Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật
TRANH GIÀNH HƯƠNG HỎA
Ba mẹ tôi thuộc kiểu hôn nhân “hai đầu”:
Anh trai theo họ ba, chị gái theo họ mẹ.
Họ chỉ hết lòng bảo vệ đứa con mang họ mình, còn tôi — đứa con thứ ba ngoài ý muốn, thì chẳng ai dám thương nhiều.
Cái họ của tôi phải rút thăm mới định ra được.
Họ còn thường xuyên nhắc tôi:
“Anh chị con vốn dĩ có quyền hưởng mọi thứ trong nhà. Chỉ cần cho đi ít một chút, tụi nó sẽ thấy mình mất mát rồi.”
Thế nên, mỗi khi anh trai học hành sa sút, ba liền cắt lớp học thêm của tôi.
Khi chị gái bị chê mập, mẹ lại bớt tiền sinh hoạt của tôi.
Họ lấy việc chèn ép tôi để chứng tỏ rằng họ vẫn đặt nặng cái gọi là hương hỏa dòng họ.
Nhưng hai mươi sáu năm sau, chị gái được chẩn đoán không thể mang thai, anh trai thì phát hiện vô sinh.
Trong ba anh chị em, chỉ có tôi là có thể sinh con.
Ngày tôi sinh, ba mẹ vội vã chạy tới bệnh viện thăm.
Biết rõ ý đồ của họ, tôi ôm con trong lòng, mỉm cười đầy ẩn ý:
“Cục cưng à, sau này ai mua nhiều nhà, nhiều xe hơn cho con, thì con theo họ người đó nhé?”
...
Từng Quên Anh, Giờ Quên Mãi Mãi
Từng Quên Anh, Giờ Quên Mãi Mãi
Khi ta.i n/ạn xảy ra, anh bỏ mặc tôi
Trên đường đi cùng Thẩm Tri Châu để tìm “Bạch Nguyệt Quang” của anh, tôi gặp ta i nạ/n giao thông.
Anh vội vàng rời khỏi hiện trường, để tôi – người bị thương – lại đó.
Chiếc xe phát n/ổ, tôi may mắn được người qua đường tốt bụng đưa vào bệnh viện.
Bạn thân tôi – Ôn Hà – nhìn tôi khóc đỏ cả mắt, vừa lau nước mắt vừa cầu xin:
“Giang Nguyệt, làm ơn đừng thích Thẩm Tri Châu nữa… Anh ta không xứng đáng.”
Tôi nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô ấy, khẽ khàng nói:
“Được.”
Rồi ngừng một nhịp, tôi nghiêng đầu thắc mắc:
“Nhưng… Thẩm Tri Châu là ai vậy? Là nhân vật mới ra trong game otome nào à?”
Tất cả về Thẩm Tri Châu…
Tôi chẳng còn nhớ gì cả.
Làm Mẹ Kế Khó Ghê!
Làm Mẹ Kế Khó Ghê!
Tôi đã ngoài 30, vẫn chưa kết hôn.
Dạo gần đây, dì tôi giới thiệu cho tôi một người đàn ông lớn hơn vài tuổi. Dì bảo anh ta là kỹ sư, thường xuyên đi nước ngoài làm các dự án viện trợ.
Anh từng ly hôn và đang nuôi một cô con gái học cấp hai.
Dì hỏi tôi có ngại làm mẹ kế không.
Ở tuổi này, sau vô số lần xem mắt, tôi đã nhìn rõ hiện thực rồi.
Tôi biết để gặp được một người đàn ông bình thường — từ tư tưởng đến ngoại hình — khó cỡ nào.
So với việc phải kết hôn với mấy người đàn ông tầm thường mà tự tin thái quá, tôi thà làm mẹ kế còn hơn.
Dù Cho Bão Tố, Vẫn Nguyện Bên Người
Dù Cho Bão Tố, Vẫn Nguyện Bên Người
Bạn cùng phòng nói cô ấy là nữ chính trong một cuốn tiểu thuyết, giờ đã thức tỉnh và sau này sẽ gả cho Thái tử gia Bắc Kinh.
Và chúng tôi đều là vai phụ, phải sớm lấy lòng cô ấy.
Nhưng mà… vị hôn thê của Thái tử gia Bắc Kinh chẳng phải là tôi sao?
Tôi nhìn người đàn ông lạnh lùng, cấm dục như một vị Phật, rồi vỗ mạnh vào anh ấy một cái.
“Này, anh vừa niệm Phật vừa đi trêu hoa ghẹo nguyệt à?”
Tôi Không Cần Anh Nữa
Tôi Không Cần Anh Nữa
Ngày đi đăng ký kết hôn.
Bạn trai tắ/t chuông báo thức, lái xe đi, cố tình để tôi lỡ giờ.
Khi tôi vội vã đến cục dân chính, vừa hay bắt gặp “chị em tốt” của anh mặc cùng kiểu áo sơ mi trắng, đứng sát bên anh trước ống kính.
Tư thế thân mật, cười rực rỡ.
Thấy tôi, cô ta còn thản nhiên trách móc:
“Đều tại chị đến muộn, suýt nữa chúng tôi lỡ mất số rồi!”
“May mà có An Nhiên giúp, tôi mới có thời gian chụp ảnh kỷ niệm với anh ấy, chị sẽ không để bụng chứ?”
…
Kịch Bản Phản Diện Cấp Địa Ngục
Ba năm sau khi bị kẻ xuyên sách chiếm lấy thân thể, cuối cùng tôi cũng đoạt lại được chính mình.
Mở điện thoại, lật xem lại những đoạn giám sát, tôi nhìn thấy những chuyện đã xảy ra trong suốt mấy năm qua:
Năm 2021, con gái tôi lần đầu tự làm t/ổn th/ương chính mình, từ đó không nói thêm lời nào.
Năm 2022, chồng tôi được chẩn đoán mắc tr/ầm c/ảm, ký với tôi đơn l/y h/ôn.
Năm 2023, anh hoàn toàn s/ụp đ/ổ, làm công ty phá sản, rồi biến mất biệt tăm.
Đoạn video mới nhất dừng ở ngày hôm qua.
Người xuyên sách vẫy tay trước ống kính
“Mission complete! Công ty thì sập rồi, chồng thì điên rồi, con thì tàn phế rồi. Hệ thống nâng cấp thành công~ đống tàn cục này trả lại cho cô nha~”
Tôi còn chưa kịp hoàn hồn, màn hình đã bị bình luận chiếm kín:
【Không ngờ người xuyên sách lại nuôi phản diện thành phản diện gấp bội, chỉ để cày giá trị hắc hóa mà nâng cấp hệ thống.】
【Giờ thì con gái thấy người là cắn, chồng thấy rượu là uống.】
【Nguyên chủ vừa trở lại đã phát hiện tiến độ công lược bị lùi ngược, đây đúng thật là chế độ địa ngục.】
Tôi tắt video, vừa xoay người thì bắt gặp ánh mắt cảnh giác của con gái — đôi mắt như dã thú nhỏ, trong tay nó cầm cây bút sáp màu dính m/áu.
Ngọt Sủng Sau Màn Hình E-sports
Livestream chơi game quá gà bị chế nhạo, tôi quả quyết kéo cô bạn thân dã vương tới cứu viện.
Cô ấy pentakill lật ngược thế trận, tôi kích động mở mic: “Chồng ơi, giỏi quá!”
Sáng hôm sau thức dậy, hot search nổ tung:
【Ngủ dậy hoa mắt, thấy Dư Thần dẫn bạn gái đi chơi.】
【Tùy tiện lắc tay gọi người, lại gọi trúng thần E-sports?】
【Hôm qua livestream, Dư Thần bị treo môi cười đến ngốc, anh ấy thật sự siêu yêu!】
Đúng lúc này, bạn thân nhắn tới:
【Thất Thất, hôm qua anh trai tớ đăng nhập acc của tớ.】
Trùng Sinh: Người Chị Duy Nhất
Kiếp trước, tôi chỉ là một cái “túi máu”, bị vắt kiệt đến ch/ết, cô độc ngã xuống trong ký túc xá công xưởng.
Đến khi nhìn thấy th/i th/ể của tôi, bố mẹ mới biết hối hận.
Sau khi trùng sinh, tôi nhận được một viên “Mười năm sớm ngộ”.
Hệ thống nói: cho bố mẹ uống, họ sẽ sớm tỉnh ngộ mười năm.
Nhưng tôi lại không chút do dự, nhét viên thuốc ấy vào miệng đứa em trai đỏ hỏn trong tã.
Đôi mắt nó bừng sáng, cái mũi nhỏ khịt khịt, như vừa được khai trí.
Trong Động Đất, Anh Chọn Cô Ấy
Trong Động Đất, Anh Chọn Cô Ấy
Trong trận động đất, anh ấy bỏ mặc tôi – một người đang mang thai – quay lưng ôm lấy “bạch nguyệt quang” rồi rời khỏi đống đổ nát.
Khi tôi được cứu ra ngoài, thứ đầu tiên tôi nhìn thấy là bài đăng mới nhất trên trang cá nhân của cô ta:
【Tôi biết, anh mãi mãi sẽ lựa chọn tôi.】
Tôi lặng lẽ nhấn “like”.
Không lâu sau, bài đăng bị xóa.
Lần đầu tiên anh đến bệnh viện thăm tôi, cũng chỉ để giải thích thay cho cô ta:
“Cô ấy chỉ muốn ghi lại khoảnh khắc sống sót sau thảm họa thôi, em đừng làm ầm lên.”
Tôi đặt tay lên bụng phẳng lặng, mỉm cười nhìn anh:
“Về sau sẽ không làm ầm nữa.”
Hũ Tương Bò Và Lằn Ranh Máu Mủ
Lướt vòng bạn bè, tôi thấy chị dâu đăng ảnh món tương bò, kèm lời khen “mẹ chồng làm ngon tuyệt”. Nhìn thôi cũng đủ khiến tôi phát thèm.
Tôi nhắn tin cho mẹ, bảo nếu trong nhà còn thì gửi cho tôi hai hũ. Tin nhắn gửi đi từ chiều, nhưng mãi chẳng thấy mẹ trả lời.
Càng ngạc nhiên hơn khi trong nhóm gia đình, mẹ vẫn trò chuyện với mọi người rất rôm rả. Mẹ vẫn đang online, vậy tại sao lại không mở tin nhắn của tôi?
Tối đến, khi tôi đang ngồi ăn cơm, điện thoại vang lên, là mẹ gọi. Tôi vội vàng bắt máy, tưởng rằng cuối cùng mẹ cũng nhớ đến tôi.
Chưa kịp nói gì, mẹ đã buông ra một câu thẳng thừng:
“Cái tương bò đó con còn muốn không? Nếu muốn thì chuyển cho mẹ 500 tệ, con cũng biết bò giờ đắt lắm, mẹ không có tiền.”