Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật
Xuyên Sách Báo Thù
Xuyên Sách Báo Thù
Đêm đầu tiên xuyên sách, phản diện bò lên giường tôi, chém xác tôi thành từng khúc, ném xuống cống ngầm.
Đêm khuya, tôi lần mò ghép lại thân thể mình, tập tễnh đến nhà phản diện, nở một nụ cười ngọt ngào với hắn: “Surprise!”
Đồng tử của phản diện co rút, sợ đến chết khiếp!
Nhặt Được Cặp Thiếu Gia Nhà Giàu
Nhặt Được Cặp Thiếu Gia Nhà Giàu
Giữa kỳ nghỉ hè 38 độ, tôi đang làm thuê trên cánh đồng bẻ ngô để kiếm tiền đóng học phí.
Bỗng nhiên, vài dòng bình luận hiện lên:
【Ôi, sao cặp anh em phản diện này lại bị b/ắt c/óc đến đây thế?】
【Trong nguyên tác vốn có đoạn này mà. Hồi bé, hai anh em phản diện từng bị b/ắt c/óc một lần, bị một lão già b/iến th/ái h/ành h/ạ suốt nửa năm, dẫn đến tính cách thay đổi hoàn toàn.】
【Chậc chậc, kẻ đáng ghét cũng có chỗ đáng thương.】
【Mà nói chứ, hồi nhỏ hai anh em này đẹp trai ghê, ước gì nhảy vào nhận nuôi chúng nó.】
Động tác bẻ ngô của tôi khựng lại ngay lập tức.
Anh em phản diện? Cặp song sinh đó ư?
Đại Lão Về Hưu Nuôi Con
Đại Lão Về Hưu Nuôi Con
Lần thứ 3 cô giáo gọi điện tới, tôi đang mổ cá.
Da/o băm xuống thớt.
Cộc. Cộc. Cộc.
M á.u theo mang cá chảy ra.
Tôi lau tay, nhấc máy.
“Mẹ của Châu Sinh Nhạc, chị phải tới ngay lập tức!”
Giọng cô giáo sắc nhọn, “Nhạc Nhạc đánh ba đứa trẻ khác phải vào phòng y tế!”
Tôi cúi xuống nhìn con cá.
Vừa cạo xong vảy.
“Chúng bị nặng không?” tôi hỏi.
“Vương Hiên Hiên có thể gãy sống mũi! Lý Manh Manh trật khớp tay! Trương Đào Đào rụng hai cái răng!”
Cô giáo thở hồng hộc, “Nhạc Nhạc… Nhạc Nhạc chỉ xây xát chút thôi.”
“Ờ.” Tôi mở vòi nước rửa dao. “Tôi xong sẽ tới.”
“Mẹ của Châu Sinh Nhạc!” cô giáo gần như hét lên, “Đây là sự việc nghiêm trọng! Phụ huynh bên kia đã tới trường rồi! Chị…”
Tôi đưa điện thoại ra xa.
“Nửa tiếng.”
Rồi cúp.
Cỏ Mọc Oanh Bay
Cỏ Mọc Oanh Bay
Em trai tôi nghịch dại, định c ắ/t dây phanh xe máy của bố.
Tôi vừa định ngăn lại, lại bị bố mẹ lao vào đ.á/nh như trút giận, suýt nữa mất mạng.
Về sau, tôi gắng sức học hành, chỉ mong thoát khỏi cái gia đình mục nát này.
Nhưng họ hết lần này đến lần khác tìm được tôi, cuối cùng ép tôi về quê, gả cho một gã ngốc, bị h à.n h//h ạ đến ch .t.
Lần nữa mở mắt ra, tôi quay lại đúng ngày em trai định c ắ.t dây phanh xe của bố.
Nữ Phụ Trọng Sinh Gọi Sai Chồng
Nữ Phụ Trọng Sinh Gọi Sai Chồng
Từ sân thượng n/h ả.y xuống một cái, tôi quay về 10 năm trước.
Người chồng giàu có từng bóp eo tôi, vì tôi mà vung tiền như rác, hiện tại đang chen chúc trong căn phòng trọ chật hẹp, ăn mì gói ba đồng rưỡi một gói.
Mũi tôi cay xè, nhào đến ôm chầm lấy anh.
Chưa kịp phản ứng, hai tiếng “chồng ơi” đã bật khỏi miệng.
Ngay sau đó, trước mắt tôi hiện ra một loạt “đạn mạc”:
【Nữ phụ ác độc lại gọi gì đấy? “Chồng ơi”? Cười chec mất! Cố tình đến ghê tởm nam phản diện à? 】
【Đừng nói là nghĩ gọi một tiếng “chồng ơi” thì nam phản diện sẽ yêu cô ta nhé? Trước đây đối xử với nam phản diện tệ thế, đáng đời có kết cục thảm hại!】
【Nam phản diện bụng dạ thâm sâu, hơn nữa còn não yêu đương kiểu này, phải thuộc về nữ chính nhỏ ánh dương rồi. Anh ta giữ “nam đức” thế cơ mà, tất nhiên sẽ giận đến mức đuổi nữ phụ ra ngoài!】
Tôi sững người.
Lúc này, Thẩm Só bất ngờ ngẩng đầu, đôi đũa trong tay “rắc” một tiếng gãy làm đôi:
“Em vừa gọi anh là gì?”
DƯỠNG HỒN BÌNH
Trong lúc thân mật, tôi vô tình cào rách hình xăm trên lưng bạn trai.
Anh ta đột nhiên nổi trận lôi đình.
Tôi tủi thân vô cùng, vậy nên tôi bèn vào một phòng livestream tâm sự tình cảm để kể lại chuyện này.
Mọi người trong đó đều thay tôi bất bình, họ còn nghi ngờ bạn trai đã thay lòng.
Chỉ có chủ phòng livestream là nghiêm túc hỏi:
“Bạn trai em… cái hình xăm trên lưng ấy… có phải là một cái bình không?”
…
Cô Ấy Như Nắng Rực
Tôi đang ốm, đang truyền dịch ở bệnh viện.
Bên cạnh, chị gái kia gọi hai người mẫu nam đến chăm sóc.
Thấy tôi cô độc lẻ loi, chị ấy phất tay liền chia cho tôi một người.
Ai ngờ cảnh này lại bị người ta quay lại đưa lên mạng, trở nên nổi tiếng.
Tối hôm đó, chồng tôi, người tôi chiếm được bằng tình yêu cưỡng chế, phát điên.
“Em à, đã cướp được anh thì phải chịu trách nhiệm.”
“Đừng khóc, người không chịu trách nhiệm thì phải biết ăn năn mới được tha thứ.”
Sai Lầm
Để gom đủ tiền cứu mạng bà nội, tôi ngắm trúng tên bá vương trường học Thẩm Tiêu – kẻ nổi tiếng với “chia tay bắt buộc trả mười vạn phí chia tay”.
Trong quán bar, tôi mặc váy đỏ, trực tiếp ngồi lên lòng hắn:
“Nghe nói, anh mua bạn gái. Anh xem tôi… được không?”
Cả quán ồn ào cười vang.
“Woah! Ghê thật!”
“Lại thêm một đứa vì thành tích đây!”
Trong góc, Thẩm Tiêu đang ôm một hotgirl, đột nhiên bật dậy khỏi ghế lô:
“Má! Cô mau xuống đi! Muốn chết đừng kéo tôi theo!”
Tiếng cười náo loạn bỗng ngừng hẳn.
Người đó là Thẩm Tiêu, vậy người tôi đang ngồi lên là ai?
Sương Tan Trời Sáng
Sương Tan Trời Sáng
Chồng tôi ngoại tình — và chính kẻ thứ ba là người đã chủ động nói cho tôi biết.
Khi đó, mẹ chồng đang nằm viện sau ca phẫu thuật. Tôi thì bế đứa con còn chưa cai sữa, kiệt sức vì ba ngày liền thức trắng túc trực bên giường bệnh.
Chưa kịp mong được một câu quan tâm từ chồng, tôi đã nhận được hai tin nhắn từ một số lạ:
[Chồng cô đang ở bên tôi.]
[Anh ấy thật dịu dàng, thật chu đáo.]
Dã Tâm Bất Chính
Chồng liên hôn lớn hơn tôi mười tuổi, quản tôi như quản con gái.
Không được ăn đồ lạnh, không được thức khuya, không được ngủ lại bên ngoài.
Các loại “không được”, tôi chịu đủ rồi.
Tôi chạy đến quán bar, gọi liền một hàng soái ca ngồi cùng.
Ngón tay vừa chạm vào cà vạt của một người đàn ông, một bóng đen lập tức phủ xuống.
Lương Cư Chính đang đi công tác, bất ngờ xuất hiện, dán sát sau lưng tôi, giọng nói lạnh lẽo.
“Xin lỗi, con nít nhà tôi lén chạy ra ngoài rồi.”
Anh ta bề ngoài lễ độ nhã nhặn, nhưng lại mạnh mẽ ôm tôi rời khỏi đó.
Trong phòng ngủ, anh thong thả dùng cà vạt trói lấy cổ chân tôi.
“Có vẻ chồng phải dạy cho em hiểu, thế nào mới gọi là quy tắc của người đã có gia đình.”