Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
GẶP LẠI NHAU NƠI NÚI SÔNG
Khi tham gia chương trình trực tiếp, tôi nấu mì gói cho em gái, nhưng em cứ bảo tôi nấu không đúng: “Mẹ nấu mì gói lúc nào cũng cho hai quả trứng vào mà.”
Nhưng từ nhỏ đến lớn, tôi chưa bao giờ được ăn mì gói có trứng.
Ngay tại chỗ, chúng tôi gọi điện thoại về nhà.
Mẹ thừa nhận, “Chỉ là một chuyện nhỏ thôi, sao con phải so đo thế? Làm chị mà hẹp hòi quá!”
Ngày hôm đó, một chủ đề thảo luận lặng lẽ lên hot search, tiêu đề là:【Hóa ra lòng người thật sự thiên vị, cha mẹ không bao giờ yêu thương con cái một cách công bằng.】
Thái Tử Phi Vì Ghen Tuông Mà Hại Chết Nhũ Mẫu Của Thái Tử - Cũng Là Mẫu Thân Của Ta
Mẫu thân ta từng là nhũ mẫu của Thái tử. Mỗi lần nghĩ đến chuyện ấy, Thái tử phi lại gây gổ với Thái tử, bảo rằng người đã chẳng còn trong sạch, từng có thân cận da thịt với nữ nhân khác.
Vì thế, Thái tử truyền người cắt bỏ đôi nhũ của mẫu thân ta, mắt đỏ hoe mà hỏi Thái tử phi: “Như vậy đã vừa lòng chưa?”
Ngày họ làm hòa, mải mê hoan lạc trong phòng, A nương ta nằm trên nền tuyết lạnh băng, chậm rãi rét mà tắt thở.
Đáng thương thay, lúc lâm chung, tay người vẫn còn nắm chặt mấy chiếc điểm tâm để dành cho ta.
Về sau ta nhập cung. Khi Thái tử phi mang thai, ta trở thành nhũ mẫu cho nhi tử của nàng.
<Truyện do Mèo Kam Mập đặt>
Trăng Sáng Năm Xưa Gặp Mùa Xuân
Chinh chiến ba năm, lại mất tích ba năm, lúc ta hồi kinh đã cảnh còn người mất. Vị hôn phu là Thái tử đã đăng cơ làm hoàng đế từ lâu. Y cưới hoàng hậu, cũng nạp mấy vị phi tần. Ở bên cạnh đế vương không còn vị trí của ta nữa. Đuôi mắt hoàng đế phiếm hồng, ôm vai của ta, nghẹn ngào nói: "Trẫm nghĩ rằng nàng đã chết rồi. Chỉ cần nàng muốn, trẫm sẽ phong nàng làm quý phi."
Ta cười cười... Cũng không cần.
Hôm đó đại thắng, ta bị mật thám hãm hại, sau khi rơi xuống sườn núi bị mất trí nhớ.
Tên thừa tướng kia tìm đến nói dối ta và hắn là phu thê, bây giờ con cũng đã hai tuổi.
Màn đêm buông xuống, thừa tướng có dung mạo hơn Phan An lén bò lên giường của ta, tội nghiệp nói: "Tần tướng quân, nàng không để ý người lớn cũng phải quan tâm trẻ con. Con không thể không có cha được."
Ta đạp hắn xuống giường: "Cút!"
Xà Anh
Vì mưu toan có được bí phương Miêu Cổ của nhà ta, Hách Hành Xuyên tìm đủ mọi cách lấy lòng ta.
Hắn nói, ta là tinh linh núi rừng, thuần khiết như hoa anh đào.
Cho dù phải đoạn tuyệt với gia tộc, hắn cũng quyết lấy ta.
Cho dù phải đi khuân gạch trên công trường, hắn cũng muốn kiếm tiền để chữa bệnh cho ta.
Khi ta cảm động, trao ra bí phương.
Hắn lập tức trở mặt, nhìn ta mà nói:
“Cô chỉ là một con Xà Anh* hôi tanh đầy mình, lột da nhớp nhúa, ngay cả đi đường cũng không vững.
Tôi nhìn một cái cũng thấy ghê tởm.”
Hắn dẫn theo thanh mai trúc mã, nhốt ta như một con chó trong nhà vệ sinh, vừa hành hạ cười cợt, vừa ép hỏi bí phương.
Sau đó, hắn ném ta vào đám người lang thang dưới gầm cầu vượt, bảo bọn họ mặc sức mà giày vò.
Hắn nói, ta là Xà Anh, sinh ra đã dâm loạn, eo mềm chân nhũn, mặc cho người ta dày vò thỏa thích.
Nhưng hắn biết rõ ta vừa tinh thông Miêu Cổ, vừa là Xà Anh mà lại dám chọc vào ta!
*Xà Anh:
Có thể xem là rắn con.
Ám chỉ một loại thể chất đặc thù, nửa người nửa rắn, hoặc mang dòng máu rắn, có liên quan đến mị lực, dâm tính, mềm mại như rắn.
Người ta thường coi Xà Anh là thứ quái dị, tà ác, dâm tà.
Vừa sợ hãi, vừa khinh bỉ.
Trong truyện, nữ chính bị gọi là "Xà Anh" để sỉ nhục, nghĩa là một giống loài bẩn thỉu, sinh ra đã đầy nhục dục, đáng bị người giày vò.
Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi
Sau khi sát thủ hạng nhất Hạ Tầm Song chết đi, cô bất ngờ tái sinh vào thân xác của một nữ minh tinh tuyến 18 cùng tên, vốn đang ở tình trạng “đen đỏ lẫn lộn”. Ngay khi tỉnh dậy, cô mới nhận ra mình đang tham gia ghi hình một chương trình sinh tồn nơi hoang dã.
Trong buổi livestream, khán giả chứng kiến hình ảnh cô nàng vừa săn bắn trên núi, vừa lặn biển bắt cá, chặt cây dựng nhà, chế biến đồ ăn, thậm chí leo lên cây dừa cao hơn 20 mét một cách điêu luyện.
Cả giang cư mận đều trầm trồ, suy ngẫm…
Anti-fan 1: Cái cô tiểu thư yếu đuối vô dụng ngày trước đâu rồi nhỉ?
Anti-fan 2: Chắc cô tiểu thư này đang bật hack rồi.
Anti-fan 3: Sao giờ, muốn nói xấu cô ta cũng chẳng tìm ra lý do gì nữa.
Ban đầu, cô chỉ ký một hợp đồng tình yêu với đỉnh lưu, nhưng dần dần, mọi chuyện lại đi theo hướng khác.
Fan của đỉnh lưu: Xin lỗi, tôi rút lại lời nói trước đây… Cuối cùng vẫn là anh Niên của chúng ta trèo cao rồi.
Fan cp: Couple Song-Niên, khóa chặt lại cho tôi!
Fan thôi còn chưa tính, nhưng đỉnh lưu nào đó cầm điện thoại lướt qua siêu thoại cp của hai người, sao trông anh ta lại vui vẻ như thế?
Cho đến một ngày, khi phóng viên hỏi:
“Xin hỏi, lúc đó Lâm Ảnh Đế đã cầu hôn cô bằng cách nào?”
Hạ Tầm Song cười như mếu đáp lại:
“Em bị bắt đi thẳng tới phòng đăng ký kết hôn thôi.”
Còn Lâm Vãn Niên thì nhìn cô đầy cưng chiều:
“Em nghịch ngợm quá, chuyện đánh nhau là em đề xuất, thua thì phải nhận, em định bỏ chạy à?”
Cộng đồng mạng ăn dưa: “Ôi trời… chơi lớn thật!”
【Câu chuyện cứu rỗi lẫn nhau, hai nhân vật chính đều mạnh mẽ, ngọt ngào, sảng văn, đoàn sủng điềm văn】
Cháu Gái Tôi Nuôi Lại Livestream Tố Tôi B.i.ế.n T.h.á.i
Sau Kỳ thi Đại học, cháu gái tôi livestream trên mạng, nói tôi là một kẻ biến thái chỉ biết thao túng tâm lý.
Thế nhưng, sau khi về nhà tôi, tôi đối xử với con bé đồng đều, chăm sóc tận tình.
Con bé ăn ở, sinh hoạt giống hệt con gái tôi, còn cùng nhau học các lớp phụ đạo.
Tôi giám sát cả hai đứa ngủ sớm dậy sớm, tránh xa điện thoại, chuyên tâm học hành.
Kỳ thi Đại học kết thúc, cả con bé và con gái tôi đều lọt vào top 10 của tỉnh.
Tại buổi họp báo, tôi đang hào hứng chia sẻ phương pháp giáo dục "mẹ hổ" của mình.
Thì cháu gái bất ngờ mở chiếc camera siêu nhỏ giấu trong cổ áo, livestream trực tiếp.
"Mọi người thấy chưa, chính là người phụ nữ này, ba năm rồi, cô ta huấn luyện tôi như chó vậy, tôi có thể thi đậu thủ khoa tỉnh là để thoát khỏi cái địa ngục này!"
Chỉ sau một đêm, tôi từ một giáo viên vàng biến thành kẻ ác bị mọi người nguyền rủa, bị trường học sa thải, bị bạo lực mạng đến mức trầm cảm tự sát.
Một lần nữa mở mắt ra, tôi trọng sinh trở về khoảnh khắc cháu gái tôi đeo cặp sách, lần đầu tiên đứng trước cửa nhà tôi.
Ha ha, khởi đầu địa ngục ư?
Kiếp này, tôi sẽ cho con bé biết, thế nào là địa ngục mười tám tầng.
Yên Hạ Yểm
Yên Hạ Yểm
Ta lớn lên trong hầu phủ đến 6 tuổi, vẫn luôn chỉ là một tiểu thứ nữ không ai để tâm đến.
Chỉ có An di nương ở Đình Lan viện, mỗi khi mang điểm tâm cho nhị ca đi học đường, cũng sẽ lặng lẽ gửi cho ta một phần.
“Tiểu Lục, nhị ca ngươi chẳng có khẩu vị… hộp điểm tâm này đều cho ngươi vậy.”
Nhị ca dung mạo tuấn lãng, lại chăm chỉ đọc sách, được đại bá vì mất nhi tử mà đưa về làm trưởng phòng đích tử, từ đó chưa từng quay lại Đình Lan viện thăm nàng lần nào.
An di nương đứng trong ánh chiều hạ nhật, bóng nước hồ chiếu lên gương mặt ưu sầu dịu dàng, tựa như một đóa liên thanh tao bị người lãng quên.
Ta ôm hộp điểm tâm ấy, ăn đến khi bụng căng tròn, trong lòng bỗng lóe sáng.
“Hôm nay nhị ca không ăn được điểm tâm này, chẳng biết phải ghen tỵ với Tiểu Lục, phải hối tiếc đến chừng nào!
Tiểu Lục ăn ngon miệng, di nương lại khéo tay.
Di nương với Tiểu Lục, thật đúng là một đôi trời sinh!”
Ta Có Thể Nghe Được Lời Đối Thoại Giữa Nữ Tử Xuyên Thư Và Hệ Thống
Lần trọng sinh này, ta xuất hiện ngay giữa yến tiệc trong cung.
Đứng bên cạnh ta là vị muội muội thứ xuất. Nàng rõ ràng môi không hề mấp máy, song bên tai ta lại vang lên một giọng lạnh lẽo vô tình:
【Ký chủ, nếu lấy trăng làm đề, chi bằng chọn bài Tĩnh Dạ Tư? 】
“Đồ ngu, bài thơ ngắn ngủn như thế, làm sao bổn cô nương có thể kinh diễm toàn trường, đè bẹp nữ chính? Mau đổi cho ta một bài dài hơn!”
【Vậy thử Thủy Điều Ca Đầu của Tô Thức? 】
“Bài này thì miễn cưỡng tạm ổn.”
Nữ tử xuyên thư lập tức cầm bút, hạ xuống từng nét chữ.
Chỉ là, nàng đâu biết, toàn bộ cuộc đối thoại cùng “hệ thống” trong đầu kia, ta đều nghe được rành rọt.
LÀ ĐỨA TRẺ MỒ CÔI, TÔI GOM NHẶT MỘT GIA ĐÌNH
Từ nhỏ tôi đã không có cha, không có mẹ.
Ở đầu làng có bà góa mất con trai, tôi chạy tới hỏi:
“Thím có muốn làm mẹ con không?”
Ở cuối làng có bác lực điền to khỏe, tôi cũng hỏi:
“Bác có muốn làm cha con không?”
Thế là chúng tôi gộp lại thành một nhà.
HÀNG BÁNH BAO NHÀ TA KÉN RỂ, LẠI KÉN ĐƯỢC MỘT VỊ VƯƠNG GIA
Ta là nữ nhi nhà hàng rong, buôn bán bánh bao tại phố Tây kinh thành.
Cha mẹ muốn ta cưới một vị tế tử nhập cục, cùng ta kế thừa gia nghiệp.
(Tế tử nhập cục: ý chỉ người đàn ông gả vào nhà vợ, làm rể ở rể)
Vậy nên, ta liền đưa Cửu Hiền Vương về nhà.
Vị vương gia này cần cù siêng năng, ăn uống cũng chẳng nhiều.
Ta đối với chàng vô cùng hài lòng.
Thế nhưng, khi ta quyết định chọn chàng làm tế tử, trời ta liền sụp đổ.
Thì ra, mỹ nữ tài danh nhất kinh thành – Cố Thanh Trúc – mỗi ngày đều ăn bánh bao do chính tay Cửu Hiền Vương mang tới.
Tất nhiên, cũng là do chính tay chàng... đút cho nàng ăn.
Việc này sao có thể được?
Chẳng lẽ hai người kia liên thủ, định ăn bánh bao nhà ta mà chẳng trả một đồng?