Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật

BẠN TRAI TIỆN TAY BÓC TÔM CHO BẠN GÁI CŨ, TÔI TIỆN TAY KHIẾN ANH TA PHÁ SẢN
Trong buổi tụ họp sinh nhật, vị hôn phu tiện tay bóc sẵn cho bạn gái cũ một bát tôm.
Mọi người đồng loạt nín thở nhìn về phía tôi.
Sững một chút, tôi đặt đũa xuống.
Nhìn quanh một vòng, tôi tỏ vẻ khó hiểu: “Nhìn tôi làm gì thế? Con người tiến hóa đến mức chỉ hít khí thôi là no bụng rồi à

MƯU SINH
Mẹ tôi sinh ba đứa con gái.
Từ nhỏ tôi đã nghe bà nội chửi bới: nào là đồ “của nợ”, nào là “sao chổi, tử cung hư nát”, còn xúi bố tôi đánh mẹ:
“Không có con trai chống lưng thì mày đáng đời!”
Mẹ tôi chỉ biết khóc, ôm chặt chị cả và em ba, mặc cho bà nội muốn mắng gì thì mắng.
Về sau, mỗi lần bà nội lại mở miệng chửi, tôi — đứa chẳng chen được vào vòng tay của mẹ — liền xông lên cãi nhau với bà.
“Bà không phải cũng là đàn bà sao?”
“Còn dám chửi nữa thì tôi xé nát cái miệng bà đấy!”
...

NỮ ĐẾ TRUYỆN
Ta xuyên thành nữ đế, lại chỉ cảm thấy cuộc sống này hoang đường dị thường.
Mẹ chồng buộc ta sáng chiều phải vấn an, nói rằng đó là tổ tông lễ pháp.
Quân hậu (chồng của nữ đế) thì làm loạn hậu cung, lại muốn ta niệm tình cũ mà dung tha.
Đường muội phản nghịch bị bắt, còn dám ngang nhiên lớn tiếng:
“Bệ hạ người cũng thuộc cửu tộc của ta, chẳng lẽ người định tự tru chính mình sao?”
Ta lập tức trục xuất nàng khỏi tông tịch.
Đường muội vẫn không hề sợ hãi:
“Ta đã mang cốt nhục của quân hậu, hài nhi là vô tội!”
…

PHƯỢNG MỆNH BẢO CHÂU
Năm ta tám tuổi, mẫu thân muốn móc đi đôi mắt của ta.
Chỉ bởi một cơn ác mộng.
Rằng đôi mắt này sẽ mang đến tai ương cho cả nhà, còn muội muội ta thì mệnh cách tôn quý, sẽ trở thành Hoàng hậu đương triều.
Từ đó, muội muội được nâng như châu ngọc trong tay, còn ta bị mẫu thân giáng thành tiện tỳ, giẫm nát dưới bùn đất.
Nhiều năm sau, lời dự đoán kia chỉ ứng nghiệm một nửa.
Mẫu thân — phát điên.
...

Xuyên Thành Thôn Nữ Có Không Gian : Nuôi Con Làm Giàu
"PS: Nữ chính bộ này vừa ngầu lại vừa hài, Ad mê lắm luôn 😚. Nếu các bạn cũng thấy ghiền thì nhớ để lại bình luận nhé!"
Thương Vãn – Nữ Cường Nhân từng tung hoành giữa mạt thế, sát tang thi như chém rau, đầu đội trời, chân đạp đất – vậy mà vừa mở mắt đã thấy bản thân xuyên tới Đại Chu triều, trở thành tam thiếu phu nhân của Lục gia, một đại hộ giàu có nức tiếng ở huyện Đông Ninh.
Tưởng đâu vận may đổi đời, sắp hưởng chút phú quý an nhàn, nào ngờ chưa kịp ấm chỗ, tai họa ập xuống đầu:
Phu quân bị tống ngục vì đầu độc huyện lệnh, Lục gia lập tức sợ bị liên lụy, không chút lưu tình đoạn tuyệt quan hệ, đuổi nàng ra khỏi nhà, một đồng cũng không bố thí.
Bên cạnh chỉ còn một bé gái mới tròn một tuổi – nữ nhi nàng, Tiểu Viên Viên – còn đang oe oe đòi bú, cùng hai người hầu thất thần không biết nương vào đâu. Ba người chui rúc trong căn nhà tranh rách nát: mái dột, tường thủng, chuột chạy loạn xạ, không còn nổi một hạt gạo – đói đến mức nhìn nhau cũng nghe tiếng bụng réo.
Nhưng Thương Vãn không biết sợ là gì. Từng sống trong mạt thế ăn thịt uống máu, chút khốn khó này tính là gì? Nàng xách giỏ tre vào núi, tay không bắt gà rừng, nướng thỏ hoang, bắt cá suối – không một món nào thoát khỏi tay nàng!
Kẻ có tiền tới bắt nạt?
Nhà chồng trở mặt đòi bòn rút?
Thương Vãn chẳng buồn nhiều lời – xắn tay áo lên là đánh!
Dựa vào linh tuyền trong không gian, nàng bắt đầu xây dựng lại cuộc đời: trồng thảo dược, chữa bệnh cứu người, mở tiệm thuốc, lập thương đội, gầy dựng danh tiếng, một đường làm giàu không ai ngăn nổi!
Thổ phỉ cản đường? Đánh!
Sơn tặc cướp bóc? Đánh!
Tiểu nhân giở trò sau lưng? Tiếp tục đánh!
Mà đâu chỉ mình nàng, Tiểu Viên Viên tuy chân ngắn nhưng lanh lẹ, thấy ai dám động tới mẹ liền lao lên trước, một cước đá bay hán tử cao bảy thước, hét to:
“Không được ức hiếp nương thân ta!”
Nam chính là một thư sinh yếu ớt, sắc vóc tựa mỹ nhân, nhưng ra tay tàn nhẫn vô tình, không chớp mắt bẻ gãy cổ kẻ địch. Đánh xong còn thong thả cúi người lau sạch vết máu trên giày – đôi giày do nương tử tặng, không thể để dính bẩn.
Hai người hầu đi theo cũng không tầm thường, vung đao chiến đấu chẳng kém ai:
“Thiếu phu nhân nghỉ ngơi đi! Mấy việc đánh nhau này, cứ để bọn ta lo!”
Thương Vãn khoanh tay nhìn một đám người tranh nhau ra trận vì mình, chỉ đành xoa cằm cảm thán:
— Nước linh tuyền quả thực hữu hiệu. Cho uống tiếp!

KÝ TÚC XÁ SỐ 5
Rạng sáng một giờ.
303 bất ngờ gửi tin nhắn vào trong nhóm:
“Đang bực, muốn g/i/e/c người.”
Tôi hùa theo:
“Nhớ chụp ảnh nha.”
Chẳng bao lâu sau, trong nhóm hiện lên một tấm hình.
Một cô gái bị c/h/e/m thành hai nửa, ngã gục trong v/ũ/n/g m/a/o đỏ tươi.
303:“Chụp không đẹp, nhưng cô ta chớt thật rồi.”
…

ĐẶT VÉ
Đồng nghiệp làm nũng nhờ tôi đặt vé máy bay giúp, 8 suất khứ hồi hạng sang.
Xuất vé hết 38.000 tệ, cô ta chỉ trả lời lại vỏn vẹn một chữ: “Ừ.”
Tôi đòi tiền, thì cô ta giả vờ như không nghe thấy, còn bĩu môi trách tôi nhỏ nhen.
Không nói thêm lời nào, tôi hủy luôn toàn bộ 8 vé, biến thành giấy lộn.
Mà thứ cô ta mất đi, không chỉ là tiền vé đơn giản như vậy đâu.
…

Sinh Sinh Bất Tức
Sinh Sinh Bất Tức
Khi ta xuyên không tới đây, câu chuyện đã gần đi đến hồi kết. Thiên hạ đã thái bình, tân đế đăng cơ.
Người con gái đã cùng hắn sẻ chia gian khổ, không rời không bỏ lại bị ban một chén rượu đ/ộc.
Còn ta, lại là đích nữ của vương gia, danh môn vọng tộc, là Hoàng hậu sắp được hắn nghênh cưới.
Ta nhìn người con gái đang uống rượu đ/ộc và hỏi: “Nàng có biết vì sao ta đến không?”
Nàng cười lạnh một tiếng, mồ hôi đầm đìa: “Sợ ta chưa chet?”
“Không phải.” Ta lấy từ trong tay áo ra một viên thuốc, nhét vào miệng nàng: “Là sợ nàng chet.”

CỘT THU LÔI CỦA TIÊN GIỚI
Ta là cột thu lôi duy nhất trong giới tu tiên.
Các sư huynh đệ độ kiếp ai dùng rồi cũng khen.
Nhưng ta lại vì không giúp tiểu sư muội độ kiếp chống sét mà bị đưa lên đài xét xử.
Mặc dù ta đã nhấn mạnh nhiều lần, tiểu sư muội mới Trúc Cơ thì chỉ có thể coi là bị điện giật thôi.
Sau khi nhìn rõ bản chất mê gái của bọn họ, ta quyết đoán gia nhập tiên môn ở ngọn núi kế bên.
"Chưởng môn, có cần cột thu lôi không? Loại có thể dẫn dòng điện sang tiên môn kế bên ấy."

SAU KHI TRỌNG SINH VÀ ĐỔI HÔN ƯỚC, TA AN NHÀN TRỞ THÀNH HOÀNG HẬU
Ta vừa mới cập kê, liền vì Thái tử mà đỡ một nhát dao, cứu chàng một mạng.
Hoàng thượng mừng rỡ, ban hôn, hỏi ta tên gọi là gì.
Phụ thân vội bước lên trước, cung kính lại đắc ý, khom người nói:
"Hoàng thượng, đây là tiểu nữ Thẩm Liễu Nhi."
Thế là, Thẩm Liễu Nhi đội lốt thân phận của ta, gả cho Thái tử.
Còn ta thì bị gả cho Nhị hoàng tử – kẻ không được sủng ái.
Đêm tân hôn, Thái tử đi đến chỗ Trắc phi – người trong lòng của chàng.
Thẩm Liễu Nhi phải cô độc nơi phòng hoa chúc, trở thành trò cười trong hậu cung.
Mà ta – đêm động phòng liền mang thai trưởng tôn của Đại Hạ triều.
Một năm sau, Thái tử chết, chết một cách mờ ám.
Thẩm Liễu Nhi trèo lên giường của lão hoàng đế, khiến hoàng hậu tức giận đến chết, bị đánh vào lãnh cung.
Không còn Thái tử, lại có trưởng tôn, Nhị hoàng tử được hoàng đế sủng ái không ít.
Man tộc xâm phạm, Nhị hoàng tử lĩnh binh xuất chinh, đại thắng trở về, được phong làm Thái tử.
Còn ta trở thành Thái tử phi hiền đức, người người ca tụng.
Ngày chàng đăng cơ, ta – đường đường là Hoàng hậu – dưới lời cầu xin thê thảm của phụ thân, đã tha tội cho muội muội bị nhốt trong lãnh cung.
Khi gặp lại, gương mặt nàng đầy tang thương, ánh mắt lạnh lẽo như băng:
"Dựa vào cái gì ngươi làm Hoàng hậu? Ta mới là Thiên mệnh chi nữ."