Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật

Lâm Triều
Lâm Triều
Mẹ tôi mỗi tháng chỉ cho tôi đúng một trăm tệ tiền sinh hoạt, còn nói nghe thật đường hoàng: là vì muốn tốt cho tôi, sợ tôi ăn nhiều sẽ béo.
Nhưng đ/ói đến mức không chịu nổi, tôi đành uống cạn sạch cả bình nước của lớp.
Lớp trưởng thấy vậy thì giật phắt lấy cái cốc khỏi tay tôi:
“Cậu uống hết rồi, vậy mọi người lấy gì để uống đây?”
Tôi ôm lấy cái b/ụng đ/ói đến co rút, khẽ nói một câu:
“Tớ… đói quá.”
Ngày hôm sau, bàn học của tôi bị nhét đầy ắp các loại đồ ăn vặt, kèm theo một mẩu giấy nhỏ:
【Từ giờ bọn tớ lo cho cậu.】

Anh Ấy Không Phải Chú Cún Bẩn Thỉu
Ngày cưới với thanh mai trúc mã, cô gái nghèo được anh ta tài trợ lại gặp tai nạn xe.
Lời thề còn chưa đọc xong một nửa, anh ta đã bỏ mặc tôi, chạy thẳng khỏi lễ đường.
Liên minh hôn sự của hai nhà tưởng chừng đổ vỡ, mẹ Kỳ liền lập tức đẩy ra ba người con trai còn lại của bà.
“Tiểu thư à, cứ tùy ý chọn đi, xem trúng ai thì mang về. Đợi thằng Kỳ Dũ trở về, ta sẽ ép nó đến xin lỗi cháu!”
Tôi có chút buồn bực.
Gương mặt cùng vóc dáng của Kỳ Dũ đều thuộc loại vạn người có một, căn bản không có bản thay thế nào cả.
Đúng lúc này, tôi thấy xuất hiện một loạt dòng bình luận trôi qua:
【Tiểu thư mau nhìn góc đông nam, con nuôi nhà họ Kỳ vừa bị trách phạt, góc nhìn thương tổn cực kỳ có tính gợi cảm, người khác tôi còn chẳng dám nói đâu.】
【Phản diện thật sự quá đáng thương. Cầu xin tiểu thư hãy thương xót anh ấy thay chúng tôi!】
Tôi làm theo lời bình luận, nhìn về căn phòng chứa đồ không mấy bắt mắt.
Cánh cửa khép hờ, lờ mờ thấy được một bóng dáng vai rộng eo hẹp.
Kỳ Yến đang định mặc áo, cảm giác được ánh nhìn nóng bỏng thì ngẩng đầu, vừa vặn chạm phải ánh mắt tôi.
Cảnh tượng phơi bày rõ ràng, quả thật đúng như lời bình luận…
Tôi cong môi: “Không cần chọn nữa, là anh ta.”

Cô Đảo
Trước khi gả vào hào môn, em trai thiên tài đã đưa cho tôi 520.000.
Nó nói nó đã tính kỹ rồi, từ nhỏ đến lớn tôi nuôi nó hết 520.000.
Bây giờ, số tiền tôi cật lực bán thân kiếm được, nó trả lại hết.
Từ nay, giữa tôi và nó coi như thanh toán sạch sẽ.
Đêm ấy tôi trằn trọc không ngủ, lại nghe thấy vị hôn phu nói chuyện điện thoại với bạn:
“Lục đại thiếu, chuyện đính hôn là thật sao? Lần này cậu thật sự sa vào rồi?”
Ngoài ban công, giọng nam dịu dàng lộ rõ vài phần quyến luyến:
“Chỉ là có chút hứng thú, dỗ cô ta vui vẻ thôi.”
“Một đứa con gái làm nghề tiếp rượu, sao có thể làm vợ được?”
Rồi tôi trùng sinh, quay lại mười năm trước.
Thiếu niên thiên tài kia nắm vạt áo tôi, khẽ nói:
“Chị… em muốn đi học.”

Nam Thần Lạnh Lùng Và Cô Nàng Tinh Nghịch
Vì muốn trả thù Hán Tử Trà – cô bạn cùng phòng của tôi.
Tôi chủ động tiếp cận nam thần mà Hán Tử Trà đã thầm mến từ lâu.
Thẩm Yến, bông hoa cao ngạo của khoa, nổi tiếng là người khó theo đuổi.
Trong góc lớp học.
Khóe môi Thẩm Yến vẫn còn vết đỏ do tôi hôn, chiếc cúc áo trên cùng bị tôi kéo đứt.
Cuối cùng, Thẩm Yến không nhịn được mà ôm chặt lấy tôi.
Anh cụp mắt xuống, giọng khàn khàn:
“Thịnh Tiêu, đây là lần đầu tiên tôi yêu đương, đừng lừa tôi.”

Con Quỷ Đội Lốt Người
Con Quỷ Đội Lốt Người
Bà ngoại bị giải tỏa nhà năm đó, em họ đẩy mẹ nó vào máy xay thịt trong nhà máy.
Khoảnh khắc ấy, tôi liền biết em họ cũng đã trọng sinh.
Đời trước, nó đẩy là mẹ tôi, thảm trạng truyền đến tai một đôi vợ chồng giàu có, tôi được họ nhận nuôi.
Về sau tôi đi du học, kế thừa gia nghiệp, trở thành cô tiểu thư mà nó chỉ có thể ngước nhìn.
Còn nó ghen tị đến phát điên, lăn lộn ở các chốn giao tế, cuối cùng nghiện ngập ma túy mà chết.
Nó tưởng rằng trọng sinh là có thể đảo ngược tất cả, sống cuộc đời tốt đẹp vốn thuộc về tôi kiếp trước.
Nhưng nó không biết, đôi vợ chồng kia vốn chính là cha mẹ ruột của tôi.

Xuân Về Muộn Màng
Xuân Về Muộn Màng
Một lần nữa, khi Hách Đình Thâm bỏ rơi tôi vì người yêu cũ, tôi đã chủ động đề nghị l/y h ô.n.
Anh ta mặt đầy khó chịu:
“Quyền nuôi con, tôi sẽ không nhường cho cô đâu.”
Cứ như thể tin chắc tôi sẽ vì con mà mềm lòng.
Tôi mỉm cười:

Xé Mặt Bạn Trai Cũ Cướp Xe Không Trả
Xé Mặt Bạn Trai Cũ Cướp Xe Không Trả
Sau khi chia tay, bạn trai cũ dọn sạch căn nhà thuê chỉ trong một đêm.
Lớn thì như bộ sofa, bàn trà; nhỏ như xoong nồi chén bát, anh ta không chừa lại cái gì.
Nói không ngoa, trong nhà giờ chỉ còn lại tôi và… mấy bức tường chịu lực.
Ngay cả tiền xu trong ống heo cũng bị anh ta lấy tăm móc ra từng đồng một.
Nhưng điều khiến tôi choáng váng nhất là — ảnh lấy luôn cả xe của tôi!
Bất lực quá, tôi đăng bài cầu cứu cư dân mạng, lập tức nhận được hàng đống bình luận:
【Chị em đừng sợ, đi đòi cùng chị! Chị chưa từng thua khi cãi lộn!】
【Cho em theo với! Em bị thần kinh, có thể phát tác bất cứ lúc nào!】
【Cả nhà em xung phong! Chồng em từng là lính đặc công, em thì mồm mép chửi cực thâm, con gái em khóc rất ghê, nhà có chó dữ, em trai là luật sư, có gì ổng sẽ lo pháp lý, em gái là bác sĩ – biết đánh chỗ nào đau nhất, ông nội bị Parkinson – cần thiết sẽ nằm lăn ra đó!】
【Dắt em theo! Em là tiểu tam chuyên nghiệp, khóc được bất cứ lúc nào, có thể chơi chiêu đạo đức giả! Chị em em có kỹ năng “cà khịa level max”, hai đứa em đi cùng là đủ “đập” vỡ não hắn rồi!】

Oan Gia
Oan Gia
Năm thứ năm sau khi tôi chếc, tên oan gia đó… lại đến thăm mộ tôi.
Tôi và hắn xưa nay không đội trời chung. Tôi hiện nguyên hình dọa hắn:
“Tới mộ tôi cúng bái? Không sợ tôi kéo anh đi theo à?”
Ai ngờ…
Hắn không những không bị dọa sợ, ngược lại còn trừng mắt nhìn tôi, đuôi mắt đỏ ửng.
Một giây sau, hắn run rẩy móc điện thoại gọi cho bác sĩ tâm lý:
“Bác sĩ… tôi không điên. Tôi thật sự thấy cô ấy. Cô ấy bảo nhớ tôi, muốn tôi đi theo cô ấy.”
Tôi:
“???”
Anh dựng chuyện ngay trước mặt tôi đấy à?

Tôi Đã Lén Thay Roi Da Của Chồng Bằng Loại Có Gắn Gai Nhọn
Tôi Đã Lén Thay Roi Da Của Chồng Bằng Loại Có Gắn Gai Nhọn
Phát hiện roi da trong túi chồng, tôi cố nén sự ch/ấn độ/ng và gh/ê tở/m, lặng lẽ thay nó bằng loại có gắ/n g/ai n/họn.
Hôm sau, chồng tôi d/a rá/ch th/ịt n/át, bị người ta đưa thẳng vào bệ/nh vi/ện.

Trang Thứ Ba
Trang Thứ Ba
Trang thứ ba sổ hộ khẩu bỗng dưng có thêm một cái tên.
Tôi nhìn chằm chằm vào cái tên xa lạ “Ôn Tử Hiên”, ngón tay khẽ run rẩy theo bản năng.
Mục “Quan hệ với chủ hộ” viết rõ ràng: “Con trai”.
Tôi năm nay 32 tuổi, chưa từng sinh con.