Trả Thù
Trả thù tập trung vào việc nhân vật chính khiến kẻ ác phải trả giá.
Truyện mới cập nhật

Hệ thống xuyên không lần 2, tôi chỉ cần tự do
Trong một thế giới nơi quyền lực, mưu mô và số mệnh giao thoa, cô – một kẻ từ thế giới khác xuyên tới – phải đối mặt với những thử thách tàn nhẫn: hệ thống ép buộc, những nhiệm vụ sống còn và con người với trái tim lạnh lùng.
Xuyên không lần đầu, họ gọi cô là thần nữ, gọi cô là yêu nghiệt, cô ra đi trong sự thống khổ tận cùng. Sống lại lần thứ hai ở một thân phận khác, cái cô cần chỉ là cuộc sống yên bình, ngờ đâu vẫn không thể tránh khỏi kẻ đã làm tan nát cuộc đời của cô
Mục Huyền Phi – vị hoàng đế điên rồ, mạnh mẽ nhưng đầy bí ẩn – là người duy nhất kết nối với số phận của cô. Tình yêu, trả thù, và quyền lực đan xen, mỗi quyết định đều có thể đổi thay sinh mệnh của cả muôn dân.
Liệu tình yêu có thể trở thành xiềng xích, hay cô sẽ tìm được tự do cho chính mình và những người cô trân trọng? Một cuộc chiến trí tuệ, cảm xúc và quyền lực đang chờ bạn khám phá.

MẸ CỦA PHẬT TỬ ĐÃ TRÙNG SINH RỒI
Tôi là mẹ của một “Phật tử” trong giới hào môn Kinh thành. Con trai tôi bẩm sinh lãnh đạm vô tình. Cho đến khi thằng bé vì một minh tinh mà phá giới, bước chân trở lại chốn hồng trần.
Thẩm Tự đem toàn bộ gia sản đổi lấy việc cưới được minh tinh kia. Mọi người đều ca tụng: kẻ xưa nay vô tình, một khi động tâm thì sâu nặng, đến cả tài sản bạc tỷ cũng có thể dâng cho người ta.
Còn tôi, bởi hết lần này đến lần khác ngăn cản, nên bị thằng bé oán hận, cả đời không muốn gặp mặt.
Ngay cả khi tôi nằm trên giường bệnh, thằng bé cũng chỉ niệm khẽ một câu Phật hiệu rồi nói: “Nhân quả báo ứng. Mẹ rơi vào kết cục này, cũng là tự chuốc lấy mà thôi.”
Sau đó, tôi trùng sinh. Trở về cái ngày thằng bé nói muốn xuống tóc đi tu.
Lần này, chính tay tôi tiễn thằng bé vào cửa Phật. Rồi quay đầu, lập đứa “sói con” tôi một tay nuôi lớn trở thành người thừa kế.

Xuyên Thư Trở Thành Tâm Ma Của Nam Chính Mỹ Cường Thảm
Tiêu Mặc xui xẻo xuyên thư, chưa kịp làm người đã biến thành tâm ma của nam chính.
Hệ thống nhảy ra thao thao bất tuyệt:
“Chúc mừng ngài trở thành nhân vật phản diện quan trọng! Chỉ cần bồi dưỡng Sở Kinh Lan thành tài, đến thời điểm mấu chốt bị hắn giết chết chứng đạo, là có thể hoàn thành nhiệm vụ, đổi lại cơ hội trọng sinh, sống tiếp ở Tu chân giới với thân phận mới, có phải nghe là thấy lời lắm không?”
Tiêu Mặc: “Không làm. Hắn muốn chết thì cứ đi chết, liên quan gì ta.”
Nói xong nằm dài nhắm mắt, vô cảm từ chối phục vụ.
Hệ thống: ???
Ủa? Cái phản ứng này hình như không giống kế hoạch ban đầu??
Xuyên thư đã đành, lại còn phải làm bạn đồng hành với một tên nam chính mà mình cực kỳ ghét bỏ, Tiêu Mặc chỉ muốn chửi thề ba hồi.
Đúng, y không ưa nổi Sở Kinh Lan.
Nguyên tác rõ ràng viết hắn là thiên tài trời sinh, đáng lẽ nên đạp gió cưỡi mây, tung hoành thiên hạ, ai dè vì một tra công mà tự bẻ gãy cánh mình, đến chết cũng chẳng còn nguyên xác.
Một kịch bản “sảng văn sự nghiệp” bị viết lệch thành “ngược văn tra thụ”, Tiêu Mặc đọc xong chỉ muốn đạp ngược lại hệ thống.
Thế nên y quyết định tiêu cực lãn công, phó mặc vận mệnh.
Nam chính sống chết gì cũng mặc kệ, y không dây vào!
Y lạnh lùng nhìn Sở Kinh Lan từ thiên chi kiêu tử rơi xuống đáy cốc, bị phế tu vi, bị từ hôn, bị làm nhục, bị đuổi khỏi sư môn, mắt lạnh nhìn hết.
Nhưng rồi…
Nhìn không nổi nữa.
“Sở Kinh Lan, ngươi nhịn đến nước này mà không phản kháng à!? Không trả thù thì nhường thân thể cho ta, ta làm thay!”
Người từng ghét nhau như nước với lửa giờ lại cùng nhau lau máu, chữa thương, sóng vai vượt ải. Sở Kinh Lan hoài nghi nhìn hắn:
“…… Tâm ma không phải nên phá hủy ta sao? Sao lại giúp ta?”
Tiêu Mặc: Ta cũng đang tự hỏi đây!
Thế là, cái tâm ma vốn chỉ muốn lười biếng sống qua ngày lại bị chính mình đẩy vào ván cờ của Sở Kinh Lan:
Giúp hắn khôi phục tu vi.
Giúp hắn gầy dựng lại tự tôn.
Giúp hắn bước qua gió tanh mưa máu, vực sâu địa ngục, từng bước trở về đỉnh cao.
Cuối cùng, lại chết trong chính vòng tay người kia.
Lúc sắp tắt thở, Tiêu Mặc chỉ có một suy nghĩ:
“Kiếp sau ta nhất định tránh xa hắn tám trăm dặm!”
Nhưng ông trời lại đùa ác.
Vừa trọng sinh chưa được bao lâu, chưa kịp trốn xa, Tiên Tôn Sở Kinh Lan đã như bóng với hình xuất hiện trước mặt.
Ánh mắt hắn bình lặng như mặt hồ, lại ẩn chứa điên cuồng bên trong:
“Tiêu Mặc, ngươi lại muốn bỏ rơi ta đi đâu?”
Tiêu Mặc: !
Khoan đã! Ta đã đổi thân phận rồi, sao ngươi vẫn nhận ra ta!?
💥 1v1 | HE | Oan gia hoan hỉ – Tri tâm hoạn nạn – Duyên trời tác hợp
Từ khóa:
• Vai chính: Tiêu Mặc, Sở Kinh Lan
• Tagline: Cường cường – Hoan hỉ oan gia – Tiên hiệp tu chân – Trọng sinh – Xuyên thư
• Một câu tóm tắt: Tâm ma không chịu nghe lời, bỗng dưng thành tri kỷ.
• Chủ đề: Gió mặc gió, mưa mặc mưa, đời này cùng ngươi dầm qua giông bão.

Búp Bê Da Người
Tôi vừa chuyển đến căn hộ mới, cô bạn cùng phòng chưa từng quen biết đã tặng tôi một chiếc túi hàng hiệu xa xỉ.
Nhưng tôi không hề cảm ơn cô ta.
Bởi vì từng đồng tiền của cô ta đều nhuốm máu tươi của tôi và một người bạn cùng phòng khác của tôi đang khoác tay bạn trai tôi trở về.
Mọi người đã tề tựu đông đủ, tiệc sắp bắt đầu.

BÀ LÃO 80 TUỔI LẬT NGƯỢC CUỘC ĐỜI
Ngày đầu tiên sau khi thành thân, anh ta để lại một câu "Chờ anh" rồi lập tức ra tiền tuyến.
Tôi chờ đợi suốt 65 năm, cả đời không tái giá. Thế nhưng khi anh ta quay về, lại đã là ông nội, ông ngoại đầy con cháu.
Chỉ vì tranh giành tài sản, cả nhà họ đã đẩy tôi vào chuồng heo, để tôi chết cóng trong đau đớn.
Đến lúc hấp hối, tôi mới ngộ ra: Hóa ra đây là một cuộc hôn nhân lừa đảo đã được lên kế hoạch từ lâu.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về khoảnh khắc bà mối đến nhà tôi để bàn chuyện hôn nhân.
Tôi đuổi bà ta đi, đánh cho tên đàn ông cặn bã kia một trận, còn tự tay sắp đặt để người trong lòng hắn chết ngay trước mắt hắn.
Kẻ phụ tôi, tất cả đều phải xuống địa ngục!

Bá Đạo Quá! Xin Nhận Một Lạy Của Chúng Tôi
Giới thiệu:
Tống Sư Yểu sau khi chết đi, linh hồn bay ra khỏi chiếc máy tính, mới phát hiện ra cuộc đời mình thực chất chỉ là một show truyền hình thực tế bị người khác thao túng và dẫn dắt. Một tỷ khán giả theo dõi buổi phát sóng trực tiếp này, chỉ trỏ và chế nhạo cuộc đời cô, còn đội ngũ đạo diễn thì tìm mọi cách sắp đặt những cạm bẫy, hết lần này đến lần khác dồn cô vào chỗ chết.
Sau đó, Tống Sư Yểu trọng sinh, và lần này, ký ức của cô không còn bị phong ấn nữa.
————
Đây là một thế giới điên cuồng, nơi con người cảm thấy cuộc sống thật nhàm chán, vô vị, mất hết hứng thú với mọi loại hình giải trí, và phải không ngừng tìm kiếm những kích thích mạnh hơn để có được những cảm xúc mãnh liệt.
Và rồi, họ đã tìm thấy một báu vật nhân gian. Cô ấy hoàn mỹ không tì vết, họ nâng niu cô trong lòng bàn tay, vì cô mà điên cuồng, tôn cô làm thần minh, sùng bái đến cuồng tín.
Lưu ý: Truyện sảng văn cực đỉnh, tô vẽ chân trời, tác giả đã từ bỏ điều trị căn bệnh ảo tưởng sức mạnh giai đoạn cuối.

TRÙNG SINH TRƯỚC NGÀY LÊN KIỆU HOA
Đại hỏa qua đi, ta được hồi sinh, trở về bảy năm trước, khi ta vẫn chưa gả cho Dung Lâm.
Nhìn thứ muội Nguyễn Cừ và Dung Lâm đang bước tới, lòng ta ngập tràn oán hận. Ông trời đã ban cho ta cơ hội sống lại, vậy thì lần này, chúng ta hãy từ từ tính sổ!
Kiếp trước, các người rạng rỡ chốn cung đình, quyền uy ngập trời, vậy thì kiếp này, hãy tận hưởng chuỗi ngày tối tăm nơi ngục tù đi!
Lửa bốc lên tứ phía, một cây xà ngang trên đầu ta sụp đổ, nhắm thẳng vào ta. Ta đành buông xuôi theo số phận, ánh mắt dán chặt vào nó.
Ngay khoảnh khắc ý thức sắp tan biến, ta nhìn thấy một bóng hình không ngờ đang lao đến, bên tai vang lên tiếng kêu x/é lòng của hắn.
“Xin lỗi…” Ta nhắm mắt, khẽ thì thầm. Cuối cùng, đối với hắn, ta chỉ còn lại một lời xin lỗi muộn màng này.

Thái Tử Phi Vì Ghen Tuông Mà Hại Chết Nhũ Mẫu Của Thái Tử - Cũng Là Mẫu Thân Của Ta
Mẫu thân ta từng là nhũ mẫu của Thái tử. Mỗi lần nghĩ đến chuyện ấy, Thái tử phi lại gây gổ với Thái tử, bảo rằng người đã chẳng còn trong sạch, từng có thân cận da thịt với nữ nhân khác.
Vì thế, Thái tử truyền người cắt bỏ đôi nhũ của mẫu thân ta, mắt đỏ hoe mà hỏi Thái tử phi: “Như vậy đã vừa lòng chưa?”
Ngày họ làm hòa, mải mê hoan lạc trong phòng, A nương ta nằm trên nền tuyết lạnh băng, chậm rãi rét mà tắt thở.
Đáng thương thay, lúc lâm chung, tay người vẫn còn nắm chặt mấy chiếc điểm tâm để dành cho ta.
Về sau ta nhập cung. Khi Thái tử phi mang thai, ta trở thành nhũ mẫu cho nhi tử của nàng.
<Truyện do Mèo Kam Mập đặt>

Xà Anh
Vì mưu toan có được bí phương Miêu Cổ của nhà ta, Hách Hành Xuyên tìm đủ mọi cách lấy lòng ta.
Hắn nói, ta là tinh linh núi rừng, thuần khiết như hoa anh đào.
Cho dù phải đoạn tuyệt với gia tộc, hắn cũng quyết lấy ta.
Cho dù phải đi khuân gạch trên công trường, hắn cũng muốn kiếm tiền để chữa bệnh cho ta.
Khi ta cảm động, trao ra bí phương.
Hắn lập tức trở mặt, nhìn ta mà nói:
“Cô chỉ là một con Xà Anh* hôi tanh đầy mình, lột da nhớp nhúa, ngay cả đi đường cũng không vững.
Tôi nhìn một cái cũng thấy ghê tởm.”
Hắn dẫn theo thanh mai trúc mã, nhốt ta như một con chó trong nhà vệ sinh, vừa hành hạ cười cợt, vừa ép hỏi bí phương.
Sau đó, hắn ném ta vào đám người lang thang dưới gầm cầu vượt, bảo bọn họ mặc sức mà giày vò.
Hắn nói, ta là Xà Anh, sinh ra đã dâm loạn, eo mềm chân nhũn, mặc cho người ta dày vò thỏa thích.
Nhưng hắn biết rõ ta vừa tinh thông Miêu Cổ, vừa là Xà Anh mà lại dám chọc vào ta!
*Xà Anh:
Có thể xem là rắn con.
Ám chỉ một loại thể chất đặc thù, nửa người nửa rắn, hoặc mang dòng máu rắn, có liên quan đến mị lực, dâm tính, mềm mại như rắn.
Người ta thường coi Xà Anh là thứ quái dị, tà ác, dâm tà.
Vừa sợ hãi, vừa khinh bỉ.
Trong truyện, nữ chính bị gọi là "Xà Anh" để sỉ nhục, nghĩa là một giống loài bẩn thỉu, sinh ra đã đầy nhục dục, đáng bị người giày vò.

THOÁT KHỎI XIỀNG XÍCH CỐT TRUYỆN
Văn án:
Sau khi trúc mã của tôi qua đời vì cứu tôi, thì có một thứ gọi là hệ thống đến tìm tôi.
Nó nói, chỉ cần tôi kéo được học thần Phó Thời Cẩn xuống khỏi thần đàn, thì nó có thể khiến trúc mã của tôi sống lại.
Vậy nên, tôi chủ động tiếp cận “đóa hoa cao lãnh” kia, trở thành cô gái duy nhất xuất hiện bên cạnh anh.
Thời gian trôi đi, chỉ còn nửa tháng nữa là đến kỳ thi đại học.
Tôi bất ngờ nhìn thấy những dòng bình luận lướt qua trước mắt:
【Nữ phụ thật ngu ngốc, cô ta còn không biết Thẩm Dạng là con riêng nhà họ Phó, sau khi giả chết rồi giả làm hệ thống, dụ dỗ nữ phụ chỉ để ép học thần phát điên…】
【Tội nghiệp Phó Thời Cẩn, thầm yêu nữ phụ bảy năm, cuối cùng còn vì cô ta mà bỏ thi đại học. Nhưng trong lễ thành niên của mình lại biết toàn bộ sự thật, sau đó mẹ anh ta kích động nhảy lầu… để lại bóng ma cả đời cho cậu ấy】
【Nữ chính mau xuất hiện đi! Nam chính của chúng ta cần được cứu rỗi!】
Tôi sững người.
Ánh mắt bất giác dừng lại nơi trước mặt…
Phó Thời Cẩn đang nửa quỳ, cúi đầu thay tôi buộc dây giày.
Tôi khẽ mở miệng:
“Phó Thời Cẩn… chúng ta cùng thi vào Thanh Hoa nhé, được không?”
…