Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Dưới Ánh Sáng Ban Ngày
Chơi trò mạo hiểm bị thua, tôi bị phạt ra phố ngẫu nhiên túm một người rồi nói: “Tôi là hung thủ.”
Tôi tìm một anh chàng đẹp trai, vẻ mặt lạnh nhạt, trông như chẳng bao giờ lo chuyện bao đồng, cắn răng mở miệng:
“Người là tôi giết… tôi chính là hung thủ.”
Anh chàng lạnh lùng nhìn tôi hai giây, từ tốn rút ra bộ đàm: “Hung thủ tự thú rồi, thu đội.”
Tôi: Hả??

Tình Giả Với Tình Địch
Tình Giả Với Tình Địch
Lúc tốt nghiệp chụp ảnh tập thể, tôi đã cưỡng hôn kẻ thù không đội trời chung của mình ngay trước mặt toàn bộ thầy trò trong khoa.
Sau khi đắc ý, tôi lập tức cao chạy xa bay ra nước ngoài.
Sau này, gia đình phá sản, tôi buộc phải về nước, ứng tuyển làm trợ lý đời sống cho một ảnh đế.
Không ngờ lại tình cờ nghe thấy anh ta trả lời phỏng vấn:
“Chuyện nụ hôn đầu thì… không còn nữa, bị một thằng nhóc hỗn láo cướp mất rồi.”
Cả trường quay ồ lên, phóng viên truy hỏi tiếp:
“Vậy nếu gặp lại người đó, Hạ ảnh đế sẽ làm gì?”
Hạ Xuyên nghiến răng nghiến lợi:
“Tất nhiên là… giết chết cậu ta thật thảm!”
Về sau tôi mới biết, chữ ‘giết’ kia… còn có nghĩa khác.

Bé con và baba boss kinh dị
Mẹ dắt tôi, khi ấy mới ba tuổi, ném thẳng vào một phó bản trò chơi kinh dị cấp S.
Bình luận bay loạn xạ:
【Bé con mau chạy đi tìm người đứng đầu bảng chiến lực, đó là ba con đó!】
【Nhanh lên, không là con sắp có mẹ mới rồi!】
【Xong rồi, Thần Tần đang livestream cầu hôn Lạc Lạc kìa!】
Tôi vừa khóc vừa cắm đầu lao đến hiện trường, ôm chầm lấy người đàn ông mạnh nhất và gọi một tiếng ba.
“Người đàn ông” cao tận tám mét khựng lại.
【A a a bé con chạy mau! Đây là boss phó bản mà!】
【Đúng là mạnh nhất ở đây thật, nhưng nó đâu phải người!】
【Đa ca, chẳng phải Tần Chấp nói không nuôi con sao, sao anh lại trộm trẻ con thế???】

Người Từng Theo Đuổi Tôi
Do trùng hợp ngoài ý muốn, tôi và nam thần trường trung học từng bị tôi từ chối – Kỳ Hằng – lại trở thành hàng xóm.
Anh ấy theo đuổi tôi suốt ba năm cấp ba, nhưng đều bị tôi lắc đầu từ chối.
Ngày anh ấy chuyển đến, lười biếng tựa vào khung cửa, trịnh trọng vạch rõ ranh giới với tôi:
“Ngần ấy năm rồi, tôi cũng sớm buông bỏ cô rồi, sau này chúng ta chỉ làm hàng xóm bình thường thôi.”
Tôi mỉm cười gật đầu, vui vẻ đồng ý.
Ngày thứ ba anh ấy chuyển tới, tôi có việc về muộn, anh đứng đợi ở cửa cầu thang, ngang ngược nhét cho tôi một tờ giấy:
“Đây là WeChat của tôi, có chuyện gì thì liên hệ.”
Ngày thứ mười, tôi bất ngờ bị sốt cao, nửa đêm anh cõng tôi đến bệnh viện, gượng gạo nói:
“Tang Hoài, bổn thiếu gia hy sinh thời gian chơi game để đưa cô đi khám bệnh, cô tốt nhất mau chóng khỏe lại cho tôi.”
Một tháng sau khi anh chuyển đến, hợp đồng thuê nhà của tôi hết hạn, tôi quyết định không gia hạn nữa.
Mang theo đống hành lý lớn nhỏ đứng ở ga tàu, chờ chuyến tàu xanh đưa mình về quê.
Anh vượt ngàn dặm đuổi theo, nắm chặt cổ tay tôi, đôi mắt đỏ hoe,
“Em lại…”
Hàm răng gần như nghiến nát: “Muốn đi mà không nói một lời sao?”

Buông Tha Tôi
Ngày đính hôn với Phó Tịch, thanh mai trúc mã của anh ta lại gây náo loạn buổi tiệc, thậm chí không ngần ngại ✂️c/ổ ta/y.
Lễ đính hôn tan thành mây khói.
Còn tôi… cũng mệt mỏi đến cực điểm.

Kẻ Điên Và Đao Phủ
Bố tôi là một công tử trong giới Bắc Kinh.
Mẹ tôi là một cô gái bán cá.
Không ai ở Bắc Kinh ủng hộ cuộc hôn nhân của họ.
Cuối cùng, vào năm tôi lên bảy tuổi, bố tôi bị t/ai n/ạn xe hơi và mất trí nhớ. Khi tỉnh lại, ông làm ầm ĩ lên đòi ly hôn.
Ông mỉa mai: “Tôi đ/iên rồi mới có khẩu vị nặng đến mức cưới một cô gái bán cá!”
Gia đình họ Phó vui mừng, họ vội vàng gọi “ánh trăng sáng” của ông đến để thay thế.
Cánh cửa phòng bệnh mở ra, một người phụ nữ mang ủng cao su màu hồng neon, mặc tạp dề cao su in hoa bước vào.
Bố tôi hít một hơi lạnh.
Ông trầm giọng nói: “Ánh trăng sáng? Hừ, thủ đoạn quả là cao siêu.”
Nhưng đó là mẹ tôi, vừa mới làm cá xong trở về.

Cả Showbiz Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tôi
Khi tham gia một chương trình thực tế, tôi bất ngờ kích hoạt hệ thống “nghe tiếng lòng”. Từ đó, tất cả mọi người đều có thể nghe thấy suy nghĩ của tôi.

Tuyết Rơi Trong Tim
Tôi xuyên không thành con gái của một nhân vật phụ á/c đ/ộc.
Khi một tuổi, tôi cố tình làm mình bị sốt cao để ông ấy phải bỏ cuộc hẹn đi đ/ánh nhau với phe phản diện.
Khi ba tuổi, tôi tự làm mình bị g/ãy xương để ông ấy lỡ mất cuộc gặp gỡ với nữ chính.
Khi năm tuổi, tôi lợi dụng một kẻ ấ/u d/âm, thành công ngăn ông ấy cùng phe phản diện nhắm vào nam chính Tạ Thiệu.
Rồi sau này, bố tôi, nhân vật phản diện hốt hoảng kêu lên: “Tạ Thiệu, thằng ranh con, mau bỏ tay của con trai mày ra khỏi mặt con gái tao! Bỏ raaaa!!”

Ảnh Đế, Tôi Là Nữ Giáo Quan Của Anh
Kiếp trước, tôi là một nữ binh đặc nhiệm xuất sắc, lập nhiều chiến công hiển hách và cuối cùng hy sinh trong một nhiệm vụ quan trọng. Lần nữa mở mắt, tôi đã trở thành một diễn viên nhỏ hạng ba, đang chuẩn bị tham gia một chương trình truyền hình thực tế về quân đội.

Show Sinh Tồn Bỗng Thành Sàn Diễn Của Tôi
Tôi là một idol hết thời, bước ra từ một show tuyển chọn và sống lay lắt qua ngày bằng mấy công việc lặt vặt. Khi được mời tham gia chương trình sinh tồn trên đảo hoang, tôi liền đồng ý. Ai ngờ vừa đến nơi thì đạo diễn và ekip "mất liên lạc". Những người khác đều biết đây chỉ là cảnh quay giấu kín, chỉ có mỗi tôi là ngây thơ chẳng hay biết gì. Thế là tôi mặc kệ tất cả, bung xõa hoàn toàn, biến show sinh tồn thành nơi mình xưng vương, làm bá chủ.