Hài Hước
Thể loại nhẹ nhàng, mang đến tiếng cười và sự thư giãn. Các tình huống dở khóc dở cười, nhân vật có tính cách độc lạ, cùng mạch truyện vui tươi giúp người đọc cảm thấy giải trí, xua tan căng thẳng sau những giờ học tập và làm việc.
Truyện mới cập nhật
Nữ Nhi Yếu Đuối Của Tướng Quân
Nữ Nhi Yếu Đuối Của Tướng Quân
Ta là con gái độc nhất của phủ Tướng quân.
Khi đến tuổi kén rể, cha ta nói: “Con gái ta mặt mũi xinh đẹp, nhưng thân thể lại yếu ớt, vai không thể gánh, tay chẳng thể nâng.”
Mẹ ta nói: “Tính tình con gái ta nhu nhược, ai muốn nắn muốn bóp thế nào cũng được. Hơn nữa, nó lại mềm tai, dễ dàng bị người ta điều khiển.”
Tổ mẫu ta thì nói: “Ai lấy được nó, chẳng những có nghìn vạn của hồi môn, mà còn được ăn cả lộc của phủ Tướng quân.”
Bọn hạ nhân lo lắng: “Sau này tiểu thư chẳng phải sẽ bị nhà chồng ức hiếp đến chet sao?”
Thế là, tất cả các thế gia ở kinh thành đều muốn cưới một kẻ vô dụng nhưng có tiền, có nhan sắc, có thế lực như ta!
Nhưng… người phủ Tướng quân đang nói dối đấy!
Nữ Vương Bãi Hoãi
Nam nữ chính đến cô nhi viện chọn con nuôi.
Nữ chính chỉ vào tôi – đang nằm dài phơi nắng, vừa nghêu ngao hát vừa phơi lưng – rồi hỏi:
“Con bé này… cũng có thể nhận nuôi sao?”
Viện trưởng liếc nhìn nam chính bảnh bao trong bộ vest, lại nhìn sang tôi – áo bông hoa, quần hoa đỏ rực:
“Con bé… cũng được thôi, chỉ là hơi lệch phong cách nhà các người.”
Nam nữ chính ngơ ngác: “???”
Viện trưởng ái ngại giải thích:
“Nó… hơi có chút thư thái trong người.”
Nữ chính bất giác siết nhẹ ngón út của nam chính, khẽ cười:
“Con bé này khác hẳn con trai chúng ta đó nha!”
Trước mắt tôi, một loạt bình luận ào ào trôi qua:
【Thư thái cái gì, rõ ràng là vua bãi hoãi trời sinh!】
【Đúng thế, kiểu chuột chũi, ăn cơm quá chậm mà tụt đường huyết ngất ba lần. Người ta thi căng thẳng muốn khóc, nó thì trong phòng thi bẻ giấy thành… ly rượu vang.】
【Trời ạ, thế mà còn bảo có phong cách nghệ thuật!】
【Phải biết, nhà nam chính từ đời cụ tổ đã là “vua học hành”. Con trai nam chính – cũng chính là nam chính của quyển tiếp theo – ba tuổi nói bốn thứ tiếng, tám tuổi vô địch Toán quốc tế, mười tuổi đã theo bố quản lý công ty. Một đứa như nữ phụ này thì chỉ có bị ghét bỏ, cá chắc chưa nửa tháng đã tự chạy về viện thôi.】
【Mà tôi nhớ con trai nam chính bị lo âu mà nhỉ? Tôi hóng lắm cảnh “ông vua lo âu” gặp “nữ vương bãi hoãi”, xem ai thắng!】
Tuyển Thủ 18cm
Tuyển Thủ 18cm
Tôi giúp anh trai chiêu sinh cho câu lạc bộ bóng rổ.
Ai ngờ lại viết nhầm yêu cầu từ cao trên 180cm thành cao trên 18cm.
Kết quả là cả trường chỉ có một học sinh nghèo trong lớp đăng ký.
Cậu ta bước vào với vẻ lạnh nhạt:
“Nghe nói có bao cơm trưa?”
Tôi ngẩn người gật đầu:
“Chuyện đó không quan trọng.”
“Quan trọng là—cậu thật sự được 18 sao?”
Ông Anh Cuồng Em Gái Và Cô Thiên Kim Giả
Ông Anh Cuồng Em Gái Và Cô Thiên Kim Giả
Tin xấu là tôi bị nhầm lẫn, tôi chỉ là một cô con gái nuôi.
Tệ hơn nữa, từ nhỏ tôi đã kiêu căng, ngông cuồng và chẳng học hành đến nơi đến chốn, giờ đây thì chẳng làm được trò trống gì.
Tôi nghĩ tất cả là do anh trai tôi, một người cưng chiều em gái đến mức phát cuồng.
Thế là ngay trong đêm, tôi chạy đến căn hộ cao cấp của anh ấy, ôm chặt lấy chân anh.
“Huhu, tất cả là tại anh chiều em quá đấy, nếu anh không lo cho em nữa thì em sẽ tr/eo c/ổ ở ngay trước cửa nhà anh!”
Trán anh tôi nổi đầy gân xanh: “…Em đứng lên trước đi đã!”
Khi Anh Gặp Em, Thế Giới Liền Có Tiếng Nói
Lại một lần nữa chọc cho mấy đứa nhỏ trong cô nhi viện khóc, viện trưởng liền dắt tôi đến trước mặt một cặp vợ chồng trẻ.
“Các người muốn tìm bạn cho cậu con trai tự kỷ thì con bé này là thích hợp nhất. Nó là đứa nhiều mồm… à không, là hoạt bát nhất trong viện.”
“Chỉ có một điều, một khi đã nhận nuôi nó rồi thì tuyệt đối đừng trả nó lại đây. Đấy coi như là lời cầu xin duy nhất của tôi.”
Cặp vợ chồng trẻ dường như không nghe thấy câu sau, xúc động reo lên:
“Chúng tôi muốn chính là con bé này!”
Tôi không hiểu “tự kỷ” nghĩa là gì, chỉ nghe mẹ mới dịu dàng nói:
“Tự kỷ có nghĩa là con có thể thoải mái nói chuyện với anh ấy, anh ấy sẽ chẳng bao giờ chê con phiền.”
Đôi mắt tôi sáng rực.
Trời ơi, đúng là bạn trò chuyện trời sinh dành cho tôi rồi còn gì!
Đại Tiểu Thư Cầm Nhầm Kịch Bản Thiên Kim Giả
Đại Tiểu Thư Cầm Nhầm Kịch Bản Thiên Kim Giả
Khi phu nhân sinh ra đại tiểu thư, bệnh viện đã xảy ra một vụ hỏa hoạn.
Với kinh nghiệm đọc tiểu thuyết nhiều năm của tôi, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra.
Giữa sự hỗn loạn, tôi nấp trong một góc quan sát xung quanh, một y tá dưới ánh mắt của tôi, đã lén tráo đổi đại tiểu thư.
Tôi nhìn tiên sinh ôm phu nhân đầy vẻ lo lắng, thầm lắc đầu, rồi tráo đổi tiểu thư trở lại.
Là một quản gia vàng, tôi đã hoàn thành sứ mệnh.
Mái ấm của riêng chúng ta
Con gái tôi mới mọc răng, bò lại cắn một phát ngay môi tôi, máu chảy ra.
Bà mẹ chồng lập tức khen nức nở:
“Ôi chao, cháu ngoan quá, cắn khỏe thế này mới giỏi chứ!”
Chồng tôi – Cố Siêu đi tới, trở tay véo bà một cái thật đau.
Hỏi lại:
“Mẹ, con có giỏi không?”
Từ trợ lý đến“bạn gái” bất đắc dĩ
Đi gặp khách hàng lớn cùng sếp, ai ngờ vừa ngồi vào bàn ăn thì phát hiện đó chính là ba tôi.
Ba thấy tôi đang bận làm việc, không tiện quấy rầy.
Chỉ là, cứ hễ nhìn thấy món nào tôi thích ăn, ông lại thuận tay gắp cho tôi.
Cơm nước xong xuôi, vốn dĩ sếp định lái xe đưa tôi về.
Kết quả, tôi chẳng hay biết gì, đã tự nhiên khoác tay ba mình:
“Chúng ta cùng về nhà thôi ạ.”
Ba tôi mỉm cười híp mắt:
“Được.”
Còn ở đằng kia, sếp đang chuẩn bị mở cửa xe:
“……?”
Về đến nhà, tôi mới phát hiện điện thoại rung đến 99+ tin nhắn chưa đọc, tất cả đều là từ sếp.
【Thịnh Minh Nguyệt, em điên rồi à?!】
【Em chỉ là đi làm thuê thôi, chưa tới lượt em phải hy sinh thân mình! Nếu có thì cũng phải là anh!】
【Tên ông già đó mắt còn gian gian, vừa nhìn đã thấy không phải loại tử tế, em đừng để bị lừa!】
【Quay đầu lại vẫn còn kịp!】
Phía sau, chắc sếp hết cách rồi:
【Em muốn đi đường tắt, anh có thể hiểu. Nhưng em bám ông ta chứ không bám anh à?】
【Đúng là bây giờ ông già đó tiền nhiều hơn anh, nhưng anh cũng không kém cạnh gì đâu.】
【Anh còn trẻ, khỏe mạnh, thể lực sung mãn.】
【Điểm nào thua kém một lão già sáu mươi lăm tuổi chứ?】
【Tin anh đi, ông ta chắc chắn không thỏa mãn nổi em đâu.】
Tôi: “……”
Lần đầu tiên thấy sếp của tôi nói nhiều đến mức này.
Học Viện Yêu Quái: Nhiệm Vụ Của Bắt Yêu Sư
Tôi là một bắt yêu sư, vậy mà ngoài ý muốn lại thi đỗ vào Học viện Yêu quái.
Đúng là chuột sa chĩnh gạo rồi còn gì!
Ngày đầu tiên đi học, tôi liền tiện tay bắt hết mấy con yêu quái nhìn thấy.
Hiệu trưởng vừa biết chuyện đã tức giận đến run rẩy:
“Cô là đến học hay đến nhập hàng thế hả?!”
Tôi cười hì hì:
“Xin lỗi, quen tay nghề nghiệp rồi.”
Hiệu trưởng gào lên:
“Thả học sinh của ta ra ngay lập tức!”
Tôi mở túi Càn Khôn, “vèo” một cái, mấy chục con yêu quái chen chúc ùa ra, lập tức chật kín cả phòng học.
Chúng đồng loạt trừng mắt nhìn tôi, rồi quay sang kêu oan với hiệu trưởng:
“Hiệu trưởng, ngài phải làm chủ cho chúng tôi!”
“Cô ta chẳng nói chẳng rằng đã nhốt chúng tôi vào túi, rõ ràng bọn tôi chẳng hề làm điều gì xấu cả!”
Phó hiệu trưởng cũng ghé tai thì thầm:
“Trong trường xuất hiện một kẻ bắt yêu, học sinh đều sợ hãi. Hơn nữa cô ta còn vô cớ bắt bọn nhỏ, nếu để yên chắc chắn không ổn. Hay là… đuổi cô ta đi thôi?”
“Đúng! Đuổi học! Học viện Yêu quái chúng ta không chấp nhận bắt yêu sư!”
Một đám học sinh yêu quái phẫn nộ, đồng thanh đòi tôi thôi học.
Hiệu trưởng mồ hôi ròng ròng, đối diện với ánh mắt tôi đầy ý cười, ông càng không thốt nên lời.
Cuối cùng chỉ phất tay:
“Chuyện này ta sẽ tự có sắp xếp. Tất cả mau về lớp đi, đừng lắm miệng nữa!”
Lũ tiểu yêu còn hung hăng trừng mắt một cái, rồi rầm rập kéo nhau đi.
Tôi chỉ nhếch môi cười, hoàn toàn chẳng để ý tới ánh nhìn thù địch kia.
Dù sao… bọn chúng cũng không thể đuổi tôi được.
HOÀNG HẬU LỰC ĐẠI VÔ SONG
Bệ hạ nói muốn tru di cửu tộc của ta, ta mừng rỡ như điên, xách đứa củ cải nhỏ bên cạnh lên: “Triều Chu, con trai chàng đây, có chém luôn không?”