nhau, "Vậy thì chó muốn gì?"
Khoảng cách này có thể cảm nhận rõ ràng sự rung động của đôi môi anh khi nói, hơi thở mờ ám quyến rũ lý trí, suy nghĩ quay cuồng mấy vòng cuối cùng vẫn nhịn được, tôi nhẹ nhàng cúi đầu né tránh, nói: "Chó muốn thể diện."
Người đàn ông nhướng mày, cúi người áp sát hơn nữa, nở một nụ cười nguy hiểm: "Vậy xem ra anh không bằng chó rồi~"
Âm cuối chìm trong đôi môi chạm nhau, hơi thở quyện vào nhau.
BÀ LỚN HÀO MÔN THÍCH ĐỎNG ĐẢNH NGHỊCH TẬP RỒI
Sau vụ tai nạn, tâm trí tôi quay trở lại tuổi đôi mươi.
Trong chương trình thực tế về mẹ chồng – nàng dâu, trong khi các bà mẹ chồng khác thúc giục con dâu sinh nở, tôi lại đưa con dâu đi nghỉ dưỡng, SPA, và truyền thụ bí quyết trường xuân bất lão: “Không cưới không sinh, tuổi xuân vĩnh viễn; không đẻ không nuôi, tuổi thọ vô biên.”
Trong khi những cặp mẹ chồng – nàng dâu khác mâu thuẫn liên miên, tôi lại giúp con dâu đánh bại trà xanh, xé tan Bạch liên bông. Tôi còn mua tặng con dâu những món trang sức trị giá hàng trăm triệu để an ủi: “Có tiền, có nhan sắc, có sự nghiệp, lại còn có mẹ chồng thương yêu, mà thằng chồng xấu xa lại không về nhà, có gì mà không tốt?”
Chỉ trong nháy mắt, tôi đã ngược dòng từ một phu nhân hào môn đỏng đảnh, thích làm màu trở thành mẹ chồng quốc dân có siêu năng lực tiền bạc.
TÁI SINH, CÙNG TÁM MÈO CON KHUẤY ĐẢO TẬN THẾ
Kiều Hòa đã vật lộn sinh tồn suốt ba năm trong tận thế, trước khi chết mới biết được rằng cô em gái mà cô hết lòng yêu thương là một kẻ xuyên sách.
Không chỉ chiếm được tình yêu thương của cha mẹ và ba người anh trai, mà còn lợi dụng thân phận xuyên sách để hãm hại tám con mèo mà Kiều Hòa nuôi dưỡng đến chết!
Kiều Hòa biết rất rõ, nếu không giết chết tám con mèo mà cô nuôi, thì trong tận thế, khi động vật bắt đầu biến dị, những con mèo ấy sẽ bảo vệ chủ nhân đến cùng, và chắc chắn sẽ giẫm chết cô em gái kia dưới chân!
Sống lại một lần nữa, Kiều Hòa ngay từ đầu đã mang theo mèo và kho hàng cao cấp cắt đứt quan hệ, thề không qua lại nữa!
Không ngờ lại bị ràng buộc với【hệ thống Bỏ mặc】, chỉ cần Kiều Hòa bỏ mặc sẽ không chỉ được thưởng vật phẩm mà còn được nâng cấp dị năng liên tục.
Từ đó, Kiều Hòa bắt đầu một cuộc sống "bỏ mặc" được tám con mèo tranh giành cưng chiều ~
Còn đám người nhà cực phẩm kia thì cầu sống không được, khóc trời than đất!
Kiều Hòa tay trái cầm đồ ăn, tay phải ôm mèo, còn có dị năng khổng lồ bảo vệ, ngày tháng trôi qua gió xuôi nước thuận!
—Lưu ý trước khi đọc—
Nữ chính là người mạnh mẽ, không thánh mẫu, cũng không giết người vô tội.
Có nam chính.
Không ngược, có tình tiết vả mặt trả thù, cũng có ngọt ngào sảng khoái, lấy sinh tồn tận thế làm chính, có mô tả một chút về ẩm thực.
BẠN GÁI MA CỦA CHÀNG TRAI TRUNG KHUYỂN
Tôi mở một tiệm tạp hóa ở Địa phủ.
Địa phủ không có nguồn hàng, tôi chỉ có thể nhờ bạn trai dương gian của mình, xin anh ấy đốt một ít xuống cho tôi.
Một tháng sau, bạn trai tôi tức điên lên: “Chết rồi ở dưới đó chơi vui lắm hả, mấy cái thứ này, sao lúc còn sống em không nghĩ đến chuyện thử với anh?”
NHẬP VAI THÌ DỄ THOÁT VAI MỚI KHÓ
Khi phim đóng máy, tôi mới nhận ra mình không thể thoát vai.
Thế là, tôi xin công ty nghỉ phép, bẻ sim điện thoại rồi chạy trốn đến một thành phố nhỏ ven biển để “cai nghiện”.
Bản chất tôi là một người khá dũng cảm, nhưng lại không dám thổ lộ với anh ấy.
Có hai lý do.
Thứ nhất, tôi là diễn viên hạng bét, còn anh ấy là ngôi sao hạng A.
Thứ hai, tôi là đàn ông, và anh ấy cũng vậy.
Bạch Nguyệt Quang Của Ảnh Đế
Nhiều năm sau khi tốt nghiệp cấp ba, người bạn cùng bàn năm nào của tôi giờ đã là một ngôi sao nổi tiếng. Trong một buổi phỏng vấn, anh công khai thừa nhận: “Thời đi học, tôi đã từng thích một người.”
Khi câu nói ấy vang lên trên sóng truyền hình, tôi đang dự buổi họp lớp, cầm điện thoại trên tay dõi theo cuộc phỏng vấn. Các bạn học cười cợt: “Cậu sẽ không nghĩ anh ấy nói đến cậu đấy chứ?” “Lúc đó trông cậu quê mùa lắm, làm sao có thể là cậu được. Tôi bầu cho hoa khôi trường!”
Ngồi đối diện, hoa khôi trường đỏ bừng mặt, cười nói: “Mọi người giữ bí mật nhé, lần sau tôi sẽ giúp các cậu xin chữ ký.” Ai cũng tin rằng người được nhắc đến chính là cô ấy.
Mãi cho đến mùa hè năm đó, trong một tình huống đầy bất ngờ, tôi dọn đến sống trong nhà anh. Sau một trận cãi vã, anh nắm chặt cổ tay tôi, ánh mắt phức tạp, khẽ nói: “Nam Thư Ý, không được ghét tôi.”