Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật
BÁNH NƯỚNG VÀ MỄ ĐẬU
Ta vốn là thú nô hung hãn nhất dưới trướng Trưởng công chúa, nhân lúc nàng tuẫn quốc, ta thừa cơ chạy trốn giữa cơn loạn lạc.
Ma ma trong cung trước khi chết đã dúi vào tay ta rất nhiều bánh nướng — đó là món ta yêu thích nhất.
Bà nói: “Bên ngoài kia mới là chốn tốt nhất. Không biết đi đâu… thì cứ lần theo mùi bánh mà tìm.”
Ta ngơ ngác mù mịt, bước chân lang thang giữa thế gian hỗn độn, trên đường đi… ta nhặt về ba cô nương.
Cho đến khi — cả ba đều lần lượt chết trong vòng tay ta, ta mới hiểu ra…
Thứ ta muốn tìm, từ đầu đến cuối… chưa bao giờ là bánh nướng.
...
Mặt Dày Gặp Lạnh Đầu
Mặt Dày Gặp Lạnh Đầu
Chị thuê nhà tầng dưới sau khi biết tôi có một căn nhà bỏ trống trong khu chung cư, đã dẫn cả gia đình chủ động tìm đến gặp tôi.
Tôi tưởng họ muốn thuê nhà, nên đã nói một mức giá thấp nhất.
Không ngờ chị ta lắc đầu:
“Chúng tôi không thuê nhà chị, mà là muốn làm người trông coi căn nhà của chị!”
“Chỉ cần chị trả lương hàng tháng, chúng tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho ngôi nhà của chị!”
Tôi phải mất một lúc mới hiểu rõ từ lời nói của họ,
cả gia đình này thực chất muốn tôi bỏ tiền ra thuê họ vào ở miễn phí trong nhà mình!
Tôi cạn lời, mấy người kia lại giả vờ như không hiểu, còn tỏ vẻ rất đương nhiên:
“Chúng tôi thật lòng muốn làm người trông nhà cho chị mà.”
“Cả nhà đã họp rồi, lương không cần nhiều, mỗi tháng chỉ cần mười nghìn tệ là được!”
Tôi chẳng buồn đôi co, đuổi cả đám ra ngoài.
Sau đó trực tiếp ủy thác cho bên môi giới cho thuê lại căn nhà.
Nhưng không ngờ, gia đình này quyết tâm có được căn hộ đó, bịa đặt rằng nhà tôi từng xảy ra á/n m/ạng, khiến khách thuê sợ quá mà hủy hợp đồng.
Nhìn bộ dạng quyết lấy cho bằng được nhà tôi của họ,
tôi lạnh lùng cười khẩy:
Đã thích ở nhà miễn phí như thế, vậy thì để tôi tìm cho mấy người một chỗ không tốn tiền mà tha hồ ở luôn!
Trọng Nam Khinh Nữ
Trọng Nam Khinh Nữ
Nhà tôi mổ bò, mẹ gửi cho tôi một hũ to đùng thịt bò cay.
Tôi cảm động khoe với bạn trai, vậy mà anh ta lại nói: “Bé ơi, em có phải chưa từng được bố mẹ thương không vậy?”
Tôi tức giận: “Không phải cứ cho tiền mới là yêu, đống thịt bò đó không phải tiền chắc? Anh biết bò giờ đắt cỡ nào không?”
Bạn trai nhún vai: “Nói ba mẹ em trọng nam khinh nữ thì em không vui, thôi, coi như anh lắm lời.”
Ngay giây sau, tôi nghe thấy mẹ anh ta gọi điện: “Nhà mổ hết bò rồi, bán được 200 ngàn, mẹ chuyển cả vào tài khoản con rồi.”
Bạn trai chỉ thản nhiên đáp: “Con biết rồi.”
“À đúng rồi, mẹ có làm một hũ thịt bò cay gửi cho chị con, chuyện tiền bán bò thì đừng để lộ đấy nhé.”
Tôi Bị Trùm Trường Dạy Hư Luôn Rồi
Nam thần trường chê tôi nói lắp, bảo tôi im miệng làm một “mỹ nhân câm” cho yên.
Chỉ có đại ca học đường là chủ động chuyển đến ngồi cạnh tôi, suốt ngày chọc cho tôi mở miệng.
“Cậu dạy kèm cho tôi đi, tối tôi mua vịt quay thưởng cho, chịu không?”
Tôi đỏ bừng mặt: “K-k-k-không… cần đâu!” Mất mặt lắm!
Hắn vung tay hào sảng: “Đừng khách sáo!”
Sau đó, tôi bị hắn ép đến mức trong giới nói lắp cũng thành “cây đậu bắn đạn” luôn rồi.
Trước kỳ thi đại học, nam thần trường bảo tôi cố tình giảm điểm, nhường hạng nhất cho học sinh mới chuyển tới.
Đại ca học đường vừa cười toe vừa bóc hạt dưa, hất cằm ra hiệu: “Này, nhỏ nói lắp! Mắng!”
Tôi mặt không cảm xúc.
“Đồ ngu!”
“Khốn kiếp!”
Anh Nghĩ Sao?
Trong buổi team building của công ty, sếp tôi lịch thiệp từ chối lời mời rượu từ đồng nghiệp:
“Vợ tôi đang lên kế hoạch mang thai, không cho uống.”
Cả bàn lập tức rôm rả hẳn lên, ai nấy đều háo hức hóng hớt chuyện tình cảm riêng tư của sếp.
Sếp nghiêng đầu, ánh mắt thăm dò đầy ám muội liếc về phía tôi:
“Vợ à, chuyện này… tiết lộ được không em?”
Tôi đặt ly nước xuống, nhìn anh ta bình thản:
“Anh nghĩ sao?”
Con Sâu Làm Rầu Nồi Canh
Con Sâu Làm Rầu Nồi Canh
Nhà tôi ở tầng năm, thường xuyên bị tầng sáu bắt nạt.
Có lần tôi đang phơi chăn ngoài ban công thì bị tầng trên dội nguyên một chậu nước xuống, ướt sũng cả cái chăn.
Tôi tức không chịu nổi, cũng hứng một chậu nước đầy, đổ ngược từ cửa sổ lên trên.
Tầng dưới lập tức náo loạn cả lên.
Khi Gia Đình Không Phải Nơi Để Về
Khi Gia Đình Không Phải Nơi Để Về
Khi dự án đang vào giai đoạn bận rộn nhất, tôi nhận được cuộc gọi từ mẹ.
Bà khóc nức nở, bảo ba bị t/é n/ặng, cần gấp 100 triệu để nhập viện.
“Mẹ tính rồi, con đưa 70 triệu, em con đưa 30 triệu, nó còn phải nghỉ làm chăm ba.”
Tôi thấy hợp lý, lập tức chuyển khoản.
Vì lo lắng, tôi còn đặt vé máy bay về quê ngay sáng hôm sau.
Kết quả là…
Trước cổng nhà đang bày tiệc linh đình, ba tôi nâng ly rượu trắng, cười tươi rói:
“Con trai tôi mua xe mới rồi, mọi người đến ăn mừng lấy hên!”
GIA ĐÌNH CHỒNG TÔI TOÀN LÀ CỰC PHẨM
Mẹ chồng gói rất nhiều bánh sủi cảo, rồi cất đầy trong tủ đông.
Vừa thấy bà ra khỏi nhà, tôi liền đem hết số bánh đó đổ vào thùng rác.
Không ngờ bà đã quay lại giữa chừng, bắt gặp ngay cảnh tôi đang phi tang đồ của bà.
Bà lập tức quay video rồi gửi vào nhóm chat gia đình, vừa khóc vừa kể lể:
“Bánh sủi cảo tôi gói cho con dâu, nó nỡ lòng nào vứt hết vào thùng rác! Nó ghét tôi đến mức này sao?!”
Chẳng bao lâu sau, cả nhà đổ xô đến nhà tôi, người nào người nấy đều hằm hằm giận dữ.
Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ đem hết số sủi cảo còn lại ra luộc, múc mỗi người một bát.
Đến lúc họ vừa ăn vừa mắng, sắc mặt ai nấy bỗng thay đổi…
…
KHÚC HÁT NHÂN GIAN
Ta bị đích tỷ hãm hại, bán cho một gã thợ săn nơi thâm sơn cùng cốc.
Nam nhân ấy ngoài việc nghèo túng ra, mọi thứ đều tốt.
Đối với ta lại càng không có lời nào để chê, ta bảo hắn sang đông, hắn tuyệt chẳng dám sang tây.
Về sau, ta dẫn hắn một đường giết về kinh thành.
Đích tỷ vừa khóc vừa gào lên:
“Lẽ ra ban đầu ta nên giết ngươi cho rồi!”
Ta vô cùng tán thành:
“Chỉ là do ngươi diệt cỏ mà không diệt tận gốc, mới để ta gặp gió xuân mà sinh sôi trở lại.”
Vậy nên — Tất cả đều phải chết.
...
Người Cũ Xin Cút Giùm
Người Cũ Xin Cút Giùm
Vì đánh giá xếp hạng bệnh viện của vị hôn phu, tôi đã thực hiện c//a m//ổ suốt 24 tiếng không nghỉ.
Sau khi kết thúc ca ph//ẫu th//uật, tôi mệt đến kiệt sức, tiện tay lấy một chai glucose để bổ sung năng lượng.
Không ngờ ngày hôm sau, tôi bị trợ lý nữ mới tới của anh ấy khiếu nại, nói tôi ă/n c//ắp tài sản bệnh viện, lập tức bị sa thải.
Tôi đến tìm vị hôn phu Cố Hoài An để lý luận, anh ta lại lạnh lùng đẩy tôi ra:
“Bệnh viện có quy định, cô không biết sao?”
“Không bắt cô đền tiền là vì nể tình chúng ta sắp cưới.”
Tôi thất thần đi thu dọn đồ đạc, lại vô tình bắt gặp Cố Hoài An và nữ trợ lý kia đang ôm nhau chặt chẽ trong phòng viện trưởng.
Nhìn anh ta đưa tay luồn vào áo blouse trắng của cô ta một cách thành thạo, tôi bình tĩnh gọi cho bệnh viện đối thủ nơi từng là kình địch:
“Đội ngũ y tế nòng cốt của viện trưởng Cố, tôi có thể mang sang.”
“Thù lao? Ở chỗ các anh, glucose đủ dùng chứ?”