Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
Khốn Hạc
Ta trời sinh lạnh lùng vô tình.
Dẫu là công chúa, nhưng ai ai cũng chán ghét, sợ hãi.
Chỉ có a hoàn A Tình không sợ chết, mỗi ngày đều khen ngợi ta.
Vì nàng, ta học cách mỉm cười, học làm một người tốt.
Thế nhưng vào ngày phụ hoàng ban hôn, nàng lại bị ngũ muội gọi đi, bị làm nhục mà chết.
Chỉ vì phò mã được ban cho ta, vốn đã sớm là người mà ngũ muội coi trọng.
Thậm chí khi ta xách đao xông tới, nàng vẫn cười nhạo.
“Chỉ là một a hoàn thôi, chết thì chết, chẳng lẽ Tạ Triều Doanh còn dám giết ta đền mạng hay sao?”
Hừ.
Đền mạng ư?
Dĩ nhiên phải bắt nàng ta đền mạng.
Bởi vì mất đi A Tình, ta chẳng khác nào một con chó điên không có dây xích.
(Tên truyện: Khốn Hạc có thể hiểu là: chim hạc bị cầm tù)
TRÊN MỘT NGƯỜI
Văn án:
Kiếp trước, ta cùng thứ muội xuất giá cùng một ngày.
Ta là đích nữ, được phong làm Thái tử phi.
Nàng ta thì bị phụ thân gả cho Lại bộ Thượng thư đã hơn năm mươi tuổi làm kế thất.
Nào ngờ đến ngày đại hôn, ta lại bị nàng ta bày mưu tráo đổi.
Đợi đến khi ta chạy tới Đông cung, nàng ta đã cùng Thái tử viên phòng.
Nàng ta cho rằng, chỉ cần dựa vào dung mạo và thủ đoạn liền có thể bước từng bước lên cao.
Nhưng nàng ta đã xem nhẹ thế lực nhà ngoại ta.
Tính toán trăm đường, cuối cùng cũng chỉ rơi xuống danh phận trắc phi.
Còn ta, cả một đời này, chưa từng được Thái tử sủng ái.
Mang hư danh Hoàng hậu, giam mình trong thâm cung, hao mòn tháng ngày.
Ngày thành trì thất thủ, ta cầm kiếm tự tay đ.â.m c.h.ế.t hoàng đế và thứ muội đã trở thành Quý phi kia.
Uống xong độc dược, lại nổi lửa thiêu rụi Khôn Ninh cung của ta.
Một lần nữa mở mắt, ta thế mà lại quay về trước ngày xuất giá.
Ta mỉm cười khoác lên mình giá y, đích thân tiễn thứ muội tiến vào Đông cung.
Kiếp này, đến lượt ta trở thành kẻ bày trận trên bàn cờ.
Hệ thống xuyên không lần 2, tôi chỉ cần tự do
Trong một thế giới nơi quyền lực, mưu mô và số mệnh giao thoa, cô – một kẻ từ thế giới khác xuyên tới – phải đối mặt với những thử thách tàn nhẫn: hệ thống ép buộc, những nhiệm vụ sống còn và con người với trái tim lạnh lùng.
Xuyên không lần đầu, họ gọi cô là thần nữ, gọi cô là yêu nghiệt, cô ra đi trong sự thống khổ tận cùng. Sống lại lần thứ hai ở một thân phận khác, cái cô cần chỉ là cuộc sống yên bình, ngờ đâu vẫn không thể tránh khỏi kẻ đã làm tan nát cuộc đời của cô
Mục Huyền Phi – vị hoàng đế điên rồ, mạnh mẽ nhưng đầy bí ẩn – là người duy nhất kết nối với số phận của cô. Tình yêu, trả thù, và quyền lực đan xen, mỗi quyết định đều có thể đổi thay sinh mệnh của cả muôn dân.
Liệu tình yêu có thể trở thành xiềng xích, hay cô sẽ tìm được tự do cho chính mình và những người cô trân trọng? Một cuộc chiến trí tuệ, cảm xúc và quyền lực đang chờ bạn khám phá.
MẸ CỦA PHẬT TỬ ĐÃ TRÙNG SINH RỒI
Tôi là mẹ của một “Phật tử” trong giới hào môn Kinh thành. Con trai tôi bẩm sinh lãnh đạm vô tình. Cho đến khi thằng bé vì một minh tinh mà phá giới, bước chân trở lại chốn hồng trần.
Thẩm Tự đem toàn bộ gia sản đổi lấy việc cưới được minh tinh kia. Mọi người đều ca tụng: kẻ xưa nay vô tình, một khi động tâm thì sâu nặng, đến cả tài sản bạc tỷ cũng có thể dâng cho người ta.
Còn tôi, bởi hết lần này đến lần khác ngăn cản, nên bị thằng bé oán hận, cả đời không muốn gặp mặt.
Ngay cả khi tôi nằm trên giường bệnh, thằng bé cũng chỉ niệm khẽ một câu Phật hiệu rồi nói: “Nhân quả báo ứng. Mẹ rơi vào kết cục này, cũng là tự chuốc lấy mà thôi.”
Sau đó, tôi trùng sinh. Trở về cái ngày thằng bé nói muốn xuống tóc đi tu.
Lần này, chính tay tôi tiễn thằng bé vào cửa Phật. Rồi quay đầu, lập đứa “sói con” tôi một tay nuôi lớn trở thành người thừa kế.
Trò Chơi Tình Ái
Con trai trưởng nhà họ Giang từ nhỏ đã ghét tôi, nhưng không thể thay đổi số phận: sẽ cưới tôi.
Để phản đối, trong lễ cưới, anh bỏ chạy đi chơi đua xe, còn sau hôn lễ thì vô tư làm đủ trò quái đản.
Tôi trở thành trò cười trong giới, Giang Dực nhìn cảnh chẳng thèm can thiệp: "Tự gây phiền phức thì chịu đi."
Vì thế, ai cũng công nhận, tôi sẽ gắn cả đời với Giang Dực, anh cũng vậy.
Đến kỷ niệm năm thứ năm, tôi gửi cho anh một tờ giấy ly hôn.
Tôi cười nhẹ, nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng có thể vứt bỏ ngươi rồi."
Đêm ấy, Giang Dực nổi điên, tay không đập tan phòng cưới.
Cứu Chồng Một Mạng, Tôi Nhận Lại Một Cú Phản Bội
Chồng tôi được chẩn đoán mắc ung thư, bác sĩ nói có thể chữa được, nhưng phải tốn rất nhiều tiền.
Tôi lập tức gọi điện cho mẹ, muốn mượn tiền của bà.
Mẹ tôi ngoài miệng thì đồng ý, nhưng sau lưng lại lén lút nhắn tin cho chồng tôi, lừa hắn rằng tôi bị ung thư.
Tôi hiểu ý mẹ, tôi trách bà không tin chồng tôi, nhưng bà lại nghiêm túc nói: "Nếu chồng con sẵn lòng làm điều tương tự vì con, vậy mẹ sẽ cho con mượn."
Ngay khi tôi định phản bác, chồng tôi lại đột nhiên gửi cho tôi một tin nhắn: "Chúng ta ly hôn đi."
Búp Bê Da Người
Tôi vừa chuyển đến căn hộ mới, cô bạn cùng phòng chưa từng quen biết đã tặng tôi một chiếc túi hàng hiệu xa xỉ.
Nhưng tôi không hề cảm ơn cô ta.
Bởi vì từng đồng tiền của cô ta đều nhuốm máu tươi của tôi và một người bạn cùng phòng khác của tôi đang khoác tay bạn trai tôi trở về.
Mọi người đã tề tựu đông đủ, tiệc sắp bắt đầu.
BÀ LÃO 80 TUỔI LẬT NGƯỢC CUỘC ĐỜI
Ngày đầu tiên sau khi thành thân, anh ta để lại một câu "Chờ anh" rồi lập tức ra tiền tuyến.
Tôi chờ đợi suốt 65 năm, cả đời không tái giá. Thế nhưng khi anh ta quay về, lại đã là ông nội, ông ngoại đầy con cháu.
Chỉ vì tranh giành tài sản, cả nhà họ đã đẩy tôi vào chuồng heo, để tôi chết cóng trong đau đớn.
Đến lúc hấp hối, tôi mới ngộ ra: Hóa ra đây là một cuộc hôn nhân lừa đảo đã được lên kế hoạch từ lâu.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về khoảnh khắc bà mối đến nhà tôi để bàn chuyện hôn nhân.
Tôi đuổi bà ta đi, đánh cho tên đàn ông cặn bã kia một trận, còn tự tay sắp đặt để người trong lòng hắn chết ngay trước mắt hắn.
Kẻ phụ tôi, tất cả đều phải xuống địa ngục!
THANH HẠNH
"Thanh Hạnh" – nghĩa đen là quả mơ còn xanh.
"Thanh Hạnh" mang nghĩa tượng trưng:
Một cô gái trẻ tuổi, thanh thuần, còn chưa hiểu sự đời.
Hoặc tượng trưng cho những điều dang dở, chưa chín muồi (giống như quả mơ còn non, vị chua gắt, chưa thể ăn ngay).
GIỚI THIỆU:
Phụ thân trước khi lâm chung, đã đem ta phó thác cho Lục Hoài Chi.
Thế nhưng sau khi thành thân ta mới hay, trong lòng hắn sớm đã có người.
Ngày nàng hòa ly trở về nhà mẹ đẻ, ta bị bỏ quên nơi bến thuyền giữa cơn mưa như trút.
Hôm ấy, ta không xuống thuyền, mặc cho thương thuyền lắc lư trôi dạt suốt dọc Giang Nam.
Ta nghĩ, làm phu nhân của Lục gia, thật quá mỏi mệt.
Ta nhớ trà mơ Giang Nam, cũng nhớ cây hòe to trước sân viện của mẫu thân...
Giờ Tuất, khi Lục Hoài Chi trở về phủ, phía sau dẫn theo một cỗ xe ngựa.
Phù Ninh ở kinh thành không người thân thích, hắn đành đưa nàng tạm trú nơi Lục phủ, may mà mẫu thân xưa nay vẫn yêu thích nàng.
Giá như phu nhân cũng có thể như nàng, chịu khó lấy lòng mẫu thân nhiều hơn thì tốt biết mấy.
Lục Hoài Chi nghĩ vậy, trong lòng bất giác bực bội.
Thương thuyền xuôi Nam nửa tháng mới có một chuyến, lỡ lần này, đợi phu nhân quay về, lại không biết sẽ làm ầm ĩ đến mức nào.
Giờ Hợi, Lục Hoài Chi trở lại tiểu viện, trong phòng vẫn tối đen như mực.
Xem ra lần này thật sự giận đến mức không chịu quay về rồi.
Lục Hoài Chi cười khổ.
Vào trong phòng, không thấy bóng người.
Trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một cơn hoảng loạn mơ hồ.
Ra khỏi viện, hắn tiện tay kéo lấy một nha hoàn vừa đi ngang qua:
“Phu nhân đã hồi phủ chưa?”
Bá Đạo Quá! Xin Nhận Một Lạy Của Chúng Tôi
Giới thiệu:
Tống Sư Yểu sau khi chết đi, linh hồn bay ra khỏi chiếc máy tính, mới phát hiện ra cuộc đời mình thực chất chỉ là một show truyền hình thực tế bị người khác thao túng và dẫn dắt. Một tỷ khán giả theo dõi buổi phát sóng trực tiếp này, chỉ trỏ và chế nhạo cuộc đời cô, còn đội ngũ đạo diễn thì tìm mọi cách sắp đặt những cạm bẫy, hết lần này đến lần khác dồn cô vào chỗ chết.
Sau đó, Tống Sư Yểu trọng sinh, và lần này, ký ức của cô không còn bị phong ấn nữa.
————
Đây là một thế giới điên cuồng, nơi con người cảm thấy cuộc sống thật nhàm chán, vô vị, mất hết hứng thú với mọi loại hình giải trí, và phải không ngừng tìm kiếm những kích thích mạnh hơn để có được những cảm xúc mãnh liệt.
Và rồi, họ đã tìm thấy một báu vật nhân gian. Cô ấy hoàn mỹ không tì vết, họ nâng niu cô trong lòng bàn tay, vì cô mà điên cuồng, tôn cô làm thần minh, sùng bái đến cuồng tín.
Lưu ý: Truyện sảng văn cực đỉnh, tô vẽ chân trời, tác giả đã từ bỏ điều trị căn bệnh ảo tưởng sức mạnh giai đoạn cuối.