Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

SAU KHI TRỌNG SINH VÀ ĐỔI HÔN ƯỚC, TA AN NHÀN TRỞ THÀNH HOÀNG HẬU
Ta vừa mới cập kê, liền vì Thái tử mà đỡ một nhát dao, cứu chàng một mạng.
Hoàng thượng mừng rỡ, ban hôn, hỏi ta tên gọi là gì.
Phụ thân vội bước lên trước, cung kính lại đắc ý, khom người nói:
"Hoàng thượng, đây là tiểu nữ Thẩm Liễu Nhi."
Thế là, Thẩm Liễu Nhi đội lốt thân phận của ta, gả cho Thái tử.
Còn ta thì bị gả cho Nhị hoàng tử – kẻ không được sủng ái.
Đêm tân hôn, Thái tử đi đến chỗ Trắc phi – người trong lòng của chàng.
Thẩm Liễu Nhi phải cô độc nơi phòng hoa chúc, trở thành trò cười trong hậu cung.
Mà ta – đêm động phòng liền mang thai trưởng tôn của Đại Hạ triều.
Một năm sau, Thái tử chết, chết một cách mờ ám.
Thẩm Liễu Nhi trèo lên giường của lão hoàng đế, khiến hoàng hậu tức giận đến chết, bị đánh vào lãnh cung.
Không còn Thái tử, lại có trưởng tôn, Nhị hoàng tử được hoàng đế sủng ái không ít.
Man tộc xâm phạm, Nhị hoàng tử lĩnh binh xuất chinh, đại thắng trở về, được phong làm Thái tử.
Còn ta trở thành Thái tử phi hiền đức, người người ca tụng.
Ngày chàng đăng cơ, ta – đường đường là Hoàng hậu – dưới lời cầu xin thê thảm của phụ thân, đã tha tội cho muội muội bị nhốt trong lãnh cung.
Khi gặp lại, gương mặt nàng đầy tang thương, ánh mắt lạnh lẽo như băng:
"Dựa vào cái gì ngươi làm Hoàng hậu? Ta mới là Thiên mệnh chi nữ."

TỐNG AN VŨ
GIỚI THIỆU:
Nửa tháng trước ngày thành thân, thanh mai trúc mã của Chu Hành Dã suýt bị người ta làm nhục.
Đêm ấy, Chu Hành Dã liền đề nghị cưới nàng làm bình thê.
“Vũ Yên bây giờ chẳng còn gì nữa, không có ta, nàng ấy sống không nổi.”
Hắn tưởng ta sẽ nhẫn nhịn.
Nào ngờ, ta lập tức xoay người đi tìm Tiêu Hạc Xuyên – kẻ nổi danh phong lưu khắp nơi.
“Thành thân chứ? Ta mang theo của hồi môn, tiệc cưới cũng sẵn sàng rồi.”

Ngôi mộ của tôi đã bị một con chó đào
Thầy bói nói tôi 24 tuổi sẽ gặp một kiếp nạn, thế mà tôi mới 20 tuổi đã toi đời.
Sau khi trở thành cô hồn dã quỷ, ngày nào tôi cũng nguyền rủa cái tên lừa đảo đó chết không tử tế.
Cho đến bốn năm sau, mộ của tôi bị chó đào lên.
“Cây Hoa, nhả ra mau, thứ dơ bẩn gì cũng tha vào mồm là sao!”
Một anh siêu đẹp trai bước tới giật dây xích, rồi móc ra thứ gì đó từ miệng con chó.
Tôi lơ lửng trên không, cảm kích nhìn anh.
“Người đẹp lòng tốt, cảm ơn anh nha anh đẹp trai, nhưng mà cái này không phải đồ dơ đâu, đây là…”
Anh đẹp trai lặng lẽ nhìn xương đùi của tôi ba giây, sau đó “rầm” một tiếng ngất xỉu tại chỗ.
Tối hôm đó, tôi – một con cô hồn nhỏ không ai thèm đoái hoài – địa điểm hiện hồn đã được cập nhật, từ vùng hoang vu hẻo lánh chuyển đến nhà anh ta.

Mẹ trở về vì con
Ở địa phủ ăn uống chơi bời đã mười ba năm, số dư của tôi sắp về không, đứa con gái từng thề sẽ để tôi ở địa ngục cũng được giàu sang phú quý, đã hơn nửa năm nay không đốt tiền cho tôi nữa.
Trước đây tôi tình cờ cứu con gái của Diêm Vương, nhờ đó mà được một cơ hội quay lại nhân gian một tháng.
Vừa tìm được con gái, tôi liền thấy nó thất hồn lạc phách đi ra từ biệt thự, trước mắt còn hiện ra hàng loạt dòng chữ.
【Đồ nữ phụ độc ác đáng đời! Nữ chính bảo bối của chúng ta vẫn còn quá nhân từ!】
【Nếu tôi nhớ không nhầm thì chính hôm nay, nữ phụ độc ác bị người kéo vào ngõ nhỏ làm nhục, sau đó tàn phế, tuyệt vọng mà tự sát.】
【Trời ơi, thật sảng khoái, kết cục của nữ phụ độc ác chính là nên như thế này!】
Tôi bước tới, vỗ một cái vào mông con gái: “Đồ phá của! Mẹ để lại cho mày nhiều tiền như vậy, thế mà mày lại vì một thằng đàn ông mà sống chết không màng!”
Ánh mắt con gái từ mơ hồ biến thành sợ hãi, nước mắt lập tức trào ra, nhào tới ôm tôi: “Mẹ, mẹ là người hay là ma vậy? Hay là con thật sự sắp chết rồi…”
Tôi lại vỗ thêm một cái vào mông nó: “Đồ chết tiệt! Mẹ ở dưới đó sắp hết tiền rồi, mày muốn mẹ chết đói sao? Mau đi kiếm tiền cho mẹ! Mẹ mặc kệ, hồi nhỏ mày đã nói sẽ để mẹ sau khi chết cũng không phải lo ăn mặc!”
【Xem ra nữ phụ độc ác cũng có tuổi thơ bất hạnh, ngay cả khi mẹ chết rồi cũng không tha cho cô ấy.】

Thợ khâu xác
Cô bạn thân của tôi bị người ta chém xác, sắp sửa hóa thành lệ quỷ.
Cô ấy xách theo những mảnh thi thể của mình, gõ cửa nhà tôi.
Vì cô biết, tôi là một thợ khâu xác.
Khâu thịt da, nhìn thấu ký ức, cũng có thể thanh tẩy linh hồn.

Duyên Tình Bùng Cháy
Trong lúc tạm biệt đội cứu hỏa của tỉnh bạn sang hỗ trợ dập tắt cháy rừng, cô bạn thân của tôi lại nhét tôi vào trong xe tải chở đội cứu hỏa.
Tôi và anh lính cứu hỏa bốn mắt nhìn nhau, tôi xấu hổ gần như sắp khóc mà nói: "Xin lỗi, tôi muốn xuống xe..."

Chân Tình Của Kẻ Tồi
Chân Tình Của Kẻ Tồi
Lúc tôi sa sút, khốn cùng nhất, thế thân từng bị tôi bao dưỡng lại đón tôi về.
Tôi vô cùng cảm động nói:
“Không ngờ cậu lại có lương tâm đến vậy.”
Thế thân mà đến cả tên tôi cũng chẳng nhớ nở một nụ cười dịu dàng.
Nhưng ngay sau nụ cười ấy, hắn liền ấn mạnh tôi xuống nệm.
“Tôi không chỉ có lương tâm, mà còn rất nhân từ nữa. Chỉ cần em nói đúng tên tôi, tôi sẽ tha cho em.”
“Không nói được sao? Thật đáng tiếc, vậy thì chịu phạt đi.”

Xuyên Nhầm Vào Lòng Phản Diện
Năm thứ ba khi xuyên thành chim hoàng yến thay thế, cuối cùng tôi cũng không chịu nổi sự phóng túng không kiềm chế của Trì Tẫn.
Tôi gọi ra hệ thống đã ngủ say từ lâu.
“Hệ thống ơi, đã ba năm rồi, tại sao bạch nguyệt quang của nam chính vẫn chưa về nước?!”
Hệ thống im lặng ba giây, sau đó vang lên tiếng nổ chói tai.
“Đồ ngốc! Cô nhận sai người rồi!”
“Người trên giường cô đây mẹ nó chính là phản diện bệnh kiều!”

Thủ Khoa Đại Học Thứ Chín Biến Mất
Tôi trượt đại học, bố tôi cứ khăng khăng rằng ăn não sống sẽ lấy hình bổ hình, mà phải ăn khi còn tươi mới ngon.
Ông bắt một con khỉ sống về, nhốt nó dưới gầm bàn, lột da cạo lông, dùng búa mở hộp sọ ra, rồi rưới dầu nóng để tăng thêm hương vị vị.
Nói thật, nó ngon đến mức thơm lừng cả miệng.
Cứ như vậy, sau khi ăn hết chín cái đầu khỉ, trí nhớ của tôi đã tăng vọt, những bài phương trình trước đây không biết làm bỗng chốc nhìn một phát là hiểu.
Nhưng mãi đến khi khai giảng, tôi mới biết, chín thủ khoa đứng đầu toàn tỉnh năm nay, đã đồng loạt mất tích chỉ sau một đêm.

Sau khi người tình của cha tôi mang thai đứa con ngoài giá thú
Mẹ chu cấp cho cô gái kia thì cô ta lại mang thai con của bố, bố bắt mẹ phải ra đi tay trắng: “Tịnh Tịnh đã mắc ung thư, chỉ muốn để lại cho tôi một giọt máu.”
Bà nội vốn luôn ức hiếp mẹ cũng tán đồng.
Tôi dĩ nhiên không phản đối, nếu không thì vở kịch hay sao có thể mở màn.