HE
Truyện có cái kết viên mãn, hạnh phúc cho nhân vật chính sau nhiều sóng gió. Đây là thể loại khiến độc giả cảm thấy ấm lòng sau khi đọc.
Truyện mới cập nhật

Sau Khi Trùng Sinh, Tôi Đã Yêu Người Khác
Sau Khi Trùng Sinh, Tôi Đã Yêu Người Khác
Khi tôi còn sống, Chu Diện đã chán ghét tôi, vứt cho tôi một tờ đơn l/y hôn, rồi đi kết hôn cùng người phụ nữ anh ta yêu, người lúc ấy đang mang thai.
Ngày anh ta thành hôn cũng chính là ngày tôi ch .t vì t/a/i n/ạ n xe. Tôi ch .t rồi, nhưng anh ta lại phát đi/ên.
Sau đó, tôi sống lại.
Chu Diện cam đoan với tôi: “Anh không hề ở bên cô ta, anh có thể cho em xem lịch sử cuộc gọi, mật khẩu WeChat, ghi chép trên xe, thậm chí cả camera giám sát dọc đường đi mỗi ngày!”
Anh ta mệt mỏi cầu xin: “Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu không?”
Tôi từ chối. Khi tôi yêu, anh ta chán ghét tôi; còn giờ đây, khi anh ta đưa tim ra đặt trước mặt tôi, tôi không cần nữa.

Xuân Phong Lại Về
Trên vòng bạn bè, tôi khoe chiếc túi nhỏ do cậu bạn trai tặng. Hôm sau, bạn trai cũ liền cho người chở tới một xe đầy túi Chanel.
Tôi cứng miệng: "Có tiền thì đã sao? Em trai trẻ tuổi, có những thứ anh có nhiều tiền cũng chẳng mua nổi."
"Thế à?"
Anh ta nới lỏng khuy tay áo, tháo đồng hồ trên cổ tay, cúi mắt nhìn tôi: "Chưa chắc đâu."

Ái Luyến Bệnh Thái
Ái Luyến Bệnh Thái
Trước khi cưới, tôi đột nhiên đổi ý, bỏ rơi Thẩm Kha người tôi từng yêu sâu đậm, để chọn… Giang Vọng, kẻ mà tôi g/hét nhất.
Ai nấy đều kinh ngạc, kể cả Giang Vọng.
Anh ngỡ tôi đang trêu chọc mình, giọng khàn hẳn đi:
“Em từng nói tôi là kẻ bám đuôi, là đồ đ/iên, là bín th/á.i. Sao em lại chọn tôi? Rõ ràng em ghét tôi nhất mà.”
Đúng vậy, tôi từng ghét anh nhất.
Nhưng chính con người mà tôi ghét nhất ấy, ở kiếp trước, khi tôi bị b/ắt c.ó c, là người duy nhất bỏ lại tất cả để cứu tôi, thậm chí vì che chở cho tôi mà ch .t dưới lưỡ/i d/ao.
Được sống lại một lần nữa, tôi nắm lấy tay anh:
“Từ hôm nay, em sẽ không ghét anh nữa. Em yêu anh, được không?”
Giang Vọng cụp mắt, cười tự giễu, chẳng tin lời tôi:
“Tôi đi.ê/n như vậy, sao em có thể yêu tôi?”
“Sao lại không thể chứ?”
Bởi vì, bây giờ tôi… còn điên hơn anh.

CHIẾC VÁY LỤA XANH GIỮA ĐỒNG CỎ THƠM
Ngày mẫu thân hòa ly, bà mặc một chiếc váy lụa xanh biếc.
Ta bĩu môi:
“Mẫu thân tuổi đã xế chiều, da dẻ lại sạm, váy xanh chỉ càng khiến sắc da thêm tối. Chi bằng để Tình di mặc đi, da nàng ấy trắng, dung mạo lại kiều diễm, nàng mặc mới hợp.”
Mẫu thân thoáng hiện vẻ ấm ức quen thuộc.
“Khi ta và phụ thân con mới gặp, ông ấy từng nói ta mặc váy xanh rất đẹp.”
Ta lắc đầu:
“Không phải mẫu thân đẹp, mà là phụ thân thích nhìn người khác mặc váy xanh. Trong tập tranh của phụ thân, Tình di mặc váy lụa xanh… mới thật sự là đẹp.”
Mẫu thân khựng lại:
“Phụ thân con nói với con ư?”
Thấy ta gật đầu, bà khẽ lẩm bẩm:
“Thì ra… vốn chẳng phải là ta. Vốn dĩ… chưa từng là ta.”
Mẫu thân quay người bỏ đi.
Lần gặp lại, bà hất tay ta ra:
“Ngươi đã có Tình di của ngươi, không cần nhận ta làm mẹ nữa.”
...

Tham Gia Show Sinh Tồn Cùng Chó Cưng, Ai Ngờ Chúng Tôi Trở Thành Huyền Thoại
Sau khi dẫn theo một chú chó tham gia chương trình sinh tồn, tôi bỗng chốc nổi tiếng khắp mạng xã hội.
Mùa cuối cùng của chương trình “Sinh Tồn Hoang Dã” đã tới. Lần này, tổ sản xuất mời đến tổng cộng bốn đội dự thi, mỗi đội đều là những huyền thoại.
Đội thứ nhất: Một tráng hán từng tay không xé xác heo rừng, đi cùng một bác sĩ quân y có kỹ năng sinh tồn đỉnh cao.
Đội thứ hai: Một lính đánh thuê người Mỹ với biệt danh "sát thủ động vật", kết hợp với một cựu đặc nhiệm châu Phi là chuyên gia thực vật.
Đội thứ ba: Tổ sản xuất đặc biệt mời tới tộc trưởng bí ẩn của một bộ lạc bản địa, đi cùng một thiện xạ nổi tiếng.
Và cuối cùng, đội thứ tư: Tôi và một chú chó.
Ngay khi danh sách vừa được công bố, cộng đồng mạng lập tức phát cuồng.

Mang Luật Rừng Vào Hào Môn
Tôi đây, vốn là một chị đại sư tử khét tiếng nóng nảy ở vùng đồng cỏ châu Phi, thế mà đùng một cái lại xuyên không thành chị dâu trưởng trong một gia đình tài phiệt. Người chồng quyền thế thì mất tích bí ẩn, bỏ lại cho tôi hai cậu em trai, mỗi cậu một tính, cậu nào cậu nấy cũng thuộc dạng "khó chiều", chẳng dễ đối phó chút nào.
Tôi chỉ lạnh lùng cười thầm, ta đây đường đường là chúa tể thảo nguyên, lẽ nào còn phải e ngại mấy chuyện vặt vãnh này sao?
Một đứa là ngôi sao hạng A, cố tình muốn làm tôi bẽ mặt, bèn mời tôi tham gia một show truyền hình thực tế. Kết quả? Tại đồng cỏ châu Phi hoang dã, cả lũ linh cẩu hung tợn nhất cũng phải run rẩy quỳ rạp dưới chân tôi.
Đứa còn lại là tay đua xe công thức một hàng đầu, thế mà tôi chỉ cần nhẹ nhàng đạp ga một cái, xe lao như chớp giật, vượt mặt cậu ta giành luôn chức vô địch.
Về đến nhà, hai cậu em quý hóa vội vàng vây quanh tôi, đứa đấm lưng, đứa bóp vai, cung kính nịnh nọt: “Chị dâu à, chị mà không cần anh trai em nữa thì cũng đừng bỏ rơi tụi em nhé! Hay là chị ly hôn đi rồi làm chị ruột bọn em luôn, còn anh ấy thì… để bọn em coi như anh họ là được rồi.”
Thế nhưng, người chồng tài phiệt đột nhiên “đội mồ sống dậy”, gằn giọng: “Ai nói sẽ ly hôn cơ chứ? Không ly! Có chết cũng không ly!”

Xin Lỗi Con Trai, Mẹ Chỉ Giỏi Diễn!
Sau khi xuyên không thành nữ phụ phản diện, tôi lại bất ngờ nổi tiếng khi tham gia một show thực tế dành cho mẹ và bé.
Trong cái cuốn tiểu thuyết tréo ngoe này, tôi là một nữ phụ ác độc, sinh ra chỉ để làm nền cho bà chị gái nữ chính tỏa sáng. Trong khi chị ta trổ tài nấu nướng đỉnh cao, thì tôi, một cách rất quyết đoán, đã buông xuôi và trực tiếp gọi đồ ăn ngoài.
Con trai tôi chỉ vào chiếc bánh mochi nhân kem, mắt tròn xoe tò mò: “Mẹ ơi, đây là cái gì thế ạ?”
Tôi thản nhiên giơ chiếc bánh Oreo nhân kem đen sì trước mặt thằng bé, đáp một cách cực kỳ nghiêm túc: “Là bánh bao, nhưng bị mốc rồi, trẻ con không được ăn.”
Xin lỗi nhé, chăm con thì tôi không rành, chứ diễn xuất thì tôi vẫn thừa sức. Dù sao thì, khổ con cũng được, nhất định không được để bản thân mình khổ!

Báo Đốm Xuyên Không Vào Nữ Minh Tinh Tuyến 18 Yêu Đương Với Ảnh Đế
Tôi vốn là con báo nổi tiếng nhất trong khu bảo tồn Thiết Lĩnh. Nghe mẹ kể, loài người còn từng quay cảnh tôi tung vó trên chương trình "Thế Giới Động Vật" đình đám của họ.
Vậy mà chỉ vì một khúc xương gà mắc ngang cổ họng, tôi lại xuyên hồn vào thân thể của một nữ diễn viên quèn hạng mười tám, chẳng có chút danh tiếng nào.
Chị quản lý khuyên tôi tham gia một show hẹn hò thực tế để gầy dựng lại danh tiếng, nhưng tôi lại quen thói hoang dã, hành động cứ như đang đóng "Fast and Furious".
Kết quả là khán giả ai nấy đều há hốc mồm. Ôi, vì miếng cơm manh áo mà một con báo như tôi cũng phải học cách ngoan ngoãn rồi.

NHA HOÀN THANH CHỈ
Ta là nha hoàn thông phòng của thiếu gia.
Ngày thứ hai sau khi chính thất vào cửa, ta liền bị bán cho gã đánh mõ Lưu Thập Tam làm thê tử.
Hắn vừa xấu xí lại thấp hèn, đầu đầy sẹo và chốc lở, xưa nay chưa từng có ai nguyện ý gả cho hắn.
Người duy nhất tiễn ta lên đường là Hồng Cẩn - tỷ muội tốt của ta, nàng cười nói:
“Nguyện Thanh Chỉ tỷ tỷ cùng Lưu Thập Tam trăm năm hòa hợp, con cháu đầy đàn.”
...

TA KHIẾN TƯỚNG QUÂN TỪ HÔN VỚI THANH MAI
Văn án:
Vị tướng quân bình định biên cương khải hoàn trở về, gia tộc định gả ta cho hắn.
Đáng tiếc, trong lòng hắn đã sớm có bạch nguyệt quang.
Bạch nguyệt quang của hắn kiêu ngạo nói với ta:
“Dẫu ngươi là thiên kim thừa tướng, nhan sắc như hoa xuân thì đã sao? Ta với chàng là thanh mai trúc mã, hai đứa trẻ vô ưu vô lo.”
Ồ, định tranh giành đạo lý với ta sao?
Ta cụp mắt khẽ cười, làn khói trà lượn lờ che khuất đi ý lạnh trong mắt.
Không khéo rồi, ta giỏi nhất chính là tranh đấu chốn hậu viện đấy.